Thư gửi cho trái tim tan vỡ
Gửi trái tim tan vỡ: một ngày nào đó, bạn sẽ lại yêu!
Tôi biết nó sẽ rất đau
Và tôi không biết phải nói điều gì ngoài lời xin lỗi. Tôi xin lỗi vì đã làm bạn buồn, vì khiến bạn phải gồng mình để vượt qua nỗi đau đó.
Tôi xin lỗi vì nỗi đau thấm sâu vào trong bạn, và khiến tôi cảm thấy mình như những hạt muối xát thêm vào vết thương lòng ấy. Tôi xin lỗi vì những hoài nghi của tôi đã khiến bạn nghĩ rằng tình yêu thật nguy hiểm và không đáng để bị đau như vậy.
Tôi cảm thấy đó là lỗi của tôi!
Tôi đã luôn cố gắng để có thể bảo vệ bạn. Tôi tự dựng những bức tường cao nhất và chắc nhất có thể, để có thể ngăn sóng lòng. Tôi đã hứa rằng tôi sẽ khiến bạn cảm thấy được an toàn và tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương bạn nếu như tôi không thực sự yêu anh ấy hay như tôi chưa sẵn sàng để yêu.
Thế nhưng, chẳng bao giờ chúng ta lường trước được mọi thứ phải không? Đôi lúc mọi việc cứ diễn ra chẳng như mong đợi. Đôi khi cái cảm giác ấm áp nhìn thấy ở ai đó khiến tôi rung động và không kiểm soát được lòng mình.Dần dần, bức tường ấy cứ đổ lúc nào mà chính tôi cũng chẳng hay biết. Thế mà trước đó, tôi đã cố gắng tự cảnh báo mình, rằng “hãy cẩn thận”, hay “tôi sẽ không muốn bất cứ chuyện gì xảy ra với bạn”, “tôi không muốn làm bạn thất vọng”. Tôi đã thấy lo sợ thay cho bạn, thế nhưng bạn lại quá tự tin. Bạn đứng đó, mạnh mẽ như chưa hề bị tổn thương, và bạn tìm thấy tiếng nói của bạn.
Video đang HOT
Thật là tuyệt vời khi cả tôi và bạn cùng đồng ý điều đó. Và bạn bắt tôi hứa rằng tôi sẽ không làm tổn thương bạn.
Thế nhưng, trong cuộc sống, có nhiều chuyện diễn ra quá nhanh. Tình yêu trở nên mù quáng và tôi nghĩ rằng mình không thể khiến bạn hạnh phúc.
Anh ta nói dối mọi điều, hết lần này tới lần khác. Tôi nghe từng câu từng chữ anh ta nói, còn bạn thì lại là người cảm nhận khi anh ta chạm tay vào tôi. Tôi đã cố gắng bảo bạn rằng “Có điều gì đó không ổn. Tôi biết là bạn đang yêu, nhưng sự thật là có điều gì đó không được ổn”.
Thế nhưng, bạn đã bị mê hoặc bởi cái ôm trọn đấy. Bạn sống trong suy nghĩ rằng đây là nơi tốt nhất để bạn có thể cảm thấy mình được an toàn, được che chờ, và không gì có thể khiến bạn đau. Bạn đã không nghe tôi.
Tôi xin lỗi vì đã khiến bạn nghĩ rằng bạn có thể ở đó mãi mãi. Tôi xin lỗi vì để bạn cảm nhận rằng nơi đó có thể là nơi bạn tin tưởng suốt đời. Và tôi xin lỗi vì đã để mất bạn khi chuyện đó xảy ra.
Tôi cảm thấy mình thật vô dụng. Tôi muốn vực bạn dậy và nói rằng mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, nhưng tôi biết rằng bạn không còn tin tưởng tôi nữa. Trái tim tan vỡ vì bị phản bội đã không còn tin tưởng tôi thêm một lần nào nữa. Đáng lẽ bạn xứng đáng có được nhiều thứ hơn thế.
Thế nhưng, bạn hãy nhớ rằng, bạn là một trái tim vô cùng mạnh mẽ. Chẳng thể dễ dàng vượt qua nó, nhưng tôi tự hào về bạn. Thật khó để có thể đối mặt với mọi thứ xung quanh như bạn từng làm, thế nhưng hãy kiên trì.
Hãy nhớ rằng, tình yêu vẫn đẹp cho dù nó chứa đựng nhiều thứ đáng sợ. Thế nhưng, không có gì phải sợ hãi cả.
