Thì ra TÌNH YÊU chính là nguồn gốc của loài hoa THỦY TIÊN
Hãy cùng đọc và chiêm nghiệm về một mối tình đẹp như mơ nhưng kết cục thì vô cùng bi thảm.
Hãy đọc câu chuyện sau:
“Thần thoại Hy Lạp kể rằng: ngày xưa, có một chàng trai tên là Narcisse, con của thần sông Céphise và tiên nữ Liriopé. Chàng đẹp trai đến nỗi bất kỳ cô gái nào gặp anh ta cũng đều thầm yêu trộm nhớ. Sắc đẹp của chàng khiến cho các cô gái đẹp nhất cũng phải say mê, ghen tỵ. Tuy nhiên, Narcisse là kẻ kiêu kỳ, lạnh nhạt; chàng khước từ tất cả những tình cảm yêu thương nồng thắm mà các cô gái dành cho chàng. Vì thế, họ cảm thấy bị xúc phạm, hắt hủi bởi thái độ thiếu cảm thông, trân trọng ấy.
Trong số những kẻ bị thất tình vì Narcisse có Écho, một nàng tiên từng bị nguyền rủa: nàng không thể nói được mà chỉ có thể lặp lại những từ cuối cùng mà người khác nói với nàng. Tức giận vì không được Narcisse đáp lại, nàng đã nhờ đến các vị thần và kêu gọi tất cả những cô gái bị từ chối bởi Narcisse cùng nàng trả thù. Lời khẩn cầu của nàng được đáp lại: Narcisse chỉ có thể yêu chính bản thân mình!
Vào một buổi sáng mùa xuân, Narcisse vào rừng săn bắn. Sau một cuộc đuổi bắt mệt nhoài, chàng khát khô cả cổ, bèn tìm đến một con suối nước trong leo lẻo, mặt nước sáng láng như gương in hình cây cối, trời mây. Narcisse cúi xuống bụm hai bàn tay lại để múc nước. Trong lòng nước bỗng hiện lên một gương mặt thật đẹp trai, tươi trẻ. Chàng ngạc nhiên, sung sướng thốt lên: “Ta, ta đây ư? Trời ơi, ta đẹp đến thế này ư?”.
Chàng vục nước đưa lên miệng uống. Mặt nước lay động, khuôn mặt chàng cùng với mảng trời xanh tan tác trong làn nước lung linh. Và rồi những hình ảnh ấy lại được mặt nước chắp nối lại, khuôn mặt xinh đẹp của chàng lại hiện ra. Chàng kêu lên: “Trời ơi, đẹp quá!”, và thầm nghĩ: “Ta hiểu vì sao các cô gái khổ đau, sầu não vì ta rồi”. Narcisse say sưa ngắm nhìn khuôn mặt tuấn tú của mình. Càng ngắm nghía, chàng càng thấy mình đẹp, chàng càng mê say, đắm đuối. Một tình yêu mãnh liệt, sôi sục bùng cháy lên trong trái tim chàng. Chàng muốn chế ngự nó, muốn rời bước khỏi dòng suối; nhưng lạ thay như có một sức mạnh vô hình nào níu chân chàng lại. Chàng nhìn khuôn mặt mình trên mặt nước với một niềm khát khao cháy bỏng. Chàng muốn trao cho khuôn mặt xinh đẹp đó một nụ hôn nồng nàn. Nhưng chỉ vừa choàng vòng tay, cúi xuống là khuôn mặt đó tan tác, biến đi đâu mất. Chàng đứng lặng người, đau đớn, xót xa…
Narcisse héo hon, ủ rũ vì mối tình tuyệt vọng. Nước mắt chàng lã chã tuôn rơi, từng giọt, từng giọt nhỏ xuống mặt suối. Bóng hình chàng chập chờn, mờ ảo, lung linh khiến chàng càng nhớ nhung, sầu não. Narcisse như không thể chịu đựng được nỗi đau khổ tuyệt vọng giày vò. Mệt lả và đau khổ quá mức, máu trong người anh ta cạn dần. Anh ta kiệt sức và gục xuống bên bờ suối… Không bao lâu sau đó, một loài hoa với vẻ đẹp lạnh lùng, kiêu kỳ, trắng muốt, hương thơm ngào ngạt, mọc lên từ chỗ chàng trai xinh đẹp ngã xuống. Người ta gọi đó là hoa thủy tiên.”
Video đang HOT
Thì ra TÌNH YÊU chính là nguồn gốc của loài hoa THỦY TIÊN. Ảnh nguồn: Internet.
Suy cho cùng, con người ta sống rất cần tình yêu, nhưng bao nhiêu người trên thế giới này hiểu tình yêu là gì? Tình yêu là một cảm giác vô cùng thiêng liêng, là thứ duyên phận mà mới năm trước, hai người còn xa lạ, năm nay có thể đã ở bên nhau, cũng có thể yêu nhau xong rồi và đang trong giai đoạn chết dần chết mòn vì không thể sống thiếu nhau.
Chúng ta không thể đong đếm tình yêu bằng thời gian ở bên nhau, bằng số tiền mình bỏ ra, cơ bản thì thời gian và vật chất trong tình yêu rất phù du, điều mà chúng ta nên làm trong tình yêu là phải bảo toàn cảm xúc của bản thân. Chúng ta yêu nhau là dành cho nhau những gì trân quý nhất, hy sinh vì nhau.
