Thoát cảnh hiếm muộn chưa lâu tôi lại đau khổ vì thương chồng
Gây phút đón con yêu từ vòng tay bác sĩ mà trước nay chồng luôn mong mỏi đã đến, thế mà anh chẳng được tự mình làm điều đó vì bị yêu cầu cách ly với mẹ con tôi.
Ảnh minh hoạ
Tôi từng biết chồng khó có con mà vẫn quyết cưới anh. Hôm nay tôi cảm thấy rất buồn và thương chồng mà chẳng biết làm sao. Giờ tôi đã hạ sinh một bé trai, trộm vía con kháu khỉnh, đáng yêu, giống bố và mọi người ai cũng cưng nựng vô cùng. Tuy nhiên trong thời gian vừa vui vẻ, hạnh phúc vỡ òa vì được gặp con thì cuộc sống vợ chồng lại gặp khó khăn, thử thách. Vì đặc thù và vị trí làm việc của chồng lại ở trên quê ngoại (khi mang bầu tôi cũng ở nhà ngoại vì vợ chồng có một trang trại nhỏ trên này), khoảng cách với nhà nội hơn 300km nên vợ chồng đã xin phép hai bên gia đình để tôi sinh con trên nhà ngoại.
Chúng tôi đã chuẩn bị chu đáo để chào đón con yêu ra đời, kể cả chuẩn bị về sức khỏe để chăm sóc con. Vợ chồng tập thể dục mỗi ngày cùng nhau. Vậy mà bỗng nhiên trước ngày dự sinh của tôi 3 tuần, chồng bị đau mắt. Ban đầu chỉ là ngứa, dần dần trở nên đỏ nhiều hơn, tôi giục anh đi khám thì bệnh viện kết luận viêm kết mạc, cho thuốc điều trị, nhưng điều trị mãi vẫn không biến chuyển gì. Anh lại đi khám lần 2, lần này họ bảo mắt anh viêm giác mạc và lại cho thuốc về chữa trị. Chữa mãi vẫn không khỏi, lúc đầu một mắt sưng đỏ, giờ thành cả hai mắt. Lần thứ 3 anh đi khám thì lại bị kết luận đau mắt đỏ. Vợ chồng tôi vô cùng hoang mang. Anh ốm đau như vậy, phải kiêng khem đủ thứ, đặc biệt không tiếp xúc với những nơi có nhiều vi khuẩn trong đó có việc vệ sinh chuồng trại, vậy là tôi thay anh làm những công việc mà trước đây anh đều tranh thủ giúp tôi.
Cách ngày dự sinh một tuần tôi đột nhiên đau bụng, vỡ ối và nhập viện gấp trong khi chồng vẫn còn đau chưa khỏi. Vậy là giây phút thiêng liêng nhất, phút giây đón con yêu từ vòng tay bác sĩ mà trước nay chồng vẫn luôn mong mỏi đã đến, thế mà anh chẳng được tự mình làm điều đó vì bị yêu cầu cách ly với mẹ con tôi, để đảm bảo con yêu không lây nhiễm. Tôi nhận thấy một nỗi buồn từ sâu thẳm trong anh, vừa lo lắng vừa muốn gặp con da diết.
Đến khi tôi xuất viện, bà nội còn bận việc nhà vài ngày, anh và bà ngoại vất vả vì mẹ con tôi. Bà ngoại chăm sóc tôi ở cữ, giúp tôi chăm cháu và giặt giũ. Chồng tỉ mỉ lo từng bữa cơm đầy đủ nhất, quay vòng giữa công việc và gia đình. Chính vì thế mà đôi mắt anh mãi cũng chẳng đỡ hơn. Hôm nay sau nhiều lần tôi khuyên bảo và vì sự lo lắng anh dành cho con mà anh quyết tâm đi Hà Nội chữa bệnh, rồi đón mẹ chồng cùng về trên đây để chăm cháu. Dù ở nhà nằm cữ nhưng cứ nghĩ tới anh tôi lại thương vô cùng, mong rằng những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với anh, mong anh bình yên vô sự.
Anh à, em chỉ muốn nói rằng với mẹ con em thì anh luôn là người chồng, người cha tốt nhất. Em tin rằng cu Tin của chúng mình sẽ hiểu được nỗi lòng của bố dành cho con. Yêu anh nhiều lắm!
Theo VNE
Bé trai 10 tuổi vào cửa hàng mua món quà cuối cùng cho em gái, đôi mắt đượm buồn tiết lộ câu chuyện đẫm nước mắt phía sau
Cuộc đời của cậu bé là một chuỗi dài những đau khổ, bi kịch. Nhưng nào ngờ một cậu bé 10 tuổi lại có nghị lực lớn lao đến vậy.
Video đang HOT
Vào mỗi dịp giáng sinh, nhiều người thường đi chọn những món quà thật đẹp để tặng người thân, bạn bè mình, và tôi cũng không phải ngoại lệ. Tôi đến cửa hàng để tìm mua cho cháu mình một con búp bê thật xinh xắn. Và tại đây tôi đã tình cờ thấy một cậu bé đứng đó.
