T.hi t.hể b.é t.rai 5 t.uổi khô quắt ở bãi rác
V. là đ.ứa t.rẻ 5 t.uổi con của một người đàn bà làm lẽ. Mẹ đẻ của V là người vô trách nhiệm, ích kỉ nên ngay khi hôn nhân tan vỡ, người đàn bà này đã để bé V. lại cho chồng để đi tìm hạnh phúc mới.
Cha đẻ V. dẫu thương yêu con trai nhưng cũng chẳng thể bao bọc, che chở cho con khỏi những đòn roi khắc nghiệt của người mẹ cả. Rồi bé V. đột nhiên mất tích, 2 tháng sau đó, người ta phát hiện xác bé đã héo quắt, khô đen trong một bao dứa trên bờ đê cách nhà cả chục km …
Ám ảnh về đ.ứa t.rẻ lên 5
Với những người làm nghề liên quan đến x.ác c.hết, thường thì tâm lí họ vững vàng lắm, chí ít cũng chẳng khi nào để cảm xúc chi phối công việc. Nhưng trái với lẽ thường ấy, bác sĩ Nguyễn Đình Rèn giám định viên pháp y của Công an Hải Phòng từng chia sẻ với tôi rằng trong đời làm nghề của mình, anh đã cảm thấy ám ảnh thực sự khi bắt tay vào công việc khám nghiệm hiện trường, giám định pháp y trong vụ xác b.é t.rai 5 t.uổi được phát hiện tại bãi rác trên bờ đê ở phường Tân Thành Dương Kinh Hải Phòng gần 2 năm về trước.
Qua khám nghiệm t.ử t.hi, trên xác nạn nhân không có dấu vết ngoại lực tác động, nạn nhân bị suy kiệt, c.hết do nhiều ngày không được ăn uống gì, dạ dày không có thức ăn, ruột không có phân. Sau khi c.hết, nạn nhân đã bị cho vào bao tải, được cuốn vào chiếc màn tuyn rồi bị vứt ra bãi rác, châm lửa đốt nhằm phi tang nhưng chiếc bao tải đựng xác b.é t.rai chỉ bị lửa “liếm” mất một góc.
Thời điểm đó, tưởng như việc xác định tung tích nạn nhân rơi vào bế tắc thì xuất hiện một người đàn ông gầy gò, khắc khổ tìm đến hiện trường để xin được nhận diện cái xác. Từ đây, lực lượng công an đã có cơ sở để lấy mẫu xác định gen. Căn cứ vào kết quả của Viện Kỹ thuật hóa sinh và tài liệu nghiệp vụ (Bộ Công an), công an thành phố Hải Phòng đã kết luận: t.ử t.hi nam giới 5 – 7 t.uổi phát hiện xác ngày 1/3/2012 tại bờ đê biển ở Tân Hợp, Tân Thành là bé Hoàng Quốc V., 5 t.uổi, con đẻ của chị Lê Thị Yến vợ hai của người đàn ông tìm đến xin được nhận diện xác b.é t.rai.
Lần theo những địa chỉ được cung cấp, tôi tìm đến nhà anh Hoàng Văn Tỉnh (sinh năm 1965, ở Đông Lãm, Đa Phúc, Dương Kinh, Hải Phòng) – cha của bé V. để tìm hiểu về cái c.hết đầy bí ẩn của cậu bé yểu mệnh. Đã gần 2 năm trôi qua, nhưng nỗi đau mất con của anh Tỉnh vẫn không thể nguôi ngoai, mà nguôi ngoai sao được khi cho đến thời điểm hiện tại, kẻ thủ ác gây ra cái c.hết oan nghiệt của bé V. vẫn là một ẩn số với gia đình nạn nhân và lực lượng điều tra của Công an Hải Phòng.
