Thư gửi ba con nhỏ sau 6 năm cha mẹ ly hôn
6 năm đã trôi qua kể từ khi bố và mẹ trở thành những người xa lạ. Mẹ biết chuyện này chẳng dễ dàng gì cho cả ba đứa, nhưng mong các con hiểu rằng, chúng ta đã cân nhắc rất nhiều trước khi đưa ra quyết định. Đến tận lúc này, mẹ vẫn cho rằng bố mẹ đã hành động đúng.
Mẹ chỉ mong mỗi ngày có thể lôi các con ra khỏi laptop hoặc điện thoại di động trong vài phút, và mẹ con mình sẽ nói những câu chuyện như thế này:
- “Ngày hôm nay của con thế nào?”
- “Chán lắm ạ!”
- “Còn chuyện ở trường thì sao?”
- “Chẳng khá hơn chút nào đâu mẹ ơi.”
Đấy, chuyện chỉ có thế thôi – tầm phào nhưng mẹ lại rất thích, nhất là khi cả bốn người chúng ta cùng quây quần bên bàn ăn vào bữa tối. Nơi ấy, bao quanh mẹ con ta sẽ chỉ toàn những chuyện rất đời thường, chương trình thời sự ra sao, bộ phim mới thế nào, chuyến xe buýt đến trường hay những người hàng xóm…
Video đang HOT
Ảnh minh họa
6 năm đã trôi qua kể từ khi bố và mẹ trở thành những người xa lạ. Mẹ biết chuyện này chẳng dễ dàng gì cho cả ba đứa, nhưng mong các con hiểu rằng, chúng ta đã cân nhắc rất nhiều trước khi đưa ra quyết định. Đến tận lúc này, mẹ vẫn cho rằng bố mẹ đã hành động đúng.
Bố con và mẹ cũng ân hận rất nhiều vì không thể giữ mãi một gia đình yên vui, đúng như những gì các con xứng đáng nhận được. Chúng ta không hoàn hảo nhưng mong ba đứa hãy tin rằng, bố mẹ vẫn luôn cố gắng để mang đến cho các con một môi trường an toàn và hạnh phúc, những mong các con sẽ đều khôn lớn. Chúng ta chỉ sống cách xa nhà bố con có một cây số thôi, mấy đứa có thể đi lại giữa hai ngôi nhà. Và nếu có điều gì bố và mẹ có thể cùng làm để khiến các con vui, thì mẹ không bao giờ từ chối.
Không sống với bố, các con sẽ chẳng có người dạy chơi bóng, nhưng vẫn có những công việc mẹ có thể cùng các con thực hiện, chẳng hạn làm món bánh quy phủ sô cô la mà hồi nhỏ mấy đứa vẫn thường đòi. Bố mẹ cho rằng, mỗi người nên có những khoảng thời gian riêng ở bên ba đứa. Với chúng ta, đó luôn là những phút giây hạnh phúc.
Gửi cậu cả của mẹ: Mọi người nói với mẹ là con đã trưởng thành, một chàng trai cao lớn và đáng yêu. Họ nói thật chẳng sai chút nào con ạ. Suốt 6 năm qua, con đã phải đóng vai người đàn ông trụ cột trong ngôi nhà này. Mẹ thấy có lỗi nhiều lắm. Sáu năm trước, đáng ra con mới là người cần được bố mẹ che chở.
Vậy mà chẳng mấy chốc con đã lớn khôn, cao đến hơn 1m7, lại còn tham gia đội bơi lội của trường và “có chân” trong một ban nhạc. Mẹ đã lo lắng trước mỗi kỳ thi của con và thở phào khi con báo tin bước vào Đại học. Mỗi ngày mẹ đều nhìn thấy con đang lớn khôn, thêm tự tin và bản lĩnh. Mẹ sẽ nhớ con, vẫn luôn mong ngóng những chuyến về thăm nhà của con, để mẹ lại đi sắm đồ và giặt giũ quần áo. Hãy nhớ rằng mẹ luôn ở đây – bên con, với đôi tai sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ.
Cậu thứ bé bỏng của mẹ, một cậu bé có đầu óc thực tế, yêu thích những khám phá và trải nghiệm. Con nhớ không, có lần bố mẹ đã bị con làm cho bối rối biết bao khi cố gắng mang rổ quần áo xuống dưới nhà. Trong thế giới nhỏ bé của riêng mình, con là một chàng trai trẻ trung và hoạt bát. Vốn chẳng mặn học hành nên thật thú vị biết bao khi mẹ được chứng kiến con bước vào trung học.
Bây giờ con cũng đã lớn lắm rồi (con cao hơn cả anh trai mình, và cả cái cách con nhắc nhở anh mình nữa chứ). Đôi khi, mẹ lo lắng rằng ai đó có thể lợi dụng con vì bản chất tốt đẹp con đang sở hữu. Con đã tìm được niềm vui khi tham gia khóa đào tạo của Lực lượng Không quân, trưởng thành hơn từ những hoạt động họ tổ chức. Có thể, con đã tìm được hướng đi đúng đắn cho sự nghiệp của mình rồi.
Còn con gái bé bỏng của mẹ! Con đã bước qua thời thơ ấu với hình ảnh một cô bé luôn toét miệng cười. Giờ đây, công chúa của mẹ, con đang đứng trước ngưỡng cửa của tuổi trẻ, một cô gái đến tuổi dậy thì. Đây là khoảng thời gian thách thức với chính bản thân con. Con là một trong những người may mắn, học giỏi và thể thao cũng cừ, con luôn tỏa sáng giữa bạn bè cùng trang lứa. Sử dụng năng lượng của bản thân một cách khôn ngoan và mẹ tin con gái mẹ sẽ đạt được tất cả những gì con mong muốn.
