“Thư gửi mẹ chồng” khiến cộng đồng mạng tranh cãi nảy lửa
Bức thư gửi mẹ chồng của một cô con dâu đã xuất hiện từ lâu trên mạng xã hội nhưng mới đây nó lại một lần nữa nổi lên và đang thu hút sự chú ý của rất nhiều người cùng các luồng ý kiến trái chiều nhau.
Thư gửi mẹ chồng
Con cứ nghĩ mãi, rốt cuộc mẹ có ý nghĩa gì với con? Mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con. Trước khi con lấy anh ấy, mẹ chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cuộc sống của con. Cuộc sống của con là do bố mẹ đẻ của con cho con. Kiến thức, năng lực, sự giáo dục, cách đối nhân xử thế v.v…của con ngày hôm nay đều là do con thừa hưởng từ bố mẹ con, chẳng có tý tẹo tèo teo nào cống hiến của mẹ. Thế nên con mới không tài nào hiểu nổi, rằng vì sao ngay sau khi kết hôn, bao nhiêu ngày tháng của suốt hai mươi năm con sống trong cuộc đời này tất tật lại phải trở về số không, rồi phải trở thành người của nhà mẹ, mà đúng hơn là người nhỏ nhất trong nhà mẹ.
Ảnh minh họa.
Nói nhỏ nhất là vì địa vị của con trong nhà còn bé nhỏ hơn cả đứa con trai hai tuổi của con. Nói thật là con cảm thấy rất bất công. Bố mẹ con nuôi dạy con hơn hai mươi năm ròng rã, còn mẹ thì nhặt nhạnh lấy thành quả kết tinh của hai mươi năm ấy, nói trắng ra là mẹ không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng. Thế nên những việc con làm cho mẹ, mẹ nên cảm ơn bố mẹ con và công sức con bỏ ra. Nếu mẹ không thấy cảm kích thì cũng đành vậy, nhưng mẹ cũng đừng nên cố tạo ra ý nghĩa này nọ đối với con, đừng nên lấy kính hiển vi ra mà xăm xoi những việc con làm, khác nào bới lông tìm vết, nhặt xương trong trứng gà, rõ ràng là vừa được ăn vừa được nói.
Ban ngày con có công việc của riêng con, kinh tế trước nay vẫn độc lập, nên con chẳng hề phải dựa dẫm vào con trai mẹ, và cũng chưa một ngày nào phải sống nhờ vào đồng lương của con trai mẹ. Khả năng kiếm tiền của con ngày hôm nay là nhờ công giáo dục của bố mẹ con và công sức con không ngày nào ngừng nỗ lực học tập mà thành. Cho nên con không thể chịu đựng nổi cái ý nghĩ là đồng tiền con kiếm ra nghiễm nhiên phải cống hiến cho nhà mẹ, và sau đó tiêu đồng tiền của chính mình lại cứ phải nhìn xem sắc mặt của mẹ thế nào. Làm gì có chuyện đấy? Con không hề nợ nần gì mẹ, cũng chẳng cần mẹ phải nuôi, càng chưa xin mẹ một xu một chinh nào. Con có thể tôn trọng ý kiến của mẹ nhưng không thể để mẹ quyết định được.
Cho nên bây giờ con phải chính thức nói trắng ra để mẹ hay: tiền điện là con trả, nên trong những ngày hè nóng bức ngột ngạt con bật điều hoà đi ngủ mẹ không được có ý kiến. Hôm sau con còn phải đi làm nữa mẹ ạ, chất lượng giấc ngủ rất quan trọng đối với con. Còn nữa,”Phật có thiếp vàng, người có quần áo”, con cần mua mấy bộ quần áo hay mấy đôi giầy thì đấy là việc của con, xin mẹ nhớ cho, tiền đó là do con kiếm được, con tiêu thế nào thì con cũng tự có chuẩn mực của con, nếu mẹ muốn quản lý thì xin đi mà quản lý tiền nong của con trai mẹ. Con kiếm tiền bằng công sức và khả năng của mình, nên quả thực không hề muốn phải đi thăm dò sắc mặt của mẹ thế nào.
