Thư gửi mẹ chồng của 1 nàng dâu ít nói 99% phụ nữ Việt đọc sẽ đồng cảm tuyệt đối
Con cứ nghĩ mãi, rốt cuộc mẹ có ý nghĩa gì với con? Mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con..là mẹ chồng của con. Trước khi con lấy anh ấy, mẹ chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cuộc sống của con.Cuộc sống của con là do bố mẹ đẻ của con cho con
ảnh minh họa
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu xưa nay vẫn luôn được coi là một mối quan hệ nhạy cảm và có nhiều mâu thuẫn, bất hòa, vẫn là một câu chuyện kể mãi không hết…Xưa nay ta vẫn quan niệm rằng các cô gái về làm dâu phải có tư tưởng: ” Mẹ chồng dù không sinh ra mình nhưng đã có công nuôi dưỡng sinh thành chồng mình, việc yêu thương mẹ chồng là điều mà một cô con dâu nên làm. Còn với các bậc mẹ chồng thì lại nghĩ: ” Con gái là con người ta, con dâu mới là con mình, mình yêu thương nó rồi nó cũng sẽ yêu thương mình. Ấy thế nhưng nếu mọi chuyện được đơn giản như vậy thì đã không có cái gọi là mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu. Đứng ở địa vị của mẹ chồng hay nàng dâu đều có cái lý cái tình của mình.
Gần đây mọi người đang xôn xao về một bức thư mà con dâu gửi cho mẹ chồng của mình. Khi đọc bức thư đó lên với người làm mẹ chồng thì đang cho rằng cô con dâu ghê gớm, lười biếng…với phận làm dâu lại con dâu là một cái tên chứ không phải một loại nghĩa vụ. Thế nên, chả có lý do gì tao phải chịu đựng thiệt thòi chỉ vì những thứ tao không hề được lựa chọn hết. Thế nhưng xét cho cùng thì hóa ra chuyện mẹ chồng – nàng dâu thực ra chẳng có đúng có sai, vì yêu thương không bao giờ có lỗi, chung quy cũng bởi cùng yêu một người đàn ông.
“Con cứ nghĩ mãi, rốt cuộc mẹ có ý nghĩa gì với con?? Mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con. Trước khi con lấy anh ấy, mẹ chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cuộc sống của con.Cuộc sống của con là do bố mẹ đẻ của con cho con. Kiến thức,năng lực,sự giáo dục,cách đối nhân xử thế v.v…của con ngày hôm nay đều là do con thừa hưởng từ bố mẹ con,chẳng có tý tẹo tèo teo nào cống hiến của mẹ.
Thế nên con mới không tài nào hiểu nổi,rằng vì sao ngay sau khi kết hôn, bao nhiêu ngày tháng của suốt hai mươi năm con sống trong cuộc đời này tất tật lại phải trở về số không,rồi phải trở thành người của nhà mẹ, mà đúng hơn là người nhỏ nhất trong nhà mẹ. Nói nhỏ nhất là vì địa vị của con trong nhà còn bé nhỏ hơn cả đứa con trai hai tuổi của con. Nói thật là con cảm thấy rất bất công.Bố mẹ con nuôi dạy con hơn hai mươi năm ròng rã, còn mẹ thì nhặt nhạnh lấy thành quả kết tinh của hai mươi năm ấy, nói trắng ra là mẹ không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng. Thế nên những việc con làm cho mẹ, mẹ nên cảm ơn bố mẹ con và công sức con bỏ ra.
Video đang HOT
Nếu mẹ không thấy cảm kích thì cũng đành vậy, nhưng mẹ cũng đừng nên cố tạo ra ý nghĩa này nọ đới với con, đừng nên lấy kính hiển vi ra mà xăm xoi những việc con làm, khác nào bới lông tìm vết, nhặt xương trong trứng gà, rõ ràng là vừa được ăn vừa được nói. Ban ngày con có công việc của riêng con, kinh tế trước nay vẫn độc lập, nên con chẳng hề phải dựa dẫm vào con trai mẹ, và cũng chưa một ngày nào phải sống nhờ vào đồng lương của con trai mẹ. Khả năng kiếm tiền của con ngày hôm nay là nhờ công giáo dục của bố mẹ con và công sức con không ngày nào ngừng nỗ lực học tập mà thành.
