Thiếu gì con gái còn trinh?
Mà mấy cô còn cứ cậy mình còn trong trắng rồi lên mặt dạy đời, rồi đòi hỏi người yêu? Chẳng lẽ gái còn trinh tiết hiếm thế sao?
Gửi các chị em phụ nữ.!
Khi đọc bài viết “Cậy còn trinh, vòi vĩnh tiền bạn trai” và “Chồng đay nghiến vợ mất trinh”, tôi bật cười. Xin thứ lỗi, không phải tôi cười vào hoàn cảnh, cười vào nỗi đau của các bạn nhưng… có ai thấy cách nghĩ của đàn bà rất mâu thuẫn không? Hay nói thẳng ra là: ‘Nếu bạn bị khinh rẻ vì không còn trinh, bạn chỉ biết oán trách người chồng/ bạn trai và than thân tiếc phận. Đại loại như là ‘tôi hối hận vì lấy người chồng vũ phu’, ‘tôi đã yêu nhầm người’ hay ‘yêu em hay yêu màng trinh của em’… Thậm chí có người còn nói ‘màng trinh không thể đại diện cho phẩm cách của phụ nữ’ và họ đau khổ lắm khi rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như vậy.
Thế nhưng, xin hỏi các bạn gái, các chị em phụ nữ ở đây, nếu mọi người thực sự không coi trọng thứ được gọi là ‘cái ngàn vàng’ thì tại sao không thiếu người bất chấp mọi thủ đoạn để lừa dối người yêu là mình còn trinh? Đừng nói với tôi là vì chị quá yêu anh ấy. Không thể nào! Chị yêu anh ấy mà lừa dối lòng tin của anh với chị ư? Tôi không ‘vơ đũa cả nắm’ nhưng thấy thật đáng xấu hổ cho các chị em phụ nữ.
Người ta nói ‘con sâu bỏ rầu nồi canh’, chỉ một vài đại diện xấu cũng làm ảnh hưởng đến hình tượng của cả tập thể. Thậm chí còn có kẻ bắt người ta cưới mình vì lí do ‘Anh đã cướp mất đời con gái của em, em còn lấy ai được nữa?’. Thật lố bịch! Chị em đưa người ta vào tròng mà còn dám dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích? Nào là đến thưa chuyện với gia đình anh, thông báo cho anh biết em đã có bầu rồi… và không ít những chàng trai hiền lành tốt bụng bị những kẻ đó hủy hoại cuộc đời.
Người ta nói ‘con sâu bỏ rầu nồi canh’, chỉ một vài đại diện xấu cũng làm ảnh hưởng đến hình tượng của cả tập thể. (Ảnh minh họa)
Còn có những cô gái trẻ dựa vào trinh tiết để ‘dắt mũi’ bạn trai… Trinh tiết, khi họ mất rồi thì họ nói nó không quan trọng, khi còn thì dựa vào nó để tỏ ra cao quý, tự cho mình cái quyền sai bảo người khác và kiếm thêm thu nhập. Vậy thì thật sự đáng lên án.
Video đang HOT
Gửi các anh!
Tôi không phải người coi trọng trinh tiết và dựa vào đó để đánh giá bất cứ ai. Thú thật, đôi khi đọc bài viết chia sẻ tâm sự của các chị em về việc bị chồng/bạn trai đay nghiến vì không còn trinh, thậm chí là những hành vi bạo hành về thể xác, tôi bất mãn và tự hỏi lí do gì khiến họ làm vậy. Phải chẳng họ quá ích kỉ? Hay là ham muốn sở hữu của đàn ông? Cho dù như thế nào đi nữa, tôi không tán thành việc làm của các anh.
Tôi không phê phán ai cả bởi mỗi người lại có những cách nghĩ khác nhau, cũng chẳng có ai đảm bảo tính đúng sai của nó. Các anh thích gái trinh, tôi không có ý kiến gì cả. Nhưng làm ơn đừng dày vò tinh thần lẫn thể xác của người ta. Không yêu, không chấp nhận được người ấy không còn trinh, hãy đem lại sự giải thoát. Các anh nghĩ mình chấp nhận được, nhưng có ai chắc chắn rằng… mình sẽ không để chuyện đó làm khổ bản thân và người bạn đời mỗi khi vợ chồng giận dỗi, cãi nhau?
