Thông gia đến chăm con gái đẻ mà mẹ chồng trải chiếu cho ngủ dưới đất lạnh
Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng em mới nghĩ ra được.
Em sinh cháu vào đúng lúc chồng đi công tác, chỉ có em với mẹ chồng ở nhà. Bình thường mẹ chồng đã chẳng ưa em, nhưng em thật sự không hiểu lý do bà ghét mình. Em làm ra tiền lại vẫn chu toàn việc nhà, chẳng láo lếu với bà nhưng bà không ưa vẫn cứ hoàn không ưa.
Đợt này em đẻ, bà tuyên bố thẳng không chăm bẵm gì, bảo em tự lo liệu. Em cũng vui vẻ nhưng ức chế nhất là bà cấm em về bên nhà ngoại ở cữ sợ làm mất mặt bà.
Mẹ em biết chuyện, chủ động nói sẽ đến nhà thông gia chăm em. Em chỉ xác định nhờ mẹ khoảng chục ngày thôi, khi nào đỡ đau tự đi lại được em sẽ dậy làm những việc nhẹ nhàng.
Nhưng sự việc còn quá đáng hơn em tưởng tượng nhiều. Mẹ em đến chăm em còn phải chăm thêm cả mẹ chồng! Việc nhà, cơm nước mẹ em làm hết, mẹ chồng chẳng giúp đỡ gì thì thôi còn soi mói, chê bai bà thông gia. Em vừa sinh mổ được mấy ngày đến đứng dậy còn đau nên chẳng làm gì được. Uất ức và thương mẹ lắm các chị ạ nhưng mẹ em cứ khuyên nhịn đi cho nhà cửa êm ấm.
Em thật sự không hiểu lý do bà ghét mình. (Ảnh minh họa)
Từ hôm mẹ đến bà ngủ ở phòng riêng của em gái chồng hồi em ấy còn ở nhà, ngay bên cạnh phòng em để đêm tiện qua lại. Phòng em nhỏ, giường cũng nhỏ, 2 người lớn với con em nằm nữa sẽ chật chội vô cùng. Huống chi em đau nên không khép chân lại được, một mình nằm hơn nửa cái giường rồi.
Nhưng tối qua, mẹ chồng bỗng mang một cái chiếc chăn cũ sang phòng em, bảo mẹ em chịu khó trải xuống dưới sàn nằm tạm vài đêm. Lý do là vợ chồng em chồng sắp về chơi, bà phải dọn dẹp vệ sinh lại cho họ ở.
Em nghe mà căm phẫn, cho dù vợ chồng em ấy có về thì cũng đâu phải ngay tối nay, hơn nữa em bảo để mẹ em ngủ cùng với mẹ chồng thì bà kêu không quen chung giường với người lạ! Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng ghê gớm của em mới nghĩ ra được!
Bắt thông gia nằm dưới sàn nhà trời lạnh căm căm như thế, cũng chỉ có mẹ chồng ghê gớm của em mới nghĩ ra được! (Ảnh minh họa)
Em gọi điện cho chồng kể rõ sự tình, ngờ đâu chồng em phán một câu gọn lỏn: “Cũng chẳng còn cách nào khác mà! Nằm dưới đất tạm vài hôm chứ có phải chuyện chết người gì đâu!”. Nghe đến đấy là em biết chẳng trông chờ được gì ở chồng. Bình thường ở nhà anh cũng ít khi can thiệp vào mâu thuẫn giữa mẹ và vợ, cứ mặc em chịu ấm ức như vậy.
Video đang HOT
Nghĩ đến tương lai mà em chán quá, tuyệt vọng về cuộc hôn nhân này vô cùng. Càng không đành lòng nhìn mẹ ngủ dưới đất, thế là dù trời đã khuya, em vẫn gắng gượng đứng dậy thu dọn qua loa đồ đạc rồi gọi taxi đưa mẹ với đứa con mới 5 ngày tuổi vẫn còn đỏ hỏn đi khỏi căn nhà ấy.
Về đến nhà, mẹ em lại tự trách bản thân vì lúc ấy không khuyên can em, để em hành động nông nổi. Bà thậm chí còn bảo em hôm sau về xin lỗi mẹ chồng. Em đến chán với lối suy nghĩ cam chịu, nhịn nhục của bà nhưng cũng hiểu bà chỉ muốn con cái được ấm êm. Em phải làm sao đây, có phải em đã hành động xốc nổi không?.
Theo Helino
Về thăm nhà ngoại sau ngày cưới, thấy con rể tát con gái, bố vợ nói 1 câu khiến anh chồng quỳ gối xin lỗi rối rít
Thấy Tiến tát em, bố mẹ vội chạy đến can. Bố mẹ chồng cũng sửng sốt không kém. Bố chồng giật giọng quát Tiến...
Em và Tiến yêu nhau gần 1 năm nay rồi. Nhà anh ở thành phố, còn em ở quê lên đây làm việc. Lúc yêu Tiến hào phóng với em và gia đình lắm. Mỗi lần về thăm anh đều đi xe riêng, mua toàn quà đắt tiền biếu bố mẹ với mọi người dưới quê.
Nhiều lúc em cũng thấy mình may mắn khi gặp và yêu được anh. Nhà Tiến cũng có điều kiện, lấy anh thì sau này em sẽ không phải lo lắng gì về kinh tế nữa. Thế nên khi anh cầu hôn, em đã đồng ý ngay.
Hôm ăn hỏi, nhà trai mang lễ hoành tráng lắm, ai cũng khen em có phúc, lấy được chồng ở thành phố, giàu có lại tâm lý, chịu chi.
