Thư gửi em – người anh yêu nhất đời!
Hạnh phúc là có việc gì đó để làm, có điều gì đó để hi vọng và có ai đó để thương yêu…
Em yêu dấu nhất đời!
Nếu chỉ như vậy thì hạnh phúc không phải thứ gì đó quá “xa xỉ” mà con người thường kiếm tìm nhưng cuộc sống thường không giản đơn, không đơn giản chỉ một sắc màu như ta thường thấy, có thể màu trắng cũng có thể là màu đen hay màu hồng… Thiên về ngôn ngữ khoa học thì hạnh phúc là thứ không định hình, khó nắm bắt nên chỉ những người bỏ công sức ra nghiên cứu, kiếm tìm với trái tim chân thành, với ý niệm thật sự mong tìm thấy thì mới hình dung, cảm nhận được thứ gọi là hạnh phúc.
Không ít người đã tuân thủ như thế mà vẫn không cảm nhận được hạnh phúc và câu hỏi được đặt ra “Vì Sao?”. Một thuyết gia đã nói: “Nếu bạn quá quan tâm tới những gì bạn muốn nhận được – có thể bạn là người bất hạnh. Chỉ khi bạn quan tâm đến những gì bạn cho đi – bạn mới là người hạnh phúc”. Như đã nói hạnh phúc là thứ không định hình, đôi khi con người ta quá mải mê xem ta đã được gì mất gì hay ta đã hạnh phúc như thế nào vô tình ta đã bỏ qua những thứ giản dị mà ta đã làm, đã cho đi và đó chính là hạnh phúc.
Video đang HOT
Cảm ơn em, cảm ơn tình yêu của em…
Anh biết mình hạnh phúc như thế nào khi yêu em, dành cho em những điều diệu kì mà tình yêu mang lại và hạnh phúc hơn khi cảm nhận được tình yêu của em, hoà nhịp đập của trái tim lạc nhịp của con người trước khi gặp em cùng nhịp đập của trái tim tràn ngập yêu thương của em. Cảm ơn em, cảm ơn tình yêu của em, cảm ơn mọi điều đã tạo nên tình yêu trong anh hôm nay, tưởng chừng như anh là người hạnh phúc nhất dẫu cho cuộc sống vẫn trôi vẫn chứa đựng nhiều ngang trái.
Như vậy có quá lắm không hả em? Em biết chăng mỗi một ngày mới sang anh tự nhủ phải cố gắng hơn, làm được nhiều hơn cho anh, cho em cho cuộc sống mà hai ta chọn lựa và anh còn mong bình yên về để đôi ta thực hiện được những điều dở dang đang đợi chờ ta phía trước. Anh không mong hạnh phúc vì hạnh phúc của anh chính là em. Biết sẽ khó khăn sẽ nhiều đổi thay và rồi mai đây biết yêu thương rồi sẽ đi về đâu, anh vẫn tin câu: “Trời không phụ người có lòng”, anh không hứa hẹn nhưng từng ngày từng ngày anh sẽ cố gắng để chúng ta được gần nhau hơn. Anh sẽ cố! Em cũng như vậy em yêu nhé.
Sợ rằng anh chỉ nói mà không làm được nhưng chắc chắn một điều anh yêu em hơn những gì anh nói. Mong em luôn tốt. “Xin cuộc đời cho ta được bình yên, để ta mãi được yêu như bây giờ”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi niềm kẻ thứ ba
Anh ấy lên thăm tôi, say xỉn, người mềm nhũn với những lời xin lỗi dài dằng dặc... vì sao à? Vì anh ấy đã quay về với người anh ấy đã yêu trước tôi, vì anh ấy đã phản bội tôi...
Hôm nay lại mưa.
Đã từng có hai người dường như sinh ra là để ghét nhau, hai người ấy đều nhìn người kia bằng ánh mắt đầy thành kiến, không thể làm bạn. Nhưng ở đời biết đâu được, rồi chính hai người ấy đã có thể hòa hợp làm một, đã yêu nhau như thể sinh ra là để cho nhau.
Tôi yêu anh vì anh có thể làm tôi cười với sự quan tâm không bao giờ thể hiện, không khéo léo như những người đàn ông khác, là khi nhắc tôi mặc ấm khi trời chỉ mới nổi gió, là người mắng tôi khi tôi không chịu ăn cơm, là người làm tôi ấm lòng khi được nép vào đôi vai rắn chắc ấy và là người làm tôi khóc thật nhiều trong khi bản thân tôi nhận thấy từ trước tới giờ mình là người ít khóc trong chuyện tình cảm nhất... chúng tôi yêu nhau vậy đấy!
