Thông gia xót con trách móc, mẹ chồng liền nói thẳng: “Không có sữa cho con bú thì cần gì phải tẩm bổ, ăn ngon”
Mỗi lần như vậy, mẹ chồng em lại than thở với những người nằm giường kế bên em: “Người ta ăn rau ăn mắm cũng khỏe. Con dâu nhà tôi thì đến chán, lúc nào cũng yếu như sên”.
Sau khi sinh con, em gần như bị trầm cảm. Nhà mẹ đẻ ở xa nên em không thể nhờ vả được bố mẹ. Ở nơi đất khách quê người này, ai cũng đối xử tệ bạc với em. Ngay cả người mà em từng thương yêu nhất giờ đây cũng chỉ biết nghe lời mẹ mà hằn học với em.
Trước đây tình cảm của em với mẹ chồng khá tốt. Có lẽ vì ngày đó, em mới chỉ yêu chồng mình và thường xuyên gửi quà cáp về nên mẹ chồng em mới quý mến. Cưới xong, mẹ chồng em nói thẳng với dâu mới: “Con đưa vàng cưới cho mẹ giữ. Các con còn trẻ, chưa biết quý trọng đồng tiền”. Em biết mẹ chồng muốn lấy tiền của mình nên đã từ chối khéo. Vậy là từ đó, mẹ chồng đối xử với em khác hẳn.
Chỉ đơn giản là chuyện chào hỏi cũng thành một vấn đề lớn. Em đi làm về, chào lớn thì mẹ chồng bảo điếc tai, chào nhỏ bà lại nói em không có miệng, không biết chào.
Cơ thể em không được khỏe mạnh như những người khác, lúc mang bầu lại càng yếu hơn. Có thai được 5 tuần thì em phải nằm viện 3 lần. Mỗi lần như vậy, mẹ chồng em lại than thở với những người nằm giường kế bên em: “Người ta ăn rau ăn mắm cũng khỏe. Con dâu nhà tôi thì đến chán, lúc nào cũng yếu như sên”.
Sau lần thứ 3 phải nằm viện giữ thai, em nghỉ việc để ở nhà tĩnh dưỡng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau lần thứ 3 phải nằm viện giữ thai, em nghỉ việc để ở nhà tĩnh dưỡng. Quyết định thôi việc là điều khiến em ân hận đến tận bây giờ. Nói là dưỡng thai nhưng mẹ chồng đùn đẩy cho em hết mọi việc trong nhà. Em nói chuyện với chồng thì anh gắt lên: “Có mỗi việc nhà mà em cũng kêu ca. Em tưởng trên đời này mình em có bầu à?”.
Em chẳng còn ai đứng về phía mình. Đến ngày đi đẻ còn phải lau nhà, quét dọn từ tầng 1 đến tầng 3 cho thật tươm tất rồi mới xách giỏ vào viện. Vì sức khỏe yếu nên em không đẻ được, bác sĩ chỉ định mổ.
Truyền nhiều kháng sinh trong người, em gần như không có sữa. Những ngày trong viện, thấy mẹ chồng bế con xin người khác sữa, em xót con và trách bản thân vô cùng. Trở về nhà, em cố gắng kích sữa không quản ngày đêm.
Thế nhưng để kích sữa thành công, tâm lý cũng quan trọng lắm. Em thì ngày nào cũng rơi nước mắt vì chồng vô tâm, mẹ chồng quá quắt. Chồng em chẳng dành thời gian chơi với con được bao nhiêu, về đến nhà là anh lao vào điện thoại. Mẹ chồng em thì kiêng cho con dâu được vài ngày rồi cũng bắt em phải dậy làm việc.
Đôi lúc em cảm thấy số phận mình thật hẩm hiu. (Ảnh minh họa)
Sáng nay mẹ em bất ngờ lên thăm. Nhìn thấy mâm cơm cữ của em, mẹ em ái ngại hỏi thông gia: “Chị ơi, cháu nó ăn thế này bảo sao không có sữa cho con bú hả chị?”. Mẹ chồng tôi chẳng nể nang gì mà nói thẳng luôn: “Không có sữa cho con bú nên cần gì phải tẩm bổ, ăn ngon”.
