Thư con trai gửi mẹ: Con đã hiểu rồi, mẹ đừng cam chịu nữa!
Mẹ à, chị em con đã lớn, đã hiểu những gì mẹ chịu đựng rồi. Mẹ đừng làm người đàn bà hy sinh nữa, mẹ hãy ly hôn đi. Con không muốn sống trong hạnh phúc giả tạo này nữa!
Mẹ à, năm nay con đã là sinh viên năm 2 đại học. Con biết rằng mẹ là người đàn bà hy sinh, cam chịu trong gia đình mình bao nhiêu năm nay. Mẹ nhẫn nhịn sống với ba, mẹ chịu đựng bao nhiêu tổn thương, cay đắng cũng chỉ vì con. Nhưng mẹ à, con không muốn mẹ sống mòn mỏi, khổ tâm như vậy nữa. Mẹ hãy sống cho mình đi!
Vì con, mẹ đã nhẫn nhịn, chịu đựng để sống với ba – Ảnh minh họa: Internet
Ngay từ nhỏ, con đã quá quen với hình ảnh ba mẹ cãi nhau, gia đình lục đục. Những đêm muộn mằn, ba mẹ tưởng con đã ngủ nhưng ở phòng bên, con nghe được hết những lời trách móc, nặng nề của ba mẹ dành cho nhau. Những bữa cơm gượng gạo, những lần cả nhà cùng ra ngoài đi chơi nhưng hai người chỉ nói chuyện với con mà không nói với nhau.
Từ nhỏ, con đã biết mẹ sống không hạnh phúc. Con hay thấy mẹ thức khuya, trằn trọc. Mẹ không ngủ được những đêm ba vắng nhà. Trong những trận cãi nhau, con nghe ba mẹ nhắc đến một người đàn bà khác. Mẹ khóc vì chồng phản bội. Còn ba thì chê mẹ già nua, không biết chiều chồng. Ba đi thường xuyên hơn, qua đêm bên ngoài rất nhiều. Mẹ chôn mình trong căn phòng câm lặng. Nhưng sáng ra, mẹ vẫn tươi cười, nấu cho chị em con những món ăn như đêm qua mình chưa hề khóc.
Video đang HOT
Mẹ gạt đi những cảm giác chua xót trong lòng vì chị em con – Ảnh minh họa: Internet
Con đủ lớn để hiểu rằng giữa ba và mẹ có 1 thỏa thuận ngầm. Gia đình mình vẫn trọn vẹn, ba có quyền đi với người đàn bà khác nhưng tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện ly hôn. Ba có thể ăn chơi, làm bất cứ điều gì bên ngoài nhưng bước chân về nhà ba phải là người chồng người cha tốt. Mẹ muốn chị em con bình yên lớn lên, muốn chị em con yên tâm học hành. Chỉ cần tụi con hạnh phúc, mẹ cam chịu, nhẫn nhịn bao nhiêu cũng được.
Một gia đình không hạnh phúc, nền móng đã bị lung lay thì dễ cảm nhận được lắm mẹ à. Ngay từ khi còn rất nhỏ, con đã cảm giác “không ổn” trong căn nhà mình rồi. Lớn lên, con mới có thể gọi tên chính xác đó là sự giả tạo, là vỏ bọc. Thực chất, hạnh phúc mà mẹ đang gồng mình lên giữ cho con đã đổ nát từ lâu. Mẹ tưởng chị em còn bình yên, nhưng không phải thế. Làm sao có thể vui vẻ, hạnh phúc trong khi chính cha mẹ của mình lại đối xử lạnh nhạt với nhau? Làm sao có thể bình yên khi chứng kiến mẹ ngày nào cũng dùng thuốc mới ngủ được, héo hon tàn úa mỗi ngày.
Mẹ à, đừng cam chịu nữa, hãy sống cho mình đi! – Ảnh minh họa: Internet
Từ lâu, trong con đã mất đi niềm tôn trọng với ba. Ba vẫn tốt với con nhưng khi biết ba có nhân tình bên ngoài thì mọi thứ đều sụp đổ. Con không thể yêu kính ba khi chính ba lại là người gây ra đau khổ cho mẹ. Mẹ à, chị em con đã lớn, đã hiểu những gì mẹ chịu đựng rồi. Mẹ đừng làm người đàn bà cam chịu nữa, hãy ly hôn đi. Con không muốn sống trong hạnh phúc giả tạo này nữa!
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Có chồng vô tâm, đàn bà dại gì mà không sống cho mình
Đàn bà cứ sống hy sinh trong khi chồng vô tâm là đàn bà dại.
Mệt mỏi một mình, cực nhọc một mình, khóc một mình rồi cũng tự mình lau nước mắt. Hy sinh đến rộc người như thế, vun vén cầu toàn hết khả năng rồi đàn bà có nhận được sự trân trọng, biết ơn của chồng?
