“Thôi mặc áo vào rồi về với bố con của anh”
Bị đánh ghen nhục nhã, tôi ngồi khóc như mưa trong khách sạn. Còn chồng tôi thì lặng lẽ đưa tôi cái áo: “Thôi mặc áo vào rồi về với bố con anh”.
Gần 1 tuần trôi qua kể từ cái buổi tối hôm đó, tới giờ tôi vẫn chưa dám bước ra khỏi nhà, chưa đi làm trở lại. Việc đi chợ, cơm nước cũng là do chồng tôi đảm nhiệm hết, thậm chí anh còn bê cơm vào tận phòng cho tôi để tôi không phải đối diện với mọi người. Anh nói dối mẹ chồng tôi rằng vợ con bị ốm. Càng thấy chồng quan tâm, chăm sóc thì tôi càng thấy căm ghét bản thân mình.
Tôi ngoại tình. Tôi bao biện cho sự phản bội đó của mình là vì lí do: “Cho anh biết vợ anh có giá thế nào”. (Ảnh minh họa)
Tôi tự hỏi rốt cục mình là loại đàn bà gì mà lại phạm phải cái sai lầm trời đánh đó. Trước giờ, mọi người nói tôi số may mắn khi lấy được chồng tử tế, hiền lành nhưng tôi lúc nào cũng gạt phắt đi. Tôi hậm hực, tức tối với sự vô tâm, thiếu lãng mạn của anh. Ai khen anh tốt thì ngay lập tức tôi lôi ra một tràng những lần anh khiến tôi “chán chả buồn nói”. Mọi người bảo tôi được voi đòi tiên nhưng thực lòng tôi bất mãn vô cùng.
Tôi vốn là cô gái xinh xắn, nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cuối cùng số phận đưa đẩy thế nào tôi lại lấy anh, người có ngoại hình chẳng lấy gì làm nổi bật. Vì được đàn ông theo đuổi nhiều nên về nhà tôi cảm thấy tức tối khi chồng không mấy mặn mà, không ga lăng, tình cảm, lãng mạn. Đã vậy, công việc của anh lại thường xuyên xa nhà nên tôi càng khó chịu trong người.
Và cuối cùng tôi ngoại tình. Tôi bao biện cho sự phản bội đó của mình là vì lí do: “Cho anh biết vợ anh có giá thế nào”. Tôi lao vào cuộc tình đó như con thiêu thân lao vào lửa, bất chấp tất cả. Tôi thích cách mà người tình nịnh bợ, khen ngợi tôi khiến tôi cảm giác mình như bà hoàng.
Video đang HOT
Nằm đây, giữa căn phòng cưới nhiều năm của hai vợ chồng, tôi thấy mình hoàn toàn không đáng có được sự quan tâm ấy. Chồng tôi càng không mắng chửi, không đay nghiến một lời thì tôi lại càng thấy mình bị sỉ nhục. (Ảnh minh họa)
Nếu không có cái buổi tối hôm đó, khi tôi nói dối chồng đi thăm bạn đại học bị ốm để hẹn hò với người tình ở nhà nghỉ thì có lẽ tôi sẽ còn trượt dài trong sai lầm. Chồng tôi có thể khù khờ không biết, bị tôi dắt mũi nhưng vợ của người tình thì không như vậy. Chị ta theo dõi, rình mò và bắt quả tang tại trận. Chị ta kéo theo mấy đứa em, đánh tôi thừa sống thiếu chết trong nhà nghỉ. Trong lúc hoảng loạn cực độ đó, tôi không biết cầu cứu ai nên đã gọi điện cho chồng.
Tôi hoang mang không biết liệu anh có đến không, mà liệu đến có bênh tôi không hay lại đánh thêm cho cái tội lăng loàn của tôi. Nhưng cuối cùng anh đến, anh bênh vực và bảo vệ tôi. Sau khi mọi người về hết, nhìn thân thể tôi bị đánh bầm dập, chồng tôi chẳng nhiếc móc lời nào mà lẳng lặng đưa cho tôi cái áo rồi bảo: “Thôi mặc áo vào đi rồi về nhà với bố con anh. Về mẹ có hỏi thì bảo bị ngã xe, đừng có nói gì thêm nữa”.
Tôi cay đắng, nhục nhã mặc lại chiếc áo rồi theo chồng về nhà. Từ hôm đó đến nay tôi không dám vác mặt ra ngoài. Mẹ chồng không dám hỏi han nhiều, chỉ bảo chồng tôi cố gắng chăm sóc cho vợ. Nằm đây, giữa căn phòng cưới nhiều năm của hai vợ chồng, tôi thấy mình hoàn toàn không đáng có được sự quan tâm ấy. Chồng tôi càng không mắng chửi, không đay nghiến một lời thì tôi lại càng thấy mình bị sỉ nhục.
