Thôi nghề “sang chảnh” về quê tự làm bà chủ Homestay
Nghĩ mình là “phận má hồng” mà cứ nay đây, mai đó thì không ổn, cô gái người Dao đỏ Lý Tả Mẩy, bản Tả Chải, xã Tả Phìn, huyện Sa Pa (Lào Cai) đã quyết định bỏ nghề “ sang chảnh”, về quê tự gây dựng cơ sở lưu trú Homestay. Thành công bước đầu từ dịch vụ Homstay-nhà nghỉ cộng đồng đã giúp cô gái người Dao “bỏ túi” trên dưới 10 triệu đồng/tháng.
Homestay của chị Mẩy thường xuyên được lễ tân gấp chăn, màn gọn gàng, dọn phòng sạch sẽ
“Sang chảnh” cũng là làm thuê
Chị Mẩy sinh ra và lớn lên ở bản Tả Chải, xã Tả Phìn (huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai). Do thường xuyên được tiếp xúc với khách du lịch là người nước ngoài nên chị Mẩy chịu khó học tiếng Anh ngay từ hồi nhỏ. Năm 2007, chị Mẩy xin vào làm cho dự án Oxfam đang triển khai tại vùng đặc biệt khó khăn của huyện Sa Pa. Tại đây, chị Mẩy cũng thường xuyên được tiếp xúc với người nước ngoài nên khả năng nói tiếng Anh của chị ngày càng nâng lên. Vốn ham học hỏi, chị Mẩy mua sách tiếng Anh về tự học để có thể thông thạo các kĩ năng nghe, nói, đọc viết. Sau 2 năm làm cho dự án, cảm thấy vốn tiếng Anh của mình kha khá, chị Mẩy xin vào làm hướng dẫn viên du lịch cho 1 công ty du lịch ở Sa Pa.
Cô gái người Dao đỏ Lý Tả Mẩy thông thạo 4 kĩ năng: nghe, nói, đọc, viết tiếng Anh nhờ tinh thần ham học hỏi
“Những năm đầu làm hướng dẫn viên du lịch, tôi rất thích, ai cũng chúc mừng tôi, bọn trẻ thì bảo tôi làm hướng dẫn viên du lịch là “ nghề sang chảnh” lắm đấy. Vì làm du lịch được đi nhiều nơi, học hỏi được nhiều điều bổ ích. Nhưng sau đó nghĩ lại, thấy không ổn. Thứ nhất, phận má hồng như mình nếu mình cứ đi biền biệt quanh năm, suốt tháng thì sẽ không có thời gian chăm sóc chồng con sau khi lập gia đình. Thứ nữa, dù có làm nghề “sang chảnh” thật nhưng cũng chỉ là làm thuê. Thế là tôi quyết đinh từ bỏ nghề hướng dẫn viên du lịch sau gần 6 năm trời gắn bó…” – chị Mẩy nhớ lại.
Chị Mẩy giới thiệu với du khách về nết văn hóa đặc trưng của người Dao đỏ
Trong thời gian làm hướng dẫn viên du lịch, chị Mẩy thường xuyên dẫn khách đi tham quan các tỉnh khu vực Tây Bắc như: Lai Châu, Điện Biên, Sơn La…Thấy một số người dân ở các tỉnh này làm thành công mô hình Homestay, chị Mẩy rất thích và dành thời gian tìm hiểu kỹ hơn. Sau khi bỏ nghề hướng dẫn viên du lịch, chị Mẩy trở về quê, định làm Homestay luôn nhưng do chưa hội tụ đủ những yếu tố cần thiết nên chị đành gác lại.
Bà chủ người Dao làm nhà Homestay người Thái
“Với kinh nghiệm tích lũy được sau nhiều năm làm du lịch cộng với kỹ năng tiếp cận, cách chăm sóc du khách, tôi tin mình làm Homestay sẽ thành công. Ngặt nỗi khi đó vừa thiếu vốn lại chưa tìm được địa điểm thích hợp nên tôi đành hoãn lại…” – chị Mẩy cho hay.
Video đang HOT
Đến tham quan trải nghiệm tại Tả Phìn, nhiều du khách lựa chọn nghỉ ngơi tại Homestay của chị Mẩy
Chị Mẩy cho biết: Ở bản Tả Chải nói riêng, xã Tả Phìn nói chung đã có nhiều gia đình làm Homestay nhưng chưa mấy thành công, không thu hút được khách đến nghỉ ngơi. Đây cũng là 1 trong lí do mà chị Mẩy muốn làm Homestay và muốn mô hình này thành công.
