Thu nhập 30 triệu, tôi vẫn không ưng
Không ưng là bởi vì, với mức lương ấy tôi chỉ đủ tiền chi tiêu, còn lại, nếu tính chuyện tiết kiệm mua nhà Hà Nội thì chắc cũng phải tầm chục năm nữa. Thế thì quá là lâu, đợi đến bao giờ?
Tôi đi làm, may mắn kiếm được một công việc tốt. Ban đầu, mức lương của tôi cũng chỉ tầm hơn chục triệu, khi ấy tôi mừng lắm. Vì đó là lúc tôi mới ra trường được nửa năm, đi làm được từng ấy tiền là quá lắm rồi. Nhưng khi trưởng thành hơn, đi làm tầm 2-3 năm, mức lương của tô hiện tại là 30 triệu. Dù vậy, tôi vẫn không cảm thấy vui, hài lòng, vì tiền như thế nhưng mối quan hệ lại nhiều, cũng phải thường xuyên bạn bè, tiếp khách, rồi hết tiệc này đám nọ. Tính ra, tháng cũng chỉ đủ để dư ra được 3-5 triệu.
Vì tôi và vợ, cộng thêm một con nhỏ, thuê căn phòng rộng 3 chục mét. Thế nên, cả tiền thuê nhà, tiền điện nước và chi phí sinh hoạt linh tinh cũng phải lên tới chục triệu. Tiền nhà ở Hà Nội thì các bạn biết rồi đấy, đâu có rẻ gì. Vợ tôi cũng chỉ đi làm công việc bình thường, lương cũng thấp, chỉ đủ tiền cho vợ tiêu vặt. Giờ lại thêm khoản sữa sãi cho con, rồi mấy nữa gửi con đi nhà trẻ, gửi tiền cho cô, thế là mất vài triệu nữa. Tính ra, tháng nào mà tiêu ít thì may ra để được 5-7 triệu, còn không thì chỉ tối đa 5 triệu là cùng. Thế thì thì hỏi, tới bao giờ mới mơ tiết kiệm mà mua được cái nhà Hà Nội.
Thời buổi kinh tế khó khăn, cái gì cũng khó khăn. Nhiều khi tôi muốn bỏ việc đi kinh doanh, vì người ta nói rồi &’phi thương bất phú’, nhưng tôi sợ, mình lại phải hối hận. Bây giờ làm ăn cái gì chẳng khó, có kiếm được của thiên hạ đồng tiền cũng đâu phải dễ. Nhiều khi tôi muốn bàn với vợ về chuyện này, hay là về tỉnh, xin công việc, với chuyên môn của tôi, không thể bằng lương ở Hà Nội thì cũng tầm 2/3 số đó. Như thế ở tỉnh thì hai vợ chồng sống sung sướng, lại gần bố mẹ. Nhưng vợ tôi nhất định không đồng ý, vì em không muốn ở nhà chồng, không muốn sống ở quê. Cứ thích bám trụ trên thành phố, trong khi tiền thì ít, bao giờ mới mua được nhà? Không lẽ lại cả đời sống cảnh thuê nhà hay sao?
Vì cả ngày đã thấy nhau rồi, đi làm còn thấy nhau nữa, đúng là khó chịu thành ra nhiều hơn. (ảnh minh họa)
Tôi cũng tính toán đủ đường, tôi bắt vợ phải xin việc khác, bỏ cái công việc lương 3 cọc, ba đồng ấy đi. Tôi xin cho vợ vào công ty tôi làm với mức lương khá hơn. Nhưng đúng là, làm cùng một công ty, nảy sinh nhiều thị phi, nhiều điều tiếng không hay. Vợ chồng mà không biết thông cảm cho nhau thì thế nào cũng xảy ra chuyện. Vì cả ngày đã thấy nhau rồi, đi làm còn thấy nhau nữa, đúng là khó chịu thành ra nhiều hơn.
Tôi thì bị gánh nặng tiền bạc đè lên vai. Nói với bạn bè, họ bảo tôi sĩ diện. Vì có những người, cả hai vợ chồng đi làm chỉ có hơn chục triệu tiền lương cả tháng, thế mà họ vẫn phải lập nghiệp ở Hà Nội và vẫn sống. Họ bảo tôi gấp mấy lần họ, thế mà không biết đường lại còn kêu ca. Tính ra thì đúng là tôi hơn người khác thật, nhưng với mức tiền như thế, liệt kê ra cũng thấy, mua được căn nhà ở Hà Nội thì đúng là không biết đến bao giờ. Người ta thu nhập 5-6 chục triệu còn chưa mơ tới, nói chi là mình.
