Thiệt thòi vì mẹ chồng mất sớm, con dâu bàng hoàng không tin nổi bố chồng làm những việc này với mình
Tôi mua đồ đạc, nữ trang bằng tiền lương thưởng của mình vẫn cứ bị bố chồng mắng mỏ.
Tôi lấy chồng được 2 năm nay, do mẹ chồng mất sớm nên phải ở cùng nhà với bố chồng. Tôi nghe mọi người kể, hồi trước mẹ chồng tôi là người hiền lành, tốt tính, sống chan hòa với người thân và những người xung quanh, ai cũng quý mến. Thật không may là tôi không được làm con dâu của mẹ, để có người chia sẻ với tôi hàng ngày những chuyện của phụ nữ mới hiểu.
Còn bố chồng tôi là người nghiêm khắc, thậm chí được coi là rất khó tính. Biết là bố chồng tôi như vậy, nhưng tôi vẫn hi vọng ông vì con, vì cháu mà thay đổi bởi nhiều năm nay ông sống đơn thân. Ngay ngày đầu tiên làm dâu, tôi tá hỏa vì độ khó tính của bố chồng. Làm gì cũng bị soi mói, từ việc nhặt rau, tới nấu cơm, rửa bát cũng kè kè bên cạnh để giám sát, chê bai nếu thấy không vừa ý.
Tôi là phụ nữ, nên việc tắm giặt có thể lâu vì còn phải tẩy trang, tắm rửa kỹ càng, gội đầu… vậy mà bố chồng cứ ở bên ngoài thúc giục, to tiếng bắt tôi phải tắm nhanh để ông vào tắm. Tôi biết ý lần sau chủ động tắm muộn, nhưng vẫn bị bố chồng bên ngoài càu nhàu tắm lâu, tốn nước, đến là khổ.
Đến ở nhà chồng, tôi cũng muốn đóng góp, trách nhiệm với gia đình thì thành ý này khiến tôi lao đao bao nhiêu phen. Thấy nồi cơm cũ, tậm tịt nhiều hôm vào bữa ăn vẫn còn gạo nguyên nên tôi bị coi như kẻ gây ra sự cố, trong khi ai cũng biết thừa là cái nồi đó đã hỏng hóc từ trước khi tôi về làm dâu. Vui vẻ mua chiếc nồi cơm mới, hiện đại, nấu cơm rất ngon… nhưng đến bữa, tôi bị bố chồng mắng mỏ là tiêu hoang, phá tiền của nhà.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Chưa hết, mấy thứ đồ dùng trong nhà cũ kỹ, hỏng hóc như cái tủ xập xệ, bung cả cánh ra, mỗi lần lấy đồ gì là tôi chỉ sợ rơi vào chân. Ấy vậy mà mất công thuê người chở đi vứt rồi mang cái mới vừa rộng, vừa đẹp, đựng được bao nhiêu đồ nhưng tôi bị cả nhà chồng xúm lại mắng mỏ nói là chiếc tủ kỷ niệm của mẹ chồng tôi, dành dụm bao nhiêu năm mới mua được.
Tôi nói là nó mất an toàn, bị mối mọt không dùng được nữa thì bố chồng tôi quát to: ” Dùng hay không kệ nhà tôi, cô đừng đụng vào cái gì trong nhà này cho tôi nhờ. Vừa mới làm dâu mà đã thể hiện, phá phách trong cái nhà này rồi“. Kèm với đó là ông vung tay, đạp chân làm cái tủ đắt tiền vừa mua hỏng tan tành trong sự tiếc nuối của tôi.
Đấy là chuyện thay thế đồ đạc, ngay cả khi tôi được bố mẹ cho, tặng cái gì cũng phải xin phép bố chồng mới được mang về, cho dù là để trong phòng riêng của vợ chồng tôi. Tôi mua váy áo, mỹ phẩm bằng tiền lương, thưởng thì bố chồng tôi vẫn càu nhàu, đếm từng bộ đồ, liệt kê từng thỏi son rồi quy kết con dâu ăn chơi, đua đòi.