Khác với các hộ làm Homestay trong bản theo kiểu nhà truyền thống của người Dao, chị Mẩy lại chọn làm nhà sàn theo phong cách của người Thái. Ngôi nhà sàn rộng rãi, khang trang, sạch sẽ của chị Mẩy nhanh chóng được dựng lên, trước sự ngưỡng mộ của người dân bản xứ. Khách đến nghỉ ngơi tại Homestay của chị Mẩy không tiếc lời khen ngợi và rất hài lòng trước sự mến khách của gia chủ.
Nhiều sản phẩm do chính tay phụ nữ người Dao đỏ làm trở thành những món quà lưu niệm của du khách khi đến Tả Phìn
Ngôi nhà sàn của chị Mẩy không trống hơ, trống hoác như nhà sàn của nhiều hộ đồng bào Thái mà có vách gỗ bao quanh, có cửa ra, vào…
“Khách du lịch tìm đến các bản làng vùng cao là để thỏa mãn sự trải nghiệm và nghỉ ngơi trong sự yên bình. Hiểu rõ tâm lí của du khách, tôi dành riêng tầng 2 để phục vụ khách nghỉ ngơi. Còn tầng 1 phục vụ nhu cầu ăn uống của khách và làm phòng nghỉ cho gia đình mình…” – chị Mẩy thông tin.
Homestay của chị Mẩy có 1 phòng tập thể với những chiếc giường được kê san sát, có ri đô ngăn cách. Chăn đệm luôn được gấp gon gàng, sạch sẽ. Nhà tắm, nhà vệ sinh có bình nóng lạnh, có bồn gỗ pơ mu phục vụ nhu cầu tắm lá thuốc của người Dao đỏ… Ngoài phòng tập thể, chị Mẩy làm thêm 3 phòng riêng rẽ phù hợp cho các cặp vợi chồng, những đôi tình nhân…
Đầu năm 2017, chị Mẩy bắt đầu đón, phục vụ nhu cầu nghỉ ngơi của du khách. Sẵn có kỹ năng tiếp xúc, tiếng Anh, chăm sóc khách du lịch, chị Mẩy lập trang web giới thiệu, quảng bá về mô hình Homestay của mình… Qua đó, khách đến sử dụng dịch vụ Homestay của chị Mẩy ngày một tăng lên.
Phòng nghỉ Homestay của chị Mẩy thoáng mát, yên tĩnh đáp ứng yêu cầu nghỉ ngơi của khách du lịch
Đến Homestay của chị Mẩy, du khách không chỉ được tận hưởng không gian yên tĩnh, mà còn được phục vụ ăn uống với nhiều món ăn đặc trưng của đồng bào Dao đỏ như: cá nướng, gà nướng…
Theo chị Mẩy, bình quân một tháng, chị đón khoảng 50 lượt khách đến nghỉ ngơi, trong đó chủ yếu là khách nước ngoài. Thông thường, các đoàn khách nghỉ từ 1 – 2 tối…
“Làm Homestay nhàn hơn nhiều so với làm hướng dẫn viên du lịch, thu nhập cũng khá. Tuy mới làm song bình quân một tháng tôi cũng “đút túi” trên dưới 10 triệu đồng. Mức thu này tuy chưa cao song tôi cũng có cảm giác an toàn, thoải mái hơn vì… được làm bà chủ” – chị Mẩy thật thà vui vẻ nói.
Theo Danviet
Gian khó bủa vây Lý Quáng
Giữa trưa, nắng oi bức, bản nghèo hiện ra khô cằn, buồn bã. Cảm giác như những mái nhà tranh xác xơ trong bản có thể bùng cháy bất cứ lúc nào dưới cái nắng thiêu đốt. Mặc kệ! Người lớn vẫn ra đồng, còn lũ trẻ thì đầu trần rong ruổi... Đó là những hình ảnh đầu tiên khi chúng tôi đặt chân đến Lý Quáng.
Lý Quáng là- bản đặc biệt khó khăn vùng cao giáp biên giới Trung Quốc, thuộc xã Quảng Sơn, huyện Hải Hà (Quảng Ninh).
Gặp người mẹ không nhớ có bao nhiêu con
Vợ chồng ông Chìu Tắc Và - bà Chíu Sám Múi trong căn nhà tranh tre. Ảnh: N.Q
"Cả bản có 104 hộ gia đình với 485 khẩu, 100% là đồng bào dân tộc Dao. Năm 2016, bản lý Quáng có 42 hộ nghèo trong tổng số 235 hộ nghèo toàn xã. Hiện nay, cả bản có 10 ngôi nhà tạm, trong đó có 8 nhà tạm thuộc diện hộ nghèo. Đời sống kinh tế của bà con ở đây hoàn toàn là sản xuất nông nghiệp nhỏ lẻ, manh mún và trồng rừng". Anh Chíu A Tài - Bí thư chi bộ, trưởng bản Lý Quáng
Xóm Loong Sỉ thuộc bản Lý Quáng chỉ có 9 hộ gia đình với 7 nóc nhà. Ngoài 3 ngôi nhà được nhà nước hỗ trợ xây dựng, còn lại đều là nhà tranh tre, vách nứa.
