Thư gửi vợ của một người chồng vừa “ngoại tình”
Vợ, Anh chỉ có thể gọi là vợ là VỢ mà không còn từ nào khác – cái từ thiêng liêng đã gắn kết cuộc đời anh và vợ kể từ khi vợ đồng ý đeo chiếc nhẫn của anh trong nhà thờ ngày hôn lễ.
Ừm mà nhắc đến hôn lễ anh mới nhớ. Hôm nay là ngày cưới của chúng ta. 5 năm rồi. Người ta bảo hôn nhân mà ở cái ngưỡng 5 năm là dễ “bật gốc” khi có sóng gió lắm. Vì cái rễ nó chưa đủ sâu. Vì những thứ xấu – tận cùng xấu người ta không còn ngại ngần che giấu nữa.
Như anh đây, ngoại tình. Bản chất anh chả phải thằng đàn ông trăng hoa hay thích trăng hoa. Chỉ vì anh thấy mình cần cái gì đó cho đời sống tinh thần của mình. Rồi tự nhiên nó thành thế này vợ ạ.
Vợ đừng vội, hãy nghe anh nói hết…
Anh cần ngôi nhà có những bình hoa tươi. Đâu rồi những ngày cuối tuần hai đứa chở nhau ra chợ Hồ Thị Kỷ mua những bó hoa giá rẻ nhất thành phố, mà ngôi nhà thì ấm áp hẳn lên. Việc này thì không trách vợ được. Vì lúc anh rủ vợ đi thì con lại khóc. Lúc vợ sẵn sàng thì anh mệt nhoài nơi bàn nhậu để chốt nốt cái hợp đồng dở hơi của sếp. Vậy mình huề nhau 1-1.
Anh cần một buổi hẹn hò xem phim như ngày xưa em thích. Này, chả phải em từng rú lên như trẻ con khi anh tặng em cặp vé xem phim mới nhất ở rạp hay sao? Giờ thì muốn lôi em đến chỗ ấy thật khó. Vợ bảo, đợi vài hôm đĩa nó bán đầy, mua về xem, vừa tiết kiệm tiền sữa cho con vừa thoải mái như ở nhà. À mà cũng tại anh. Vợ nói thế nào anh cũng bảo là đúng. Thế là bẵng đi mấy năm, rạp cũng chả tới mà phim ở nhà cũng chả buồn xem. TV toàn chương trình thời sự, bóng đá và phim Hàn Quốc. Vậy mình huề nhau 2 đều vợ ạ.
Anh cần cái gì đó riêng tư. Nhớ hồi mới có thai bé Bi hai tháng, vợ bảo: “Chồng có con thì không được cho vợ ra rìa nhé. Con được 3 tháng thì vợ cho ngủ riêng, như bọn Tây ấy, vợ chồng thì phải chung chăn gối và riêng tư, giữ lửa…”. Thế mà có hôm chồng đi làm về, vợ cũng chẳng có thời gian nhìn mặt chồng hôm ấy ra sao. Sữa, tã, khăn, xà phòng, cháo, bột… Ôi, bé Bi là con của vợ thì vợ phải chăm rồi. Và nó cũng là con của anh, lẽ nào anh tị hạnh với nó. Nên cả ba dù không nói ra nhưng đã ngấm ngầm thỏa hiệp: Trong ngôi nhà này mọi thứ đều phải ưu tiên cho bé Bi. Anh chỉ còn biết xuống sân chơi đá bóng với bọn trẻ con trong xóm để qua cơn thòm thèm vợ. Vợ bận tắm con rồi. Cái này là anh 1, vợ 0. 3-2 là tỉ số vợ nhé!
Video đang HOT
Anh cần vợ hấp dẫn, sexy như…
Khoan, nói cả chục lần rồi. Đừng có cắt ngang ý anh rồi bảo “À, à, ra đường thấy cô này cô kia rồi đâm hư hỏng, đòi vợ phải bằng chị bằng em. Con này không nhá, lâu nay là thế, dùng được thì dùng, không thì biến!”