Theo Phunutoday
Phát hoảng vì sở thích kì cục của chồng tôi ngay cả lúc đang đi đường
Nhiều lúc anh khiến tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Chuyện cưới xin anh nghe theo toàn bộ sự sắp đặt bên nhà gái khiến tôi rất hài lòng. (Ảnh minh họa)
Ai nói có chồng thương chồng yêu là hạnh phúc. Tôi đây dù được chồng cưng chiều, trân quý như bà hoàng nhưng vẫn không thể nào vui vẻ nổi. Tất cả cũng vì sở thích khẳng định quyền sở hữu kì quái của anh ấy.
Chồng tôi lớn hơn tôi 12 tuổi, cũng đã có một đời vợ trước. Vì không hợp nhau nên họ chia tay. Nghe nói sau khi li hôn, anh ấy nhậu liên tục. Có khi nhớ con quá còn khóc hu hu như con nít. Ban đầu tôi cũng chẳng có tình cảm với anh nhưng sau khi nghe chuyện ấy thì tôi lại thay đổi cách nhìn về anh. Bởi tôi tin rằng một người đàn ông bật khóc vì con gái mình sẽ là một người chồng rất tình cảm và biết thương yêu vợ.
Anh trước là bạn nhậu của bố tôi. Ban đầu anh luôn xưng hô chú - con với tôi. Đến khi tán tỉnh tôi thì chuyển thành anh - em. Đến bố tôi cũng phải công nhận anh quá chiều tôi. Ví dụ anh đang đi liên hoan với công ty, gặp toàn sếp lớn vì bản thân anh cũng giữ chức vụ quan trọng. Thế mà tôi gọi điện than đau đầu và bảo anh về mua thuốc anh cũng bỏ về. Tôi hỏi: "Không sợ bị mấy sếp đánh giá sao?", thì anh cười nói chỉ sợ không cưới được vợ thôi.
Dù chưa cưới nhưng tháng nào nhận lương anh cũng đưa hết cho tôi, chỉ giữ lại một ít để dùng. Rồi anh còn mua mấy thùng sữa tươi ép tôi uống. Tôi uống đến mức chỉ cần nhìn thấy sữa thôi đã phát ngán lên.
Ngày cưới cũng vậy. Toàn bộ lễ nghi anh đều nghe theo sự sắp xếp bên nhà tôi. Nhà anh vì đã tổ chức một lần nên lần này chỉ mời những người thân thuộc, bà con. Váy cưới anh thuê cho tôi đến 4 chiếc. Tôi nói nhiều thì anh bảo cứ thay liên tục cho đẹp. Nói chung chuyện cưới hỏi tôi rất hài lòng.
Chỉ có điều chồng tôi có tính sở hữu rất cao. Anh lúc nào cũng ôm chặt lấy tôi như thể chỉ cần bỏ ra tôi sẽ biến đâu mất vậy. Đám cưới đông đúc nhưng lúc nào anh cũng phải đi kè kè bên tôi. Bạn anh kêu lại làm vài ly anh cũng không đi, chỉ dính chặt lấy tôi.
Cưới về, càng sống anh càng thể hiện rõ hơn. Anh chẳng cho tôi đi đâu cả. Bước chân ra đường phải có anh đi cùng. Miệng anh nói không muốn để tôi chạy xe nhưng tôi biết anh là vì không tin tưởng nên mới thế. Tôi bị anh kìm kẹp đến mất hết tự do.
Ngồi chỗ đông người nhưng chốc chốc anh lại hôn tôi một cái. (Ảnh minh họa)
Anh còn có một sở thích quái đản nữa là thích đưa tôi đi chơi cũng bạn bè rồi ôm hôn tôi. Tôi cũng có tí nhan sắc, lại nhỏ hơn anh cả chục tuổi nên nhìn trẻ hơn anh rất nhiều. Ai gặp cũng khen tôi trẻ đẹp. Có lần đi mua đồ, người bán hàng còn tưởng anh là cha tôi. Có lẽ vì thế nên anh mới làm vậy để khẳng định với mọi người rằng tôi thuộc quyền sở hữu của anh.
Có lần hai vợ chồng đi ăn cưới cô bạn thân anh. Ngồi trong bàn tiệc mà anh tay chẳng lúc nào rời vai tôi trừ lúc ăn. Thức ăn trong chén tôi cũng do anh gắp bỏ vào. Ai cũng khen vợ chồng tôi tình cảm. Nhưng chốc chốc anh lại ghé miệng hôn một cái vào mặt tôi. Bạn bè anh chọc bảo sao không hôn môi luôn đi. Thế là anh ôm chặt tôi rồi hôn một cái thật nhanh. Tôi càng vùng vẫy anh càng ôm chặt hơn. Đến mức tôi bật khóc vì xấu hổ anh mới thôi.
Còn nhiều lần khác nữa. Chồng tôi như bị chứng cuồng vợ ấy. Đi làm mới vài tiếng về nhà mà đã làm như cả mấy năm không gặp. Đang đi đường, anh cũng dừng lại để quay sang hôn tôi một cái rồi đi tiếp khiến tôi xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu. Chồng không thương cũng khổ, chồng thương quá cũng khổ. Ai có cách gì giúp tôi hạn chế được tật xấu hôn vợ chỗ đông người không thì chỉ tôi với?
Theo Afamily
Dòng sông cuộc đời: tâm càng tĩnh ta càng hiểu, vì đâu sông càng lặng càng trong? Cuộc đời tựa như một dòng sông, nhưng bình yên phẳng lặng trong xanh hay đục màu ô nhiễm? Có dòng sông nước long lanh xanh biếc, bình yên phẳng lặng dưới những tán cây xanh, nhưng cũng có những con sông luôn còng mình hàng giờ với sự ô nhiễm tăng lên cùng năm tháng vì sự vô tình của rác thải...Cũng...