Chúng tôi yêu nhau đã được gần hai năm nhưng những chuyện chúng tôi gặp phải quả là quá sức của tôi, một người con gái yếu đuối. Và chúng tôi đã chia tay...
Một thời gian dài chúng tôi không liên lạc với nhau, tình cảm vẫn đó, nỗi nhớ vẫn đó nhưng không hiểu sự xa cách này là gì? Nhưng rồi tôi đã biết vì sao! Anh ấy lên thăm tôi, say xỉn, người mềm nhũn với những lời xin lỗi dài dằng dặc... vì sao à, vì anh ấy đã quay về với người anh ấy đã yêu trước tôi, vì anh ấy đã phản bội tôi... Đấy là lý do vì sao chúng tôi không còn là bạn, là anh em, không còn những tin nhắn quan tâm, không còn gì cả. Không ai có thể hiểu được nỗi đau xé lòng của tôi lúc biết được sự thật đó? Cảm giác thất bại, bị bỏ rơi và cả cảm giác bị phản bội. Tôi nằm khóc thương cho bản thân mình, suốt đêm đó tôi không ngủ...
Anh ấy không nói với tôi lời nào về những gì anh ấy đang làm, tôi phải làm sao đối mặt với điều này, chưa bao giờ cảm giác bị phản bội là như thế nào. Càng đau hơn vì trong thời gian xa nhau tôi cứ thầm nghĩ anh ấy vẫn còn yêu tôi nhiều và chúng tôi sẽ trở về với nhau, củ chuối là tôi. Có 1 hôm tôi nhận được tin nhắn "Nhớ vợ quá" và sau đó anh ấy bảo là nhắn nhầm, đúng là anh ấy nhắn nhầm, ai có thể giúp tôi không khóc lúc đó không, chẳng có ai cả. Những lời ngọt ngào tình cảm đó anh có thể trao cho nhiều người vậy à, tôi hận anh thật sự.
Cầu mong sẽ không bao giờ tôi gặp anh và cô ấy đi cùng nhau!
Có lần anh ấy đã tìm đến tôi, hai người vẫn có những giây phút là của nhau, nhưng ngày sau đó, tôi chỉ cảm nhận được sự lạnh nhạt từ anh. Tôi hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, tôi nổ tung đầu lên mất. Vì sao à, vì đến tận giây phút này anh và người ấy vẫn là của nhau. Trời ơi, anh muốn có cả h người à. Tôi đã tha thứ cho những gì anh ấy làm... và tôi nhận thấy anh ấy cũng đang rất đau khổ vì những sai lầm đó... nhưng không phải là nư thế này, anh ấy chỉ có thể có tôi hoặc cô ấy mà thôi. Tôi không chấp nhận tôi là người thứ ba, tôi không cầu xin tình cảm, không cúi nhặt những gì anh quẳng đi, không phải là người bị người khác ghét bỏ, không phải không có người yêu tôi, vậy đấy.
Hôm vừa rồi tôi đã quyết định về thăm nhà anh ấy, tôi muốn được về nhà anh ấy một lần. Có thể tôi sẽ vẫn nhận được sự phản đối từ gia đình anh nhưng có quan trọng gì đâu so với cách anh ấy thể hiện với tôi? Hình như khi đi với anh ấy, tôi vẫn là người lạc lõng nhất và ngay khi ở nhà anh ấy, tôi vẫn chỉ có 1 mình...
Sau ngày hôm đó tôi đã tuyên bố với anh ấy rằng, hai ngày tới tôi sẽ có người yêu mới, sẽ sống không đúng với chính mình. Nhưng, vô cảm, tôi không đủ dũng cảm để nhận lời vì chỉ nghĩ sau phút giây đó tôi sẽ phải làm những điều có lỗi với bản thân, với anh... và tôi không thể! Càng nghĩ như thế tôi lại nghĩ đến anh. Vậy anh khi ở bên người ấy thì sao? Tức là anh phải có tình cảm với họ thì mới ở bên họ được đến giây phút này chứ? Chỉ nghĩ đến đây thôi thì tôi chỉ muốn quỳ xuống và gào khóc như chưa bao giờ biết nỗi đau là gì... Chẳng nhẽ anh ấy quá đáng với mình vậy sao? Anh ấy nói mình mãi là niềm hạnh phúc của anh ấy lại như thế này thôi sao? Anh thay lòng, đấy mới là sự thật, tôi không tin đàn ông đâu. Nhưng niềm tin của tôi là tôi vẫn là người quan trọng nhất đối với anh, nhưng khi xa nhau anh ấy sẽ tìm được nơi dựa dẫm tình cảm mới, sẽ không sụp đổ như tôi đâu, đáng lẽ người yếu đuối và cần người chia sẻ là tôi chứ?
