Thư ký động thai nằm viện, chồng bỏ cả việc đến chăm nom
Tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ nữa, tôi sợ phải đối mặt với sự thật đáng sợ này…
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 1 năm mới làm đám cưới, hai đứa làm cùng công ty, anh là giám đốc còn tôi bên bộ phận kinh doanh, trước đó một thời gian cũng chỉ giữ mức quan hệ sếp với nhân viên, nhưng dần dần, chính anh là người chủ động, theo đuổi và ngỏ lời với tôi.
Cưới nhau về mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp, chồng tôi bận rộn thế nào tôi cũng hiểu, nên tôi hoàn toàn thông cảm với anh, chưa kể thời gian vừa rồi, anh đang lên kế hoạch mở rộng thêm thị trường, giờ việc làm ăn ngày một khó, cạnh tranh nhiều, nếu không có thị trường thì chỉ có nước sạt nghiệp.
Công việc nhiều buộc anh phải tuyển thêm thư ký lo khách khứa, mới đầu anh bảo tôi hay chuyển lên làm, nhưng thú thực tôi quen việc bên kinh doanh hơn nên từ chối, cũng chính tôi tham gia tuyển thư ký với chồng.
Ảnh minh họa
Cô gái trúng tuyển nhìn nhan sắc không nổi trội, được cái có kinh nghiệm, thông minh và hồ sơ rất đẹp. Thú thực, tôi cũng nghe không ít những chuyện thư ký giám đốc lằng nhằng nọ kia, nhưng nhìn cô gái này, tôi cảm thấy khó có khả năng. Tôi là người phụ nữ đẹp, đến tận thời điểm này, chồng vẫn tỏ ra say mê, trong khi cô gái ấy gầy nhẳng, có vẻ ít nói, hiền lành.
Video đang HOT
Quả thực Nga – thư ký mới làm rất được việc, chồng tôi nhờ đó mà rảnh rang hơn nhiều, tôi tiếp xúc vài lần, thấy cũng có thiện cảm.
Mấy lần đến phòng chồng, thấy Nga nhã nhặn, biết điều, không có dấu hiệu gì nên tôi cũng yên tâm hẳn, gần như không còn cảnh giác.
Thấm thoắt hơn 1 năm trôi qua, hôm ấy vào đúng lúc chuẩn bị diễn ra cuộc họp thì Nga đột nhiên đau bụng dữ dội làm mọi người hoảng loạn hết cả lên. Tôi đang định gọi người đưa Nga đi viện thì chồng tôi có mặt, thế rồi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người ở đấy, anh bế bổng Nga lên xe, chỉ kịp dặn lại lùi cuộc họp sang hôm sau.
Giây phút đó, tôi đã có cảm giác không lành.
Tôi bắt xe theo anh vào viện ngày sau đó, đứng lấp ở hành lang, nhìn cảnh chồng đi ra đi vào trước cửa phòng cấp cứu, lòng tôi như lửa đốt. Rồi kết luận của bác sỹ khiến tôi ngã ngửa, Nga bị động thai.
Bao nhiêu câu hỏi quay mòng mòng trong đầu tôi khi đó, tại sao chồng tôi lại sốt sắng, lo sợ đến như vậy. Anh bỏ cả cuộc họp đưa thư ký nhập viện, còn tỏ vẻ sợ hãi, bồn chồn. Tại sao Nga không bị sao khác, mà lại là động thai?…
Thấy tôi ở đấy, chồng bàng hoàng, tôi nhìn rõ sự hoảng hốt trên gương mặt anh..
Sau hôm đó, Nga cũng xin nghỉ việc, chồng cũng đi biền biệt, tôi chẳng biết làm sao bây giờ nữa. Sự thật thế nào không cần chồng nói tôi cũng thừa hiểu, nhưng tôi không dám đối mặt, tôi sợ sự thú nhận của chồng, tôi sợ mọi thứ sẽ đổ vỡ hết khi anh cúi đầu nhận lỗi. Tôi đau lòng lắm, giờ tôi không biết phải làm sao nữa…
Theo PNVN
5 năm chăm sóc cho chồng khỏi bệnh, chồng bỏ tôi ngọai tình
Suốt 5 năm, tôi nhìn mình không giống người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng ngày trước mà giống như một bà cô già.
Cuộc đời tôi như rơi vào ngõ cụt sau khi biết chồng mình bị bệnh, rồi liệt một bên người. Suốt thời gian đó, tôi đã gồng mình cố gắng chăm sóc chồng. Biết rằng, chặng được phía trước vô cùng khó khăn, gian nan nhưng tôi vẫn kiên quyết. Từ một người vợ được sống nhờ kinh tế của chồng, tôi phải nai lưng kiếm tiền, lo viện phí và đủ các thứ thuốc thang cho anh. Với hi vọng sẽ khiến chồng có niềm tin vào cuộc sống, không bị nản lòng trước bệnh tật, tôi một mình gánh hết trách nhiệm và không bao giờ than vãn một câu.
