Thích khoe vợ với người khác có phải thương vợ?
Các ông chồng chỉ không muốn có vợ đi cùng nếu anh ta đến một đám nhậu xô bồ, ồn ào hay các cuộc vui chơi có “yếu tố riêng tư, bí mật”.
Không ít người chồng khi ở cạnh vợ thì không hỏi han gì, khiến vợ tưởng anh ấy chán mình rồi. Vậy mà cứ đi làm về đến cửa, thấy mẹ ra mở cửa hay đón, có khi chưa kịp chào mẹ đã hỏi: “Nhà con về chưa mẹ?”, hay “Nhà con đi đâu hả mẹ?”. Nếu trong gia đình không có bố mẹ, thì hỏi con: “Mẹ về chưa con?”.
Những người yêu vợ thì có cảm giác an tâm khi thấy vợ ở nhà, không có chuyện gì xấu xảy ra với cô ấy. Họ cũng hay hỏi qua người này, người khác về vợ, chẳng hạn hỏi cô bạn đồng nghiệp của vợ xem ở cơ quan cô ấy có được mọi người yêu quý không, có vất vả không.
Khi được mẹ chồng, con cái hay người quen kể rằng chồng hay hỏi về mình, nhiều chị em đã rưng rưng cảm động. Họ vỡ lẽ ra là chồng rất quan tâm đến vợ, thương yêu vợ, anh ấy chỉ tiết kiệm lời với vợ chứ không phải không thương yêu.
Thích khoe vợ với người khác
Nhiều chị em thật dại dột khi chồng muốn rủ mình đi đến nhà sếp, thăm bạn bè, đi ăn uống, chung vui liên hoan, tiệc tùng với cơ quan hay nhóm bạn lại ngại, nên từ chối. Người chồng phải yêu vợ, tự hào và hãnh diện về vợ thế nào mới muốn khoe với mọi người biết anh ấy hạnh phúc thế nào, cô vợ của mình xinh đẹp, trẻ trung, khéo léo thế nào. Vậy mà chị em lại từ chối cơ hội để làm “đẹp mặt chồng” như vậy.
Các ông chồng chỉ không muốn có vợ đi cùng nếu anh ta đến một đám nhậu xô bồ, ồn ào hay các cuộc vui chơi có “yếu tố riêng tư, bí mật”. Khi chồng muốn vợ đi cùng, nghĩa là cuộc vui trang trọng, thân tình, trong sáng, đừng ý tứ mà cho rằng mình đi sẽ khiến chồng mất tự nhiên.
Nếu muốn “nâng giá” bản thân, chị em chỉ cần nói: “Chỉ sợ đi cùng anh, anh lại phải xấu hổ về em, vì em già, em xấu” . Những lúc như vậy, có khi anh chồng đành phải dỗ dành vợ rằng: “Em vẫn xinh, vẫn trẻ, bọn bạn anh đứa nào cũng ghen tỵ với anh vì có em”.
Đáng “giật mình” là cả đời người chồng không bao giờ muốn đi đâu cùng vợ, không muốn cho ai biết “dung nhan” vợ mình ra sao . Muốn đi cùng vợ, khoe vợ là dấu hiệu tình yêu chồng dành cho người vợ. Hãy ghi nhận điều này để suy ngẫm và kiểm chứng bạn nhé!
Tình yêu hơi bị “thực tế”
Chị em đừng giận, đừng hiểu lầm chồng nếu như vào ngày 20/10, ngày 8/3, ngày sinh nhật, chồng bạn có quên không mua tặng vợ bó hoa hồng, hoa lan, hoa ly đẹp, đắt tiền, mà chỉ đưa cho vợ một cục tiền, bảo em muốn mua gì thì tự mua, anh chẳng biết mua gì cho em.
(Ảnh minh họa)
Chị em cũng đừng trách chồng không mua bánh ga tô sinh nhật, trên đó có cắm vài chục cây nến lung linh, mà lại nhắc mấy mẹ con lên xe để “bố chở đi ăn tiệm”. Khi đã trở thành vợ chồng, đàn ông có xu hướng vứt bỏ những “thủ tục rườm rà”, thay vào đó là những việc làm thiết thực hơn cho vợ con.
