Theo dõi chồng ngoại tình, yêu luôn chồng tình địch
Người đàn ông đó đáp lại lời tôi bằng một giọng chua chát: “Vợ tôi chính là cô gái đi cùng chồng cô đến đây”. Giật mình, quay lại để tôi nhìn rõ hơn gương mặt người đàn ông cũng bị “cắm sừng”…
ảnh minh họa
Cưới nhau được gần một năm, anh bỗng chốc trở thành con người khác hẳn, anh không còn lãng mạn yêu chiều tôi như xưa nữa. Lấy lí do bận công việc anh đi tối ngày, lúc nào anh về tới nhà cũng trong bộ dạng say xỉn, người nồng nặc mùi bia rượu, kể cả chuyện vợ chồng anh cũng bỏ bẵng. Tôi đã từng lo lắng rất nhiều cho anh vì sợ anh bận bịu công việc mà ảnh hưởng sức khỏe. Muốn có thời gian chăm chồng nên tôi vẫn chưa quyết định sinh con.
Nhưng một ngày, tôi hoảng hốt khi thấy chồng mình tay trong tay với cô gái lạ đi vào trung tâm thương mại, quá bất ngờ và hoang mang bởi không tin là chồng mình lăng nhăng như vậy. Tôi lặng lẽ theo sau, khi thấy chồng mình yêu chiều cô gái kia, nhìn hai người vui vẻ mà mắt tôi nhòe đi lúc nào không hay, dù cố kìm nén cảm xúc thật của mình nhưng tôi vẫn không ngừng khóc. Chạy vội vào nhà vệ sinh, tôi lau nước mắt và trang điểm lại lớp phấn mắt đã nhòe, cố trấn an bản thân rồi lầm lũi ra về trong sự đau đớn.
Buổi tối hôm ấy, về nhà tôi đã suy nghĩ rất nhiều, và quyết định thuê người điều tra về cô gái lạ mặt mà chồng tôi đã đi cùng hồi chiều. Chỉ hai ngày sau tôi đã có đủ thông tin về bồ của chồng mình, thì ra hai người làm cùng công ty, tôi hơi bất ngờ và cũng thầm trách bản thân đã quá tin tưởng vào chồng. Quyết định sẽ không im lặng, tôi phải sáng tỏ câu chuyện này, tôi không chấp nhận chuyện phản bội này. Tiếp tục thuê người điều tra, tôi nắm rõ mọi lịch trình đi làm cũng như đi “bồ” của chồng mình. Tối hôm ấy, bất chợt chuông điện thoại reo vang tôi được điện thoại từ văn phòng thám tử báo rằng họ đang vui vẻ trong một nhà nghỉ ở khu Mỹ Đình.
Không cần nói thêm, tôi lao đến như một con thiêu thân, tôi không hiểu sao mình tới được chỗ đó mà không đâm vào bất cứ ai trên đường. Ngồi chờ hai tiếng đồng hồ ở quan cà phê trước cửa nhà nghỉ, cuối cùng con mồi cũng xuất đầu lộ diện. Tôi bước đến trước mặt chồng và cô bồ bên cạnh, có lẽ cô ta biết tôi nhưng quả thật tôi chưa thấy ai “mặt dày” cả đôi như hai người đó. Nhìn thấy tôi nhưng không một chút hối lỗi, hai người đó bước đi như không hề có chuyện gì xảy ra. Tôi không muốn mọi chuyện trở nên lùm xùm nên cũng không làm lớn chuyện, chỉ có một điều tôi rất bất ngờ là chồng tôi khác trước nhiều quá, tôi không còn nhận ra con người nhẫn tâm, đểu cáng ấy là người mình đã từng yêu say đắm trong suốt năm năm qua.
Cố gắng bước vào quán cà phê, gọi thêm một li đen không đường, chưa bao giờ tôi thấy vị cà phê lại đắng như vậy, cố gắng suy nghĩ chuyện khác nhưng trong đầu tôi vẫn ám ảnh hai chữ li dị. Uống xong ly cà phê tôi loạng choạng đứng dậy thì bỗng có một bàn tay đỡ lấy tay tôi, hốt hoảng, giật mình vì nghĩ rằng chồng của mình đã thay đổi suy nghĩ và quay lại.
Nhưng tôi thất vọng tràn trề khi thấy đó là một người đàn ông lạ lẫm mà tôi chưa hề gặp, tôi rụt tay lại như một phản xạ tự nhiên, người đàn ông đó quay ra hỏi tôi: “Cô có tự đi được về nhà không? Tôi nghĩ với bộ dạng này thì cô đi đường sẽ nguy hiểm lắm đấy?”. Tôi gắt lên: “Mặc kệ tôi, anh là ai mà có quyền hỏi tôi như vậy? Hay là anh thấy tôi cần được thương hại? Xin lỗi nhé, anh thừa lòng thương rồi đấy, về mà dành lòng thương đó cho người yêu anh đi. Nhầm chỗ rồi đấy, đàn ông ai cũng đểu như nhau.”