Bố mẹ tôi nhiều khi thấy con khổ, thương con nên đã bảo tôi bỏ chồng. Tôi biết, bố mẹ cũng vì con gái nên mới nói như vậy. Tôi càng ngày càng già, xấu, héo mòn, người nhìn không còn sức sống. Tôi chăm sóc thuốc thang, ngày ngày bóp chân, bóp tay cho chồng, rồi đẩy chồng đi dạo... Tất tần tật những việc tôi có thể làm, kể cả sinh hoạt cá nhân của anh. Nghĩ vợ chồng vừa vì tình, vừa vì nghĩa. Anh và tôi yêu nhau như thế, tôi đâu nỡ bỏ anh mà đi.
Suốt 5 năm, tôi nhìn mình không giống người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng ngày trước mà giống như một bà cô già. Nhưng tất cả chẳng là gì so với việc chồng tôi đã khỏe lại, và bắt đầu đi lại được. Tôi mừng rơi nước mắt. Nghĩ rằng, sự chăm bẵm của mình đã có kết quả. Tôi cảm thấy vui sướng vô cùng... chồng tôi cũng vui lắm, biết ơn tôi rất nhiều. Anh bảo, nếu không có tôi, suốt 5 năm qua, chắc anh đã muốn kết liễu đời mình. Ấy vậy mà, tôi đã làm được điều kì diệu...
Rồi một ngày, tôi biết, anh có bồ. Tôi chết lặng khi đọc được tin nhắn của anh và người ta ở trong điện thoại. (ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi cũng vui lắm, vui vì con gái đã làm được và cũng mừng vì tôi sẽ bớt vất vả hơn. Gia đình chồng biết ơn tôi và đã coi tôi như con gái của họ, vì họ biết, tôi đã chịu nhiều thiệt thòi. Nghĩ khổ nhưng tôi không dám nói một câu nào khiến chồng buồn. Tôi biết, tất cả những gì tôi làm đã chứng minh tình yêu tôi dành cho anh.
Sau khi đi lại được, anh lại quay lại công ty của mình làm việc. Thời gian anh ốm đã đóng cửa và giờ thì hoạt động trở lại. Chúng tôi cũng đã có một cuộc sống vui vẻ hơn. Nhưng mà, lâu dần, tôi cứ thấy tình cảm vợ chồng không được như trước. Lại nghĩ, hay tại anh mới dậy nên có nhiều vấn đề chưa quen, còn ngại ngần. Tôi cũng buồn vì sợ tình cảm vợ chồng nhạt nhòa, anh sẽ chán... Tôi cố gắng bằng mọi cách khiến anh thấy vui, lãng mạn.
Rồi một ngày, tôi biết, chồng có bồ. Tôi chết lặng khi đọc được tin nhắn của anh và người ta ở trong điện thoại. Tôi bất giác nhìn lại mình, già, xấu, hèo úa, nhìn tàn tạ hơn 5 năm về trước gấp chục lần. Tôi cảm thấy mình thật sự không xứng với khuôn mặt hiện tại của anh, đẹp trai, béo trắng lại phong độ. Tôi đã cố gắng vì anh đến héo mòn bản thân mình. Giờ thì, tôi trở thành kẻ xấu xí trong mắt chồng...
Tôi khóc và nói với anh tất cả. Anh thú nhận, đó là cô gái anh đã quen từ trước khi anh bị bệnh. Vậy 5 năm qua cô ấy ở đâu mà giờ lại muốn cướp anh khỏi tôi. 5 năm qua, cô ta đã chăm sóc anh được ngày nào hay bỏ bê anh đi với người đàn ông khác,mà giờ anh lại quay lại. Còn vợ anh, người đàn bà đánh đổi cả tuổi trẻ, sức lực và sự vui vẻ để mang lại cho anh đôi chân này, anh lại phụ tình, vong ơn bội nghĩa...
Tôi không nói lời nào, xách vali ra khỏi nhà, nước mắt trào dâng. Đã từng mơ tới đứa con với anh, sau khi anh tỉnh lại. Nhưng giờ thì hết thật rồi. Tôi cũng không níu kéo, không ràng buộc. Vì 5 năm qua tôi đã thấm đủ mệt, đã quá khổ rồi. Nếu một người vợ như tôi mà anh không cần nữa, thì cầu chúc cho anh tìm được người tốt hơn, yêu anh hơn, chăm sóc cho anh chu đáo hơn.
Tôi ra đi không hận, không thù vì tôi hiểu, ở đời này, cái gì cũng sẽ có nhân có quả...
Theo PNVN
Chồng quên cả vợ con chỉ vì cô thư kí trẻ nằm viện Từ ngày có cô thư ký trẻ, chồng tôi như trẻ ra, ăn mặc chải chuốt, đi ra khỏi nhà mà như đi dự tiệc. Cũng từ ngày chồng tôi làm việc với cô thư ký, bữa cơm có mặt chồng tôi đối với tôi và các con ngày ngày càng khan hiếm. Ảnh minh hoạ: Internet Ông giám đốc về hưu, chồng...