Thư gửi cho vợ tương lai
Vợ của anh, bây giờ anh vẫn chưa biết em là ai, là người anh đang yêu hay chưa từng gặp gỡ, là người anh quen hay chưa từng lướt qua nhau.
Nhưng ngay lúc này đây anh đang nghĩ tới em, và thương em nhiều lắm. Tại sao ư? Thương một người anh còn chưa biết mặt? Từ từ rồi anh sẽ kể em nghe hết.
Thư này anh sẽ kể về mối tình đầu. Đọc đến đấy có thể em sẽ không muốn nghe tiếp nữa. Nhưng hãy kiên nhẫn em nhé, vì cô ấy chỉ là lý do làm anh nghĩ đến em thôi.
Hôm nay họp lớp cũ, anh gặp lại cô ấy sau hơn một năm không liên lạc gì. Hội cấp hai lớp anh chơi thân lắm, năm nào cũng họp vài ba lần, riêng đám con trai gần như tuần nào cũng gặp, và anh chỉ có vài đứa bạn thân chơi từ cấp hai tới tận bây giờ.
Anh qua nhà đón cô ấy rồi cùng mấy đứa đi ăn, rồi đi hát, như bao lần họp lớp khác, quanh đi quẩn lại chỉ có vậy. Trong phòng hát, anh ngồi cạnh cô ấy, bọn anh có hát chung vài bài, nhưng chỉ ngồi một chỗ mà đọc những dòng chữ vô hồn chạy trên màn hình. Đã qua rồi cái thời sôi nổi náo nhiệt, nắm tay túm áo kéo nhau lên vừa hát vừa múa may.
Thời gian trôi qua như lời bài hát, hết câu rồi chẳng đọng lại điều gì. Mọi thứ tưởng chừng cứ vô nghĩa như thế đến lúc tàn cuộc, cho tới khi bất giác anh quay sang nhìn cô ấy. Cô ấy vẫn đang mải mê hát, xung quanh mấy đứa bạn đều đang bận rộn với những câu chuyện và chiếc điện thoại. Dường như chỉ có mình anh chững lại trong không gian đó.
Và anh nhận ra rằng người con gái đang ngồi cạnh anh, người anh từng yêu đến khờ dại giờ đã không còn xinh đẹp như trước. Trên gương mặt cô ấy đã bắt đầu xuất hiện những dấu vết của thời gian. Dù nó chỉ như một con đom đóm ẩn hiện sau màn sương, nhưng cũng đủ để anh thấy được những thay đổi. Lúc đó mắt anh trùng xuống, miệng thấy chua chát, trong lòng như nhói lên một chữ, “xót”.
Video đang HOT
Hẳn là em thấy rất khó chịu khi anh cứ kể như thể anh còn yêu thương cô ấy lắm. Hãy lắng nghe anh thêm một chút nữa thôi.
Anh nghe người ta nói rằng “Trong mỗi người đàn ông đều có một người phụ nữ mà không ai có thể động vào, đó là tình đầu”. Em có tin vào lời nói đó không? Nó thực sự không đúng đâu, hay ít nhất là với anh. Sai ở chỗ, nó không cứ nhất thiết phải là tình đầu, có thể là một người phụ nữ mà anh ta không thể có được. Và trong suốt cuộc đời của một người đàn ông, có thể có nhiều hơn một người phụ nữ mà anh ta vĩnh viễn không thể chạm tới. Vậy thì cuối cùng, người phụ nữ mà không ai có thể động vào đó là ai? Là bất cứ ai!
Những người anh từng dành tình cảm, nó đều xuất phát từ sự chân thành. Nên dù sau này chữ “yêu” có mất đi, nhưng chữ “thương” vẫn tồn tại đâu đó trong tiềm thức. Phải, anh thương cô ấy. Và anh bắt đầu tự đặt những câu hỏi : “Thời gian thật sự không bỏ qua một ai sao?”, “Cuộc sống này thật sự khắc nghiệt đến vậy sao?”, “Chỉ mới là tuổi 24 thôi mà?…
Rồi anh nghĩ về tương lai, về em. Rằng người anh phải lòng chắc chắn sẽ xinh đẹp hơn bất cứ cô gái nào khác anh từng gặp. Rằng em sẽ rạng rỡ như một chùm pháo hoa, lóe sáng trong một khoảnh khắc dù chỉ thoáng qua thôi nhưng cũng đủ làm anh rung động… Và rồi người con gái sẽ ở cạnh anh suốt cuộc đời đó cũng sẽ có lúc bị thời gian cướp đi vẻ đẹp của tuổi trẻ, bị những lo toan trong cuộc sống lấy đi nụ cười rạng rỡ vô tư. Nghĩ đến đây, lòng anh thắt lại.