Video đang HOT
Lại nữa, mẹ đừng nên một mực cho rằng con trai mẹ giỏi giang ghê gớm lắm, nếu mà con không đi làm thì thử hỏi chuyến đi Trung Quốc du lịch hai tuần năm ngoái của mẹ là tiền ở đâu ra. Con càng nghĩ càng thấy thực ra mẹ chả có bất kỳ ý nghĩa nào đối với con cả, nếu mà có một ý nghĩa nào đó về hình thức thì mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con thôi. Tất cả công sức tình cảm của mẹ đều dồn cho anh ấy, người báo đáp công lao mẹ là anh ấy. Tương tự như vậy, người mà con cần báo đáp cũng chỉ có bố mẹ con thôi. Nếu hôm nay bố mẹ con cũng soi mói con trai mẹ như vậy thì mẹ có cảm thấy dễ chịu không? Và con trai mẹ sẽ đáp ứng được mấy phần yêu cầu của bố mẹ con đây ?
Cho nên về sau này nếu mẹ muốn ăn hoa quả thì sai con trai mẹ đi gọt cho mẹ ăn, vì đây là việc anh ấy đáng phải làm, quần áo thì cũng sai anh ấy giặt, đằng nào thì mẹ cũng đã giặt quần áo cho anh ấy hơn hai mươi năm kia mà (còn con thì đến một đôi tất cũng chưa bao giờ phải phiền mẹ cả). Nếu mẹ muốn đi khám bệnh thì bảo con trai mẹ xin nghỉ mà đưa đi, con không muốn năm nào cũng bị cơ quan cắt tiền thưởng không nghỉ phép năm. Trong khi hễ con bị cảm cúm thì mẹ bóng gió mát mẻ rằng con sức khoẻ kém. Bởi vậy, khi mẹ bị ốm con chẳng có cách nào để động lòng trắc ẩn.
Nói tóm lại, anh ấy hiếu thảo với mẹ là đúng, còn con, con phải đem cái hiếu thảo của con báo đáp cho người đã sinh thành ra con. Nếu mẹ muốn con làm việc gì thì mẹ làm ơn bớt bới móc đi một tí và thầm cảm ơn con, vì rằng con đâu có thiếu nợ mẹ, làm giúp mẹ là làm giúp một người trên danh nghĩa là mẹ đẻ của chồng con, tất cả chỉ có vậy thôi. Nếu anh ấy không phải là chồng con, mẹ tưởng mẹ sẽ có vinh hạnh ấy sao? Hơn nữa mẹ cũng nên chịu khó xem thời sự vào, bây giờ là thời đại trả tiền thuê người làm việc nhà rồi, mẹ đã không trả lương cho con thì mỗi lúc con làm giúp mẹ, mẹ nên mỉm cười mới đúng chứ !
Cuối cùng, con viết thư này chắc chắn mẹ sẽ cho con là phường nghịch tử vô luân, nhưng giữa người với người là phải tôn trọng nhau, và con đối xử với mẹ cũng trên nguyên tắc cơ bản như vậy. Nếu mẹ không thể tôn trọng những cảm nhận của con thì coi như con cũng xin nhường mẹ một chút vì mẹ dù sao cũng là người đi trước, nhưng con vẫn cứ phải nói cho hết nhẽ. Chắc mẹ sẽ bảo “làm dâu nhà người phải hiểu đạo lý”, nhưng về phía con cũng vẫn phản đối, con không phải do mẹ nuôi dạy, càng không nợ nần gì mẹ, và con cũng đã phát huy tối đa khả năng nhẫn nhục và tôn trọng của mình. Còn những điều cần học hỏi thêm là ở phía mẹ. Tôn trọng người khác là tôn trọng chính mình mẹ ạ!”
Bức thư này đã tạo nên những luồng ý kiến trái chiều trên cộng đồng mạng. Một bên ủng hộ ý kiến của cô con dâu, một bên lên tiếng phản đối gay gắt và còn một bên nữa lại phân vân kiểu nửa đúng nửa sai.