Chỉ là cuộc sống đi thuê nhà sung túc, khang trang hơn thôi, chứ nói tới có cái nhà đứng tên mình thì không phải dễ. Vả lại, bố mẹ chúng tôi, cả hai bên nội ngoại đều không có điều kiện lo cho con cái. Nên cũng không thể hỗ trợ kinh tế cho con, để mà con có thể mua nhà được.
Video đang HOT
Tôi tính chuyện về quê cũng đâu phải là sai. Vì ở quê, biết đâu lại &’làm vua xứ mù’. Mình có ít trình độ, về đó lại có nhiều cơ hội thể hiện hơn cần gì cứ phải cuộc sống phố xá. Thấy người ta cứ chen chúc nhau ở Hà Nội, đường thì chật, đất thì ít, lại chẳng có nhà có cửa, thế mà chẳng ai chịu về mới lạ. Nhưng trước hết, tôi cần làm công tác tư tưởng với vợ mình, vợ không đồng ý thì tôi cũng chịu thua.
Nhiều người bảo tôi khoe mẽ, này nọ nhưng đâu phải thế. Mỗi người một nhu cầu sống. Nghĩ thì đúng là mình không bằng ai, nhưng cũng nhiều người không bằng mình thật. Nếu cứ so sánh như vậy thì biết đến bao giờ mới thôi. Chỉ là tôi đang sống với nhu cầu của chính mình, tôi có ước mơ mua được căn nhà ở Hà Nội và tôi cảm thấy, số tiền lương ấy quá ít với tôi vậy thôi. Với lại cũng cho thấy, thực trạng cuộc sống ở thủ đô là như vậy, có tiền mà không nhiều thì hơi khó mà trụ. Thế nên, nếu anh chị em nào cảm thấy, lương của mình chỉ đủ sống, đi thuê nhà cả đời thì tốt nhất, tính chuyện về nhà, gần bố mẹ, nếu như có điều kiện tốt hơn. Cuộc sống ở đâu cũng vậy, quan trọng là bản thân thấy thoải mái, sung túc, đầy đủ là tốt, chứ quan trọng gì thành phố trung tâm hay ngoại ô.
Theo VNE
Thu nhập 40 triệu/tháng vẫn hoang mang!
Có thể nói, với mức chi tiêu như thế, chúng tôi có cuộc sống "đi thuê nhà" - khá thoải mái. Nhưng mua nhà thì...
1. Sở hữu một căn nhà nho nhỏ ở Hà Nội là mơ ước lớn của rất nhiều người, trong đó có vợ chồng tôi. Chúng tôi thường xuyên theo dõi thông tin bất động sản trên mạng, trên tivi. Đâu đâu cũng tràn ngập tin: Bất động sản sắp chạm đáy, giá bất động đang hạ nhiệt... Bạn bè, đồng nghiệp của chúng tôi cũng nói: Giá nhà giảm nhiều rồi? Mua nhà đi.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn băn khoăn không hiểu bất động sản chạm đáy là như thế nào? Và khi nào chúng tôi mới có cơ hội sở hữu căn nhà như trong mơ?
Tôi cũng muốn nói thêm với các bạn về mức thu nhập hiện tại của hai vợ chồng tôi. Hàng tháng, thu nhập của chúng tôi khoảng 45 triệu. Mức chi tiêu gia đình khoảng 17-19 triệu/ 1 tháng (Gia đình tôi gồm hai vợ chồng, con nhỏ 4 tuổi và mẹ chồng). Mức chi tiêu cụ thể như sau:
- Điện, nước, Internet: 800 nghìn/ tháng
- Tiền ăn (bao gồm cả gas, gạo, muối mắm...): 7 triệu/ tháng.
- Về quê: 1 triệu /tháng (Đây là tiền biếu mẹ chồng khi bà về quê. Nếu vợ chồng chúng tôi cùng về thì chi phí này còn nhiều hơn nữa)- Tiền thuốc: 2 triệu / tháng (Mẹ chồng tôi bị bệnh đường ruột, phải mua thuốc điều trị thường xuyên. Thỉnh thoảng bà còn phải tái khám và chụp chiếu nữa)
- Xăng xe, điện thoại: 1,2 triệu/ tháng
- Chi phí khác (mua sắm quần áo, sửa chữa đồ, đạc, ma chay, cưới xin, tiền học của con..): Tùy tình hình mà dao động từ 2-4 triệu/ tháng.