Về phần bố mẹ anh, từ lúc yêu đến khi cưới không thấy ai phàn nàn, chê bai em câu gì. Nhưng hôm ăn hỏi, từ lúc đến mẹ chồng tương lai mặt cứ đăm đăm. Vừa vào nhà gái, bà đã quát mấy cậu bưng lễ trước mặt cả khách 2 họ:
"Này này, nhẹ cái tay chứ. Nhà tôi hôm nay đã phải tốn hơn 50 triệu để làm cái lễ này đấy. Định phá của à".
Bố mẹ em lúc đó mặt đã biến sắc rồi. Nhưng vì muốn mọi thứ êm xuôi nên vẫn vui vẻ tiếp đón nhà trai. Sau đó 2 tuần thì đám cưới cũng được diễn ra thuận lợi, mối quan hệ của chúng em vẫn bình thường.
Ở quê em thường có phong tục "lại mặt" sau đám cưới. Tức là gia đình nhà trai về lại nhà gái ăn bữa cơm để trò chuyện, tạo tình cảm cho mối tình thông gia.
Đúng hôm đó thì vợ chồng em trục trặc. Lúc người lớn đang ngồi nói chuyện. Tiến cứ nhấp nha nhấp nhổm ra ngoài, lúc thì nghe điện thoại, lúc thì hút thuốc, chẳng nể nang gì người lớn cả. Thấy anh đi lâu quá nên em ra tìm để vào ngồi cho phải phép. Đúng lúc đó em vô tình nghe Tiến nói chuyện điện thoại với ai đó:
"Cô buồn cười nhỉ, tôi ngủ với cô được mấy lần mà giở cái giọng đấy ra đây. Tôi lấy vợ rồi, đừng làm phiền tôi nữa".
Nghe thế em nóng bừng mặt, lao vào giật luôn cái điện thoại của Tiến.
"Anh ngủ với ai?".
"Ơ, em à... đâu có ai".
"Em hỏi anh đang nói chuyện với ai?"
"Đã bảo là không có ai rồi".
"Anh có dám đứng trước mặt bố mẹ 2 bên, gọi điện thoại cho cô ta nói chuyện ba mặt một lời cho rõ không?".
"Em bị điên à! Trả điện thoại đây!".
Em vừa khóc vừa cầm điện thoại đi vào, Tiến đuổi theo cố giật lại. Giằng co một lúc, Tiến thẳng tay tát em một cái rát má:
"Cô vừa vừa phải phải thôi, là mẹ tôi đâu mà đòi quản".
Thấy Tiến tát em, bố mẹ vội chạy đến can. Bố mẹ chồng cũng sửng sốt không kém. Bố chồng giật giọng quát Tiến:
"Thằng này, sao thế hả?".
Bố em thì xua tay:
"Ông thông gia, bình tĩnh đã nào. Để tôi hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?".
Rồi bố em quay sang hỏi Tiến:
"Sao vậy con, có chuyện gì mà đến mức con phải đánh vợ thế?".
"Bố đi mà hỏi con gái bố ấy, chuyện chưa đâu vào đâu đã ghen tuông ầm ĩ lên".
Nghe con rể nói vậy, bố hỏi em:
"Chuyện là như thế nào? Con nói cho cả nhà nghe xem".
"Anh ấy có nhân tình bố ạ, con hỏi đó là ai mà còn cãi cùn là không có".
"Nghe bố nói đây, con là vợ phải biết nhẫn nhịn. Chồng có sai thì khuyên bảo nhẹ nhàng, đừng động một chút là nổi điên rồi nói những lời không ra gì thì không ai chịu nổi đâu. Bố là đàn ông bố hiểu mà. Giờ thì ngồi xuống kia, để bố nói chuyện với chồng con".
Lúc này, bố mẹ chồng em vẫn im lặng không nói gì. Bố em bảo Tiến:
"Còn con, vợ con đang có bầu, sau này nếu sinh ra một cô con gái thì cũng sẽ đến lúc con có con rể như bố. Khi ấy, chứng kiến con rể đánh con gái mình thì con sẽ thấy thế nào, thử tượng tượng xem sao?".
"Con... con xin lỗi, con sai rồi. Mong bố mẹ và cả nhà tha thứ cho con".
"Con còn trẻ, bố không để ý những chuyện này. Nhưng khi làm bất kì chuyện gì hãy thử đặt mình vào vị trí của người khác mà cư xử cho đúng con nhé. Con gái bố, bố thương, bố xót chứ".
"Vâng, con biết lỗi rồi. Con hứa sẽ không tái phạm nữa bố ạ. Vợ ơi, anh xin lỗi em, tha thứ cho anh lần này nhé. Đó chỉ là cô gái anh quen trước kia thôi, giờ anh đã chấm dứt với cô ta rồi".
Em uất ức lắm nhưng nhìn cách cư xử của bố khiến bố mẹ chồng và chồng em thán phục mà em cũng nguôi giận. Cũng may là có bố, nếu không giờ chắc vợ chồng em cũng đường ai nấy đi rồi cũng nên.
Nhật Quỳnh
Theo phunusuckhoe.vn
Khinh thông gia ăn mặc "rách như tổ đỉa", mẹ chồng thừ người khi bố em đặt lên bàn 10 cây vàng ròng chuộc con Người ta sinh con thì được chăm sóc chu đáo, còn em mới sinh vài ngày đã phải dậy nấu ăn, làm việc lặt vặt. Em bỏ quần áo của con vào máy giặt thì mẹ chồng không cho. Hiện tại em đang ở nhà bố mẹ đẻ, sau những tháng ngày mệt mỏi sống chung với mẹ chồng. Thú thật em không...