Cho nên con không thể chịu đựng nổi cái ý nghĩ là đồng tiền con kiếm ra nghiễm nhiên phải cống hiến cho nhà mẹ,và sau đó tiêu đồng tiền của chính mình lại cứ phải nhìn xem sắc mặt của mẹ thế nào. Làm gì có chuyện đấy??Con không hề nợ nần gì mẹ, cũng chẳng cần mẹ phải nuôi, càng chưa xin mẹ một xu một chinh nào. Con có thể tôn trọng ý kiến của mẹ nhưng không thể để mẹ quyết định được. Cho nên bây giờ con phải chính thức nói trắng ra để mẹ hay :tiền điện là con trả, nên trong những ngày hè nóng bức ngột ngạt con bật điều hoà đi ngủ mẹ không được có ý kiến. Hôm sau con còn phải đi làm nữa mẹ ạ, chất lượng giấc ngủ rất quan trọng đối với con.
Còn nữa,”Phật có thiếp vàng, người có quần áo”,con cần mua mấy bộ quần áo hay mấy đôi giầy thì đấy là việc của con, xin mẹ nhớ cho, tiền đó là do con kiếm được, con tiêu thế nào thì con cũng tự có chuẩn mực của con, nếu mẹ muốn quản lý thì xin đi mà quản lý tiền nong của con trai mẹ. Con kiếm tiền bằng công sức và khả năng của mình, nên quả thực không hề muốn phải đi thăm dò sắc mặt của mẹ thế nào. Lại nữa, mẹ đừng nên một mực cho rằng con trai mẹ giỏi giang ghê gớm lắm, nếu mà con không đi làm thì thử hỏi chuyến đi Trung quốc du lịch hai tuần năm ngoái của mẹ là tiền ở đâu ra.
Con càng nghĩ càng thấy thực ra mẹ chả có bất kỳ ý nghĩa nào đối với con cả, nếu mà có một ý nghĩa nào đó về hình thức thì mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con thôi.Tất cả công sức tình cảm của mẹ đều dồn cho anh ấy, người báo đáp công lao mẹ là anh ấy.Tương tự như vậy,người mà con cần báo đáp cũng chỉ có bố mẹ con thôi. Nếu hôm nay bố mẹ con cũng soi mói con trai mẹ như vậy thì mẹ có cảm thấy dễ chịu không?? Và con trai mẹ sẽ đáp ứng được mấy phần yêu cầu của bố mẹ con đây ??
Cho nên về sau này nếu mẹ muốn ăn hoa quả thì sai con trai mẹ đi gọt cho mẹ ăn, vì đây là việc anh ấy đáng phải làm, quần áo thì cũng sai anh ấy giặt, đằng nào thì mẹ cũng đã giặt quần áo cho anh ấy hơn hai mươi năm kia mà (còn con thì đến một đôi tất cũng chưa bao giờ phải phiền mẹ cả). Nếu mẹ muốn đi khám bệnh thì bảo con trai mẹ xin nghỉ mà đưa đi, con không muốn năm nào cũng bị cơ quan cắt tiền thưởng không nghỉ phép năm.
Trong khi hễ con bị cảm cúm thì mẹ bóng gió mát mẻ rằng con sức khoẻ kém.Bởi vậy,khi mẹ bị ốm con chẳng có cách nào để động lòng trắc ẩn. Nói tóm lại,anh ấy hiếu thảo với mẹ là đúng, còn con , con phải đem cái hiếu thảo của con báo đáp cho người đã sinh thành ra con. Nếu mẹ muốn con làm việc gì thì mẹ làm ơn bớt bới móc đi một tí và thầm cảm ơn con, vì rằng con đâu có thiếu nợ mẹ, làm giúp mẹ là làm giúp một người trên danh nghĩa là mẹ đẻ của chồng con, tất cả chỉ có vậy thôi.
