“Thư của Bố” gửi con gái về người chồng tương lai
Với con gái, lựa chọn người đàn ông làm chồng là điều không dễ. Và gìn giữ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc lại càng khó hơn.
Đây là bức thư ngắn của một người bố gửi cho con gái về người chồng tương lai của con, nhưng mỗi người phụ nữ đều nên đọc và cảm nhận ý nghĩ từ đó.
Gửi con gái đáng yêu của bố.
Con biết không, bố và mẹ đã lên Google để tìm kiếm câu hỏi được nhiều phụ nữ hỏi nhất. Và đứng đầu danh sách chính là: “Phụ nữ cần làm thế nào để người chồng lúc nào cũng thấy vợ mình hấp dẫn?”.
Điều này thật sự khiến bố giật mình. Nhìn sơ qua một lượt, chủ yếu bố thấy toàn những bài báo viết về cách người vợ cần trở nên gợi cảm, quyến rũ hơn; cách phục vụ chồng chu đáo và cả cách khiến anh ấy cảm thấy mình là người trụ cột quan trọng của gia đình…
Và bố thật sự thấy tức giận vì những điều như thế.
Mọi thứ đó đều sai hết đấy con yêu ạ, chúng không phải và không bao giờ là điều quyết định để con có thể làm cho chồng con luôn thấy con hấp dẫn.
Video đang HOT
Con gái của bố, việc duy nhất con cần làm là hiểu rõ bản thân mình, hiểu rõ tâm hồn mình.
Đó là những điều không bao giờ thay đổi được ở con dù cho người khác có thích hay không. Khi con biết tự tin vào chính mình, con sẽ trở thành người phụ nữ cuốn hút. Một người yêu con thật lòng sẽ không bao giờ thấy cuộc sống hôn nhân với con nhàm chán, con không cần phải làm đủ mọi cách để anh ta thấy hứng thú với con bởi vì lúc nào anh ta cũng sẽ cảm nhận được những điều thú vị từ người vợ yêu dấu của mình. Một khi người chồng biết nâng niu con, con sẽ chẳng bao giờ phải bận tâm về việc giữ anh ấy.
Con à, bố không để ý liệu chồng con có tật xấu gì khi ăn không, miễn là cậu ta luôn chăm chú nhìn con nhăn mũi khi cười và không thể rời mắt khỏi điệu bộ đáng yêu ấy của con.
Bố không quan tâm liệu rằng chồng con có thể chơi thể thao một chút cùng bố không, miễn là cậu ấy có thể dành thời gian chơi đùa cùng các cháu của bố và lo lắng cho chúng giống như con vậy.
Bố không quan tâm liệu chồng con giàu có ra sao, miễn là cậu ta lúc nào cũng hướng trái tim mình về với gia đình.
Bố không quan tâm chồng con mang màu da nào, bố chỉ muốn cậu ấy có thể tô màu cuộc sống của con bằng lòng kiên nhẫn, sự hy sinh, lòng nhạy cảm thấu hiểu cùng sự quan tâm ân cần.
Bố không cần biết chồng con yêu thích gì, miễn là mỗi sáng thức dậy, cậu ta luôn hiểu rằng vai trò con với gia đình và luôn đặt con ở vị trí quan trọng trong tim.
Bố cũng không chú trọng chồng con theo tôn giáo nào, có tôn giáo hay không, miễn là cậu ấy biết trân trọng mọi khoảnh khắc trong cuộc sống, trân trọng mỗi phút giây bên con.
Và điều cuối cùng quan trọng nhất bố muốn nói chính là con, con gái bé nhỏ của bố. Dù chồng con và bố không có điểm chung nào hết, chúng ta vẫn luôn có điều trân trọng nhất: Đó chính là con. Con và những gì thật sự thuộc về con người con mới chính là lý do lớn nhất để chồng con yêu thương và thấy cuộc sống gia đình đầy thú vị. Muốn giữ chồng thêm chặt, hãy mạnh mẽ là chính mình.
Yêu con rất nhiều!
Bố của con.
Theo Afamily
Chết lặng khi nghe lí do hủy hôn của nhà chồng tương lai
Nhưng không, đáp lại sự nhiệt tình của chị là thái độ lạnh nhạt có phần ngượng ngùng của mẹ anh: "Bác xin lỗi, hôm nay bác gặp cháu là để... để nói với cháu rằng đám cưới sẽ hủy. Mong cháu hiểu cho".
Ngoại hình chị bình thường, gia cảnh chị cũng không có gì gọi là khá giả. Vừa tốt nghiệp đại học sư phạm trong thời buổi khó khăn như bây giờ chị đã phải bôn ba đi tìm việc làm tạm phần là để nuôi sống bản thân, phần là để đỡ đần bố mẹ chị ở quê. Hai năm làm công nhân lầm lũi chưa lúc nào giấc mơ trở thành cô giáo vụt tắt trong lòng chị. Chị vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó giấc mơ của mình thành hiện thực.
May mắn đã mỉm cười với chị, khi mà sau đó chị cũng được thỏa nguyện, quay trở lại với ước mơ của mình là được đứng trên bục giảng.
