Thơm ngậy bánh dày chả ngọt phố Bạch Mai
Bánh dày kẹp chả không phải là món ăn xa lạ với người Hà Nội, nhưng ở tiệm Phúc Lộc thì nó lại trở thành một “đặc sản” mà quanh khu phố Bạch Mai ai cũng biết.
Là tiệm giò chả có “thương hiệu” nhiều năm nay, cửa hàng Phúc Lộc đầu tiên thực chất được “khai sinh” ở đường Trần Khát Chân. Sau này làm ăn phát đạt, tiệm mới mở thêm một “chi nhánh” thứ hai cũng gần đó, nằm ngay đầu phố Bạch Mai. Nhờ vị trí đắc địa, sát ngã tư và trên chục phố chính nên giờ cửa hiệu “sinh sau đẻ muộn” này lại có vẻ thân quen với mọi người hơn.
Buổi chiều chiều, lúc các bà nội trợ đi mua đồ ăn chuẩn bị cho bữa tối cũng là lúc tan tầm, những cô cậu học sinh hay dân văn phòng đều đã vơi hết năng lượng sau một ngày học tập, làm việc vất vả, thì cửa hàng Phúc Lộc bé xiu xiu ấy càng trở nên chật chội hơn bao giờ hết khi khách cứ kéo đến, đứng xếp hàng nườm nượp Không chỉ mua giò chả làm thức ăn cho bữa cơm gia đình, mà nhiều người còn tới đây để được thỏa cái thú lót dạ về chiều với món bánh dày chả ngọt thơm ngậy.
Bánh dày chả ở đâu cũng có, chợ nào cũng bán nhưng tìm được món bánh dày kẹp với loại chả đặc biệt như ở đây thì không dễ.
Thứ chả mỡ này đáng chấm điểm “A” cho độ mềm ngậy. Khoanh chả vàng rộm, cắt ra miếng nào cũng bóng bẩy, mỡ màng. Và chỉ cần nhìn người bán hàng nhanh tay thái chả “rất ngọt”, bạn cũng có thể cảm nhận được độ mềm ngon, hấp dẫn của nó. Không chỉ vậy, món ăn còn lôi cuốn thực khách ở thứ hương quế thơm nồng, dậy mùi. Thử tưởng tượng xem, dù mới cắn miếng đầu tiên, hương quế đã như lan tỏa, đánh thức vị giác của bạn ngay tức thì, đủ làm bạn “thấm thía” được thế nào là một miếng “chả quế chuẩn mực”.
Video đang HOT
Nhưng sẽ thật thiếu sót nếu không nhắc đến cái “biệt danh” chả ngọt lạ lẫm. Tức là ngoài vị đậm đà đặc trưng phổ biến thì chả nơi này còn có thêm vị ngọt “táo bạo”. Nói nó táo bạo bởi chả mỡ vốn là món ăn mặn quá đỗi quen thuộc, nên dường như vị ngọt sẽ trở nên lạc lõng vô cùng. Quả thật, nhiều người thưởng thức không quen sẽ cảm thấy chả Phúc Lộc bị lờ lợ khó tả. Vậy mà bao nhiêu năm nay, chủ tiệm vẫn cứ giữ mãi công thức làm chả ngọt lạ lùng đó như một cách khẳng định “cái tôi khác biệt”. Tuy nhiên, một điều thú vị là chả ngọt có thể khiến ai đó chẳng mấy ấn tượng khi ăn trong mâm cơm, nhưng khi “cặp kè” với món bánh dày trắng dân dã thì nó lại ngon đến không ngờ. Chiếc bánh dày mềm dẻo cứ bị “đưa đẩy” liên tục bởi vị béo ngậy, đậm đà, nhang nhác ngọt, thơm hương quế của món chả mỡ. Đó cũng là lí do nhiều thực khách bị ghiền món bánh dày chả ngọt đặc biệt này.
Có lẽ mua bánh dày chả ngọt ngon nhất là vào tầm chiều. Đây thường là lúc tiệm vừa cho ra lò những mẻ chả còn mới nguyên, khách cầm cũng thấy “sướng cả tay”, chỉ muốn nhón bốc ăn luôn cho nóng hổi, cho thỏa cơn thèm khát. Quả thật, một món ăn quen thuộc nhưng chỉ chút điểm nhấn khác biệt cũng có thể tạo nên một “đặc sản” với một chuỗi những điều thú vị.
HOÀNG NHI
Theo Infonet
Gạo mộc tuyền Nam Định làm bánh cuốn ngon tuyệt
Bánh cuốn làng Kênh mỗi lá bánh gấp lại chỉ còn to bằng bàn tay, mỏng tang, người ta gỡ từng lá bánh ra như giở từng tờ giấy bản của một tập sách chữ nho. Những miếng bánh vừa mềm vừa mướt, cứ thế chấm nước mắm ăn là đã đủ ngon.
Bánh cuốn ngon nhất phải làm bằng gạo gì? Có người bảo cứ lấy thứ gạo ngon nhất mà làm. Chỉ riêng những người làng Kênh tất cả đều cho rằng phải có gạo mộc tuyền mới làm được bánh cuốn ngon.
