Thi nhau đổ lỗi cho người chế.t
Cho rằng nhân viên của mình chỉ phạm lỗi gián tiếp, đại diện Công ty TNHH Nhà nước một thành viên Đường sắt Hà Thái đã khước từ trách nhiệm bồi thường. Vậy nhưng sau khi xem xét lại vụ án, tòa vẫn buộc pháp nhân của hai bị cáo phải bồi thường cho thân nhân của những người xấu số.
Hai cựu nhân viên gác ghi tại phiên tòa phúc thẩm
Hôm qua (5-7), TAND TP Hà Nội tiến hành phiên xét xử theo trình tự phúc thẩm đối với các bị cáo trong vụ ta.i nạ.n giao thông (TNGT) xảy ra vào đầu tháng 2-2012, trên tuyến đường sắt Yên Viên – Lào Cai, thuộc địa bàn xã Bắc Hồng, Đông Anh, Hà Nội. Tại Tòa án Hà Nội, Trần Huy Thư (SN 1974, trú ở xã Hiển Khánh, Vụ Bản, Nam Định) cùng Vũ Thị Kim Oanh (SN 1976, ở xã Kiêu Kỵ, Gia Lâm, Hà Nội) – đều là cựu nhân viên gác ghi của Công ty TNHH Nhà nước một thành viên Đường sắt Hà Thái (gọi tắt là Công ty Đường sắt Hà Thái) đã lần lượt bị TAND huyện Đông Anh xử phạt 5 năm 6 tháng tù và 7 năm tù giam về tội “Vi phạm quy định giao thông đường sắt”. Sau phiên tòa sơ thẩm, Trần Huy Thư có đơn xin giảm nhẹ hình phạt, Vũ Thị Kim Oanh kháng cáo toàn bộ bản án, còn bị đơn dân sự là Công ty Đường sắt Hà Thái kháng cáo không chấp nhận bồi thường thiệt hại.
Video đang HOT
Nội dung vụ án cho thấy, 4h20 ngày 3-2-2012, ông Nguyễn Văn Thái (SN 1968, trú ở xã Cổ Loa, huyện Đông Anh) điều khiển xe ô tô 16 chỗ ngồi BKS 29-026.63 chở hơn 10 người đi từ xã Vân Nội đến xã Bắc Hồng, cùng huyện Đông Anh. Đến điểm giao cắt giữa đường bộ và đường sắt tại xã Bắc Hồng, tại Km 26 200 tuyến đường sắt Yên Viên – Lào Cai đã va chạm với đoàn tàu hỏa SP4 do lái tàu Lê Đình Tới điều khiển đang đi từ ga Thạch Lỗi đến ga Bắc Hồng. Hậu quả của vụ ta.i nạ.n đặc biệt nghiêm trọng này làm lái xe ô tô chế.t tại chỗ và 5 người ngồi trên xe bị thương. Ngoài ra, xe ô tô của ông Thái và xe máy của Vũ Thị Kim Oanh (dựng gần đó) bị hư hỏng nặng.
Tiến hành điều tra vụ TNGT đường sắt này, CQĐT đã làm rõ Trần Huy Thư và Vũ Thị Kim Oanh được Công ty Đường sắt Hà Thái giao nhiệm vụ gác chắn tại điểm giao cắt giữa đường bộ và đường sắt Bắc Hồng. Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, Thư và Oanh đã không ít lần tự ý phân chia ca trực với nhau theo kiểu “một người làm việc bằng hai”.
Vào thời điểm trước khi xảy ra vụ ta.i nạ.n, theo lịch làm việc của hai nhân viên đường sắt này thì Thư và Oanh có nhiệm vụ cùng trực gác chắn từ 17h hôm trước đến 7h ngày 3-2-2012. Thế nhưng ngay sau khi nhận ca trực từ ê kíp trước, hai nhân viên đường sắt đã tự thỏa thuận với nhau rằng Thư trực từ lúc nhận ca cho đến 0h ngày 3-2-2012, còn Oanh trực nốt phần thời gian còn lại. Thế nên khi đoàn tàu hỏa SP4 đi tới điểm giao cắt, Oanh đã không thực hiện được hết các phần việc của cả hai người gác chắn, không kịp thời hạ barie để các phương tiện giao thông đường bộ nhường đường cho tàu hỏa. Do đó đã dẫn tới vụ ta.i nạ.n đau lòng.