Còn những quý ông thật sự không coi trọng chuyện còn hay mất, cách nghĩ đó giống cách nghĩ của tôi. (Ảnh minh họa)
Đừng đánh đập, chửi bới người ta khi biết họ không còn trinh, các anh dựa vào đâu mà cho mình cái quyền đó? Nó tuy làm dịu đi cơn giận của anh nhưng hãy đặt mình vào vị trí của người khác và suy nghĩ. Mọi người xung quanh sẽ nhìn anh bằng con mắt như thế nào khi người ta nói anh là kẻ vũ phu, dối trá? Dường như anh quá đề cao lòng tự tôn của đàn ông, có những anh vì một câu nói của người ngoài mà phá hỏng hạnh phúc bao năm của vợ chồng.
Người ta nói anh là ‘người đổ vỏ’, anh cảm thấy bị xúc phạm. Nhưng anh chỉ giống những kẻ tầm thường đó thôi sao? Hành động của anh xuất phát từ lòng tự tôn quá cao. Tôi hiểu, anh cảm thấy bị xúc phạm khi người ta không còn trinh. Anh hành hạ, đánh đập người ta vì lòng tự tôn của anh, nhưng anh nào có biết, nó không khiến anh giá trị mà thậm chí ngược lại, anh đang tự hạ thấp mình.
Còn những quý ông thật sự không coi trọng chuyện còn hay mất, cách nghĩ đó giống cách nghĩ của tôi. Nhưng tôi hi vọng rằng, mong các anh làm đúng như những lời anh nói. Đừng lừa dối bạn gái/ vợ mình bằng những lời đường mật, hãy thẳng thắn cho cô ấy biết quan điểm của mình.
Chúc mọi người hạnh phúc và thành công trong cuộc sống!
Theo VNE
Tôi đã từng là người tình của mẹ em
Khi em dẫn tôi về ăn cơm cùng ba mẹ, tôi bàng hoàng muốn rụng rời tay chân. Người mà em gọi là mẹ, cũng là người đàn bà đầu tiên của đời tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình thường thường bậc trung, không giàu cũng không nghèo, ba mẹ tôi thừa sức lo cho hai anh em tôi ăn học tới nơi tới chốn. Nhưng thời gian tôi học đại học xa nhà, ba mẹ sợ tôi hư nên chỉ gửi vừa đủ, để tôi không tiêu xài phung phí, ăn chơi đua đòi. Đó là theo suy nghĩ của ba mẹ, còn tôi thì vốn thích phiêu lưu từ nhỏ, nên khi tham gia vào nhịp sống Sài Gòn, tôi luôn thích khám phá, cả những mặt trái.
Cách khám phá thú vị nhất chính là dấn thân vào. Mà để dấn thân vào thì phải có nhiều tiền. Xin ba mẹ thì không được, tôi đành tự xoay. Tôi có những thằng bạn chí cốt giàu có, vài thằng là dân chơi thứ thiệt, con nhà giàu, mà ba mẹ lại rất thoáng chứ không kìm kẹp như nhà tôi. Vậy là chúng tôi cùng nhau tham gia vào những cuộc chơi, theo các cấp độ tăng dần, từ tụ tập, ăn nhậu cho đến đi quán bar chơi thâu đêm suốt sáng. Một vài lần đầu, mấy người bạn bao tiền, nhưng càng nhiều cuộc chơi thì tôi càng lâm vào nợ nần, vì chẳng ai có thể cho không ai hoài, hơn nữa, tiền ăn chơi đâu phải là ít ỏi.
Khi số nợ đã ngập mặt một thằng sinh viên tỉnh lẻ thì tôi đâm ra hoảng sợ. Không thể xin tiền ba mẹ được, tôi đành phải tìm cách để có tiền trả nợ và để tiếp tục tham gia cùng bạn bè. Tôi đi làm thêm, làm gia sư, tiếp tân nhà hàng, chạy bàn trong quán nhậu..., nhưng số tiền ít ỏi kiếm được chẳng giúp tôi giải quyết được chuyện gì, trong khi thời gian làm rất vất vả.