Vợ nói thế là vì vợ quên đấy chứ. Ai ngày xưa lúc nào cũng đòi anh chở đi mua đồ lót màu đỏ? Ai ngày xưa cứ phải mặc váy sexy mới chịu bước lên xe phân khối lớn của anh [vì bảo, thế thiên hạ mới loét mắt ngưỡng mộ anh có bồ đẹp]? Ai ngày xưa váy ngủ có đến hàng chục cái mà vẫn thấy chưa đủ? Ai ngày xưa nói nhỏ vào tai anh một cách đầy ẩn ý: “Bộ đồ lót này em chỉ mặc trong 2 phút thôi, chấp anh đến phút thứ 3 đấy!”… Và hình như cũng là cái bộ đồ đó, vợ đã đặt tên “Áo hững hờ, quần chờ 2 phút…”. Nhớ lại vẫn buồn cười chết đi được vợ ơi!
Uhm, vợ đừng lườm anh ghê thế!
Uhm… thì ai chả có ngày xưa thật hoành tráng. Anh cũng không bụng phệ vì bia và lười thể thao như bây giờ. Anh cũng “tà lỏn” chở vợ ra phố cuối tuần mà chẳng cần chỉnh chu điệu đà cho vợ nở mày nở mặt. Anh cũng tệ, lâu lắm rồi, kể từ cái này em sinh bé Bi, anh cũng không nhớ em mặc chiếc bra size mấy, cúp gì. Ngày xưa anh thuộc làu vợ nhỉ! Nếu mình huề nhau vụ này thì là 4-3.
Thế cho nên việc anh ngoại tình, mà chính xác ra cũng không hẳn là ngoại tình đâu, vợ đừng làm mọi chuyện to tác lên thế. Anh chỉ gặp gỡ cô ta 2 lần. Lần nào cũng trong quán cà phê đèn sáng. Anh chẳng nắm tay, cũng chẳng nói lời gì có lỗi với vợ.
Vợ tin anh nhé. Chỉ là anh lạc lòng một chút thôi. Chỉ là anh thấy bóng dáng vợ ngày xưa qua cái cách ngọt ngào, quan tâm và quyến rũ của cô ấy. Vậy thôi đấy, vợ à! Nên đừng có vội vàng kết tội, tội anh, nghe vợ! Chồng của Vợ.
Theo Phunutoday
Nhìn vợ lả lơi trong chiếc váy ngủ ren mà tôi thấy ớn người
Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mà tôi ớn cả người. Cái bản năng sinh lý của tôi nhiều lúc không thắng nổi nỗi xem thường em.
Tôi tuy không phải là thiếu hay đại gia gì, song tôi con trai của một lãnh đạo cấp tỉnh. Không chỉ những người thừa kế tiền mới đau đầu chuyện hôn nhânđâu mà người thừa hưởng tí danh tiếng như tôi cũng mệt đầu lắm.
Dù anh có là thiếu gia thì cuộc chọn bạn đời vẫn như bao người khác thôi. Ai chả muốn lấy được vợ đẹp, có tài và có tiền nữa. Tất nhiên nấc thang đo các giá trị này của phụ nữ hơi khác nhau.
Tôi đa coi thương em.
Trong nhà, em gái đã xuất giá trước tôi. Em lấy con trai của một giám đốc ngân hàng. Sau đó, em nghiễm nhiên trở thành trưởng phòng quan hệ khách hàng doanh nghiệp sau một năm công tác. Tất nhiên, em lên nhanh là do bố chồng đỡ, chứ thực tình địa vị nhà tôi vẫn đủ để sau vài năm phấn đấu em có thể lên chức.