Chưa dừng lại ở đây, khi ta.i nạ.n xảy ra, Oanh lập tức thông báo cho Thư đến ngay hiện trường với mục đích che giấu hành vi tự ý bỏ nhiệm sở, không làm nhiệm vụ theo quy định và lập khống biên bản vụ TNGT. Với hành vi vi phạm quy trình vận hành giao thông đường sắt và vi phạm pháp luật của Oanh và Thư, ngày 27-3 vừa qua, VKSND huyện Đông Anh đã truy tố hai cựu nhân viên đường sắt ra trước tòa án cùng cấp. Cùng ngày, cơ quan xét xử sơ thẩm đã quyết định tuyên phạt các bị cáo với các mức án nêu trên. TAND huyện Đông Anh cũng tuyên buộc Công ty Đường sắt Hà Thái phải bồi thường thiệt hại cho các nạ.n nhâ.n với tổng số tiề.n hơn 800 triệu đồng và trợ cấp nuôi dưỡng cho 4 người thân của lái xe ô tô.
Cho rằng hình phạt nặng, Tòa án Đông Anh xét xử không đúng, cả hai bị cáo cùng làm đơn kháng cáo. Tại phiên tòa phúc thẩm, chỉ có Trần Huy Thư thành khẩn khai nhận lại hành vi tự ý rời nhiệm sở, bỏ bê công việc và vi phạm quy định giao thông đường sắt. Đồng phạm của bị cáo, Vũ Thị Kim Oanh thì tiếp tục phủ nhận lờ.i kha.i trong quá trình điều tra khi cho rằng chị ta đã thực hiện đúng và đầy đủ quy trình, quy phạm về gác chắc đường ngang. Bị cáo này đổ thừa cho lái xe ô tô đã không chấp hành tín hiệu đèn đỏ, biển báo giao thông đường bộ tại vị trí giao nhau với đường sắt. Về phía đại diện bị đơn dân sự thì quả quyết, hai nhân viên của họ tuy đã vi phạm quy trình vận hành gác chắn đường ngang, nhưng nguyên nhân trực tiếp dẫn đến vụ ta.i nạ.n là do lái xe ô tô. Đại diện Công ty Đường sắt Hà Thái còn đưa ra nhận định rằng hai cựu nhân viên của họ chỉ có lỗi gián tiếp trong vụ án này. Từ đó, đại diện pháp nhân của hai bị cáo phủ nhận trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho các nạ.n nhâ.n cùng người thân của họ.
Mặc dù Vũ Thị Kim Oanh không nhận tội, đại diện Công ty Đường sắt Hà Thái phủ nhận trách nhiệm, song sau khi đán.h giá, xem xét lại toàn bộ chứng cứ, tài liệu, HĐXX phúc thẩm cho rằng cấp tòa sơ thẩm đã xử lý đúng người, đúng tội và đúng pháp luật. Từ đó, TAND TP Hà Nội quyết định y án sơ thẩm.
Theo ANTD
Cha con lôi nhau ra tòa
Cho rằng cấp sơ thẩm buộc bị đơn phải giao lại ngôi nhà đang sử dụng cho nguyên đơn là không đúng nên cấp phúc thẩm đã chấp nhận đơn kháng cáo, đồng thời tuyên sửa một phần bản án trước đó. Vụ án đã khép lại, song nó vẫn khiến nhiều người không khỏi băn khoăn về tình cha con.
Ảnh minh họa: PHÚ KHÁNH
Khi ki-ốt biến thành... nhà
Ngày 22-3 vừa qua, TAND TP Hà Nội đã đưa ra xét xử theo trình tự phúc thẩm đối với vụ án tranh chấp ngôi nhà (nguyên là ki-ốt) giữa hai bố con ông Phạm Anh Phương và chị Phạm Thị Mỹ Vân, đều trú ở phường Mai Dịch, Cầu Giấy, Hà Nội. Trước đó, ngày 11-9-2012, tại trụ sở TAND quận Cầu Giấy, ông Phương đâ.m đơn ra tòa, kiện con gái phải trả lại vợ chồng ông căn nhà hơn 30m2 tại chợ Đồng Xa.
Quá trình xét xử cho thấy, căn nhà mà vợ chồng chị Vân đang ở hiện nay vốn chỉ là một ki-ốt được ông Phương thuê của UBND thị trấn Cầu Diễn từ năm 1991 với thời hạn 10 năm, diện tích khoảng 15m2. Sau một thời gian bán nước chè và dùng làm nơi sửa chữa xe đạp, ông Phương lần lượt cho nhiều người khác thuê lại. Trong khoảng thời gian ấy, những người sử dụng này đã tự ý cơi nới, khiến gian ki-ốt "nở ra" thành 25m2. Đầu năm 2005, sau một thời gian lấy chồng nhưng không có chỗ ở, chị Vân quay về xin bố mẹ cho mượn gian ki-ốt này để sinh sống. Hơn 3 năm sau, do có nhu cầu lấy lại "nhà" để kinh doanh, vợ chồng ông Phương hỏi "xin" lại con gái nhưng không được...