Video đang HOT
Nếu tinh ý nhận ra cách thể hiện tình yêu thực tế của chồng, chị em sẽ thấy vui. Ngược lại, vẫn khư khư mong muốn chồng “vẫn như ngày nào”, chị em sẽ thất vọng. Có cô gái bán hoa đã nhận xét rằng các chàng trai trẻ thường mua hoa tặng bạn gái hoặc người yêu, còn các anh đàn ông mua hoa chủ yếu để tặng thủ trưởng cơ quan, bạn gái “cực thân” hay bồ nhí. Những anh đàn ông mua hoa cho vợ ít hơn nhiều so với những “đối tượng kia”.
Vùi đầu vào công việc và… kiếm tiền
Có chị vợ trách chồng rằng: “Bây giờ thì em già, em xấu, anh đâu có quan tâm gì tới em nữa. Với anh, công việc là trên hết”. Những anh chồng phản ứng chậm, không biết diễn đạt cho vợ hiểu, đành im lặng, thế là bị trách oan.
Những người vợ đâu có hiểu rằng khi đã trở thành người chồng, người cha, người đàn ông rất ý thức về vai trò “trụ cột” của mình trong gia đình. Chính vì thế, đỉnh cao của tình yêu thương vợ con lúc này chính là tinh thần trách nhiệm.
Người chồng cố gắng đi làm càng nhiều càng tốt, mong có nhiều thu nhập hơn. Anh ấy kiếm tiền không phải để ăn chơi riêng mình, mà muốn đảm bảo cho vợ con có cuộc sống vật chất không quá khó khăn, chật vật. Giá những người vợ hiểu được tâm lý này của người chồng, quan tâm chăm sóc chồng hơn, chắc người chồng sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nếu người chồng thiếu trách nhiệm với bản thân, với gia đình, vợ con, lười làm, ham ăn nhậu, thích rong chơi, lô đề, bài bạc, khiến vợ con nheo nhóc thì chắc anh ta có nói “anh yêu em” mỗi ngày trăm lần, chắc chẳng bà vợ nào tin. Đỉnh cao của tình yêu thương vợ của người đàn ông chính là… lao vào công việc!
Quan tâm, yêu kính nhà vợ
Người đàn ông thông minh sẽ hiểu rằng muốn yêu cây, phải học cách yêu cả cánh rừng. Chính vì thế, càng yêu thương vợ, anh chồng càng quan tâm, chăm lo, hỗ trợ, qua lại thăm nom bố mẹ, anh chị em bên vợ. Người chồng yêu vợ sẽ san sẻ trách nhiệm chăm sóc bố mẹ vợ ốm đau, chứ không sử dụng chính sách “bố mẹ ai người ấy lo” như một số anh chồng bạc bẽo thường làm. Người chồng yêu vợ cũng không tự nhận mình “là khách” khi sang bên nhà vợ, mà tự nhiên, xông xáo, thấy có việc thì lao vào làm, không nề hà.
Bạn thử suy nghĩ xem, nếu không yêu vợ, không muốn làm đẹp lòng vợ, việc gì người chồng phải vất vả như vậy? Nếu nhận thấy chồng rất thân tình, gần gũi, quan tâm đến gia đình vợ, chị em hãy mỉm cười thầm cảm ơn ông trời đã cho bạn một người chồng rất yêu vợ, dù anh ấy ít thể hiện tình yêu ấy bằng lời.
Theo Giadinhvaxahoi
Thương vợ hơn sau lần... ăn cơm nguội ở nhà bạn
Từ ngày lấy vợ đến giờ đúng là chưa bao giờ tôi phải ăn cơm nguội cả. Tôi đút thìa cơm vào mồm rồi nhăn mặt lại. "Cơm gì mà khô thế này, không nuốt được".
Tôi lấy vợ được 4 năm và có một cô con gái 3 tuổi. Trong nhà tôi là trụ cột và cũng là người kiếm ra nhiều tiền, vợ tôi làm nhân viên văn phòng, lương chỉ có 4 triệu.
Được cái vợ tôi là người phụ nữ biết điều. Biết chồng bận bịu vất vả nên cô ấy chẳng bao giờ kêu ca lấy nửa lời, lúc nào cũng chu toàn việc nhà và chăm sóc con cái. Tôi đi làm về thì đã có cơm ngon canh ngọt chờ sẵn.
