Thiếu người thứ ba, tình yêu mình không đủ để trở thành phim!
Thay vào đó, có lẽ anh nên viết một cuốn nhật ký tình yêu be bé, về anh, về em… Để hai chúng ta cùng đọc.
Đã đôi lần trong những lúc đi bên em trên con đường nắng hanh hao, nắm tay em khi trời trở giông bão, đặt lên má em nụ hôn thật nhẹ để chào đón mùa, hôn em thật sâu khi vừa đi qua gian khó,… anh từng muốn làm một bộ phim ghi dấu lại chuyện tình chúng mình. Hẳn là sẽ hấp dẫn và thú vị lắm đây. Nhưng chừng như chưa đủ. Em muốn hỏi tại sao ư?
Chúng ta quen nhau trong một buổi chiều nắng cuối thu, trong triễn lãm tranh ngay bên trường Mỹ thuật. Anh mê mẩn những bức tranh sơn mài, đồng khắc, nên lang thang và ngắm nghía. Em tay lăm le máy ảnh, nhưng dường như không phải chụp những bức tranh, mà để chớp lấy khoảnh khắc người nào đó say mê ngắm nhìn nghệ thuật. Sau này em kể với anh thế, anh cười. Cảm giác có điều gì đó thân thuộc lắm.
Tóc em ngắn nghịch ngợm buộc chỏm trên đầu, với chiếc băng đô kẻ và vài cọng rơi xuống gáy, trông em giống hệt cô gái di gan hoang dại. Ngay cả chiếc quần sooc jeans rách, đôi giày thể thao màu đen để lộ viền tất trắng cũng đã góp phần nói lên điều ấy. Chẳng hiểu sao anh cứ dõi theo em và quên mất mình đến triển lãm để làm gì. Rồi cũng vô tình, anh theo em lên xe bus, may mắn xe vắng. Thế là ngồi cạnh em.
(Ảnh minh họa)
Trong lúc anh còn đang băn khoăn không biết nên bắt chuyện với em như thế nào, em đã ngả đầu vào vai anh, và bảo hãy để như thế này một lúc thôi. Anh cố ngăn tim mình không đập rộn ràng vì muốn em được ngủ một lúc. Hình như em mỏi. Và hình như anh xót, có phải vì anh đã thương em xiết bao?
Chúng ta tình cờ gặp nhau thêm nhiều lần nữa, để rồi yêu nhau. Em ngồi sau xe anh đi qua phố xa, ngắm những ngọn đèn mới lên vào buổi tối, ra biển ngắm hoàng hôn giữa mùa đông, để bàn tay nằm ngoan trong tay anh mong được ủ ấp. Nhìn đôi môi tím thâm vì lạnh, anh chỉ muốn ôm ghì lấy em, một cái ôm thật sâu và chẳng ai còn lạnh nữa.
Video đang HOT
Anh nhớ những lúc em mua đồ qua nhà anh nấu nướng. Căn bếp được em trang trí lại, ấm cúng hơn nhiều. Bản nhạc du dương rất nhẹ, anh nghe buổi chiều bình yên.
Anh nhớ những khi em gối đầu lên bụng anh, hỏi anh về chuyện ngày xưa, chuyện tương lai. Em hỏi cả chuyện những cô gái ở lớp thích anh. Nhưng em chỉ cười, nói em nghĩ mình may mắn.
Anh yêu những lúc có điều gì đó khiến em phật ý, không vui, em chẳng cáu giận, chỉ bỏ ra ngồi trên chiếc ghế dài ngoài ban công. Em lặng lẽ. Và anh biết mình đã sai.
Anh yêu những hờn dỗi nhỏ nhặt mình từng có, để có thể hiểu em hơn và để em bước vào cuộc sống của anh. Những trở ngại dần dần biến mất.
Anh yêu những tháng ngày bình yên, không gợn sóng ấy.
Anh yêu tất cả những thứ thuộc về em, về tình yêu của hai chúng ta, về hiện tại và tương lai chúng ta sẽ nắm giữ cùng nhau.
Nhưng như thế, hẳn là chưa đủ để dựng một bộ phim đúng không em. Vì người ta mệt nhoài tranh đấu, dối gạt, phản bội nhau, người thứ ba, thứ tư xuất hiện đẩy tình huống lên cao trào… Đâu có tình yêu trong phim nào dịu ngọt và êm đềm như tình yêu anh và em đang có. Nên là chắc anh sẽ dừng ý tưởng làm một bộ phim.
Thay vào đó, có lẽ anh nên viết một cuốn nhật ký tình yêu be bé, về anh, về em… để hai chúng ta cùng đọc. Khi mặt trời lên hay khi nắng tắt, khi vui lẫn khi buồn… Được không em?
Theo VNE
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...