Thời nào mà anh ấy vẫn còn quan tâm chuyện trinh tiết?
Đến đêm tân hôn anh hỏi &’tại sao em không còn trinh tiết? Vậy em đã ăn nằm với ai rồi?’. Tôi choáng váng, tôi hơi ngạc nhiên về câu hỏi của anh.
Tôi đã nói với anh nhiều lần rằng tôi yêu anh chân thành, bằng cả trái tim mình. Tôi không hề lừa dối ai, cũng không nói sai gì cả. (ảnh minh họa)
Trước khi đến với anh, tôi chưa từng nói mình không yêu ai trước đó, cũng không bao giờ khoe khoang là mình còn trong trắng hay không. Tôi chỉ dành cho anh tình cảm chân thành, một trái tim nồng nhiệt vì yêu một người.
Gặp anh trong bữa tiệc sinh nhật bạn, tôi cực kì ấn tượng với anh. Người đàn ông ngăm ngăm đen, cao trên 1m7. Tôi đã bị hút hồn bởi nụ cười duyên của anh. Tôi rất thích những người đàn ông như thế. Anh đã lọt vào tầm ngắm của tôi, vì dáng người như của anh rất hợp với sở thích trước giờ của tôi.
Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện xã giao, chào hỏi nhau. Sau đó, chẳng hiểu duyên số thế nào, người bạn của tôi lại giới thiệu anh với tôi. Thì ra, hai anh học cùng lớp với nhau thời đại học. Tôi vui sướng lắm và càng coi đó là duyên số của mình.
Tôi và anh nói chuyện có vẻ hợp nhau. Càng có cảm tình thì lại càng dễ gần gũi nhau hơn. Anh kể cho tôi nghe nhiều chuyện về tuổi thơ của anh, tôi thì hay tâm sự với anh cách nghĩ, cách sống trong tương lai. Nói chung, chúng tôi rất vui, thoải mái và thân thiện khi nói chuyện cùng nhau. Tôi cảm thấy thật may mắn khi gặp được anh. Tình cảm bạn bè khiến chúng tôi trở nên thân thiết hơn.
Chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện xã giao, chào hỏi nhau. Sau đó, chẳng hiểu duyên số thế nào, người bạn của tôi lại giới thiệu anh với tôi. (ảnh minh họa)
Mỗi tối, anh đều gọi cho tôi để tâm sự, nói về chuyện gia đình, chuyện thuở nhỏ, chuyện anh đi học như thế nào. Tính anh rất khôi hài nên nhiều khi hay nói cho tôi những câu chuyện hay, giọng rất hài hước. Tôi cười suốt khi được nói chuyện cùng anh. Có những nỗi buồn cũng qua nhanh chóng khi được anh tâm sự, được anh an ủi. Tình bạn lâu dành thành tình yêu như thế…
Video đang HOT
Một ngày, anh tỏ tình với tôi. Anh nói anh rất yêu tôi, muốn được ở bên cạnh tôi nhưng không dám ngỏ lời. Đến bây giờ anh mới có đủ can đảm làm điều đó.
Tôi cảm ơn anh đã dành tình cảm cho mình, thật sự tôi quá xúc động. Tôi không tin là có ngày mình lại được làm người yêu của anh. Dù biết là anh cũng có tình cảm với tôi nhưng mọi thứ mông lung, tôi cũng không biết ngày nào anh sẽ tỏ tình với mình. Sợ rằng những người con gái khác sẽ dành chỗ của tôi. Thế mà hôm nay, khi mọi thứ thành sự thật, tôi thật sự quá vui và hạnh phúc…
Chúng tôi yêu nhau thật nồng nàn. Tình cảm cả hai dành cho nhau đều chân thành nên không có gì cản trở được chúng tôi hết. Có nhiều chuyến du lịch cùng nhau, tụ tập bạn bè, vui vẻ với anh em. Tất cả đều là những kỉ niệm đẹp. Bạn bè thường khen tôi khéo vì có người yêu đẹp trai lại ăn nói dễ nghe như anh. Tôi cũng tự hào lắm…
Đưa anh về ra mắt, bố mẹ, bạn bè, tất cả mọi người đều khen ngợi anh. Ai cũng nói anh sẽ là người chồng tốt trong tương lai. Tôi cảm thấy biết ơn anh rất nhiều vì đã dành cho tôi những ngày tháng hạnh phúc như vậy…
Hai chúng tôi trân trọng nhau, yêu thương và quan tâm cả hai bên gia đình. Chúng tôi kết hôn sau hơn 1 năm tìm hiểu. Thời gian tuy không dài nhưng tôi luôn cảm thấy mình chỉ cần như thế là đã quá hiểu con người anh…
Nhưng có lẽ tôi đã sai. Chính tôi đã tự biến mình thành người lụy tình, quá tin vào tình yêu, vào những gì anh nói. Thời gian yêu, thú thực là cũng có nhiều lần anh đòi hỏi này kia, nhưng tôi đã từ chối. Tôi luôn nói với anh đợi tới đêm tân hôn, tôi không muốn trao thân trước khi về làm vợ anh. Thật ra, tôi sợ nếu như đã trao cho anh rồi thì sau này anh sẽ nhanh chán mình, hoặc có chuyện gì xảy ra, tôi cũng đâu biết. Tôi luôn nghĩ như vậy nên nhiều lần từ chối anh.