Anh ấy bảo tôi là người tuyệt vời nhất nhưng lại quẳng nó đi, không muốn cố gắng dù những gì tôi cần rất giản dị. Anh sống biết lắng nghe tôi một chút, biết nghĩ cho gia đình một chút, mở lòng một chút và ân cần với tôi một chút... Tôi không cần nhà anh ấy giàu có, không cần anh ấy mua cho tôi những thứ đắt tiền, chỉ cần anh ấy mãi yêu và bên tôi. Tuy tính cách tôi hơi bướng bỉnh nhưng là một người con gái, tôi tự thấy mình có đủ những thứ mà một người đàn ông cần để không bị sa ngã... Thế nhưng, tôi vẫn thua cuộc!
Sắp tới, rất có thể tôi sẽ phải học cùng người đó, tôi không muốn điều này chút nào. Tôi hoàn toàn không ghét cô ấy nhưng chỉ khi nhìn cô ấy, thậm chí những người hao hao giống cô ta thôi thì con tim tôi tự dưng thắt lại rồi. Tôi không muốn đối mặt với sự thật như thế này, vì tôi là người ích kỷ...
Cầu mong không bao giờ tôi gặp anh và cô ấy đi cùng nhau!
Hôm nay là kỉ niệm tròn 21 tháng ngày chúng tôi yêu nhau, thời gian làm thay đổi con người tôi, đầu óc tôi chưa bao giờ phải giằng xé như bây giờ! Tôi muốn hét lên cho tất cả biết tôi đang sụp đổ như thế nào nhưng liệu có ai muốn nghe tôi không? Không còn những ngày kỷ niệm nào nữa rồi, đúng không anh?
Làm sao để gạt đi những gì không nên nghĩ? Làm sao để đứng dậy sau nỗi đau? Làm sao để bình yên tìm hạnh phúc mới? Làm sao để tin vào tình yêu?... Tôi không biết!
Tôi sẽ để gia đình tìm cho tôi 1 người sẽ là chồng tôi, tôi không tìm đâu vì tôi biết sẽ không tìm được, xin lỗi những người đã tin tưởng và yêu quý tôi... Vì, cố gắng lắm rồi chắc gì mình đã nắm được điều gì đấy, hãy thả nó đi nếu không thuộc về mình. Mình vui khi đã có 1 TY chín chắn với anh, sống cho TY đó, không hối hận. Mong rằng anh cũng đã hạnh phúc bên tôi và để nhớ rằng tôi là một nỗi đau đối với anh. Tôi vẫn yêu anh như ban đầu nhưng có lẽ tôi sẽ để nó đi cùng tôi thôi, anh nhé.
Tôi muốn được hôn và ở trong vòng tay anh một lần nữa để tôi biết được đấy là lần cuối trước khi xa nhau, không mơ hồ. Tôi nhớ anh nhiều, mong rằng anh cũng có lúc nhớ về tôi.
Ăn uống đầy đủ anh nhé, đừng ăn bánh mỳ với rượu, đừng uống bia suông, đừng hút thuốc cầm hơi và cũng đừng làm mình nặng nề hơn. Hãy cảm thấy tự tin khi đi bên người mình yêu, đừng để họ sống trong lo lắng và nghĩ mình không phải duy nhất đối với anh, anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên tranh giành tình yêu với bạn thân? Công ty tổ chức đi chơi, hôm đó Trang về sớm còn tôi ở lại. Buổi đó, tôi có say say nên anh Tùng đèo tôi về. Đang đi đường, bỗng nhiên anh cầm tay tôi vòng lên bụng anh. Ảnh minh họa Tôi và Trang thân nhau từ hồi cấp 3. Một phần vì gần nhà, một phần vì hồi đó cùng...