Buổi sáng vì công ty cô ấy xa hơn công ty tôi và còn phải đưa con đi học nên vợ tôi đi làm khá sớm. Lúc tôi tỉnh dậy thì vợ đã chuẩn bị đưa con ra khỏi nhà. Ngày trước vợ tôi hay nấu đồ ăn sáng cho cả nhà và gọi tôi dậy sớm để ăn. Nhưng tôi không muốn, tôi cằn nhằn: "Để anh ngủ thêm đi, tối đã phải làm việc muộn rồi. Em với con ăn gì thì ăn, kệ anh đến công ty sẽ ăn sau".
Từ đó trở đi vợ tôi không gọi tôi dậy sớm cùng cô ấy và con nữa. Tôi cũng không biết vợ và con hay ăn sáng bằng cái gì. Chỉ biết là buổi tối bao giờ vợ tôi cũng nấu nhiều cơm hơn bình thường một chút. Có lần buổi tối trước khi đi ngủ, tôi nghe thấy đứa con gái nói với mẹ:
- Mai mẹ cho con ăn cơm nguội muối vừng cùng mẹ nhé.
- Mẹ đã chuẩn bị đồ để nấu phở gà cho con gái rồi.
- Thế ạ, con thích ăn phở gà mẹ nấu lắm.
Bình thường tiền lương của vợ tôi để cô ấy tự chi tiêu lặt vặt cho cô ấy. Hàng tháng tôi vẫn đưa 2/3 lương của mình cho vợ chi những khoản lớn trong nhà. Vì thế tôi nghĩ chắc là hôm nào thích thì cô ấy mới ăn cơm nguội muối vừng thôi, chứ có nhà có đến nỗi nghèo khổ đâu mà phải ăn như thế.
Câu chuyện của con gái cũng chỉ khiến tôi ngoảnh ra nghe lúc ấy rồi sau đó thì chẳng nghĩ ngợi gì thêm nữa. Vợ tôi vẫn chu toàn việc nhà, và chăm sóc con gái rất cẩn thận để tôi yên tâm làm việc. Và đặc biệt chẳng bao giờ, cô ấy cằn nhằn hay kêu ca mỗi khi tôi tụ tập bạn bè.
Thấy mấy đồng nghiệp trong công ty luôn luôn bị vợ gọi thúc giục về nhà trong lúc mấy anh em đang ngồi chè chén với nhau thì tôi cười khẩy.
- Các ông chẳng biết dạy vợ gì cả. Ai lại để vợ quản thúc kiểu ấy, mất hết tự do.
- Ai được sướng như ông, vợ chiều thế.
Đồng nghiệp nhìn tôi có vẻ ngưỡng mộ lắm nhưng tôi thấy đó cũng là chuyện bình thường. Mình vất vả kiếm tiền lo kinh tế, thì vợ lo việc nhà là đúng thôi, với tôi chuyện ấy như một lẽ dĩ nhiên. Mà người kiếm tiền mới khó khăn vất vả, chứ mấy việc lặt vặt gia đình mấy bà vợ không làm được thì thử hỏi các bà còn làm được việc gì nữa.
Một lần tôi đi nhậu với mấy đồng nghiệp, lúc ấy thực sự cũng chưa say lắm nhưng vì xe của tôi lại bị thủng xăm, tối muộn rồi không có quán sửa nên tôi đành về n hà anh bạn gần đấy. Định bụng ngủ lại sáng mai mang xe đi sửa rồi đi làm luôn. Tôi gọi điện báo vợ biết.
Vợ anh bạn vừa đưa con về quê từ trưa có việc nên nhà cũng chẳng có người cơm nước. Tôi lục tủ lạnh thì cũng trống trơn, khác hẳn với cái tủ lạnh nhà tôi.
- Sao tủ lạnh nhà ông chẳng có gì ăn vậy, vợ ông không mua hoa quả hay cái gì để à.
- Úi trời, cô ấy cũng bận tối mắt suốt ngày. Vừa đi làm vừa con cái lúc nhớ lúc quên. Mấy hôm nay nhà ngoại lại có việc cô ấy phải lo nhiều nên chắc không để ý chuyện đó.