Anh thì lại nghĩ khác, anh nghĩ là tôi còn trong trắng. Vì vậy, anh mới tin tưởng tôi, giữ gìn cho tôi. Nhưng bây giờ, khi sự trong trắng không còn, khi anh phát hiện tôi đã là một người đàn bà, anh mới hoảng hốt hỏi tôi. Anh hỏi tại sao tôi lại như vậy, tại sao tôi lại lừa dối anh.
Tôi thật sự không hiểu nổi anh. Người đàn ông hiện đại như anh mà còn quan trọng chuyện trinh tiết của người anh yêu cho tới tận ngày hôm nay.
Tôi nào có lừa dối anh. Tôi chưa từng thừa nhận mình là con gái, cũng không có nói gì dối trá với anh. Bây giờ anh vu cho tôi cái tội đó. Là tự anh nghĩ như vậy và giờ tự anh lại đổ tội cho tôi. Tôi đau khổ khi nhận một cái tát lạnh lùng của người đàn ông tôi yêu vì tôi đã dối trá khi yêu anh. Thật cay đắng biết bao, đêm tân hôn tưởng chừng hạnh phúc lại trở thành ngày đầy nước mắt và đau đớn.
Tôi đã nói với anh nhiều lần rằng tôi yêu anh chân thành, bằng cả trái tim mình. Tôi không hề lừa dối ai, cũng không nói sai gì cả. Bây giờ, anh phụ tình thì tôi đành lòng, tôi chấp nhận tất cả mà thôi…
Tôi thật sự không hiểu nổi anh. Người đàn ông hiện đại như anh mà còn quan trọng chuyện trinh tiết của người anh yêu cho tới tận ngày hôm nay. Tại sao anh có thể làm như thế, tại sao anh lại không sống thoáng ra, nghĩ thoáng đi mà lại làm tôi khổ thế này. Tôi thật sự thất vọng về người chồng tôi tin tưởng và yêu thương. Phải chăng, 1 năm qua tôi chẳng hiểu gì về anh cả?
Theo Eva
Cho ăn đủ thứ mà cứ ngủ khì khì...
Bà xã tôi năm nay 31 tuổi. Chúng tôi có 2 con, đứa lớn 8 tuổi, đứa nhỏ 4 tuổi. Hơn 1 năm trước, do công việc gặp trắc trở nên bà xã tôi bị stress, mất ngủ triền miên.
Tuy nhiên, sau đó tình hình được cải thiện và hiện nay mọi việc đã trở lại bình thường. Thế nhưng không hiểu vì sao "dư chấn" của thời gian trầm cảm vẫn kéo dài đến tận bây giờ. Bà xã tôi trở nên lười biếng trong chuyện vợ chồng. Nếu tôi không đòi hỏi thì cô ấy cũng không có nhu cầu.
Tôi đem chuyện hỏi mấy bà chị vợ là bác sĩ thì được bày cho cách trị chuyện nguội lạnh của bà xã bằng chế độ ăn uống với nhiều món bổ dưỡng. Nghe lời, tôi nấu đủ thứ món ngon, vật lạ cho bà xã thưởng thức. Nào là chim bồ câu hầm câu kỷ tử, ba ba nấu rượu vang, trứng cá, thịt bò hầm măng tây... Đặc biệt, bữa ăn nào tôi cũng cho bà xã uống một ly rượu vang đỏ, loại thức uống được cho là có tác dụng tăng cường sự hưng phấn, rất tốt cho chuyện gối chăn.
Phải công nhận là "toa thuốc" này rất công hiệu. Bà xã vui vẻ, phấn chấn thấy rõ. Thế nhưng... tất cả chỉ có chừng ấy! Sau khi ăn uống, tắm rửa, chơi đùa với con thì cô ấy... lăn ra ngủ khì khì. Nhiều khi tôi khó ngủ, muốn đánh thức vợ để "tâm tình" nhưng nhìn cái cách cô ấy ngủ, tôi không đành lòng. Tôi canh mãi không được nên cũng mỏi mệt... ngủ luôn. Đến sáng, khi tôi thức thì bà xã đã dậy từ lâu. Gần 1 tháng qua, thời gian biểu của hai vợ chồng cứ "trật chìa" như vậy. Kết cục là bao nhiêu cố gắng của tôi thành... công cốc. Bà xã vẫn cứ ăn ngủ tốt, vui vẻ cười nói suốt ngày. Còn tôi thì bứt rứt, khó chịu nhưng không biết phải làm sao...