- Tiền nhà: 3 triệu/ tháng
Như vậy, hàng tháng gia đình chúng tôi chi tiêu trên dưới 17-19 triệu. Tôi cũng đã cố gắng cắt giảm để tiết kiệm thêm.Tuy nhiên, điều này thực sự rất khó vì luôn phát sinh khoản này, khoản kia. Ví dụ như người nhà đột nhiên bị ốm hoặc cần phải sửa chữa, mua sắm đồ dùng gia đình. Đôi khi, đó lại là những khoản trời ơi đất hỡi như từ trên trên rơi xuống.
Tôi ước có căn nhà ở Hà Nội (Ảnh minh họa)
Có thể nói, với mức chi tiêu như thế, chúng tôi có cuộc sống "đi thuê nhà" - khá thoải mái. Nhà chúng tôi thuê ở quận trung tâm, gần với trường học, bệnh viện nên rất tiện lợi. Hàng tháng, vợ chồng chúng tôi tiết kiệm thêm khoảng hơn 25 triệu nữa, cộng thêm một sổ tiết kiệm khoảng 700 triệu gửi ngân hàng. Với mức thu nhập như thế, đáng lẽ, chúng tôi sẽ có nhiều cơ hội hơn để mua nhà. Tuy nhiên, hiện tại, việc tìm được một căn nhà ưng ý đối với chúng tôi vẫn còn là một hành trình đầy gian nan.
2. Mơ ước của chúng tôi là một căn nhà chung cư, diện tích khoảng 70m2 với 2 phòng ngủ. Chung cư nằm cách xa công ty chúng tôi trên dưới 10km.
Với mục tiêu như thế, hơn 1 năm nay, hầu như ngày nào chúng tôi cũng lang thang khắp các topic về chung cư, đất đai trên mạng. Có thời gian rảnh, vợ chồng tôi đến trực tiếp các sàn giao dịch để hỏi thông tin, hoặc khảo sát thực tế một số công trình đang xây dựng. Tuy nhiên, thật khó có thể tìm được một căn nhà ưng ý.
Tôi nhận thấy, trong điều kiện tốt thì việc mua nhà và đóng tiền theo tiến độ là phù hợp nhất với tình hình tài chính vợ chồng tôi hiện nay. Vì chúng tôi không thể xoay xở ngay một lúc tiền tỉ. Hơn nữa, căn nhà đang thuê khá ổn. Cũng không có vấn đề gì nếu chúng tôi phải đợi 1-2 năm mới được nhận nhà.Tất nhiên, điều kiện tốt mà tôi nói ở trên là chủ đầu tư phải làm ăn nghiêm túc, đảm bảo xây dựng nhà đúng tiến độ và cam kết chất lượng. Mà với tình hình bất động sản như hiện nay thì thật khó tìm ra ra những nhà đầu tư uy tín như thế.
Bản thân vợ chồng tôi cũng trải qua bài học xương máu cách đây hơn gần 2 năm, khi bong bóng bất động sản chưa nổ tung. Vợ chồng tôi tham gia góp vốn cho một dự án do người quen giới thiệu. Đó thực sự là một giấc mơ khi chúng tôi có thể mua chung cư theo suất ngoại giao, giá 18 triệu/ m2 cho căn hộ 68m2 với 2 phòng ngủ. Vị trí chung cư lại không xa chỗ làm của hai vợ chồng. Chúng tôi đã đặt cọc khoảng 200 triệu. Theo tiến độ thì tháng 3 cùng năm, dự án sẽ được khởi công. Tuy nhiên, đến tận tháng 4 năm sau, dự án vẫn không hề nhúc nhích. Tôi hỏi người quen thì họ cũng chỉ ậm ừ. Gọi thử hotline trên web giới thiệu dự án thì máy kêu tò tí te. Đó thực sự là giai đoạn khủng hoảng của gia đình. Không khí vô cùng căng thẳng vì hai vợ chồng thường xuyên trách móc nhau. Cũng may cho chúng tôi là sau đó được họ hoàn trả lại tiền. Cả nhà đều hú vía.