Có những người phụ nữ thật kì lạ. Họ cứ cần mẫn, nhẫn nhịn, chịu đựng năm này qua năm khác. Cơm nấu ra, có khi chẳng biết chồng có đụng đũa hay bận ăn uống no say ở đâu mới về nhà nhưng vẫn cứ kì công nấu nướng rồi ngồi đợi. Chồng đi ăn nhậu, tiệc tùng say sưa quá nửa đêm chưa về vẫn cứ thấp thỏm ngồi chờ cửa. Chồng vô tâm, đối xử lạnh nhạt năm này qua năm khác nhưng vẫn cứ hy sinh, vun vén.
Chồng đi ăn nhậu, nhiều người đàn bà vẫn thức đợi cửa hết lần này đến lần khác - Ảnh minh họa: Internet
Mà xung quanh chúng ta những người đàn bà sống như thế đâu phải hiếm. Chị gái tôi là một ví dụ. Chồng chị không đến nỗi quá tệ bạc nhưng là một người chồng sống thờ ơ, ích kỷ. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà anh đều phó thác hết cho vợ. Đôi khi tôi nghĩ, có lẽ do tính cách quá cầu toàn, quá hy sinh của chị mà khiến chồng sinh tật ỷ lại. Chị rất đảm đang, giỏi nấu nướng. Niềm vui của chị chính là được vun vén nên chị chẳng bao giờ cho chồng hay con đụng tay vào việc gì. Chị sợ họ mệt, làm không tốt, cơm nấu không ngon, quần áo giặt không sạch nên mình chị làm hết.
Chồng chị ỷ lại đã có chị làm tốt mọi chuyện nên sinh tật nhậu nhẹt, ăn chơi bên ngoài. Con cũng chẳng bao giờ thấy đón, chuyện học hành của con ra sao cũng chẳng quan tâm. Vợ đi làm cực khổ ra sao, hôm nay vợ con ăn uống, gặp chuyện gì cũng hiếm khi nào chồng chị biết. Anh đi làm rồi đi nhậu, có về nhà cũng chỉ biết cắm cúi ăn, rồi bỏ mớ hỗn độn cho chị dọn dẹp rồi lên phòng nằm ườn ra lướt điện thoại.
Hy sinh, vun vén đến rộc người rồi đàn bà có nhận được sự trân trọng của chồng? - Ảnh minh họa: Internet
Hai vợ chồng chị sống như thế đã 5 năm. Một mình chị lo toan quán xuyến trong ngoài. Công ty chị nhiều việc, có về trễ cũng chẳng nhờ được chồng đón hộ con hay cắm hộ nồi cơm. Nhiều khi xe hư giữa đường, chị thấy mình cô đơn khủng khiếp vì cầm điện thoại lên chẳng biết gọi ai trợ giúp. Chị biết, chồng mình sẽ không quan tâm đâu. Khổ tâm như thế nhưng chị vẫn gồng mình lên để làm một người mẹ, người vợ thật tốt. Chiều chiều vẫn nấu cơm ngon, nhà cửa vẫn sạch như ly, rồi vẫn thấp thỏm ngồi đợi chồng đi ăn nhậu về rồi mới yên tâm đi ngủ.
Đàn bà cứ sống hy sinh trong khi đàn ông vô tâm như thế là đàn bà dại. Mệt mỏi một mình, cực nhọc một mình, khóc một mình rồi cũng tự mình lau nước mắt. Những người đàn bà hy sinh đến rộc người như thế, vun vén cầu toàn hết khả năng liệu có nhận được sự trân trọng, biết ơn của chồng? Hay đàn ông thấy đàn bà cam chịu, sống hết lòng hết dạ lại tự cho mình cái quyền vô tâm vì vợ chấp nhận một cuộc sống như thế.
Thay vì miệt mài sống cho chồng con thì đàn bà hãy biết sống cho mình - Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà à, thanh xuân ngắn lắm, cuộc đời người phụ nữ nhẩm tính lại được mấy ngày vui. Chồng vô tâm, đàn bà dại gì mà không sống cho mình. Hy sinh ít thôi, vun vén ít thôi mà hãy biết yêu thương chính bản thân mình. Chẳng cần gì to tát, chồng đi nhậu hãy đóng cửa ngủ sớm. Chồng chẳng biết có về nhà ăn cơm không thì đừng mất công nấu nướng rồi ngồi đợi. Thay vì miệt mài sống vì chồng con thì hãy làm đẹp và trân trọng chính mình.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Gửi những người đàn bà cam chịu: Làm một người phụ nữ tự do và xinh đẹp không tốt hơn sao? Người chồng một khi đã tệ bạc, đã coi rẻ gia đình thì vĩnh viễn sẽ không bao giờ quay đầu lại. Ngày qua ngày, anh ta sẽ dùng sự tệ bạc của mình nhấn chìm người đàn bà xuống sâu hơn của nỗi cô đơn và tuyệt vọng. Bước vào cuộc sống hôn nhân, ít có người phụ nữ nào được trọn...