Cái người phụ nữ mà không ai có thể động vào ấy, có thể là bất cứ ai, nên họ chẳng thể đặc biệt như em. Dù cho cô ấy có là tình đầu đi nữa, nhưng em mới là vợ anh. Anh thương cô ấy chỉ một chút thôi, nhưng anh sẽ thương em cả quãng đời còn lai. Đôi lúc có thể em sẽ ghen với cái một chút đó, nhưng em sẽ không phải đấu tranh với bất kỳ một cô gái nào cả, chẳng ai có thể dành được anh đâu. Vợ anh lúc nào cũng là số một, và duy nhất.
Anh như bừng tỉnh, khi không muốn để yên cho cái quy luật tự nhiên hay cuộc sống đó cứ mặc sức lấy đi những thứ anh muốn bảo vệ nhất. Anh biết mình không thể thắng, nhưng anh cũng sẽ không thua.
Và vợ của anh, em cũng đừng tự chịu đựng một mình nhé, có anh ở đây rồi. Anh biết cuộc đời nhiều những bất công, khi hai chín ba mươi anh mới bắt đầu bước sang quãng thời gian sung sức nhất thì tuổi thanh xuân của em đã trôi qua được vài mùa cây thay lá rồi. Nên anh sẽ làm tất cả để bù đắp cho em. Hãy kiên nhẫn đợi đến khi anh trở thành một người đàn ông trưởng thành, em nhé! Và cũng mau sớm xuất hiện đi, anh sốt ruột rồi đấy!
Yêu và nhớ em nhiều, vợ của anh
Tôi luôn tự hào khi có em gái là lesbian
Hãy cứ ngẩng cao đầu, cứ tự hào dù mình có là người đồng tính.
ảnh minh họa
Được biết đến câu chuyện của một bạn bị em gái người yêu bày tỏ tình yêu đồng giới, tôi rất đồng cảm với những gì mà bạn đang phải trải qua. Tuy nhiên, tôi không thể đồng tình với lời khuyên "hãy giữ kín chuyện này", rồi "hãy giữ khoảng cách với cô ấy", "tránh mặt cô ấy" của rất nhiều bạn đã bình luận ở bên dưới. Thật sự, nếu các bạn không phải người trong cuộc thì không thể hiểu hết được những gì mà họ phải trải qua đâu.
Em gái tôi là lesbian. Khi mới biết em gái mình như vậy, lại còn nghe từ chính miệng nó nói ra, tôi thật sự rất shock. Shock đến nỗi tôi cứ ngồi ngây người ra, không nói được câu nào mặc cho nó vừa khóc vừa giải thích. Thật sự là lúc ấy trong lòng tôi vô cùng sợ hãi. Tôi cảm thấy ghê sợ chính em gái của mình - người mà ngày nào tôi cũng ngủ chung giường từ nhỏ cho đến bây giờ. Tôi muốn tránh xa nó, càng xa càng tốt... Chính những phản ứng lúc đấy của tôi đã khiến nó bị trầm cảm. Tôi còn nhớ những ngày đen tối đấy, chị em tôi giống như kẻ thù, cứ nhìn thấy tôi là nó lại sợ hãi, quay lưng đi.
Nhưng rồi, có lẽ cũng bởi nó là đứa em gái ruột thịt của mình nên tôi không thể chối bỏ dù có sợ hãi đến mức nào. Chúng tôi mất gần nửa năm để tôi làm quen với việc có một đứa em là les và vứt bỏ các định kiến của mình. Nhìn em mình lo lắng, sợ hãi, đau khổ, lần đầu tiên bản năng làm chị khiến tôi trở nên mạnh mẽ và quyết bảo vệ em mình bằng mọi cách. Tôi lên mạng, vào các diễn đàn của les để tìm hiểu. Tôi lắng nghe những tâm sự của em mình. Tôi chơi với những người bạn đồng tính của nó. Và rồi, thế giới les mở ra trong tôi rất nhiều điều bất ngờ.
Hóa ra, từ trước đến nay, những gì tôi vẫn lầm tưởng về "trào lưu les", về "một đứa con gái ăn mặc và cư xử như một thằng con trai, ôm ấp tình cảm với một đứa con gái khác là sai hoàn toàn. Họ hoàn toàn bình thường như bao người khác, về mọi mặt. Ban đầu, lúc mới đi chơi với nhóm bạn les của đứa em gái, tôi cũng sợ lắm! Lúc có đứa quàng vai tôi, thậm chí có đứa còn ôm eo, tôi đã cảm thấy rùng mình và vô cùng sợ hãi. Thế nhưng, sau này, khi đã quen, tôi mới hiểu đó chỉ là những hành động bình thường, chẳng khác gì tôi với mấy con bạn hay thằng bạn thân ở trên lớp cả.