Cậu bé lặng lẽ vào cửa hàng với mong muốn mua được món quà cuối cùng cho em gái (Ảnh minh họa)
Cậu bé khoảng 10 tuổi, mặc một bộ quần áo cũ kĩ, tay cậu bé có quấn một dải băng màu hồng, cậu chỉ đứng đó và nhìn lên kệ búp bê với một đôi mắt đượm buồn. Thấy vậy tôi liền lại gần và bắt đầu nói chuyện với cậu bé.
- Tại sao cháu lại ở đây một mình, cha mẹ cháu đâu? - Tôi gặng hỏi.
Cậu bé trả lời vẫn với đôi mắt đượm buồn khi quay sang nhìn tôi:
- Cháu tới đây để tìm mua một món quà cho em gái cháu.
Tôi tiếp tục hỏi: "Wow, cháu đúng là một người anh trai tốt, nhưng sao cháu lại có vẻ buồn vậy?".
Cậu bé nói rằng cậu không có nhiều tiền để mua những con búp bê mà em gái thích, nên chỉ có thể đứng ngắm nhìn nó.
(Ảnh minh họa)
Tôi cố an ủi bé:
- Đừng lo, cháu tốt bụng như vậy chắc chắn ông già Noel sẽ biết và mang tặng cho em gái của cháu một con búp bê đẹp nhất.
Cậu bé bỗng im lặng hồi lâu, quay vào nhìn tủ búp bê rồi lại từ từ quay qua nhìn tôi vẫn bằng đôi mắt buồn rầu, cậu khẽ nói: "Ở chỗ em gái cháu sống không có ông già Noel".
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Em gái cháu sống ở đâu vậy".
Cậu bé nhẹ nhàng nói:
- Em ấy sống ở trên thiên đường, cháu muốn em có một con búp bê thật đẹp để chơi cùng khi ở trên đó một mình. Mẹ cháu sẽ sớm đi lên đó với em ấy. Nếu cháu có thể mua cho em thì mẹ cháu sẽ mang nó lên cho em cháu.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự lặng người sau khi nghe cậu bé nói. Tôi đứng đơ ra một lúc rồi quyết định hỏi xem cậu bé có bao nhiêu tiền và bí mật để thêm vào trong túi cậu bé một số tiền đủ để cậu mua một con búp bê mình thích.
Cậu bé bỏ số tiền trong túi ra đếm và nhảy lên vì vui mừng, cậu nói:
- Cháu có đủ tiền để mua con búp bê rồi này, còn thừa một ít nữa, cháu có thể mua hoa hồng trắng cho mẹ cháu nữa, đó là loại hoa mà mẹ cháu thích nhất.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự cảm nhận được sự hạnh phúc, vui vẻ trong đôi mắt của cậu bé. Thanh toán xong cậu bé cũng không quên chạy lại tạm biệt tôi.
Sau khi về đến nhà, tôi thực sự bàng hoàng khi đọc được tin tức trên một trang báo: "Một người phụ nữ say rượu kèm theo con gái gây tai nạn nghiêm trọng, người con gái chết tại chỗ và người mẹ đang nguy kịch". Tôi thất thần rồi suy nghĩ thật lâu, có phải đó là em gái và mẹ của cậu bé vừa rồi hay là một gia đình bất hạnh khác. Rồi sau này cuộc đời của cậu bé tốt bụng ấy sẽ ra sao ?
Vài ngày sau tôi vẫn luôn theo dõi những bài báo về vụ tai nạn ấy và cầu mong bình an cho mẹ của cậu bé. Nhưng nó chỉ làm tôi thêm đau lòng khi mà chỉ vài hôm sau đó, tin mẹ cậu bé không qua khỏi đã được rất nhiều trang báo đưa tin. Bỗng nhiên, tôi chợt nảy ra một suy nghĩ chưa chắc cậu bé mình gặp đã là con của gia đình đó. Tôi quyết định tìm địa chỉ và tham gia đám tang của gia đình bà mẹ bị tai nạn với hy vọng không gặp được cậu bé hôm đó trong đám tang.
Tôi đã đi mua một bó hoa hồng trắng rồi lặng lẽ đến đám tang và nhìn xung quanh, ánh mắt đượm buồn đó lại hiện lên, hai ánh mắt gặp nhau, cậu bé ôm chặt con búp bê trong lòng. Tôi không biết phải làm sao hay nói gì nữa. Tôi chạy thật nhanh lại quan tài rồi nhẹ nhàng đặt bó hoa hồng trắng xuống, đứng đó một lúc, rồi đi về thật nhanh mà không dám quay lại nhìn cậu bé.
(Ảnh minh họa)
Đây là một câu chuyện có thật ở Mỹ, nó nhắc nhở chúng ta hãy chú ý đến sự an toàn của mình hay người thân khi uống rượu bia thì đừng nên tham gia giao thông. Vì nó không chỉ hủy hoại cuộc đời bạn mà còn làm tan vỡ cả một gia đình.
Theo Ngoisao
Tưởng anh cặp với tình già, tôi tát anh một cái trời giáng, rồi ngỡ ngàng khi biết sự thật Yêu anh được hơn 2 năm, tôi chưa bao giờ biết đến chuyện đau khổ, buồn rầu vì anh. Lúc nào tôi cũng tin tưởng anh và anh cũng vậy, luôn cho tôi cảm giác an toàn. Được ở bên anh, được yêu anh, tôi luôn nghĩ đó là may mắn của mình. Chỉ là tôi không dám nói ra điều đó, sợ...