Thông gia coi thường khi lên thăm con cháu, tôi mang sổ tiết kiệm 3 tỷ cho con mua nhà khiến bà ta tái mặt vì sốc và xấu hổ
Ở được 2 ngày thì mẹ tôi cũng thừa biết là mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt. Hôm đó vừa ăn cơm xong thì mẹ chồng tôi cố ý nói to:
Ngày về ra mắt biết tôi chỉ là dân tỉnh lẻ, lại chưa có việc làm ổn định tưởng mẹ chồng khó tính sẽ bắt bẻ mình ai dè bà không hề ghét bỏ gì cả. Thậm chí bà còn bảo:
- Năm nay được tuổi, hai đứa cưới luôn đi, rồi về đây ở với bố mẹ, đừng ra ngoài thuê nhà tốn kém lắm.
Lúc đó tôi nghĩ rằng mình có phúc mới gặp được mẹ chồng tâm lý và tốt bụng như thế này. Nhà chồng tôi rất rộng, có 4 tầng thoáng mát, thế nên cưới xong vợ chồng tôi quyết định ở với bố mẹ chồng. Do trước đây tôi sợ mâu thuẫn với mẹ chồng nên mới bàn chồng ở riêng nhưng giờ thấy bà tốt với mình thế này nên chẳng dại gì ra riêng cả.
Nhưng mà ở được chừng nửa năm thì mẹ chồng tôi bắt đầu cho người khác thuê tầng 3 và tầng 4. Lúc đó tôi thấy bất tiện vô cùng vì trong nhà cứ có người đi ra đi vào rất khó chịu.
Cũng từ đây thì mẹ chồng bắt đầu khó tính với tôi, bà vui vẻ với khách ở trọ nhưng lại cằn nhằn, trách móc con dâu tối ngày. Đã vậy thì mẹ chồng còn bảo:
“Từ tháng sau vợ chồng chúng mày đưa cho mẹ mỗi tháng 10 triệu nhé, coi như đó là tiền ăn, tiền ở”.
Chồng tôi nghe thế thì mới thốt lên:
“Ơ, thế hóa ra mẹ coi vợ chồng con như là khách đi thuê trọ nhà mẹ à?”.
Video đang HOT
“Làm gì có chuyện đó, mày tính xem mỗi tháng tao cho thuê ít nhất là 7 triệu rồi. Đây mẹ còn tính cho vợ chồng mày 10 triệu cả tiền ăn, điện nước là quá rẻ rồi đấy”.
Lúc đó tôi thật sự chẳng hiểu nổi mẹ chồng đang nghĩ gì nữa, tôi cũng đành bảo chồng đưa tiền cho bà không thì bà lại cằn nhằn mệt mỏi. Có tháng vợ chồng tôi đưa đủ, nhưng có tháng tôi ốm rồi con ốm thế là ở nhà không đi làm, rồi còn lo tiền bỉm sữa cho con nên gửi tiền cho mẹ chồng muộn mà bà cũng đi kể với người khác là vợ chồng tôi quỵt tiền của bà.
Ảnh minh họa: Internet
Mấy hôm trước mẹ tôi gọi điện bảo lên chơi với cháu, biết mẹ chồng khó tính nên tôi cũng báo với bà trước một tiếng. Thế mà lúc mẹ tôi lên thì mẹ chồng cứ khinh khỉnh, còn không thèm chào hỏi thông gia lấy một câu.
Từ ngày mẹ tôi lên thì mẹ chồng còn đánh tiếng là tháng này phải đưa hơn 10 triệu vì tính thêm cả phần điện nước của mẹ tôi nữa. Lúc đó chồng tôi ái ngại với mẹ vợ vô cùng.
Ở được 2 ngày thì mẹ tôi cũng thừa biết là mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt. Hôm đó vừa ăn cơm xong thì mẹ chồng tôi cố ý nói to:
“Lên đây làm gì cho chật nhà không biết, chắc lại định bòn rút gì đây rồi”.
Ai dè lúc đó mẹ tôi nghe được thì bà không giận còn vui vẻ:
- Bà thông già này, lần này tôi lên chăm vợ chồng cái Mai (tên tôi), sẵn tiện cho vợ chồng 3 tỷ mua căn chung cư ở cho thoải mái. Chứ ở đây bà cho người khác thuê trọ, họ đi ra đi vào không thoải mái lắm”.
Lúc mẹ tôi nói đến đó không chỉ mẹ chồng và vợ chồng tôi đều sốc. Tôi nghĩ mẹ mình nói đùa ai ngờ bà mang cả sổ tiết kiệm 3 tỷ trao cho vợ chồng tôi nuôi. Hỏi ra thì mới biết mẹ tôi đã bán đi mảnh đất dưới quê được 3 tỷ, thấy vợ chồng tôi sống chật chội khổ quá nên mang tiền cho vợ chồng.
Mẹ chồng lúc đó thấy muối mặt lắm, bà cứ nghĩ nhà con dâu quê mùa, nghèo khổ không ngờ cho hẳn con gái 3 tỷ. Giờ thì tôi chỉ nghĩ là càng sớm mua căn chung cư để ở càng tốt chứ ở đây tôi chịu không nổi nữa.
Em chồng gọi điện khóc lóc, mẹ chồng tôi "nhảy dựng" phản ứng cực đoan với thông gia
Tôi nóng cả mặt trước phản ứng của mẹ và em, lại vừa xấu hổ với bà thông gia.
Bố mẹ chồng tôi có con gái khi họ đã gần 40 tuổi. Vì thế, họ cực kỳ chiều chuộng cô con gái này. Từ nhỏ đến lớn, em chồng tôi chưa bao giờ phải làm việc nhà.