Thắp nén hương cho đứa con trai út xấu số, anh Tỉnh bàng hoàng kể lại vụ việc: “7 giờ sáng ngày 31/12/2011, con trai lớn của tôi là Hoàng Quốc Bảo (sinh năm 1993, con vợ cả) chở cháu Hoàng Quốc V đến trường mầm non để đi học như thường lệ. Do nhà trường nghỉ Tết dương lịch nên cháu Bảo chở V. về nhà rồi cùng bạn đi có chút việc. Lúc này, có vợ cả của tôi là Phạm Thị Huyền (sinh năm 1973) đang ở nhà.
Video đang HOT
Đến 9g30 cùng ngày, cháu Bảo quay về nhà hỏi mẹ thì được biết không có V. ở nhà nên Bảo cùng mẹ đi tìm, rồi gọi điện thoại báo cho tôi (lúc đó tôi đang đi làm cách nhà vài cây số) rằng đã tìm khắp thôn nhưng vẫn không thấy V. Nghĩ rằng, cháu chỉ chơi quanh quẩn đâu đó nên khoảng 11 giờ cùng ngày, tôi về nhà rồi cùng mọi người tỏa đi tìm nhưng vẫn không thấy cháu.
Những ngày sau đó, gia đình tôi đã đăng tin tìm trẻ lạc trên báo, đài, ti vi, rồi ra tậnMóng Cái, Quảng Ninh với hi vọng có chút thông tin về cháu nhưng vẫn bặt vô âm tín. Một mặt, gia đình tôi vẫn huy động anh em họ hàng đi tìm kiếm, mặt khác gia đình dựa vào tâm linh đi xem xét nhưng vẫn không có tin tức gì của cháu …”. Hơn 2 tháng sau ngày bé V mất tích, người dân mới phát hiện ra x.ác c.hết héo quắt, khô đen của V tại bờ đê cách nhà nạn nhân khoảng hơn chục km.
Giờ đây, ngày ngày người cha khắc khổ vẫn ra mộ thắp hương cho con trai bé nhỏ và khẩn cầu một sự linh thiêng chỉ đường dẫn lối để kẻ thủ ác sớm được đưa ra ánh sáng. Nhưng mỗi ngày qua đi là mỗi ngày niềm hi vọng của anh Tỉnh thêm lụi tắt, bởi hơn ai hết, người cha ấy hiểu rằng thời gian sẽ góp phần xóa nhòa đi tất cả, kể cả chứng cứ, tội ác.
Không chỉ anh Tỉnh mà tất cả những người họ hàng khác của dòng họ Hoàng đều chung nỗi bức xúc trước cái c.hết tức tưởi của đ.ứa t.rẻ 5 t.uổi chưa có lời giải đáp thỏa đáng. Họ sống những ngày nghi ngờ lẫn nhau trong suốt thời gian qua, bởi ngay khi xác định đây là vụ á.n m.ạng, tất cả những người trong gia đình có liên quan đến bé V đều đã lần lượt được cơ quan công an triệu tập thẩm vấn.
Anh Hoàng Văn Thiệp – anh trai anh Tỉnh nhận định: “Cháu V. là đ.ứa t.rẻ bụ bẫm, rất thông minh, nhanh nhẹn, ít tiếp xúc với người lạ và không đi chơi xa. Nhà anh Tỉnh bám mặt đường chính của thôn, dân cư đông đúc, vụ việc xảy ra ban ngày, nên việc đối tượng lạ mặt tổ chức bắt cóc cháu bé V. là điều khó có thể xảy ra. Rất có thể người quen dụ cháu bé đi đâu đó chơi, rồi bắt cóc đem bán. Khi vụ việc bị lộ, không thể đưa cháu V đi bán được nên đối tượng đã đem bỏ đói dẫn đến cái c.hết của cháu …”.
Kiếp chung chồng
Là đàn ông nên anh Tỉnh chẳng dễ dàng chia sẻ những nỗi niềm riêng trong lòng. Nhưng suốt cuộc trò chuyện, đôi mắt người đàn ông ấy chẳng giấu được vẻ day dứt, buồn khổ.