Dù đã hơn 70 tuổi, nhưng ông Chìu Tắc Và vẫn cùng vợ con ra đồng cấy đổi công với người dân trong xóm. Chờ bằng được đến khi mọi người nghỉ trưa, chúng tôi mới được ông Và dẫn về nhà. Gọi là "nhà", nhưng nó chỉ nhỏ bằng căn bếp, được dựng bằng tre, nứa. Túp lều không có cửa sổ, ẩm thấp, tối tăm. Ánh sáng mặt trời rọi qua vách nứa đủ để nhìn thấy những vật dụng thô sơ, tàn tạ của 2 "trái tim vàng" Chìu Tắc Và - Chíu Sám Múi.
Bên cạnh giường ngủ phủ tấm màn đen đúa là chiếc bếp và một cái vạc dùng để nấu rượu uống hàng ngày. Cạnh đó là bếp nấu ăn và một kệ gỗ để ông Và ngồi hút thuốc lào, uống rượu. Dường như, với đàn ông Loong Sỉ, nước uống có thể thiếu nhưng không thể thiếu rượu.
Ông Và hững hờ đưa cốc rượu mời khách, như thể khách cũng khát giống mình. Như hiểu sự tò mò của khách, ông nói bằng thứ tiếng Kinh lơ lớ: "Không có rượu làm sao lên rừng, làm sao trồng ngô, cấy lúa?". Nhưng cuộc sống của gia đình hoàn toàn phụ thuộc vào việc đi rừng kiếm lâm sản phụ, trồng ngô, cấy lúa và chăn nuôi một vài con lợn, con gà cũng chẳng đủ ăn. Nhiều năm qua, gia đình ông Và, bà Múi thuộc diện hộ nghèo, khó khăn của xã. Căn nhà nhỏ được nhà nước xây cho hồi cuối năm ngoái. vợ chồng ông Và nhường cho các con ở. "Mình già rồi, sống sao chẳng được ớ" - ông Và nói.
Trong gian bếp mù mịt khói, bà Múi đang đun nồi cháo trắng. 2 món bí đỏ kho và lạc rang để ăn với cháo đã nguội lạnh từ bao giờ. Hỏi ông bà có mấy người con, bà Múi đưa tay che miệng cười hồi lâu rồi nói: "Không nhớ đâu à, 11 hay 12 hay sao ấy".
Bà Chíu Sám Múi cho lợn ăn. Ảnh: N.Q
Tưởng bà Múi đùa, hóa ra không phải! Ngày hôm đó, vợ chồng Chíu Chăn Sình, con trai thứ 2 của ông Chíu Tắc Và ở xã Quảng An (huyện Đầm Hà, Quảng Ninh) về thăm, giúp bố mẹ cấy lúa. Hỏi Sình có mấy anh chị em, anh nói: "Cũng không nhớ lắm đâu, chỉ biết hiện nay có 9 người, 5 nam 4 nữ. Trước đây còn mấy chị nữa, nhưng do nhà đông anh chị em, điều kiện sống khó khăn, có chị đi lấy chồng Trung Quốc, có chị thì đi làm xa không thấy về".
Ngay phía sau nhà ông bà Chìu Tắc Và là ngôi nhà tạm cũng được dựng bằng tre, nứa của gia đình anh Chíu Chăn Quay. Trong ngôi nhà ẩm thấp đó, vợ chồng và 4 con cái anh Quay sinh sống. Mặc dù còn trẻ, sinh năm 1984 nhưng Quay đã có 4 con gái. Hồi cuối năm ngoái, khi đứa con gái út của vợ chồng Quay mới được chừng 5-6 tháng tuổi thì vợ chồng anh mang cho một gia đình ở Móng Cái nhận về làm con nuôi, nhưng do chưa đủ thủ tục, giấy tờ cần thiết nên vừa rồi họ lại trả con về với anh chị.