“Quá hay. Mỗi tội ngoài đời thực thì chẳng có mấy cô con dâu nào làm được và nói được như vậy với mẹ chồng. Hic. Tiếc.” – Nickname Meheongoc bình luận.
Còn bạn nvq lại nhận xét: “Về lý thì đúng, nhưng nói thật, là đàn ông tôi cũng hơi ngại cô vợ rạch ròi quá mức như vậy!
Tất nhiên là mẹ chồng cũng nên thương yêu con dâu, nhưng dù sao vẫn thấy bức thư này lạnh lùng quá”.
Đứng vị trí trung lập, bạn OliveBaby bày tỏ quan điểm: “Hì, bức thư này nếu xét về lý và động cơ để viết, thì chắc là đúng 100%. Nhưng mà người khác không ở trong hoàn cảnh đó nghe hơi bị chói tai. Nhưng em nghĩ bà mẹ chồng này chắc cũng quá đáng quá và cô con dâu này cũng hơi bị ghê gớm”.
Theo Emdep
Tôi có nên ly dị chồng vì chị chồng rất quá đáng?
Chị em sẽ khá bất ngờ khi nghe tôi hỏi "có nên ly dị chồng vì chị chồng rất quá đáng?". Trong gia đình chồng thì mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu mới là tâm điểm khiến cho cuộc hôn nhân của bạn trở nên hạnh phúc hay khó chịu. Kỳ thực, mẹ chồng tôi lại là người rất thương con dâu còn cô chị chồng thì hoàn toàn ngược lại.
ảnh minh họa
Tôi và chồng có khoảng thời gian ba năm yêu nhau trước khi dọn về cùng nhau. Trong ba năm đó, cả hai vẫn thường về hai bên gia đình, chúng tôi đều nhận được sự chúc phúc của bố mẹ. Tôi cũng rất ít có cơ hội gặp mặt chị chồng vì chị có gia đình và đã dọn ra riêng, chúng tôi chỉ gặp nhau vào những lần cả hai gia đình hẹn gặp mặt.
Dường như ngay từ những lần gặp mặt đầu tiên, chị đã tỏ ra không thân thiện với tôi. Tôi cũng nghe chồng kể về chị mình nhưng tôi lại không ngờ chị lại khó đến thế. Có lần, vì tan làm trễ mà tôi phải đến chố hẹn trễ khoảng 15 phút, thế là giữa biết ba nhiêu người trong quán, có cả bố mẹ của tôi cùng đến trước, vậy mà chị ta vẫn cố tỏ ra trách móc tôi. Có những lúc tôi đến nhà chồng chơi nhưng không có mẹ chồng ở nhà, khi đó chị sang chơi nên cũng có mặt ở đó, thế là chị ta lại được dịp "dạy bảo" tôi.
Tôi vốn hiểu tính chị khó chịu nên cũng không quá bận tâm, một phần tôi nghĩ sau này dọn về nhà chồng thì chị ý sẽ ít trở về hơn. Nhưng nào ngờ, chị ấy lại càng ngày càng quá đáng kể từ khi tôi chính thức trở thành nàng dâu của gia đình.
Mẹ chồng tôi cũng ngoài 50, bà vốn là người hiền dịu và rất yêu thương con cái, đặc biệt với nàng dâu như tôi, mẹ luôn dành cho tôi những tình cảm đặc biệt. Vì lý do đó mà vợ chồng tôi luôn cảm thấy thoải mái khi ở cùng mẹ. Tôi lại càng không phải quan tâm chuyện mẹ chồng như thế nào, nếu không nói là bà ấy quá dễ chịu. Ngược lại, kể khi tôi trở thành nàng dâu, chị chồng lại thường xuyên viện cớ về thăm mẹ để có nhiều thời gian trở về nhà hơn.