Anh Tỉnh bảo, với riêng đứa con trai xấu số, anh cảm thấy bản thân có lỗi nhiều lắm, bởi anh đã sinh thành bé V. trong một hoàn cảnh trớ trêu. Bé V. là con trai của anh với người vợ thứ hai.
“Tháng 10/2005, trong quá trình đi làm thuê, tôi quen Lê Thị Yến, quê ở Tràng Cát,Hải An và lấy người phụ nữ này làm vợ hai. Tháng 6/2006, cháu V. chào đời trong niềm hạnh phúc của họ hàng hai bên nội ngoại, bởi thằng bé kháu khỉnh và bụ bẫm, đáng yêu”, anh Tỉnh nói. Tuy nhiên, mâu thuẫn vợ chồng lại phát sinh, Yến bế cháu V. bỏ về bên ngoại nương nhờ. Hôn nhân không thể hàn gắn, bản thân Yến xác định không thể nuôi bé V. nên sau một thời gian, Yến chủ động đem con “trả” cho anh Tỉnh.
Cám cảnh gà trống nuôi con, tháng 2/2010, anh Tỉnh đi tìm vợ cũ về tiếp tục chung sống. Họ hàng bên nhà anh Tỉnh ra sức can ngăn sự tái hợp này, bởi hơn ai hết, họ thấu hiểu bi kịch cuộc hôn nhân đầu tiên của anh Tỉnh với người vợ cả tên Phạm Thị Huyền. Mặc dù có nếp, có tẻ, các con đều đã khôn lớn trưởng thành, nhưng cuộc sống giữa anh Tỉnh và người vợ cả thường xuyên phát sinh mâu thuẫn, “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”.
Có lần, Huyền vác gậy sắt “dạy” chồng, khiến anh Tỉnh bị c.hảy m.áu đầu, phải nhập viện điều trị vết thương. Họ hàng bên nội không một ai chấp nhận nàng dâu có m.áu côn đồ như Huyền, nên năm 2005, vợ chồng anh Tỉnh đưa nhau ra tòa li hôn. Hai đứa con vẫn ở với bố, còn Huyền thì sau khi gia đình tan vỡ đã lặng lẽ đi thuê nhà trọ cách nhà hàng chục cây số để ở và đi làm thuê kiếm sống. Từ ngày li hôn, Huyền không một lần trở về nhà chồng, mấy mẹ con chỉ điện thoại và hẹn gặp nhau tại nhà trọ hoặc quê ngoại của Huyền
Cuộc tái hợp trở lại giữa anh Tỉnh và người vợ cả tên Huyền khiến bé V. thêm một lần rơi vào bất hạnh. Bị mẹ ruột rũ bỏ trách nhiệm đã đành, sống trong cảnh mẹ ghẻ con chồng, bé V. đã không ít lần phải chịu những trận đòn roi của mẹ cả Phạm Thị Huyền. Anh Tỉnh cho biết, do cháu V. hiếu động, nghịch đồ đạc trong nhà nên có lần bị Huyền cầm gậy vụt c.hảy m.áu đầu.
Sau lần đó, anh Tỉnh đã quyết liệt “dằn mặt” vợ cả, khiến người phụ nữ này không đ.ánh cháu V. nữa, nhưng chính anh Tỉnh cũng phải thừa nhận chuyện Huyền phân biệt đối xử, yêu ghét ra mặt đối với bé V. vẫn là chuyện “cơm bữa”. Trong hoàn cảnh ấy, anh Tỉnh cũng chẳng giấu giếm Huyền ý định sau này sẽ chia đôi căn nhà mà vợ chồng đang ở để cho V. và Bảo, tránh sự tranh chấp tài sản giữa con chung và con riêng …
Đã gần 2 năm kể từ ngày phát hiện ra xác bé V. nhưng thủ phạm gây ra cái c.hết oan khuất của cháu bé vô tội vẫn là một ẩn số chưa có lời giải. Gia đình anh Tỉnh cũng như dư luận địa phương mong mỏi cơ quan Công an Hải Phòng nhanh chóng điều tra phá án, đưa vụ án ra ánh sáng công lí, để linh hồn cháu V. nơi chín suối được an ủi và sớm siêu thoát.