Nếu anh ấy không phải là chồng con, mẹ tưởng mẹ sẽ có vinh hạnh ấy sao?? Hơn nữa mẹ cũng nên chịu khó xem thời sự vào, bây giờ là thời đại trả tiền thuê người làm việc nhà rồi, mẹ đã không trả lương cho con thì mỗi lúc con làm giúp mẹ, mẹ nên mỉm cười mới đúng chứ !!Cuối cùng, con viết thư này chắc chắn mẹ sẽ cho con là phường nghịch tử vô luân, nhưng giữa người với người là phải tôn trọng nhau, và con đối xử với mẹ cũng trên nguyên tắc cơ bản như vậy. Nếu mẹ không thể tôn trọng những cảm nhận của con thì coi như con cũng xin nhường mẹ một chút vì mẹ dù sao cũng là người đi trước, nhưng con vẫn cứ phải nói cho hết nhẽ. Chắc mẹ sẽ bảo “làm dâu nhà người phải hiểu đạo lý”, nhưng về phía con cũng vẫn phản đối, con không phải do mẹ nuôi dạy, càng không nợ nần gì mẹ, và con cũng đã phát huy tối đa khả năng nhẫn nhục và tôn trọng của mình. Còn những điều cần học hỏi thêm là ở phía mẹ. Tôn trọng người khác là tôn trọng chính mình mẹ ạ !!”
Theo Blogtamsu
Thấy con trai ngoại tình, bố chồng nói những câu khiến nàng dâu rơi nước mắt
Bố chồng tôi thường ngày rất ít nói nhưng tối đó, bố đã nói những câu làm tôi rớt nước mắt và không bao giờ quên được.
ảnh minh họa
Tôi và chồng cưới nhau đã 10 năm. Chồng tôi làm lái xe tải đường dài, còn tôi làm y tá ở bệnh viện huyện.Tình cảm 2 đứa không chỉ sâu đậm mà còn gắn bó và thêm cả trách nhiệm với nhau, với 2 đứa con gái. 2 con gái của tôi rất ngoan. Vì ở chung với ông bà nội nên 2 đứa quấn ông bà nội vô cùng.
Bố mẹ chồng tôi về hưu đã lâu, tính tình 2 ông bà đều hiền lành, chất phác, rất vị tha và dễ thông cảm.Tất cả câu chuyện bắt đầu từ khoảng gần 1 năm trước, tôi thấy chồng tôi hay "đi sớm về khuya", thậm chí có những lần anh đi qua đêm và nói rằng anh bận việc. Ban đầu, tôi vẫn tin tưởng anh và không nghi ngờ gì hết. Hôm đó, anh đi làm về muộn, anh nói cùng mấy người bạn đi ăn uống nhưng người không hề có mùi rượu. Khi chồng ngủ thiếp đi, tôi có số lạ nhắn tin cho anh.
"Mai anh lại đến nhé, em chờ anh." Nội dung tin nhắn làm tôi sửng sốt. Tôi tìm kiếm chủ nhân của số điện thoại qua Facebook và phát hiện ra rằng đây là một người phụ nữ khá trẻ. Đau đớn hơn, tôi phát hiện ra, trên Facebook của cô ta không ít lần hình ảnh tự sướng với đôi tay, bờ vai của chồng tôi.
Suốt đêm hôm đó, tôi không thể ngủ được, những hình ảnh trên Facebook kia làm tôi không cầm được nước mắt. Tôi nghĩ về quãng thời gian tôi và chồng đã bên nhau. Tôi nghĩ về lời thề hẹn suốt đời suốt kiếp sẽ chung thủy mà anh ấy từng nói với tôi. Và 2 đứa con gái nữa, chúng sẽ ra sao nếu chúng tôi không còn sống chung trong một mái nhà?