Về phần bị đơn, chị Vân trình bày việc mượn "gian nhà" là hoàn toàn đúng sự thật. Tuy nhiên, ngay sau khi dọn về đây ở, vợ chồng chị đã liên tục cải tạo, cơi nới và hiện nay nó là một ngôi nhà khá khang trang với diện tích lên đến 32m2. Song, đó chưa phải là điều quan trọng, bởi trong thời gian mượn nhà của bố mẹ, vợ chồng chị Vân đã nhiều lần cho bố mẹ đẻ vay tiề.n, vàng, tổng cộng 36 triệu đồng và hai bên đã thống nhất số tiề.n đó được chuyển hóa thành tiề.n mua lại ki-ốt.
Mất nhà, mất cả đạo lý thuần phong
Sau khi xem xét các chứng cứ, tài liệu mà hai bên nguyên đơn và bị đơn cùng đưa ra, TAND quận Cầu Giấy đã quyết định chấp nhận đơn khởi kiện của ông Phương. Tòa án cũng đồng thời tuyên buộc vợ chồng chị Vân phải giao lại ngôi nhà cho bố mẹ đẻ sử dụng cho đến khi nào cơ quan Nhà nước có thẩm quyền ra quyết định thu hồi. Không đồng tình với phán quyết của tòa án Cầu Giấy, chị Vân chống án lên tòa án cấp trên.
Tại phiên tòa phúc thẩm, một lần nữa vợ chồng ông Phương và vợ chồng cô con gái lại gay gắt với nhau. Chị Vân vẫn khẳng định việc mượn nhà của bố mẹ đẻ là sự thật. Chị Vân cho rằng hợp đồng thuê ki-ốt giữa bố mình và UBND thị trấn Cầu Diễn chỉ có giá trị 10 năm, bắt đầu từ năm 1991. Vì vậy đến thời điểm vụ kiện được thụ lý, hiệu lực của hợp đồng thuê
ki-ốt đã không còn. Về khoản tiề.n vay mượn, sau đó chuyển hóa thành tiề.n mua lại ki-ốt, phía bị đơn trình bày nguyên đơn thừa nhận, song đã phần nào "lật lọng" khi thấy giá trị của ki-ốt ngày một lớn hơn. Chị Vân quả quyết, sau khi "đán.h tiếng" đòi lại nhà, bố chị đã mang tiề.n sang trả và còn gọi rất nhiều người thân quen đến để làm chứng. Theo đại diện của bị đơn, điều này cho thấy lờ.i kha.i của chị Vân về việc đã mua lại ki-ốt của bố mình là hoàn toàn có căn cứ.
Chưa hết, luật sư của bị đơn còn cho rằng cấp tòa sơ thẩm đã rất "ẩu" khi không chỉ ra được quan hệ tranh chấp giữa bố con chị Vân, nhưng lại tuyên cho nguyên đơn được tiếp quản căn nhà hiện nay. Luật sư của chị Vân phân tích, ngoài bản hợp đồng thuê ki-ốt của ông Phương đã hết hiệu lực từ năm 2001 thì đối tượng tranh chấp lúc này đã không còn là ki-ốt nữa mà là một ngôi nhà. Trong khi đó, đơn khởi kiện của phía nguyên đơn thì lại chỉ đòi ki-ốt. Mặt khác, thời điểm ông Phương nhận ki-ốt từ UBND thị trấn Cầu Diễn, diện tích của nó chỉ có 15m2 (nguyên đơn khai), nhưng diện tích thực tế của căn nhà hiện nay đã lớn hơn hai lần số ấy. "Cấp sơ thẩm tuyên bị đơn phải trả lại căn nhà đang sử dụng ổn định cho nguyên đơn là điều rất vô lý" - luật sư Nguyễn Thị Hằng Nga (Đoàn Luật sư TP Hà Nội) khẳng định.
Sau 1 ngày xét xử, TAND TP Hà Nội nhận thấy, cấp sơ thẩm xác định nguyên đơn có quyền tiếp quản ngôi nhà mà vợ chồng chị Phạm Thị Mỹ Vân đang ở hiện nay là không có căn cứ pháp lý, vì thế HĐXX phúc thẩm tòa án Hà Nội đã quyết định sửa một phần bản án sơ thẩm để bác đơn khởi kiện của ông Phạm Anh Phương. Cùng với đó, tòa cũng ghi nhận sự tự nguyện của chị Vân khi bỏ ra một khoản tiề.n để bù đắp cho bố mẹ...
(Danh tính nguyên đơn và bị đơn trong bài đã thay đổi)
Theo ANTD
Tòa làm ngơ yêu cầu hợp pháp của bị đơn Mặc dù bị đơn và người có quyền lợi nghĩa vụ liên quan đã có đơn xin hoãn có mặt phiên tòa theo đúng quy định của pháp luật nhưng ngày 13-12, Tòa phúc thẩm - Tòa án nhân dân tối cao vẫn mở phiên xét xử phúc thẩm và tuyên y án khiến dư luận vô cùng bức xúc và khó hiểu....