Nhật Duy (quận 1, TP HCM)
Bạn thân mến,
Theo thăm dò ý kiến của tôi thì hình như trăm phần trăm các cặp vợ chồng ít nhiều đều có những giai đoạn "trật chìa" như vậy. Cũng giống như bệnh tật, thường thì bệnh cấp tính coi nặng vậy mà dễ trị hơn bệnh mãn tính vì các triệu chứng đồng thời bộc phát mạnh mẽ, dễ thấy, dễ chẩn đoán. Từ đó suy ra sự nguội lạnh... cấp tính cũng không phải là vô phương cứu chữa. Chỉ cần tìm đúng nguyên nhân, bốc đúng thuốc thì khả năng hồi phục là trong tầm tay.
Về vấn đề trục trặc của bà xã bạn, nguyên nhân thì chính bạn đã nhận ra rồi. Do gặp khó khăn trong công việc nên cô ấy bị stress. Nếu hiện nay cái gốc sinh ra stress không còn nữa thì "bệnh" của vợ bạn sẽ từ từ khỏi thôi. Bạn nói rằng cô ấy rất vui vẻ, phấn chấn, ngủ ngon; vậy thì mừng rồi, những chuyện khác, từ từ tính.
Có thể thấy rằng, đối với người bị trầm cảm, không chỉ chuyện vợ chồng mà hầu như nhiều hoạt động khác của cơ thể cũng bị ảnh hưởng. Do vậy, quá trình hồi phục đòi hỏi phải có thời gian để cả bộ máy trở lại bình thường. Bạn đừng quên rằng một cái máy đã lâu không vận hành thì khi khởi động lại, không phải ngay lập tức máy đã nổ giòn, chạy êm, xăng nhớt xuống đều...
Đối với bà xã bạn cũng vậy. Giờ đây cái đầu đã thảnh thơi, vui vẻ; lại được chồng yêu thương chăm lo, tẩm bổ thì "chuyện kia" trước sau gì cũng trở lại bình thường. Tuy nhiên, bạn cần lưu ý là cái gì thái quá thì bất cập. Những món bạn nấu cho vợ ăn đều rất bổ dưỡng. Tuy nhiên, trong ăn uống quan trọng là điều độ, cân bằng dưỡng chất chứ không nên "nhồi nhét" chỉ một vài thứ mà chúng ta cho rằng "ngon, bổ, khỏe". Mặt khác, buổi tối không nên ăn quá no vì "căng da bụng, chùng da mắt", bạn quên rồi sao? Đã vậy, còn cho bà xã uống rượu vang thì cái chuyện vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say như chết là đương nhiên!
Vấn đề của bạn, thật ra không khó giải quyết. Biết bà xã ngủ sớm, ngủ ngon và bạn không dám đánh thức thì chờ đợi làm gì? Chi bằng hãy cứ... ngủ sớm theo bà xã, sau đó cùng thức sớm để "tâm tình". Cam đoan với bạn là sau một giấc ngủ ngon, tinh thần thoải mái, cơ thể khỏe khoắn thì một người phụ nữ 31 tuổi sẽ thấy nhựa sống dâng tràn. Lúc đó, nếu bạn "rủ rê" thì chắc chắn bà xã sẽ chẳng tiếc gì mà không cho. Cứ làm như vậy đi, mới có 1 tháng thôi mà, can cớ chi mà nản lòng?
Nhắc lại với bạn là cái gì cũng phải cân bằng liều lượng. Tẩm bổ cho bà xã là tốt nhưng cũng khuyên cô ấy vận động, tập thể dục, làm việc nhà, không nên để cho tăng cân, béo phì. Nếu không, chuyện bạn chăm sóc bà xã sẽ có... tác dụng ngược vì người béo phì rất lười biếng trong chuyện gối chăn.
Cuối cùng, chúc bạn... ngủ ngon.
Theo VNE
Nếu cứ như vầy, chắc tôi phát khùng lên mất... "Trời ơi! Tôi là vợ chớ đâu phải ô shin? Không biết kiếp trước tôi làm điều gì ác mà kiếp này bị đày đọa như vầy, trời ơi là trời!". Mỗi lần nghe cái giọng cao vút như thế này của Lan, tôi phải bỏ ra chỗ khác chứ không thể nào chịu nổi. Tôi không hiểu từ bao giờ vợ tôi...