Ngày xưa mộc tuyền cũng là một thứ gạo ngon ở Nam Định nhưng lâu rồi có nhiều giống lúa mới năng suất cao hơn, ngon hơn nên ít ai còn trồng, nhiều nơi người ta còn không biết đến tên giống lúa ấy nữa, phải nhờ các đại lý thu gom từ Thái Bình đưa sang, các huyện Giao Thủy, Hải Hậu đưa lên. Gạo mộc tuyền thổi lên cơm ăn hơi khô nhưng làm bánh cuốn thì lại rất hợp. Bánh vừa mềm, vừa mịn, vừa róc lại có độ dai.
Xay bột cũng phải xay bằng cối đá, mặt đá chầm chậm miết đều lên hạt gạo, có thế mới giữ được tơ gạo. Khi tráng, bánh chín kỹ, hơi nước thổi tấm bánh phồng lên trên mặt vỉ rồi xẹp xuống, rồi lại phồng lên một lần nữa thì mới là được. Xay bột bằng máy bánh tráng lên ăn bở bùng bục.
Bánh cuốn làng Kênh luôn có màu hơi ngà vàng. Mỗi lá bánh được thoa một tí mỡ nước hay dầu ăn để khỏi dính và tăng thêm chút ngậy, rắc vào đó mấy miếng mộc nhĩ thái nhỏ. Nước mắm ngon pha loãng ra, cho thêm một chút đường sao cho vừa dịu, nếu thực là nước mắm ngon thì không cần phải pha đường, thêm chanh hoặc giấm, ớt tươi, hạt tiêu xay.
Cứ thế miếng nọ gọi miếng kia. Có người có thói quen vừa ăn lại vừa húp nước chấm, ăn đến no mà không chán, người khỏe một mình có thể ăn đến cả cân bánh!
Nói bánh cuốn người ta hay nói đến nước mắm cà cuống. Nhưng nói như một niềm ước ao thôi chứ lâu lắm rồi mấy ai được trông thấy con cà cuống thế nào, ngửi cái mùi vị nó ra làm sao.
Bánh cuốn ăn kèm với chả quế là ngon nhất
Tôi có cái may mắn được thưởng thức mấy lần, trong đó có một lần ở hàng bánh cuốn của cô con gái ông họa sĩ Tân Hân ở phố Hồ Tùng Mậu (Nam Định). Dầu cà cuống thoang thoảng quyện với mùi nước mắm gợi một chút huyễn hoặc.
Thích nhất là món bánh cuốn gửi theo tuyến xe khách từ quê Nam Định đưa lên Hà Nội. Bánh cuốn trắng, mem, hơi dày, chấm với mắm cáy. Lối ăn như thế làm nên nét đặc trưng của một vùng miền và gây nên sự thích thú cho người nơi khác đến, nhưng nếu mở rộng nó ra thì e không hợp.
Ăn bánh cuốn làng Kênh không cần nhiều "mồi", chỉ vài ba miếng chả quế gọi là có. Ở Nam Định, đó là chả quế ở hàng Chí Thiện (đầu phố Hàng Sắt). Chả quyện quanh một súc gỗ tròn hay một cái ống bằng kim loại, lớp vỏ ngoài bén lửa mang màu vàng xuộm hoặc cánh gián, cắt miếng chả ra như cắt một miếng vỏ cây, thơm phưng phức, thế mới gọi là chả quế.
Người ta thường cho rằng ăn bánh cuốn phải có hành. Hành khô thái mỏng, phi đều lửa sao cho vừa vàng, giòn mà không cháy, khi ăn rắc lên mấy cánh hoặc cho vào bát nước chấm. Có người thích nhâm nhi một cọng rau mùi hay húng quế hơn là một miếng hành phi, nhưng có nó, thêm nó ở trong đĩa bánh cũng không sao, thêm thơm và thêm vui mắt.
Những người bán bánh cuốn làng Kênh mỗi ngày mỗi người làm được dăm cân gạo. Chiều tối xay bột, nửa đêm dậy tráng, sáng sớm đem đi bán, chỉ một chốc đã hết hàng, tính ra lời lãi chẳng đáng bao nhiêu, khách thắc mắc sao không làm nhiều hơn nữa, người ta chỉ mỉm cười khẽ lắc đầu.
Cuộc sống của họ từ bao lâu rồi vẫn thế, cần mẫn, chịu khó mà vẫn chỉ mong lấy đủ ăn. Làng Kênh từ lâu rồi đã là một làng nằm sát nách thành phố, bây giờ vẫn còn giữ được nguyên làng, do tốc độ đô thị hóa của Nam Định quá chậm chẳng biết có phải là điều may mắn không. Nhưng liệu rằng nó còn tồn tại thế này được bao lâu nữa? Bánh cuốn làng Kênh có còn ngon thế này được bao lâu nữa?
Thơm ngon bánh cuốn tráng chảo tự làm
Theo vietbao
Bún mọc Hà Nội Bún mọc là loại bún cổ truyền của làng Mọc, Nhân Chính, nay thuộc quận Thanh Xuân,i. Đây là loại bún rấtược ngườii ưa thích,ờngược dùng vào bữa sáng. S dĩ n búyược gọi tên như thế là do nguyên liệuể làm nên tô búnược chế biến từ thịt heo quết nhuyễn mịn (người taờng gọi là mọc). Bún mọc là n bún...