Thú thực nhà anh bạn chẳng có gì để ăn cả. Trong tủ chỉ có lọ muối vừng. Bụng đói cồn cào vì khi nãy toàn uống chứ đã ăn gì đâu, định bụng về nhà thì ăn không ngờ xe hỏng. Tôi chưa biết giải quyết cái bụng đói thế nào thì anh bạn reo lên. "A còn cơm nguội chú em ơi". Anh bạn lễ mễ bê nồi cơm nguội có lẽ còn sót lại từ ban trưa ra, đói quá chúng tôi cũng chẳng cắm lại mà rắc muối vừng ăn luôn.
Từ ngày lấy vợ đến giờ đúng là chưa bao giờ tôi phải ăn cơm nguội cả. Tôi đút thìa cơm vào mồm rồi nhăn mặt lại. "Cơm gì mà khô thế này, không nuốt được". "Gớm, chú được vợ chiều quen rồi, ngày nào cũng cơm nóng canh nóng. Chứ anh đây vợ thỉnh thoảng lại đi lấy hàng mấy ngày mới về, cơm nguội là bình thường". Nhìn anh bạn nuốt thìa cơm ngon lành mà tôi phục lăn, tôi cố gắng ăn thử nhưng không tài nào nuốt trôi.
Đột nhiên, điện thoại của tôi báo có tin nhắn của vợ: "Anh ngủ chưa? Tối anh đã ăn gì chưa, em nấu bao nhiêu đồ mẹ con ăn không hết". Tự nhiên, tôi buông bát cơm. Hôm nay cơm, rồi đồ ăn lại thừa. Có lẽ nào sáng mai rồi có khi cả trưa mai vợ tôi lại phải ăn đồ thừa ấy. Một lần phải ăn cơm nguội tôi đã không nuốt nổi, vậy mà bao lâu nay vợ tôi vẫn ăn mà có kêu ca lời nào đâu. Cũng giống như cái việc phục vụ chồng con cô ấy coi như là việc đương nhiên mình phải làm, không hề ca thán nửa lời.
Tôi vội vã mượn xe anh đồng nghiệp phi về nhà trong sự ngỡ ngàng của anh ấy. Về đến nhà, con đã đi ngủ, vợ tôi cũng bất ngờ lắm. Tôi bảo vợ hâm nóng lại đồ ăn cho tôi anh. Tôi anh ngon lành và sạch nhẵn tất cả. Vợ tôi cứ thế tròn mắt nhìn chẳng hiểu chuyện gì.
Tôi ôm chặt cô ấy vào lòng thủ thỉ:
- Từ mai sáng anh sẽ dậy sớm để ăn sáng với hai mẹ con. Tối anh cũng sẽ về luôn, chứ không la cà nhậu nhẹt để em phải chờ cơm nữa.
- Anh sao vậy. Em có kêu ca gì đâu. Anh làm vất vả thì phải thời gian nghỉ ngơi và xả stress mà.
- Thời gian vừa qua anh đã quá vô tâm, để em một mình lo lắng tất cả mọi việc trong nhà. Tối nay ở nhà anh Tâm anh ăn cơm nguội nhà anh ấy mà không nuốt nổi. Vậy mà bao lâu nay em vẫn ăn sáng như thế, chẳng kêu ca nửa lời.
Lúc ấy có lẽ vợ đã hiểu ra mọi chuyện. Cô ấy cũng tươi cười bảo tôi:
- Sang tháng cả nhà mình đi du lịch anh nhé.
- Thế cần nhiều tiền không em?
- Không em lo đủ cả rồi. Từ lâu rồi em lương em có tiêu đến đâu. Lần này em đãi hai bố con nghỉ khách sạn 5 sao luôn.
Giờ thì thì tôi đã hiểu, sự hi sinh của vợ mình là như thế nào.
Theo Một thế giới
Vừa chạm tới chỗ đó của tôi, anh vội vã rụt tay và co rúm người lại Anh bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo và tiến dần xuống phía dưới. Nhưng khi vừa chạm vào chỗ đó của tôi, anh đã vội vã rụt tay và co rúm người lại. Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm thì tiến tới hôn nhân. Anh là bạn thân thuở đại học của anh trai tôi, nên anh không dám làm...