Hãy nhớ rằng, bạn có thể thấy mình sẽ đau thêm một lần nữa, hoặc ng có thể bạn sẽ tìm được cho mình một cánh tay hoàn hảo có thể khiến bạn lại rung động lần nữa.
Bạn sẽ không biết điều gì sẽ xảy ra nếu bạn không thử. Hãy cứ tin rằng, một ngày nào đó, bạn sẽ lại yêu.
Theo VNE
Chồng vô tâm khiến tôi luôn cảm thấy cô đơn
Sống bên cạnh chồng, hàng ngày ăn cùng mâm, ngủ cùng giường nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn, lạc lõng...
ảnh minh họa
Tôi 33 tuổi, chồng hơn tôi 4 tuổi, chúng tôi cưới nhau được 9 năm và có một cậu con trai lên 7 tuổi, hiện tô đang mang bầu cô con gái thứ 2. Gia đình tôi sống ở quê nghèo, còn anh sinh ra và lớn lên ở thành phố, gia đình lại có điều kiện, nên từ khi quen đến khi cưới tôi luôn cảm thấy giữa chúng tôi có một khoảng cách chẳng thể lấp đầy được. Khoảng cách này không phải do tôi tạo ra, hay do sự mặc cảm của tôi mà thành, khoảng cách này xuất phát từ thái độ của anh và những người thân trong gia đình anh.
Ngày anh dẫn tôi về ra mắt bố mẹ, mẹ anh nhìn tôi từ đầu đến chân rồi hỏi, gia đình cháu làm ruộng à, thế thì về làm dâu nhà bác liệu có hợp không?. Tôi ngượng đỏ mặt, chỉ dám cười trừ, tôi định sẽ chia tay với anh, nhưng anh động viên tôi, nói mẹ anh không khéo nói nên đừng chấp bà. Rồi anh nói yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ.
Mang tiếng nói yêu tôi, nhưng anh không yêu chiều tôi như những cặp đôi khác, như những người đàn ông khác nói yêu tôi, tôi cũng đắn đo vì điều này, nhưng vì nghĩ tính anh như vậy nên tôi chấp nhận làm vợ anh.
9 năm làm vợ anh, tôi không nhận thấy mình được yêu thương. Anh không bao giờ chia sẻ với tôi bất cứ chuyện gì, chuyện công việc, chuyện bạn bè, tiền nong anh không bao giờ nói với tôi. Hồi vợ chồng còn ở chung với bố mẹ chồng, mỗi lần mẹ chồng phàn nàn gì về tôi là anh chẳng cần biết đúng biết sai, anh cứ tát cho tôi một cái đã rồi mới hỏi tôi xem như thế nào. Anh nói dù mẹ đúng hay mẹ sai thì tôi cũng là người có lỗi. Tiền đi làm về anh cũng đưa cho mẹ chứ chẳng đưa cho tôi, rồi đi chợ ăn uống hàng ngày mẹ anh lại đưa cho tôi chứ không phải là anh.
Từ khi hai vợ chồng ra ngoài ở riêng, thu nhập hàng tháng anh giữ lại gần hết chỉ đưa cho tôi vài triệu, tằn tiệm lắm tôi mới đủ chi tiêu trong gia đình, con cái. Không bao giờ có chuyện anh đưa mẹ con tôi đi siêu thị vào các ngày cuối tuần, anh cũng không san sẻ với tôi việc nhà, mọi chuyện liên quan đến anh cũng không chia sẻ với tôi. Đến ngay cả chuyện chăn gối anh cũng thích thì bắt tôi chiều, chứ không bao giờ hỏi han xem tôi cảm thấy như thế nào.
Hàng ngày sống bên chồng, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường nhưng tôi luôn cảm thấy mình cô đơn, lạc lõng. Tôi không chia sẻ với chồng được bất cứ chuyện gì, dù vui, dù buồn cũng tự mình trải qua. Tôi cảm thấy mình đang chết dần, chết mòn trong sự cô đơn, trong chính ngôi nhà và bên cạnh chồng mình.
Theo blogtamsu
Tuyệt chiêu hạ gục người tình 5 năm của chồng Trong trận chiến với người tình của chồng, tôi đã phải nhẫn nhịn để hạ gục cô ta như hôm nay. Nhìn lại một chặng đường dài đã đi qua, bao năm nín lặng trước việc chồng có bồ, tôi vẫn tự cảm thấy khâm phục mình. Đã không biết bao lần tôi tưởng như tức nước vỡ bờ, sẽ tung hê hết...