Tôi biết chồng tôi tha thứ là bởi vì anh ấy thấy mình cũng một phần nào có lỗi trong chuyện để vợ ngoại tình. Hơn nữa, anh là người trọng gia đình, anh không muốn ly hôn để rồi bố mẹ phải xấu hổ, con thì thiếu thốn tình cảm, thiệt thòi. Chứ tôi biết với đàn ông, nỗi đau này đâu dễ nuốt.
Tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi có nên ly hôn không bởi vì ít ra điều đó còn khiến tôi nhẹ lòng hơn việc đón nhận tình yêu và lòng tốt từ chồng sau những dơ dáy mà tôi đã làm.
Theo Khám Phá
Suy sụp vì bố mẹ 2 bên tuyên bố từ mặt nếu không bỏ con
Má anh bảo bọn em tự lo đi còn chuyện cưới xin nhất định sẽ không có.
Chào các chị! Ngồi gõ những dòng chữ này mà em vừa khóc vừa run, em đang gặp phải chuyện kinh khủng quá, không biết phải giải quyết thế nào.
Em mới học năm hai đại học nhưng lỡ có thai hai tháng rồi. Đừng ai khuyên em bỏ con nhé, người yêu em cũng nói giữ lại đứa trẻ này. Có điều nhà anh không đồng ý.
Người yêu em mới đi làm được ba tháng, công việc chưa mấy ổn định, lương 6 triệu/tháng. Chúng em yêu nhau được hai năm rồi. Anh cũng nhiều lần đưa em về nhà chơi, ba má, họ hàng nhà anh đều quý mến em. Đặc biệt là má anh rất hay gọi điện, nói chuyện tâm sự với em nên em rất yên tâm, thoải mái. Thế mà lúc em phát hiện mình mang thai, bác biết chuyện lại thay đổi hẳn thái độ.
Đầu tiên em nói tin này với người yêu. Anh cũng hoảng lắm nhưng sau lại động viên em yên tâm, để anh lựa lời nói với má. Ba ngày sau, anh nhắn tin cho má, nhắn dài lắm các chị ạ, trình bày mọi nhẽ mà má chỉ nhắn lại vỏn vẹn rằng: "Tự lo đi! Không cưới xin gì hết".
Đọc tin nhắn, em lặng cả người, vừa thấy sốc vừa thấy tủi thân. Người yêu em động viên chắc ba má đang bực mình và cũng choáng váng nên mới nói vậy. "Để từ từ rồi anh lựa lời thuyết phục", anh nói.
Nhưng anh chưa kịp thuyết phục, động viên gì thì má anh đã gọi điện cho em hẹn gặp mặt. Em sợ lắm nhưng nghĩ trước sau gì cũng phải nói chuyện với bác nên đành liều tới quán café.
Khác hẳn những thân thiết trước đây, má anh nhìn em lạnh lùng, nói giờ chưa phải lúc sinh con. "Thằng Huân (tên người yêu em) mới đi làm, chưa có sự nghiệp gì cả. Giờ vợ con vào thì phấn đấu làm sao được. Cháu cũng đang đi học. Sinh con thì hỏng cả tương lai", bác nói.
Em biết bác nói có lí nhưng giờ bảo em đi bỏ con, em vừa sợ vừa không đành lòng. Bác nói cho em một ngày để suy nghĩ rồi đi về. Em kể lại cho người yêu nghe thì anh giận lắm, nói sẽ giữ con lại và nếu ba má không đồng ý thì sẽ bỏ ba má để đến với em.
Mọi chuyện đang rối bời như vậy thì má anh lại đến nhà em không báo trước. Bác nói hết sự việc là em đang có thai và nhà bác không đồng ý cho cưới. Bác nói ba má em có con mà không biết dạy. "Còn trẻ măng như thế mà đã...", bác bỏ lửng câu nói.
Má em biết chuyện thì ngất xỉu luôn còn ba em giận lắm. Nhà em vốn gia giáo, giờ đang đi học mà có bầu thế này đúng là bôi tro trát trấu vào mặt ba má. Nhưng điều em buồn hơn cả là nhà em cũng bắt em bỏ con. Ba má cũng phân tích hệt như má người yêu em. Cuối cùng, ba khẳng định nếu em không nghe theo thì sẽ từ mặt em.
Nghe em kể lại, người yêu em buồn lắm nhưng anh vẫn kiên quyết không cho em đi bỏ thai. Giờ em phân vân lắm, không biết nên nghe theo lời ba má hay nghe theo lời người yêu. Rất mong các chị cho em xin lời khuyên! Em xin cảm ơn!
Theo PNVN
'Vợ tố chồng ép phải bỏ con mới được ly hôn': Đừng mang sự ghét nhau trút lên con trẻ! Tại sao vợ cũ, chồng cũ lại không thể nói tốt về nhau sau ly hôn? Nói tốt về người còn lại thì sẽ chạm đến tự ái bản thân hay sao?... Đó là một trong vô số câu hỏi mà chúng ta sẽ đặt ra khi chứng kiến câu chuyện hậu ly hôn của gia đình cậu bé Gia Huy, học lớp...