Khi về làm dâu, mọi việc trong nhà mẹ chồng giao hết cho tôi từ đi chợ, nấu nướng, dọn dẹp,... còn em chồng không phải động tay làm bất cứ việc gì, đi làm về là lên phòng mãi đến giờ ăn mới xuống. Tôi sợ bố mẹ cứ chiều như thế rồi làm hư em. Nhiều lần tôi định góp ý, nhưng thấy mẹ chồng bênh em chằm chặp nên không dám ho he gì.
May thay, em vẫn gả được vào một gia đình tốt ở tuổi 26. Em rể là người chín chắn, trưởng thành, chiều chuộng em chồng tôi hết mực. Bố mẹ chồng em nhìn qua cũng là người hiền lành, dễ chung sống.
Từ khi em chồng làm dâu, tôi cứ nghĩ em ấy sẽ thay đổi bản thân. Ấy thế mà mới cưới được 1 tháng, em chồng đã gọi về nhà bố mẹ đẻ khóc lóc tâm sự là em bị cả nhà chồng ghét bỏ, làm khó. Thậm chí, em rể cũng không bênh mà trách móc vợ nên em chồng tôi còn đòi ly hôn.
Mẹ chồng tôi vô cùng tức giận khi biết con gái yêu của bà bị đối xử như vậy ở nhà chồng. Ngay sáng hôm sau bà liền rủ tôi qua nhà thông gia với lý do thăm hỏi nhưng thực chất là thăm dò xem cuộc sống của em chồng ra sao. Nhà chồng của em chỉ cách nhà bố mẹ đẻ khoảng 12km, hôm đó lại là cuối tuần, tôi được nghỉ nên đồng ý chở mẹ qua nhà thông gia.
Thấy tôi và mẹ sang thăm, bà thông gia tiếp đón niềm nở lắm. Ngồi nói chuyện một lúc mới thấy em chồng bước xuống phòng khách. Em vẫn mặc đồ ngủ, đầu tóc rũ rượi, mặt còn ngái ngủ khiến tôi và mẹ xấu hổ đỏ mặt. Giận lắm nhưng tôi vẫn cố gắng nhỏ nhẹ hỏi để giữ thể diện: "Gần 11 giờ rồi, sao giờ này em mới dậy?". Thế mà em thản nhiên trả lời: "Tối qua em thức khuya xem phim nên mới mới dậy muộn. Mà nay là cuối tuần, em dậy sớm cũng có việc gì để làm đâu".
Ảnh minh họa
Bà thông gia lúc này mới thở dài mà nói: "Cái Linh (tên em chồng tôi) đi làm thì tôi không nói nhưng được nghỉ ở nhà con cũng chẳng giúp đỡ tôi việc nhà. Đã vậy thấy thùng rác trên nhà đầy ắp con cũng không đổ đi. Góp ý thì con cáu gắt rồi mắng luôn cả tôi. Chồng góp ý thì khóc lóc đòi ly hôn. Với tình hình này chắc tôi phải trả con về ngoại, nhờ ông bà bên đấy dạy lại, chứ nhà tôi chịu hết nổi rồi".
Trong khi tôi xấu hổ vô cùng thì em chồng lại lên giọng trách ngược mẹ chồng: "Con đi lấy chồng chứ có phải làm giúp việc đâu. Còn nhớ lúc ở nhà với bố mẹ, mấy việc trong nhà con còn không phải động một ngón tay vào, tại sao đi lấy chồng con phải phục vụ nhà chồng cơ chứ".
Tôi sốc nặng vì không ngờ em đi lấy chồng mà vẫn giữ thói quen như ở nhà. Ấy thế mà mẹ chồng tôi vẫn bênh vực em.
Mẹ chồng tôi tức giận nói: "Con gái tôi ở nhà được cưng như ngọc ngà, tôi còn chẳng dám sai con làm gì, vậy mà gả về đây lại phải chịu khổ như thế". Nói xong, mẹ quay sang bảo em nếu không thích sống ở nhà chồng thì lên xếp đồ về nhà với mẹ. Thế rồi mẹ chồng tôi cãi nhau với bà thông gia, không ai chịu nhường ai, còn em chồng thì đứng ở ngoài liên tục thốt ra những lời lẽ thiếu tôn trọng với mẹ chồng của em.
Tôi nóng cả mặt trước phản ứng của mẹ và em, lại vừa xấu hổ với nhà thông gia. Thấy tình hình trở nên căng thẳng, tôi khuyên mẹ bớt lời và khuyên em đã lấy chồng thì phải biết lo toan công việc phụ nhà chồng. Thế nhưng, mẹ chồng lại bực tức quay sang trách tôi không biết thương em mà đi bênh người ngoài.
Hiện tại mẹ chồng tôi đã đón em về nhà ở. Bà còn khẳng định là em chồng tôi không sai, nên nếu muốn đón em về nhà thì bà thông gia phải sang xin lỗi. Tôi thật sự hết cách với mẹ và em chồng rồi. Theo mọi người tôi nên làm gì để thay đổi suy nghĩ của mẹ và em chồng, làm thế nào để cứu vãn cuộc hôn nhân của em chồng đây?
Nghe giọng điệu của cô hàng xóm mà tôi khó chịu, chẳng ngờ mẹ chồng lại lên tiếng đáp trả Tôi cảm thấy rất khó chịu nhưng vì sợ mang tiếng hỗn hào nên đành im lặng. Sau khi tốt nghiệp, bằng sự nỗ lực và chăm chỉ của bản thân, tôi đã được nhận vào làm kế toán ở một công ty trên thành phố với mức lương ổn định. Khoảng 2 năm sau, tôi được gặp chồng của mình trong bữa...