Thử lòng chung thuỷ của vợ và cái kết ….
15 phút sau anh thấy máy đổ chuông, là chị gọi. Anh giận quá không muốn nghe nhưng chuông cứ đổ liên tục nên bực dọc cầm máy lên quát: “Chưa c.hết đâu khỏi phải gọi”, nhưng rồi anh rụng rời tay chân khi nghe được tin…
Anh chị là một đôi trai tài gái sắc, cả khu phố đều ngưỡng mộ họ vì họ có con ngoan, nhà đẹp công việc lại ổn định, vợ chồng chẳng bao giờ to tiếng với nhau.
Nhưng cuộc sống mưu sinh công việc áp lực vất vả khiến chị không còn được như trước nữa. Chị trở nên hay cáu bẳn khó tính và không lãng mạn. Nhiều lúc anh thèm những tin nhắn mùi mẫn, những lời nói yêu thương nhưng chị lại không làm được. Những tin nhắn anh quan tâm chị thì chỉ được trả lời bằng những dòng cụt lủn. Anh chán nản và buồn phiền vô cùng. Thấy vợ ngày một khác, không còn quan tâm mình nhiều nữa anh đ.âm ra nghi ngờ.
Nhiều lúc muốn gần gũi vợ nhưng chị cứ kêu mệt, leo lên giường là chị ngủ say như c.hết chả còn ham muốn với hứng thú. Chị “trả bài” một cách chiếu lệ khiến anh rất buồn. Anh nghĩ chị có người khác, nhưng anh thấy chị vẫn về sớm, điện thoại vứt lung tung không có dấu hiệu gì gọi là ngoại tình. Nhưng anh vẫn lo sợ vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Bỗng dưng anh có ý định thử lòng chị.
Hôm đó đến chỗ làm, anh nhắn tin cho chị rằng: “Hôm nay anh mệt quá, anh thấy không ổn lắm”. Anh chỉ muốn chị sẽ nhắn tin quan tâm anh thôi nào ngờ chị chỉ nhắn tin rằng: “Sáng vẫn bình thường mà, đau ở đâu? Tình hình thế nào?”. Anh bực quá nhắn tin lại: “Gần c.hết rồi” sau đó anh ném điện thoại lên bàn.
15 phút sau anh thấy máy đổ chuông, là chị gọi. Anh giận quá không nghe máy, nhưng thấy điện thoại cứ đổ chuông liên tục nên anh bực dọc cầm máy lên quát:
- Chưa c.hết đâu khỏi phải gọi.
- Xin lỗi, anh có phải là chồng chủ nhân số điện thoại này không?
Video đang HOT
- Đúng vậy, sao anh cầm máy vợ tôi?
- Anh đến đây nhanh lên cô ấy bị tai nạn ở Đường X, tôi thấy điện thoại có lưu là “Ông xã” nên tôi gọi cho anh.
Lúc đó anh bủn rủn cả chân tay: “Đường chẳng phải gần chỗ mình làm ư? Sao cô ấy lại ở đó, chẳng lẽ vì mình nói bị bệnh nên cô ấy phi xe đến đây”. Anh loạng choạng lấy xe ra chỗ vợ, mọi người đang đưa cô ấy đi cấp cứu. Nhìn m.áu ướt cả áo mà anh run rẩy: “Tất cả là tại anh, tại anh hết”. Chị bị thương nặng và trầy xước khắp người.
Sau khi cấp cứu chị ấy vẫn nằm mê man đến 2 ngày sau mới chịu tỉnh lại, cả nhà nín thở chờ đợi. Khi tỉnh lại thì câu đầu tiên chị nói là: “Ông xã à! Anh đau thế nào, anh đã đỡ chưa?”. Lúc đó anh chỉ biết khóc, anh thực sự ân hận vì đã nghi ngờ vợ. Thì ra chị vẫn luôn yêu thương anh chỉ là cách thể hiện không được như xưa mà thôi. Từ lần đó anh không dám nghi ngờ hay thử lòng vợ một lần nào nữa, thử một lần thôi mà anh đã thấy ân hận cả đời rồi.
Theo mot the gioi
Rụng rời tay chân khi mẹ chồng nói: “Mày bầu bí thế chồng mày đi gái chút thì có c.hết ai”
Tôi để ý tới hành vi của anh và nhận ra anh hay thậm thụt nhắn tin cho ai đó, linh tính có chuyện chẳng lành tôi âm thầm kiểm tra điện thoại của Quân và rồi...
Đời người phụ nữ sướng khổ phụ thuộc ở tấm chồng quả đúng không sai. Tôi cứ ngỡ đời mình sẽ khởi sắc và hạnh phúc khi lấy Quân làm chồng, nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Kể từ ngày kết hôn tôi khóc nhiều hơn cười. Tôi thực sự thấy bế tắc trong chính cuộc hôn nhân của mình.
