Thơ “sinh viên ra trường” khiến dân mạng “sục sôi”
“Đầu đường Xây dựng bơm xe/ Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen…” – Mới đây, trên Facebook xuất hiện một bài thơ mang tính chất hài hước, châm biếm nói về một thực trạng sinh viên ra trường không có việc làm.
Ngay khi được đăng tải trên một Fanpage của Facebook sáng ngày 23/4, bài thơ đã thu hút được gần 11.000 lượt “like”, 4.000 lượt chia sẻ và vô số bình luận khác nhau của cư dân mạng. Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát với tựa đề “Thực trạng sinh viên ra trường” được cho là của một tác giả có tên H.M.N.
Thực trạng sinh viên ra trường
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày
Sư phạm trước tính làm thày
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô,
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào,
Video đang HOT
Mở hàng trà đá, thuốc lào…cho vui
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi
“Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu”
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn…..
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.
Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than
Thuỷ sản công việc an nhàn
Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao…!
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo…
Bài thơ lục bát độc đáo khiến dân mạng “sục sôi”.
Trong bài thơ lục bát này, tác giả cho thấy thực trạng sinh viên ra trường hoặc thất nghiệp hoặc làm việc trái ngành nghề với lối viết “hài hước”, phóng túng. Nhiều thành viên tỏ ra vô cùng thích thú về bài thơ “độc đáo” này vì đã phản ánh một phần thực trạng sinh viên ra trường hiện nay.
Thành viên Tuyên Đinh nhận xét: “Thật buồn, giáo dục mà áp dụng đạo “doanh thương” đúng nghĩa vào có phải hay không? Lãng phí tài lực, nhân lực, vật lực… Tại sao các Bộ không kết hợp với nhau rút trích nhân lực thực tế của các ngành rồi định hướng tuyển sinh… Kiến thức không theo thực tế, sinh viên không được hướng nghiệp, đầu vào đã xấu thì đầu ra càng tồi tệ, chung quy lại có nhiều nguyên nhân dẫn đến cái kết đáng buồn như vậy…”.
Thành viên Lịch Hoàng Thị thì nhìn nhận khá bi quan: “Ra trường không có tiền là không có việc làm, học mấy năm trời Đại học, tài năng không được dùng, trong khi nhiều người chỉ học Trung cấp mà có tiền là có việc…”.
Bài thơ nhận được nhiều ý kiến bình luận khác nhau.
Tuy nhiên, không ít bạn trẻ cho rằng bài thơ được làm ra một phần cũng để gây cười, sự việc không quá bi quan đến thế. Nhiều sinh viên có thực lực ra trường vẫn có được một công việc tốt, theo đúng chuyên ngành mà họ được học.
Trên Fanpage Ha Noi, thành viên Nguyen Mai Phuong đối đáp lại bằng bài thơ:
Thơ hay nhưng mà xin can,
Thực trạng một góc, bi quan làm gì!
Thiệt hơn khoan hãy so bì,
Lạc quan, thực tế, có chi không thành.
Chẳng qua chỉ học không hành,
Thị trường không rõ, không rành mà thôi.
Cuộc đời vốn nó cứ trôi,
Ai không bắt kịp thì thôi, bên lề.
Cuộc đời vốn lắm ê chề,
Nhưng mà nghĩ thoáng, có hề chi đâu!
Bài thơ “hài hước” này cũng là một “tuyên ngôn” gây sốc sau clip “Sự trăn trở của một kẻ lười biếng” đang gây “bão” trên cộng đồng mạng.
Theo Dantri
Ước gì chồng biết... cặp bồ!
Có ai như chị không, có gia đình chồng con đàng hoàng mà luôn mong chồng biết... cặp bồ, mong lắm, mong từng ngày từng giờ.
Chồng chị là người chăm chỉ và giỏi tính toán làm ăn. Đó cũng là những điều chị ưng ý ở anh. Nhưng về chung sống với nhau, chị mới thấy lòi ra lắm thứ không thể chấp nhận nổi.
Ngay từ ngày đầu sau hôn nhân, chị đã nhận ra anh là người siêu kĩ tính. Có lẽ anh cho rằng mình giỏi giang, thành đạt một chút thì nghiễm nhiên anh phải được phục vụ hoàn hảo, chu đáo. Mà người phục vụ anh có ai khác ngoài chị - vợ anh.
Việc bé bằng cái móng tay cũng khiến anh càm ràm, hạnh họe cả buổi. Nhà lau còn dính tí bụi anh cũng trợn mắt lên quát chị, cái khăn mặt phơi hơi xộc xệch anh cũng gán cho chị tội "đàn bà ẩu đoảng".
Người đàn ông ra ngoài chỉn chu, đàng hoàng là thế. Nhưng về nhà lại thường xuyên nổi điên lên với vợ vì những việc cỏn con như con muỗi ấy.
Ngoài cái sự siêu kĩ tính thì anh còn là người siêu chi li. Mà buồn cười, anh chỉ chi li với bên ngoại, chứ với bản thân anh và đằng nhà nội thì lúc nào cũng "xõa". Giúp nhà vợ cái gì thì anh tính toán từng xu. Trong khi ấy chị biếu mẹ chồng cái nọ, bố chồng cái kia, tặng chị em chồng cái này cái khác cũng không hề so đo thiệt hơn.