Giống như anh em trong các gia đình khác, thỉnh thoảng các con vẫn cãi lộn hay gây gổ, nhưng mẹ hi vọng ba con sẽ vẫn yêu thương, luôn bên nhau và nắm lấy mọi cơ hội đến với mình. Hơn tất cả, các con sẽ hạnh phúc với bất cứ con đường nào đã chọn.
Mẹ tự hào vì tất cả các con. Yêu các con thật nhiều.
Mẹ!
Theo VNE
Chê chồng "quá đát", vợ đi cặp bồ với sếp
Tôi thật sự thất vọng về em, nhưng nghĩ thương hai đứa con còn nhỏ dại, tôi dằn lòng khuyên em tỉnh táo về với gia đình.
Em còn làm tôi choáng váng khi huỵch toẹt : "tôi còn trẻ, chẳng dại gì không hưởng thụ, anh quá đát rồi, không đáp ứng được gì cho tôi, để tôi kiếm ngoài".
Ảnh minh họa: internet
Tôi là giảng viên một trường đại học, em là sinh viên năm cuối của tôi. Tôi hơn em 14 tuổi, tình yêu của chúng tôi kéo dài đến 2 năm sau ngày em ra trường, để kết thúc bằng một đám cưới và cuộc sống hạnh phúc với hai thiên thần một gái một trai.
Em là người vợ, người mẹ hoàn hảo trong mắt cả gia đình bên nội lẫn bên ngoại. Em thay tôi nuôi dạy các con và phụng dưỡng bố mẹ chồng, khi tôi có một đợt đi làm tiến sĩ 4 năm ở nước ngoài. Biết em vất vả nên sau khi về nước, tôi cố gắng thật nhiều để bù đắp cho em.
Cuộc sống của vợ chồng con cái chúng tôi trôi qua êm đềm và đầy đủ. hàng ngày tôi vẫn lên giảng đường dạy sinh viên, còn em đều đặn đi làm ở một viện khoa học khá xa nhà. Thương em, bàn đi tính lại mãi, cuối cùng tôi quyết định mua tặng em một chiếc xe ô tô để em đi làm cho đỡ vất vả. Em vui và cảm động lắm.
Từ khi có xe ô tô, vợ tôi tích cực đi chơi hơn, cô ấy vắng nhà nhiều hơn, khi thì bảo về nhà ngoại, lúc bảo tụ tập bạn bè cafe, xem phim giải trí. Lắm hôm vợ tôi để bố con tôi chờ cơm đến quá bữa đành phải ăn trước, để phần cơm có hôm cô ấy ăn vài miếng, có hôm bắt con bé dọn cất vì đã ăn cơm khách ở nhà hàng, khách sạn nào rồi.
Vợ tôi bắt đầu ăn mặc sành điệu, trang điểm kỹ càng khi ra khỏi nhà với lí do đi xe đẹp không lẽ lại ăn mặc tuềnh toàng. Để giữ vóc dáng cô ấy đăng ký một lớp học nhảy sau giờ làm việc, thế là bà nội mặc dù đã già yếu vẫn phải sang giúp con bé cơm nước.
Mọi tối cô ấy vẫn kiểm tra, giảng bài cho các con, nay chúng đã ngủ từ lâu rồi mà cô ấy vẫn chưa về. Tôi xót ruột khi thiếu bàn tay chăm sóc của mẹ, sức khỏe và học lực của các con giảm đi trông thấy. Lựa lời góp ý, vợ tôi đốp luôn:"Tôi vất vả hầu hạ bố con anh mãi rồi, nay chồng già, con lớn không chơi cũng hoài ". Tôi giận em quá, sao ngày xưa yêu nhau em không chê tôi già? Ngày về làm vợ tôi em còn hứa sẽ là vợ ngoan để tôi yên tâm công tác mà?
Rồi được tin từ đồng nghiệp em cho biết, em đã cặp bồ với sếp của em mấy tháng nay rồi. Tôi thật sự thất vọng về em, nhưng nghĩ thương hai đứa con còn nhỏ dại, tôi dằn lòng khuyên em tỉnh táo về với gia đình. Em còn làm tôi choáng váng khi huỵch toẹt : "Tôi còn trẻ, chẳng dại gì không hưởng thụ, anh quá đát rồi, không đáp ứng được gì cho tôi, để tôi kiếm ngoài". Thế là đã hết, tôi không còn khả năng để níu kéo em nữa.
Ngày mai em về, tôi sẽ bình tĩnh chờ em với lá đơn ly hôn đã viết sẵn. tôi cần một chữ ký của em để giải thoát cho cả hai, và để tôi yên tâm nuôi dạy các con khôn lớn. Vợ tôi không xứng đáng với tình yêu của bố con tôi nữa.
Theo VNE
Ngày không nhau: Hai tuần tự do Ngày tôi bị phát hiện ngoại tình, vợ chỉ hỏi lạnh lùng có 3 từ: " Đi hay ở?". Sự bình tĩnh đáng sợ của vợ làm tôi gai cả chân tay. Hai đứa con nhỏ chưa hiểu chuyện, cứ quấn quýt ôm lấy cổ, đòi bế bồng, khiến tôi cảm giác tội lỗi đến nghẹt thở. Vợ tới giằng chúng lại và...