Tôi lấy Quân đến nay đã được gần 2 năm. Con trai tôi mới được 6 tháng t.uổi, vậy nhưng từ khi mang bầu đến lúc con chào đời với tôi đó là những ngày tháng đầy nước mắt. Tôi có một người chồng vô tâm và một bà mẹ chồng suốt ngày chỉ biết bênh vực con trai cho dù anh ta làm những việc sai trái.
Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, ngày mà mẹ chồng vênh mặt lên dạy đời tôi và thốt ra những lời mà có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng không thể nào quên được. Thời gian đó tôi mang thai tháng thứ 7 thì chồng tôi bỗng đổi tính nết. Anh thường đi làm về khuya hơn. Anh không còn quan tâm tôi nhiều như trước, về nhà là anh lăn ra ngủ. Tôi mang bầu nên tính tình khá nhạy cảm, tôi buồn phiền vì chồng rất nhiều. Đã vậy mẹ chồng lại hay soi mói, bà không được tâm lý như những bà mẹ chồng khác.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghi ngờ chồng bị cấm vận chuyện đó nên anh tòm tem bên ngoài vì chồng tôi vốn là người có nhu cầu cao. Tôi để ý tới hành vi của anh và nhận ra anh hay thậm thụt nhắn tin cho ai đó, linh tính có chuyện chẳng lành tôi âm thầm kiểm tra điện thoại của Quân thì phát hiện ra anh đang qua lại với một con nhỏ đang học đại học. Nỗi uất nghẹn dâng lên tận cổ, tôi đưa bằng chứng ra trước mặt chồng và mẹ chồng.
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống lấy đủ lý do để biện minh cho hành động của mình. Tôi khóc lóc làm ầm lên. Thấy vợ chồng căng thẳng mẹ chồng không những không bênh vực con dâu mà còn bảo vệ chồng tôi:
- Mày đang bầu bí, chồng mày theo gái chút thì cũng có c.hết ai đâu.
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi rụng rời chân tay, m.áu điên dường như căng lên não.
- Mẹ... mẹ đang nói gì vậy. Chồng con đã vậy rồi mà mẹ con bênh vực anh ấy ư?
- Tao nói vậy có gì sai, đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình.
- Vậy nếu mẹ có bầu mà bố cũng đi gái mẹ có chấp nhận được không?
Tôi điên lên nói lại bà như vậy thì bị chồng tôi bạt tai. Anh c.hửi tôi hỗn lão còn mẹ chồng thì nhìn tôi hả hê. Đã vậy bà còn bảo:
- Nếu mày không chịu đựng được việc đó thì đi cho khuất mắt khỏi nhà tao.
- Mẹ... mẹ quá đáng quá rồi đấy. Sao mẹ có thể nói được những lời như thế khi mà cháu nội của mẹ đang nằm trong bụng con.
- Im cả đi, bà về phòng.
(Ảnh minh họa)
Bố chồng tôi nghe ồn ào thì lên tiếng, tôi vào phòng ôm gối khóc. Vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, tôi đau khổ và buồn tủi rất nhiều vì giờ mang bầu bụng to vượt mặt mà mẹ chồng với chồng lại còn như vậy. Mẹ chồng thì hậm hực, thời gian sau đó tôi thấy chồng về nhà sớm hơn không còn qua lại với con nhỏ đó nữa nhưng anh cũng chẳng quan tâm mẹ con tôi nhiều như thời mới cưới. Tôi tự hỏi tại sao đàn ông lại nhanh chóng thay đổi như thế. Buồn chồng một thì buồn mẹ chồng mười. Cùng kiếp làm dâu làm vợ vậy mà bà có thể nỡ đ.âm vào trái tim tôi bằng những lời cay nghiệt như vậy. Mỗi lần nhìn ngắm con lòng tôi lại thấy thương vô hạn, liệu rồi tương lai không biết mẹ con tôi có được sống hạnh phúc vui vẻ hơn không?
Theo Một Thế Giới
'Giận quá mất khôn' anh ta đã hại đời 1 cô gái trong trắng Hơn 2 tháng trời giận nhau, tôi đau khổ khóc lóc. Phần anh, anh cay cú vì nghĩ sẽ mất tôi, để rồi giữa lúc "giận quá mất khôn" anh đã làm hại đời một cô gái trong trắng, ngây thơ khác. Chúng tôi yêu nhau đã hơn 3 năm, học chung đại học, yêu nhau từ năm thứ 2 nhưng ra trường...