Mẹ em tự ái xin cho mẹ con em về ngoại thì mẹ chồng tôi nhất quyết không cho. Chiều nay mẹ về, em thấy mẹ vừa bước ra khỏi cửa đã lau vội nước mắt vì thương con. Đôi lúc em cảm thấy số phận mình thật hẩm hiu. Lỡ sa chân vào gia đình chẳng ra gì, lại gặp phải người chồng không biết thương vợ. Em không biết rồi những tháng ngày sau này họ sẽ đối xử với em thế nào đây.
Theo afamily.vn
Sống chung với mẹ chồng, các bạn có thấy vui không?
Tôi muốn hỏi thật các chị em một câu thôi. Ở với mẹ chồng các chị thấy thế nào, có vui không?
Thấy nhiều chị em than thở chuyện lấy chồng không hạnh phúc, rồi bị bố mẹ chồng đối xử tệ bạc bất công, đến miếng cơm cũng không cho ăn đủ đầy, đến về nhà mẹ đẻ mà xin mãi mẹ chồng cũng không cho về... tôi thấy hoang mang quá.
Tôi vừa về nhà chồng mới vẻn vẹn được một tháng tròn không thừa không thiếu. Bấy nhiêu thời gian cũng chưa thể đủ để tôi cảm nhận được hết tình cảm của mẹ chồng.
Từ ngày cưới, gia đình tôi vẫn may mắn sống trong êm ấm. Mẹ chồng tôi là một người rất khéo, nói năng nhỏ nhẹ và được lòng tất cả mọi người.
Ảnh minh họa.
Sáng hôm nay, tôi ngủ dậy hơi muộn so với mọi ngày vì cuối tuần không phải đi làm. Vừa xuống nhà thấy mẹ chồng đã làm xong mâm cơm thịnh soạn cho gia đình, lúc này tôi cảm thấy hơi lo sợ, tôi sợ bị mẹ chồng mắng dậy trễ. Ấy vậy mà vừa trông thấy tôi mẹ chồng liền nói: "Sao con không cố ngủ thêm tý nữa, tối qua mẹ thấy con làm việc khuya quá, lần sau con đừng cố làm như vậy nữa nhé, không tốt cho sức khỏe đâu con".
Ôi thôi, mới nghe xong câu tôi đã thấy mừng rơi nước mắt. Tôi thấy mẹ chồng quá tốt với tôi, cảm giác lúc đó tôi chỉ muốn nhào xuống ôm mẹ chồng vào lòng như trước giờ tôi vẫn làm với mẹ đẻ. Đây là ngày đầu tiên tôi và mẹ chồng nói chuyện cởi mở đến như vậy.
Càng nói chuyện với mẹ chồng, tôi càng phát hiện ra chúng tôi rất hợp nhau. Mẹ con tôi có cùng chung sở thích là đi du lịch và mua đồ cho người thân. Mẹ thích đi chùa để hưởng không khí thanh tịnh y chang tôi vậy. Mẹ chồng cũng thích xem phim Hàn Quốc giống tôi. Hai mẹ con nói chuyện cả buổi mà vẫn còn cảm thấy rất hứng thú.
Hôm nay mẹ con tôi dự định sẽ đi chợ để mua quần áo và một số đồ dùng cho gia đình. Với tôi, có một người mẹ chồng như thế này là tôi cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Dù cuộc sống sau này không ai biết sẽ thế nào nhưng mẹ con hòa thuận ngày nào là hạnh phúc ngày đó. Mong rằng các chị em cũng sẽ may mắn gặp được mẹ chồng tốt như tôi hiện tại.
Theo Phunutoday
Mẹ chồng đòi đưa vàng cưới, biết từ chối thì khó sống, nàng dâu trẻ bèn nghĩ ra cách "né đẹp" mà không mất lòng Vừa đi tuần trăng mật về, mẹ chồng đã gọi riêng Ly vào rồi thủ thỉ, nhẹ nhàng bảo đưa vàng mẹ giữ cho. Biết nếu chối thì khó lòng sống yên ổn với bà trong những ngày tiếp theo, cô chợt nảy ra một kế để né mà không mất lòng mẹ chồng. Con dâu bỏ qua lời khuyên của mọi người,...