Quần áo anh toàn xài đồ hiệu, đồ mua biếu bên nội cái gì cũng phải xịn, phải đắt tiền, không thì anh bảo "làm xấu mặt anh". Mùng 8 - 3 , anh mua lọ nước hoa vài triệu cho em gái anh nhưng lại mua lọ chưa tới 300 nghìn tặng em gái chị. Biết được điều đó khiến chị cảm thấy khinh thường người đàn ông gọi là "chồng" này.
Chị mong chồng cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình (Ảnh minh họa).
Nếu như chị kém cỏi, ăn bám thì đã đành, đây chị chẳng hề thua kém anh mặt gì. Chị tốt nghiệp hai trường đại học, làm trong tập đoàn lớp, đi nước ngoài như đi chợ. Gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói, cư xử thì khỏi phải bàn...
Anh thích vợ phải biết làm đẹp, nhưng khi vợ làm đẹp thì lại nghi ngờ vợ đang cặp bồ. Mỗi lần thấy vợ ăn diện, trang điểm kĩ càng khi bước ra khỏi nhà, anh đều cố ý dặn với theo: "Léng phéng với thằng nào là 'xong' đấy!"
Rồi anh liên tục mỉa mai, chọc ngoáy chị "Anh thấy mắt em hay đưa đẩy, lẳng lơ lắm đấy!". Chẳng lẽ anh cho rằng anh không "gái gú" thì anh được quyền mạt sát người khác như thế?
Chồng chị luôn tự đắc, lúc nào cũng cho mình là hoàn hảo, tư duy sáng ngời, mở miệng là chê bai người khác, không đặt ai vào trong mắt. Những lời góp ý, những lần nói thẳng thắn suy nghĩ của chị luôn bị anh lườm nguýt, coi thường không thèm để vào tai.
Theo anh thì, anh là tuyệt vời nhất rồi, vừa thành đạt vừa "sạch sẽ", "tứ đổ tường" của đàn ông anh có mắc vào cái nào đâu? Đáng nhẽ chị phải sung sướng nhảy cẫng lên vì vớ được vật báu như anh, rồi hầu hạ anh như vua, chứ sao lại dám góp ý, muốn anh thay đổi?
Chính vì suy nghĩ ấy mà anh không ngừng soi mói và bới lông tìm vết để xỉa xói chị. Anh cho rằng, việc nhà cửa, cơm nước, chăm con và chăm sóc anh tất nhiên là của phụ nữ.
Chị bận đưa con đi học không kịp rửa bát, anh chửi chị là "hư hỏng". Chị ốm nằm bẹp giường, anh mua cho bát phở, không quên lẩm bẩm: "Phúc cho đời em lấy được người chồng tử tế, chứ không nằm đấy thì ai hầu".
Lần nào nói chuyện cũng vấp phải cái bản mặt vênh lên tận trời, cái lòng tự cao to như quả núi của anh, chị nản dần nản dần rồi hết sạch hứng thú với chồng.
Càng ngày chị càng nhận ra chỉ thích ở một mình, thích đi làm sớm, thích ở lại cơ quan tới thật muộn. Đi đâu chị cũng muốn chỉ có 2 mẹ con, hoàn toàn không muốn đi cùng chồng chút nào.
Công việc đã áp lực, nhưng kể cả áp lực hơn chị cũng chịu được, miễn là không phải nói chuyện với chồng và không phải nghe anh "chửi gà mắng chó" mỗi khi về nhà.
Chị luôn cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với người đã đầu gối tay ấp với mình mấy năm qua, cũng là cha của cô công chúa 3 tuổi của chị.
Nhiều lúc, chị đã ước chồng có bồ, để anh ta biết thế nào là sợ hãi, để anh đỡ lên mặt dạy bảo người khác chỉ vì một lý do rất "củ chuối" rằng anh tài giỏi như thế, nên anh được phép hoạnh họe, bất kể vợ anh như thế nào.
Chị ước cuộc sống này chỉ cần con mà không có chồng, sẽ đỡ stress biết mấy. Chị hoàn toàn có khả năng lo cho mình và con đàng hoàng mà không cần người đàn ông này. Với chị, đàn ông là "loại" ích kỷ và hay đòi hỏi. Chị đã phục vụ hết hơi rồi mà còn chưa hài lòng, chỉ muốn được phục vụ hoàn hảo hơn nữa mà thôi.
Có người sẽ bảo, sao chán ngấy nhau rồi mà không li hôn đi? Chị cũng từng nghĩ tới điều đó, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt trong veo của con gái là chị lại run tay chưa quyết được. Và rồi thể nào chồng chị cũng đi rêu rao: "Tôi tử tế, đàng hoàng thế mà cô ta vẫn đòi li hôn, chắc chắn là chạy theo giai rồi!".
Vì thế chị mới mong chồng biết... cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình.
Theo afamily
Hát nhép hét tiền triệu, chơi nhạc thu nhập kém ôsin Trong khi có những ca sĩ chỉ sống bằng scandal, thoải mái hát nhép và hét cát-sê trên trời thì có những nhạc công chấp nhận những khoản thù lao rẻ mạt để để được sống chết với nghề. Những món trang sức tiền tỉ được người nổi tiếng khoác lên người xuất hiện nhan nhản trên các mặt báo. Hàng ngày, những...