Thường xuyên phải nghe chị ấy bảo phải làm thế này mới đúng, thế kia mới tốt hay thậm chí là ép buộc làm điều mà chị ấy cho là đúng. Tôi rất may mắn khi nhận được sự yêu thương đủ đầy của cả mẹ và chồng. Lý do này cũng đủ an ủi những ấm ức mà tôi đang chịu, vì nghĩ một phần chị ấy rồi sẽ hiểu hơn về tôi khi tiếp xúc nhiều với tôi. Đến thời điểm hiện tại, tôi dọn về nha anh gần 2 năm, chúng tôi sống rất hạnh phúc vàng mọi điều cùng nhau. Tuy nhiên, chuyện của chị chồng thì tôi không có thói quen kể chồng nghe.
Chị ấy thường xuyên nói xấu tôi với mẹ và chồng. Đặc biệt, nhiều lúc tôi chẳng thế nào ưa nỗi cái thái độ giả tạo của chị, trước mặt mẹ và chồng thì tỏ vẻ thân thiện và quan tâm tôi nhưng khi chỉ còn mỗi tôi chỉ lại tiếp tục kênh cáo.Tôi chấp nhận những hành động khó chịu của chị vì tôi biết chị cũng rất thương mẹ và em trai, nhưng cho đến một hôm, sự quá đáng của chị đã khiến sự bực bội của tôi bấy lâu lên đến cơn đỉnh điểm.
Tiêu đề hình ảnh
Tôi đang mang thai ở tháng thứ 4 nhưng chị ý chẳng bao giờ có lấy một câu hỏi thăm hay một vài hành động quan tâm. Tuần trước, chị đến nhà chơi, mẹ và chồng tôi đều đi vắng, chỉ có mỗi tôi trong bếp đang lọ mọ rửa mấy cái chén và chuẩn bị nấu bữa chiều cả nhà. Chị ta đến thấy không chỉ không giúp mà còn ngồi đó đợi khi thấy tôi nấu đồ ăn xong đem bày qua bàn lại dở trò vào những món tôi nấu. Trong lúc tôi tiếp túc rửa mấy dụng cụ làm bếp, chị ta lén sau lưng tôi bưng bát canh đi đổ, sau đó còn rất nhiều muối vô nồi cơm. Tôi vô tình phát hiện, chị ấy dừng lại, tôi không thể nhịn được thêm nên đã to tiếng lại với chị, tôi và chị ấy cãi nhau. Chị ấy không chịu nhận lỗi mà còn bảo "nhà này của tôi, tôi muốn làm gì thì làm, còn cô chẳng ra chỉ là người dưng may mắn được em trai tôi lấy về". Tôi cố nhịn để không làm động đến cái thai nhưng chị ta càng quá đáng lấn lướt, chị ấy còn vờ tranh cãi mà xô tôi. Lúc đó, tôi may mắn kịp vớ lấy thành cửa nên không bị té ngã. Tôi biết chị càng ngày càng có hành động quá đáng như vậy là vì từ khi tôi mang thai thì mẹ chồng lại thương yêu và săn sóc tôi nhiều hơn. Chính vì điều này đã làm chị không vui.
Vậy giờ tôi phải làm sao đây chị em? Thật lòng tôi rất thương chồng và mẹ chồng của mình thế nhưng tôi cũng thường trực một nỗi lo là cái thai trong bụng của tôi có thể bị mất đi bất kỳ lúc nào. Cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc có thể dễ dàng buông bỏ còn đằng này tôi lại vướng bận chuyện của chị chồng. Tôi muốn bảo vệ cho đứa bé trong bụng, vậy tôi có nên ly dị chồng khi chị chồng rất quá đơn vậy không? Cảm ơn mọi người.
Theo PNSK
Chồng không cho đi làm sau sinh và lý do động trời Chồng nhất định không cho đi làm sau khi sinh con, tôi chết đứng khi phát hiện nguyên nhân động trời đó, giờ tôi nên sống thế nào đây. ảnh minh họa Cưới chồng được 2 năm, tôi hiện tại vẫn ở nhà trông cháu vì chẳng muốn thuê người làm lại không ở với cha mẹ nên tự tôi chăm con. Chồng...