Nhiều lần ông gọi chồng tôi ra gặp riêng, mắng cho một trận: ” Con xem, vợ con nó có tới mấy chục bộ quần áo, váy vóc, cả chục cây son. Không cấm nó, có mà sạt nghiệp“.
Ai cũng nói tôi là con dâu ngoan hiền, sống biết điều và chăm chỉ. Thế mà chưa một lần được bố chồng khen, còn nhiều lần khóc trong tức tưởi vì bố chồng dọa đuổi ra khỏi nhà. Sống với bố chồng như vậy cảm thấy rất áp lực, tôi phải làm gì bây giờ để bố chồng không ghét tôi nữa?
Mẹ chồng yên tâm nhắm mắt khi nghe câu khẳng định của tôi
Tôi thương mẹ chồng lắm nên khi bà trăn trở chuyện đau lòng cuối cùng của cuộc đời, tôi đã khẳng định mình sẽ giải quyết thay mẹ.
Bố mẹ chồng tôi hiền hậu, tốt tính lắm. Ở xóm, ai cũng quý ông bà. Chồng tôi may mắn giống tính bố mẹ nên cũng chân chất, thật thà, thương yêu vợ. Chỉ có em trai chồng là hơi ngang bướng, hay cáu giận và ham chơi.
Em chồng tôi chưa có vợ, thường đi ăn nhậu với bạn bè. Ỷ làm có tiền nhiều, cậu ấy thường chê bai chồng tôi không có chí tiến thủ, không dám làm giàu. Nhưng rồi sau một vụ sự cố, cậu ấy bị cụt cả hai chân trở thành tàn phế. Thời gian đó, gia đình tôi phải chạy vạy khắp nơi để lo tiền bạc cứu mạng sống của cậu ấy.
Trải qua biến cố, em chồng tôi bắt đầu tu tâm tính hơn. Cậu ấy cũng nhận ra lỗi sai của mình và thường mặc cảm về số phận. Chồng tôi cứ an ủi mãi. Vợ chồng tôi còn mở một cửa hàng tạp hóa để cậu ấy bán buôn, sống qua ngày.
Hai tháng qua, mẹ chồng tôi bệnh nặng. Bao nhiêu tiền của đã dồn hết để chữa trị cho em chồng, rồi mở tạp hóa nên khi mẹ chồng bệnh, tôi phải bán cả mảnh đất của mình. Vậy mà sau bao nỗ lực, mẹ chồng cũng không qua khỏi.
Lúc hấp hối, bà cứ ngân ngấn nước mắt, nắm tay tôi mà mắt lại nhìn về phía em chồng đang ngồi trên xe lăn. Tôi biết, em chồng chính là nỗi lo cả đời của bà. Tôi cầm tay mẹ chồng, khẳng định trong nước mắt: "Mẹ cứ yên tâm, vợ chồng con sẽ chăm sóc cậu Út chu đáo ạ". Lúc này, mẹ chồng tôi mới mỉm cười, yên tâm nhắm mắt.
Giờ tang lễ của mẹ đã lo liệu xong xuôi nhưng em chồng tôi lại bị sốc tâm lý. Cậu ấy tự nhốt mình trong phòng, không thiết ăn uống gì cả. Phải làm sao để cậu ấy vượt qua khủng hoảng tâm lý này đây?
(thuyvi...@gmail.com)
Mẹ chồng hất đổ bàn nhậu trong ngày cháu trai ốm Tuy nhiên nếu như có gia đình chồng hiểu rõ, làm hậu thuẫn thì đương nhiên những ngày tháng sau này của cô sẽ trôi qua một cách dễ dàng hơn. 01 Chị gái của Hải có một người mẹ chồng rất ghê gớm. Vì chuyện mẹ chồng của chị gái mà sau này kết hôn, Hải rất e ngại. Suốt ngày, cô...