Thật không ngờ người yêu tôi lại là con của mối tình đầu (ảnh minh họa)
Một người bạn hiến kế rằng tôi nên đi cặp kè với các bà xồn xồn, các bà rất dễ bị dụ, mình chả mất gì mà kiếm được bộn tiền. Ban đầu tôi ngần ngại, nhưng rồi phần vì thiếu tiền, phần vì ham chơi, lại cộng thêm cái ngông cuồng bồng bột của tuổi trẻ, tôi đã thử. Và tôi gặp người đàn bà đó.
Bà ta hơn tôi gần ba mươi tuổi, đẹp nhưng buồn. Một tháng đầu cặp kè, bà chỉ cần tôi đi ăn, đi nhậu, đi bar chung, và ngồi nghe bà kể chuyện. Đại khái là bà rất cô đơn, vì chồng bà bồ bịch bên ngoài, chẳng quan tâm gì tới vợ con, bà phẫn uất quá nên mới ra ngoài tìm vui như thế nào. Tôi, chỉ quan tâm đến câu chuyện của bà ở góc độ là chồng bà ta sẽ chẳng gây phiền phức gì cho tôi, nghĩa là tôi vẫn an toàn. Hai tháng sau khi quen biết, chúng tôi bắt đầu quan hệ nam nữ, bà ta muốn như vậy, và trong một lần say, tôi đã trở thành đàn ông với một người phụ nữa đáng tuổi mẹ mình. Có điều, tôi lại thấy thích, và thấy mình như chững chạc hơn. Sau đó, có những lúc tôi tưởng như là mình yêu bà ta nữa.
Một năm sau, chúng tôi chia tay. Cũng do người đàn bà đó muốn. Bà nói, bà ân hận, vì bà thấy có lỗi với các con. Bà sẽ trở về nhà sống yên bình để chăm lo cho các con, chấp nhận số phận. Dĩ nhiên, bà cho tôi một khoản tiền khá lớn. Và tôi cũng phải tốn một khoảng thời gian mới quên được người đàn bà đó, không hẳn là tình yêu, nhưng cũng có một cảm giác đặc biệt.
Tôi đã từng là người tình của mẹ em (ảnh minh họa)
Rồi tôi phải đối đầu với những kỳ thi. Ra trường, đi làm, tôi làm việc chăm chỉ và sống yên bình hơn. Thỉnh thoảng tôi có tham gia vào những lần tụ tập cùng bạn bè, nhưng không còn nồng nhiệt như ngày trước, có lẽ sự trải nghiệm đã đủ cho một thằng đàn ông như tôi. Và tôi muốn có một gia đình êm ấm, một người vợ để chia sẻ. Tôi gặp em, yêu em, và tính chuyện cưới hỏi. Nghe em kể ba mẹ em sống không hạnh phúc, đã ly thân với nhau mấy năm nay, tôi càng thêm thương em, và nhủ lòng là sau này sẽ đối xử tốt và yêu thương em hết mực, để em không bao giờ phải khổ.
Thế mà, khi em dẫn tôi về nhà ra mắt, tôi lại phát hiện ra sự thật trớ trêu ấy. Mẹ em cũng hoảng hồn sắp ngã quỵ. Chúng tôi lúng túng vào bàn, bữa ăn trôi qua thật nặng nhọc, những câu chuyện xã giao cũng gượng gạo vô cùng.
Tôi ra về mà tâm trạng rối bời, trái tim muốn vỡ vụn. Tôi thực sự yêu em. Nhưng tôi có thể lấy em được không? Nếu quyết định vẫn lấy em làm vợ, thì tôi có nên kể rõ với em hết mọi chuyện không, hay để tất cả rơi vào quên lãng? Và tôi phải đối diện với mẹ của em như thế nào đây?
Theo Eva
Làm sao khi hai chị em cùng yêu một người? Em gái lại yêu đúng người đàn ông mà tôi chọn làm chồng, giờ tôi không biết phải làm sao. Chuyện hai chị em cùng yêu một người không còn là chuyện hiếm. Đôi khi vì là chị em nên có những cảm xúc rất giống nhau, cùng yêu một người đàn ông là chuyện thường. Tôi và cô em gái cũng đang...