Ảnh minh họa
Từ ấy chị lột xác hoàn toàn thành người khác. Được làm công việc mà mình yêu thích chị thấy vui vẻ yêu đời trở nên xinh đẹp, trẻ trung hơn hẳn. Có công việc như ý, lại có thời gian chăm sóc bản thân, quanh chị bắt đầu có hàng tá những anh chàng tình nguyện trồng cây si chỉ mong được chị để ý. Chị thấy cuộc đời mình thật đẹp kể từ khi chị nhận lời yêu sau 6 tháng anh miệt mài cưa cẩm.
Anh đến với chị không chỉ ga lăng mà lại có công việc ổn định, trai thành phố gốc, gia đình gia giáo tri thức. Gia đình anh lúc đầu không mấy ưa chị vì chê chị xuất thân từ quê nghèo, nhưng sau vài lần gặp gỡ, thấy chị hiền lành, lại đúng chuẩn giáo viên nên họ đồng ý cho anh qua lại. Một năm tìm hiểu qua đi, cái tuổi 25 dần xa, cái tuổi 26 ngấp nghé tới gần, anh ngỏ lời cầu hôn, chị vỡ òa trong hạnh phúc. Hai bên gia đình cùng nhau bàn bạc xem ngày nào phù hợp để cho anh chị làm đám cưới. Ngày cưới đã định sẵn vào cuối năm nên anh chị cũng túc tắc lên kế hoạch chuẩn bị.
Đang lâng lâng trong niềm hạnh phúc thì đùng một cái chị nhận được hung tin là chị nằm trong danh sách nhân sự bị cắt giảm của trường với lí do cũng cực kì "củ chuối" là vì số lượng học sinh giảm nên nhu cầu sử dụng giáo viên cũng giảm, mà chị lại là người vào sau chưa cống hiến được gì nhiều cho trường nên chị bị cho nghỉ để kiếm việc làm khác. Chị nghe mà như rời rụng, sao mọi thứ lại mong manh với chị đến như thế? Lúc tuyệt vọng nhất như thế này của chị, chị cần có anh, có gia đình ở bên.
Lúc đầu nghe chị tâm sự, anh cũng xót xa ra sức động viên chị này nọ, rằng có anh ở bên anh sẽ lo cho tương lai của chị, chỉ cần chị tin vào tình yêu của anh. Nhưng về sau, anh lại càng thay đổi, anh trở nên hời hợt thiếu quan tâm chị trong lúc chị đang thất nghiệp, đang cần anh nhất. Chị cố gặng hỏi thì anh cho là mình bị áp lực công việc, rồi áp lực kiếm việc làm mới cho chị nên chị cứ ậm ờ rồi cứ thế quên đi. Hai tháng trôi qua, ngày cưới cũng cận kề thì chị nhận được cuộc hẹn từ phái gia đình anh: "Bác muốn gặp cháu để trao đổi một số chuyện", chị cứ đinh ninh nghĩ rằng là để bàn bạc về chuyện đám cưới tổ chức ra làm sao.
Vừa gặp mặt chị đã hớn hở chào hỏi, rồi mở lời trong khi bố mẹ anh còn ấp úng chưa biết bắt đầu như thế nào: "Đám cưới của tụi con, hai bác muốn tổ chức thế nào cũng được, con sẽ nghe theo", rồi chị hớt hải tiếp lời: "Chỉ cần chúng con được sống hạnh phúc bên nhau là con mãn nguyện lắm rồi". Nhưng không, đáp lại sự nhiệt tình của chị là thái độ lạnh nhạt có phần ngượng ngùng của mẹ anh: "Bác xin lỗi, hôm nay bác gặp cháu là để...để nói với cháu rằng đám cưới sẽ hủy. Mong cháu hiểu cho, con trai bác phải lấy một người cân xứng. Trước đây bác đồng ý cho nó yêu cháu là vì cháu là cô giáo, bác trân trọng nghề đó. Giờ cháu như thế này gia đình bác phải hủy hôn. Bác xin lỗi, Bác không thể...".
Nói xong bố mẹ anh tỏ vẻ hối lỗi rồi xin phép về trước, trước khi về không quên nhắc nhở chị: "Xin cháu hãy buông tha con trai bác ra, đừng là gánh nặng của nó". Bước rệu rã dưới cơn mưa chị không tin những gì vừa diễn ra với mình, nhưng giọng mẹ anh vẫn lanh lảnh bên tai chị. Chị không ngờ đời lại bạc bẽo, người vô tâm với chị đến mức như thế.
Mưa càng nặng hạt như hắt vào mặt chị, đủ để chị đau để tỉnh táo nhận ra rằng thì ra anh và gia đình anh yêu công việc của chị chứ không phải yêu con người chị. Đến lúc chị mất việc rồi bản chất họ mới lộ rõ, thì ra họ thực dụng hơn chị tưởng rất nhiều. Một lúc mất tất cả, chị đau như chưa từng đau, khóc như chưa từng khóc, chị biết sống sao khi mọi thứ đều quay lưng với mình, cứ nghĩ đến là hai hàng nước mắt lại dàn dụa trên khuôn mặt chị...
Theo Afamily
Vì sao đứa con thứ hai chào đời tạo ra nhiều khó khăn cho cuộc hôn nhân của chúng ta? Đây là thu thập từ kinh nghiệm từ quan sát của tôi trong sự nghiệp tư vấn hôn nhân của mình, và là vì bản thân tôi cũng là một người mẹ với 3 đứa con. Có một người bạn gửi thư cho tôi và nói về việc chồng cô bắt đầu gặp gỡ và nhắn tin qua lại với vài người phụ...