Bố tôi lấy em làm tấm gương cho sự kết hợp hài hòa theo kiểu nhà trai có thế, nhà gái có tiền. Ta cùng nhau xây nên bức tường quyền lực. Sau này đời con đời cháu của chúng tôi cứ thế mà phất phần phật lên thôi.
Nghĩ sao làm thế, tính khí bố mẹ tôi vẫn vậy. Ông bà đã sắp sẵn mâm hôn nhân cho con trai ngồi. Tôi chỉ được gặp cô dâu 1 tháng trước lúc ăn hỏi. Nói thì mọi người cứ tưởng đó là nề nếp ngày xưa. Nhưng kiểu sắp đặt này vẫn tồn tại trong gia đình tôi đến nay không đổi.
Trước bữa ra mắt hai bên, bố tôi dặn: "Nếu con để bố mẹ chọn vợ cho thì về sau mọi thứ tài sản bố mẹ có đều thuộc về con. Nếu con khăng khăng thích làm theo ý mình thì không bố không con gì nữa". Thôi, dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Vợ tôi sinh gia trong gia đình thương gia. Bố mẹ em có công ty chuyên xuất chè và quần áo sang một số nước lớn. Vì thế, dù ẩn mình ít người biết tới, song số tài sản ẩn của nhà em lớn không đếm xuể. Sướng nhất là nhà emsinh con một bề. Hai chị em gái sẽ được thừa hưởng tài sản tương đương. Em giương mặt nói với tôi: "Cưới anh, em chỉ muốn củng cố gia thế".
Ngay đêm tân hôn, tôi tá hỏa ra đằng sau khuôn mặt ưa nhìn, vóc dáng thon gọn cùng tấm bằng giỏi đại học ra, em còn từng trốn nhà dạt đi vũ trường nhiều lần. Tất nhiên, chuyện này do em tự bạch với chồng vì chê tôi chỉ có vài tư thế làm tình. Thì ra, vợ tôi đã từng nhiều lần nát đời hoa.
Vì sĩ diện, tôi ngậm tăm chuyện này và không quên dặn vợ khâu miệng lại. Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mà tôi ớn cả người. Cái bản năng sinh lý của tôi nhiều lúc không thắng nổi nỗi xem thường em. Thế nên nhiều lần tôi phải dùng thuốc để "lên" được.
Tôi đã cẩn trọng thuê người cài máy định vị dưới ghế xe ô tô vợ. Song với hướng đổi xe theo mùa của vợ thì máy nào bắt kịp. Tôi đành phải thuê thám tử riêng lấp ló theo để vợ liệu đường mà cư xử.
Thị trường vẫn đang ế ẩm, áp lực công việc nặng như búa tạ giáng lên đầu, thế mà tôi vẫn phải kiêm thêm trách nhiệm giám sát vợ. Tôi nói ra thì bị bố chửi: "Mày chỉ mang dầu đen đổ vào người vợ thôi. Lấy được vợ danh giá còn "được vòi đòi tiên" hả?"
Đầu tuần này, vợ thông báo đã mang thai. Quái, lúc chúng tôi "sinh hoạt" có đúng vào thời điểm rụng trứng của vợ đâu nhỉ? Đứa con này có phải của tôi không đây? Nếu mà đi đổ vỏ cho thằng khác thì nhục hơn bị bắn đại bác.
Xin cả nhà tư vấn giúp tôi có hướng nào để vạch được chân tướng của vợ danh giá cho bố mẹ hai bên hiểu? Đồng thời có cách nào để biết được cái thai này có phải con tôi ngay từ bây giờ không?
Theo Afamily
Mất chồng chỉ vì ham làm đẹp Mở cửa ra, chị chết điếng người khi thấy chồng chị đang lúng túng quấn vội mảnh chăn, còn Ngân thì chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng tang hờ hững. ảnh minh họa Chị lấy anh được 13 năm, đủ cay đắng ngọt bùi bên nhau. Chị sinh cho anh hai cô con gái khỏe mạnh và xinh đẹp như hai thiên...