Thiền sư và tên trộm
Thiền sư Ryokan sống cuộc đời đơn giản nhất trong một căn chòi nhỏ dưới chân núi. Buổi tối nọ, một tên trộm vào chòi và khám phá ra rằng… chẳng có gì trong đó để trộm.
Khi thiền sư Ryokan trở về, bắt gặp tên trộm, ông nghĩ “Có lẽ anh ấy đã đi một quãng đường dài để thăm mình” thiền sư nói với tên trộm, “anh không nên về không như thế. Hãy nhận áo quần của tôi làm quà tặng”.
Tên trộm sửng sốt, nhận áo quần và lẩn đi.
Thiền sư Ryokan ngồi trần truồng, ngắm trăng: “Tội nghiệp”, thiền sư nghĩ thầm, “Ước gì mình có thể cho anh ta mặt trăng đẹp đẽ này.”
Bình luận:
Gặp trộm thì la hét, đánh đập, chửi bới – đó là phản ứng của đại đa số người. Hầu hết mọi người đều được “lập trình” như thế cả, như thể đó là một phản ứng hết sức “tự nhiên” vậy.
Video đang HOT
Còn thiền sư hoàn toàn làm chủ tâm mình. Đối xử với mọi người như khách quý, dù người đó là ai. Đó là một tâm thức hoàn toàn tự do, hoàn toàn do chính mình làm chủ.
Thiền sư cũng chẳng buồn hỏi “Tại sao anh làm thế?” để nghe giải thích hợp lý như là “Con tôi đang bị bệnh, cần tiền mua thuốc.” Mọi người đều là khách quý của thiền sư, thế thôikhông điều kiện, không ràng buộc. Một tâm thức hoàn toàn tự do.
Cũng như vị linh mục trong tiểu thuyết “Những người khốn khổ” của đại văn hào Victor Hugo, ông đã dùng tình yêu và ân cần mà xử với kẻ trộm, có thể làm cho người đó sửng sốt đến độ không muốn làm sai nữa và chỉ muốn làm điều thiện.
Cái đẹp hiền dịu của ánh trăng và những phút giây hạnh phút nhìn ngắm nó còn cái đáng giá hơn cả bộ áo quần của thiền sư cả muôn nghìn lần. Đó mới là món quà quý để tặng khách. Nhưng rất tiếc là không thể tặng được ánh trăng.
Thực ra, anh trộm cũng đã có mặt trăng rồi và cũng đã có thể ngắm trăng trong hạnh phúc. Nhưng nếu anh không biết “ngắm trăng” thì đành chịu. Người khác không thể cho anh mặt trăng.
Mặt trăng là biểu tượng của tâm tĩnh lặng, tâm trong sáng, tâm giác ngộ, tâm Phậtai cũng đã có hết rồi. Thấy nó được hay không, hưởng nó được hay không, là do chính mình. Chẳng ai có thể giúp mình làm được điều đó.
Theo Guu
Khốn khổ khốn nạn sau một lần "vui vẻ"
Chỉ một tuần sau lần gặp gỡ đầy ngọt ngào, phấn khích ấy, tôi nhận được tin nhắn hẹn gặp của Liên, cô nhân viên tiếp thị bia đã khiến tôi được "thăng hoa" ngay lần đầu tiên hẹn hò. Cứ nghĩ mình sẽ lại tiếp tục có những phút bồng lai tiên cảnh, ai ngờ tôi phải chuốc đủ đường nhục nhã...
Khốn khổ khốn nạn sau một lần "vui vẻ"
Cái tên Tá ngố mà bạn bè gán cho tôi cũng chẳng sai bao nhiêu khi gần đến tuổi tam thập nhi lập, tôi cũng chẳng có lấy một mảnh tình vắt vai. Không phải là tôi kiêu căng hay kén chọn gì, nhưng cứ hễ để ý đến cô nào rồi bày tỏ ý định tấn công là ... xôi hỏng bỏng không.
Nhận xét một cách công tâm về ngoại hình tôi không phải là quá tệ, cũng có nghề nghiệp đàng hoàng khi là họa sỹ thiết kế của một công ty chuyên thiết kế nội thất. Bố mẹ tôi sốt ruột lắm trước việc thằng con đã lớn tồng ngồng mà mãi vẫn chưa thấy đưa bạn gái về nhà.
Thế rồi 27 tuổi, tôi mới biết "mùi đời" nhưng lại không phải từ người con gái mình yêu thương mà từ Liên, cô nhân viên tiếp thị bia tôi gặp trong một nhà hàng khi đi ăn cùng công ty mừng vừa ký hợp đồng lớn thành công với đối tác.
Chỉ một tuần sau lần gặp gỡ đầy ngọt ngào, phấn khích ấy, tôi nhận được tin nhắn hẹn gặp của Liên, cô nhân viên tiếp thị bia đã khiến tôi được "thăng hoa" ngay lần đầu tiên hẹn hò. Cứ nghĩ mình sẽ lại tiếp tục có những phút bồng lai tiên cảnh, ai ngờ tôi phải chuốc đủ đường nhục nhã...
Tại quán cà phê, Liên đang ngồi cùng một người đàn ông trông dáng vẻ bặm trợn, cô giới thiệu đó là chồng mình. Rồi Liên không ngần ngại đưa cho tôi xem những hình ảnh đầy nhạy cảm của tôi và Liên trong đêm hôm đó, kèm theo lời nói nhẹ nhàng nhưng tôi nghe như nghìn mũi dao đâm vào tai "chẳng may chồng em bắt được chuyện lỡ làng, sai trái của em với anh. Giờ chồng em bảo nếu muốn cho yên chuyện, anh ấy tha thứ cho tội quyến rũ vợ người khác của anh, anh hãy đưa cho anh ấy một ít tiền gọi là đền bù danh dự để những hình ảnh này khỏi bị lộ ra ngoài".
Trước sự đã rồi, tôi đành ngậm bồ hòn làm ngọt đưa đủ số tiền mà "vợ chồng" Liên yêu cầu. Tưởng thế là yên nhưng chỉ chưa đầy hai tuần sau, tôi thấy người cứ ngây ngây sốt, đi vệ sinh đau buốt và nước tiểu như pha lẫn cả máu.
Vội vàng đến bệnh viện khám, tôi bàng hoàng khi nghe bác sỹ nói tôi bị nhiễm bệnh xã hội do sinh hoạt tình dục không an toàn. Không chỉ mất tiền, tôi còn phải sống trong lo âu, phấp phỏng để chờ kết quả xét nghiệm máu xem mình có bị mắc thêm căn bệnh HIV khủng khiếp nữa không. Tôi đã phải trả cái giá quá đắt cho một lần vui vẻ.
Theo VNE
Khóc thét khi thấy con biến dạng do lúc mang thai bị chồng đánh đập Lúc nhìn thấy đứa con mới sinh bị biến dạng, mang nhiều bệnh tật, chị đã khóc thét lên. Bác sĩ cho biết bé biến dạng do chị từng bị chồng đánh đập nhiều lần. Sinh ra ở một vùng quê nghèo, gia đình gặp nhiều khó khăn nên chị Lan phải lên Hà Nội xin việc làm. Do chưa học hết cấp...