Theo Hôn nhân & Pháp luật
Cô giáo trường mầm non bị tố “b.ạo h.ành” t.rẻ e.m
Đưa con từ trường về, gia đình anh Tới phát hiện đứa con trai 5 t.uổi xuất hiện những vết bầm tím ở sườn trái, hỏi ra thì cháu bé nói bị cô giáo đ.ánh khi ở trường...
Anh Hoàng Danh Tới (30 t.uổi, ở xã An Thượng, huyện Hoài Đức, Hà Nội), phản ánh với phóng viên việc con anh là cháu Hoàng Đức Nghĩa (5 t.uổi), bị cô giáo tại trường mầm non An Thượng, xã An Thượng b.ạo h.ành khi đến trường.
Anh Tới cho biết: Chiều ngày 29/6, vợ anh đến trường đón con gái về thì phát hiện sườn bên trái của con bị bầm tím. Quá lo lắng, gia đình gặng hỏi, cháu Nghĩa nói là bị cô giáo dùng cây chổi chít đ.ánh vào sườn. "Con bị cô T. (tức cô giáo T.T.H.T., chủ nhiệm lớp cháu Nghĩa - PV) đánh"- Nghĩa nói với bố mẹ.
Gia đình cháu Nghĩa vén vết áo cho PV xem vết thương
Bức xúc trước sự việc xảy ra, anh Tới cùng vợ đưa Nghĩa đến nhà cô giáo gặp để hỏi sự việc thì cô T. không nhận đ.ánh đ.ập và không hề biết sự việc cháu Nghĩa bị thương. Anh Tới tiếp tục đưa cháu tới nhà cô hiệu trưởng Nguyễn Thị Trang để trình bày về sự việc con mình bị chấn thương.
"Tại đây, cô Nguyễn Thị Trang khẳng định là không có chuyện giáo viên đ.ánh học sinh, nếu giáo viên đ.ánh là cho nghỉ việc luôn. Nếu điều tra ra mà không phải giáo viên đ.ánh thì gia đình tính sao?" anh Tới dẫn lời cô Trang cho biết.
Chiều ngày 1/7, gia đình anh Tới đã đưa cháu Nghĩa đi khám tại Bệnh viện Đa khoa Hà Đông. Tại đây, bác sĩ Hoàng Xuân Tuệ - Chủ nhiệm Khoa Chấn thương khẳng định, cháu Nghĩa nhập viện trong tình trạng vết thương thâm tím ở sườn trái có từ 3 ngày trước.
Bà Nguyễn Thị Trang - Hiệu trưởng trường mầm non An Thượng cho hay: "Trên cương vị là hiệu trưởng, tôi khẳng định là không có chuyện cô giáo T. đ.ánh cháu Nghĩa. Chúng tôi chỉ nhận lỗi là không kiểm tra các cháu khi đến lớp, nguyên nhân cháu Nghĩa bị đau và có vết thâm tím tới bây giờ các cô đều không biết".
Nguyên nhân vụ việc đang được cơ quan chức năng tiếp tục điều tra làm rõ.
Theo vietbao
Thân vạc nơi bãi rác Nam Sơn "Sống trong rác, c.hết vùi trong rác". Đó là câu nói cửa miệng của những người dân mưu sinh tại bãi rác Nam Sơn (Sóc Sơn, Hà Nội). Mưu sinh trên rác 21h đêm, chúng tôi có mặt tại cửa vào của bãi rác Nam Sơn. Là bãi chứa rác lớn nhất Hà Nội, nên khi còn cách bãi rác khá xa chúng...