Sáng hôm sau, với đôi mắt đỏ hoe, tôi mang tất cả các những chứng cứ mình thu thập được nói với chồng. Chồng tôi ban đầu còn chối cãi nhưng vì mọi thứ đã rõ mười mươi nên cuối cùng anh đã thừa nhận tất cả. Anh nói anh đã cặp kè với người phụ nữ này được hơn 1 năm nay. Cô ta đang mang thai với anh, cái thai đã được 5 tháng và đó là 1 bé trai.
Dù đau đớn, dù giận anh đến vô cùng, tôi vẫn ra sức níu kéo anh, khuyên anh nghĩ đến các con, nghĩ đến gia đình. Tôi còn nói rằng, tôi sẵn sàng nghỉ việc để sinh đứa con tiếp theo nếu anh chịu cắt đứt mối quan hệ với cô ta. Nhưng chồng tôi nói những câu làm tôi chết lặng. Anh nói anh yêu cô ta và mong tôi và gia đình tác thành cho chuyện tình cảm của họ.
Chuyện vợ chồng tôi làm bố mẹ 2 bên hết sức đau đầu. Khuyên bảo chồng tôi không được, bố mẹ chồng tôi cả ngày không thiết ăn uống mà chỉ rầu rĩ nhìn nhau. Mặc dù tôi vẫn còn yêu chồng, mặc dù tôi đã ra sức níu kéo nhưng tôi cảm nhận ra đã đến lúc tôi đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân này. Hiện tại tôi hoàn toàn độc lập về kinh tế nên có thể lo được cho 2 con và tôi sẽ giành quyền nuôi cả 2 con vì không muốn các con chịu cảnh "mẹ ghẻ, con chồng".
Đêm trước ngày tôi làm thủ tục ly hôn, tôi và bố mẹ chồng đã nói chuyện tới khuya. Mẹ chồng nói rằng bà đã kịp tìm hiểu về người phụ nữ kia, đó là một người đã qua 1 đời chồng và không tốt đẹp gì. Nếu sau này có gì thì bà cũng chỉ nhận cháu chứ không nhận cô ta là con dâu. Bố chồng tôi thường ngày rất ít nói nhưng tối đó, bố đã nói những câu làm tôi rớt nước mắt và không bao giờ quên được.
"Bố mẹ xin lỗi con, vì bố mẹ không thể khuyên bảo được thằng K (chồng tôi), khiến gia đình mình thành ra thế này. Ngày mai con làm thủ tục ly hôn rồi, con không còn là vợ nó nữa nhưng con vẫn là con dâu của bố mẹ. Con hãy tiếp tục gọi bố mẹ là bố mẹ và thỉnh thoảng đưa 2 cháu đến nhà chơi với bố mẹ", bố nói.
Nói rồi, bố chồng đưa tôi 1 cuốn sổ tiết kiệm, bố nói rằng đây là số tiền tiết kiệm mà ông dành cho 2 cháu. Bố còn nói rằng, mai này khi mẹ con tôi về nhà ngoại rồi, nếu gặp khó khăn chuyện gì, cứ nói với bố mẹ, bố mẹ sẽ giúp đỡ.
Tôi cúi đầu cảm ơn bố mẹ. Bố mẹ chồng và 2 đứa con là những điều tuyệt vời nhất mà tôi có được sau cuộc hôn nhân này.
Theo Dân Việt
Nỗi khổ của nàng dâu út sống trong đại gia đình Bụng cháu ngày một to hơn, kèm theo những dấu hiệu mỏi mệt cũng cần được bồi bổ và nghỉ ngơi. Thế nhưng không một ai quan tâm, ngày nào 10h tối mới xong bữa. Nhiều hôm tủi thân mà không dám kể với ai chỉ vì mình là dâu mới trong nhà. ảnh minh họa Gia đình chồng cháu có hai anh...