Khát mong điện, nước
Nhiều năm qua, Lý Quáng vẫn là bản nghèo. Con đường liên thôn mới được xây dựng cuối năm 2016 nhưng các điều kiện sinh hoạt thiết yếu của người dân vẫn còn thiếu thốn. Hiện bản vẫn chưa có điện chiếu sáng, chưa có nước sinh hoạt hợp vệ sinh. Hàng chục năm qua, người dân bản Lý Quáng vẫn phải dùng ống nhựa, ống cao su dẫn nước từ các khe suối về sinh hoạt. Song vào mùa khô thì không thể dẫn nước về được, người dân phải đi xuống suối để xách nước về nấu ăn, tắm giặt. Sau mỗi trận mưa là dòng nước suối chảy về bản bị ô nhiễm từ việc khai thác đá phía đầu nguồn.
Cũng như nhiều hộ khác ở bản Lý Quáng, anh Chìu Tắc Coóng nắp đặt một máy phát điện nhỏ chạy bằng sức nước tại khe suối để tạo ra dòng điện sử dụng cho gia đình. "Công suất của những chiếc máy thủy điện này rất nhỏ, về mùa khô chỉ chạy nổi một bóng đèn 20W. Vào buổi tối, các gia đình đều nhường ánh sáng cho trẻ em học bài" - anh Coóng nói.
Anh Chíu A Tài - Bí thư chi bộ, trưởng bản Lý Quáng cho biết: Lý Quáng là một trong số những bản thuộc diện đặc biệt khó khăn của huyện Hải Hà. Cả bản có 104 hộ gia đình với 485 khẩu, 100% là đồng bào dân tộc Dao. Năm 2016, bản lý Quáng có 42 hộ nghèo trong tổng số 235 hộ nghèo toàn xã. Hiện nay, cả bản có 10 ngôi nhà tạm, trong đó có 8 nhà tạm thuộc diện hộ nghèo. Đời sống kinh tế của bà con ở đây hoàn toàn là sản xuất nông nghiệp nhỏ lẻ, manh mún và trồng rừng. Bên cạnh đó là phát triển chăn nuôi lợn, trâu nhưng trong điều kiện chăn nuôi mất giá như hiện nay, các hộ dân cũng không phát triển chăn nuôi nữa. Vấn đề nước sinh hoạt và điện chiếu sáng cho người dân, xã đã kiến nghị lên huyện rất nhiều lần rồi nhưng chưa được quan tâm.
Ông Phạm Văn Khởi - Chủ tịch UBND xã Quảng Sơn cho hay: Trước những mong mỏi thực tế của bà con, vừa qua Ban Dân tộc tỉnh, ngành điện và UBND huyện Hải Hà đã đi khảo sát thực tế về thực trạng, nhu cầu hỗ trợ đầu tư hạ tầng thiết yếu trong đó có việc đầu tư lưới điện, nước sinh hoạt, hệ thống kênh mương thủy lợi và phương tiện nghe nhìn tại bản Lý Quáng và một số thôn, bản khác trên địa bàn huyện Hải Hà. Qua rà soát tại xã Quảng Sơn, hiện nay còn 32 hộ ở bản Lý Quáng và 21 hộ ở bản Lồ Má Coọc chưa có điện. "Theo Chi nhánh Điện lực Hải Hà cho biết, thì Công ty Điện lực Quảng Ninh đã báo cáo UBND tỉnh và có kế hoạch, lập phương án đầu tư cụ thể đối với từng thôn để cuối năm nay hoặc đầu năm sau có thể kéo điện lưới về cho bà con" - ông Khởi nói.
Ngày 17.1.2017, UBND tỉnh Quảng Ninh đã phê duyệt Đề án "Nhiệm vụ và giải pháp đưa các xã, thôn, bản ra khỏi diện đặc biệt khó khăn, hoàn thành mục tiêu Chương trình 135 giai đoạn 2017-2020 trên địa bàn tỉnh Quảng Ninh". Theo đó, bản Lý Quáng và các thôn, bản thuộc diện đặc biệt khó khăn khác trên địa bàn tỉnh sẽ được đặc biệt quan tâm đầu tư cơ sở hạ tầng thiết yếu để phát triển sản xuất, nâng cao đời sống.
Theo Danviet
Rực rỡ sắc màu chợ phiên vùng cao Mẫu Sơn dịp lễ 2.9 Chợ phiên vùng cao Mẫu Sơn là một trong những hoạt động được tổ chức tại Khu du lịch núi Mẫu Sơn (Lộc Bình, Lạng Sơn) trong dịp nghỉ lễ 2.9. Tại đây, du khách được tận mắt chiêm ngưỡng nhiều sản vật lạ - độc, hiếm khi nhìn thấy. Đỉnh Mẫu Sơn đang hiện hữu những giá trị về bản sắc văn...