Chúng nó rất vui tính và hóm hỉnh. Chúng nó vẫn đi học, chơi hòa đồng với các bạn ở lớp một cách bình thường như bao người khác, cũng rất ghét những đứa con gái bình thường nhưng cứ đóng giả đồng tính để gây sự chú ý của mọi người... Chỉ có điều, em tôi và các bạn của nó luôn phải tìm cách che giấu giới tính thật với mọi người xung quanh, để tránh những cái nhìn coi thường, sự kỳ thị của mọi người. Lúc thấy ai đó có thái độ khinh miệt người đồng tính, chúng nó cũng buồn và tủi thân lắm, có những đứa còn nghĩ quẩn, nói là "muốn chết quách đi cho xong".
Cảm thấy cứ như thế này mãi thì cũng không ổn. Em tôi rồi cũng lớn, cũng phải đi làm và lập gia đình. Cứ nghĩ cách che giấu mãi cũng vô cùng mệt mỏi. Tôi và nó nghĩ mãi và rồi đi đến quyết định là phải nói thật tất cả với bố mẹ. Chúng tôi đã biết trước là bố mẹ sẽ rất shock, nhưng không ngờ họ lại phản ứng dữ dội như vậy. Lúc biết sự thật, bố tôi đã cầm gậy lao vào đánh em gái tôi tới tấp, miệng không ngớt chửi rủa nó là "đồ súc sinh", "chết đi cho rồi"... Bố tôi lúc đó đã nóng giận tới mức không thể kiềm chế, đòi đánh chết em gái tôi vì cảm thấy quá xấu hổ và nhục nhã khi sinh ra đứa con như thế. Thời gian sau đó, gia đình tôi không khác nào địa ngục. Bố mẹ tôi suốt ngày cãi nhau. Bố đổ lỗi cho mẹ không biết dạy con, mẹ thì oán trách bố. Không khí gia đình căng thẳng vô cùng khi bố mẹ tôi đòi ly dị. Tôi và em gái lúc đó đã quỳ xuống van xin, vừa khóc vừa nói trong nước mắt, giải thích với bố mẹ...
Mọi chuyện rồi cũng qua đi. Cũng may mà hai chị em tôi hiểu nhau nên mới có thể vượt qua hết chuyện này đến chuyện khác. Bây giờ gia đình tôi cũng tạm thời yên ổn. Bố mẹ đã chấp nhận giới tính thật của em gái tôi. Giờ hai chị em tôi chỉ cố gắng, nỗ lực làm việc để kiếm tiền để giúp nó thực hiện ước mơ phẫu thuật chuyển giới. Lúc đó em tôi sẽ có thể kết hôn và có một cuộc sống tốt hơn.
Thế nên, đứng ở vị trí một người chị gái có em là les, tôi khuyên bạn Hải Yến nên nói chuyện này với anh trai của cô bé kia và cũng chính là người yêu bạn. Có như vậy, anh trai mới có thể hiểu hơn về em gái mình và bảo vệ nó trước sức ép của xã hội. Bởi dù rằng xã hội bây giờ đã đón nhận hơn những người đồng tính, nhưng thật sự, vẫn còn rất nhiều người chưa thể chấp nhận, còn có thái độ kỳ thị. Có những người thì nói là ủng hộ nhưng trong lòng thì chưa hề chấp nhận họ... Hơn thế nữa, các bạn còn phải đối mặt với những người thân, mà nhất là bố mẹ. Chuyện này có thể sẽ rất khó khăn, vì thế hãy cùng nhau bảo vệ em gái mình.
Tôi cũng xin được gửi lời dành riêng cho những bạn đồng tính. Tôi đã chơi, đã hiểu rất nhiều về những người như các bạn. Tôi hiểu các bạn cũng như những người khác, cũng cần được tôn trọng, được sống vui vẻ, hạnh phúc. Vì thế, hãy cứ tự hào cho dù mình là người đồng tính, chỉ cần các bạn sống tốt là được. Tôi tin là các bạn có thể vượt qua mọi chuyện.
Theo VNE
Sốc khi anh thích 2 người cùng lúc Khi tôi hỏi anh thích cả hai người cùng một lúc à, anh đã trả lời là đúng như vậy. Điều đó giống như nhát dao đâm buốt trái tim tôi. ảnh minh họa Tôi là một cô gái bình thường, nếu thực sự mà nói thì tôi không xinh đẹp lắm, vậy nên suốt từ thời đi học cấp 3, cho đến...