Nếu đi thuê nhà thì vợ chồng có cuộc sống khá (ảnh minh họa)
Tránh xa những dự án trên giấy hoặc đóng tiền theo tiến độ, chúng tôi hướng tới những dự án chung cư đã hoàn thiện và sắp hoàn thiện. Có những căn nhà trên dưới 1 tỉ - khá phù hợp với mức tiền vợ chồng chúng tôi có. Tuy nhiên, nhược điểm là nhiều căn chất lượng không đảm bảo. Quan trọng hơn là lại ở quá xa công ty chúng tôi. Chung cư gần nhất cũng cách gần 20km. Nếu mua xa vậy thì riêng việc di chuyển hàng ngày đã mất khoảng 1,5 tiếng đồng hồ, chưa kể tắc đường, rồi đường phố bụi bặm nữa. Vợ chồng tôi thường làm tới 7-8 giờ tối, có khi overtime tới tận 9-10 giờ đêm. Nếu thêm cả việc di chuyển mất gần 2 tiếng đồng hồ mỗi ngày nữa, chắc chắn, sức khỏe của cả hai sẽ không đảm bảo.
Chúng tôi cũng ngắm nghía một số dự án gần công ty và chất lượng có vẻ đảm bảo hơn. Tuy nhiên, những căn hộ nhỏ tầm 70m - với số lượng ít - thường không còn hàng. Và nếu muốn mua, chúng tôi sẽ phải chịu mức chênh khá cao. Có vẻ như các chủ đầu tư ít mặn mà với những căn hộ nhỏ trên dưới 70m2 - vốn phù hợp với điều kiện tài chính của nhiều người mua có nhu cầu thực sự. Ngược lại, họ đẩy mạnh bán căn hộ lớn, vì sẽ thu nhiều lãi hơn. Có thể nói, những căn hộ từ 80- 90m2, với giá trên dưới 2 tỉ thực sự vượt quá tầm với của hai vợ chồng tôi. Nếu giả sử có thể mua nhà 2 tỉ với chỉ hơn 700 triệu, thì mức lãi suất cần phải trả hàng tháng cũng là một con số lớn khiến vợ chồng tôi lo lắng trong thời gian rất dài. Mục tiêu của chúng tôi là phải có ít nhất số tiền mua nhà mới dám mạo hiểm đầu tư.
3. Mặc dù căn nhà tôi thuê hiện nay khá ổn, chủ nhà thì xởi lởi và tốt tính. Tuy vậy, nó vẫn chỉ là căn nhà đi thuê nên vợ chồng tôi luôn có cảm giác tạm bợ và bấp bênh. Chúng tôi luôn nghĩ rằng, phải có "an cư rồi mới lạc nghiệp". Vì lẽ đó mà tôi và chồng đều đang phấn đấu hết mình để có một ngày có thể sở hữu căn nhà xinh xinh như trong mơ.
Đôi khi chúng tôi bàn nhau: Hay liều mua nhà đóng theo tiến độ đi. Giờ chủ đầu tư nào chẳng có ít nhiều vấn đề. Mình chọn nhà đầu tư ít củ chuối nhất là ok mà. Chứ sợ đến lúc gom góp được ít tiền, giá nhà lại tăng mạnh hoặc phải mua lại với giá chênh cao. Xong rồi, bài học xương máu khi xưa lại khiến vợ chồng tôi chùn bước. Vợ chồng tôi đành động viên nhau tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. Dù sao, mua nhà cũng còn cần có duyên nữa. Và căn nhà sẽ là tài sản lớn của đời mình nên không thể vội vàng được. Cho đến khi tìm được căn nhà ưng ý, chúng tôi sẽ tiết kiệm tiền bằng cách gửi ngân hàng, đồng thời, nghe ngóng thêm thông tin thị trường.
Các chuyên gia nhận định giá nhà ở trung bình hiện nay của Việt Nam vẫn cao gấp 25 lần so với thu nhập bình quân của người dân. Và thậm chí với chúng tôi, những người có mức thu nhập - có lẽ không phải là thấp - thì một căn nhà ưng ý cũng vẫn nằm xa tầm với. Điều này khiến chúng tôi cảm thấy không khỏi hoang mang. Buổi tối đi làm về, khi ngang qua những chung cư hoặc khu đất bị bỏ hoang, tôi không khỏi ngậm ngùi và thở dài. Tự hỏi không biết khi nào giấc mơ sở hữu căn nhà bé xinh của riêng mình mới có thể trở thành hiện thực?
Theo VNE
Công an vào cuộc điều tra vụ giám đốc nhận lương 'khủng' UBND TP HCM yêu cầu các sở ngành cung cấp hồ sơ liên quan đến việc sai phạm tại 4 công ty công ích cho Công an TP HCM điều tra theo quy định. Văn phòng UBND TP HCM cho biết, Phó chủ tịch UBND TP HCM Lê Mạnh Hà vừa có chỉ đạo Sở Lao động - Thương binh và Xã hội...