Video đang HOT
Người đàn ông đó đáp lại lời tôi bằng một giọng chua chát: “Vợ tôi chính là cô gái đi cùng chồng cô đến đây”. Giật mình, quay lại để tôi nhìn rõ hơn gương mặt người đàn ông cũng bị “cắm sừng” giống tôi. Tôi thấy cảm thông với con người ấy, nếu không ở trong hoàn cảnh đó thì tôi không thể thông cảm như vậy đối với một con người xa lạ. Tôi nhận lời giúp đỡ của anh ta, lúc ấy tôi cũng không hiểu là mình nhận lời vì sự đồng cảm của hai người bị tình yêu phản bội hay là vì tôi cũng chẳng còn chút sức lực nào để gượng dắt chiếc xe máy về nhà.
Trên đường đi chúng tôi có hỏi thăm nhau về công việc, tuổi tác và một vài câu hỏi xã giao. Anh hỏi tôi muốn về đâu? Tôi ngập ngừng rồi bảo anh đưa về nhà mẹ đẻ. Sau đó hai tháng, tôi và chồng ly hôn trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Tôi xin chuyển công việc mới, thuê nhà mới, và cố gắng quên đi tất cả những gì thuộc về quá khứ. Thật bất ngờ, trong một lần đi dự hội thảo, tôi và người đàn ông bị “cắm sừng” kia lại bất ngờ gặp nhau. Anh có mặt với tư cách là đơn vị tổ chức, không khó khăn để chúng tôi nhận ra nhau vì ấn tượng của tôi về ánh mắt đau khổ của đàn ông “mọc sừng” đã ám ảnh tôi rất nhiều.
Chuyện trò vui vẻ, chúng tôi hỏi thăm nhau về công việc, gia đình và cả chuyện tình yêu, thật bất ngờ là sau cuộc tình đổ vỡ cả hai chúng tôi đều chưa tính chuyện tình cảm yêu đương gì. Anh đề nghị đưa tôi về khi buổi hội thảo kết thúc, lúc ấy chưa muộn nên chúng tôi có dịp ngồi nói chuyện tâm sự. Anh hỏi tôi có còn liên lạc với gia đình chồng cũ của mình không, tôi ngập ngừng và lảng sang chuyện khác, anh cũng cho tôi biết là lâu rồi không liên lạc với vợ cũ của anh.
Sau đó một tuần anh nhắn tin cho tôi và mời tôi đi chơi, thấy thú vị tôi nhận lời, sau đó chúng tôi trở thành hai người bạn thân thiết, rất hay tâm sự với nhau những chuyện buồn vui trong cuộc sống, dần dần tình bạn thân thiết ấy chuyển thành tình yêu lúc nào không hay, anh thú nhận với tôi rằng, nếu không được nói chuyện với tôi một ngày thì quả thật anh thấy rất khó chịu và trống rỗng, tôi cũng không phủ nhận điều đó, chúng tôi đến với nhau bằng sự cảm thông của hai trái tim đã rạn vỡ vì tình yêu nên có lẽ điều ấy làm cho cả hai người rất hiểu và thông cảm với nhau.
Anh chính thức nói lời yêu tôi cách đây không lâu, tôi đã nhận lời, không biết tôi có quá vội vàng trong lần thứ hai này không nhưng sau những trải nghiệm và trưởng thành từ cuộc tình trước đây tôi tin anh là một người đàn ông tốt, là chỗ dựa vững chắc cho cuộc đời tôi. Và không có lí do gì mà tôi không xứng đáng được hưởng hạnh phúc mà tình yêu và sự chân thành của anh mang lại cho mình.
Lại nói về người vợ cũ của anh và người chồng cũ của tôi, tôi nghe tin tức từ bạn bè thông báo thì nghe đâu họ đã bỏ nhau sau khi dọn về sống cùng nhà. Tôi cũng chẳng còn quan tâm đến chuyện của hai người đó nữa, giờ đây tôi chỉ quan tâm đến anh và tình yêu của anh dành cho tôi. Đó là niềm hạnh phúc đâm chồi từ hai trái tim tan vỡ.
Theo Phununews
Nghi vợ ngoại tình, chồng lắp định vị theo dõi đến tận nhà nghỉ để rồi bật khóc...
Tôi làm chồng mà lại không tin tưởng ở sự thủy chung của vợ mình. Đã từng nghĩ xấu cho vợ việc vợ phản bội, nhưng có lẽ chính cái tự nghi ngờ ấy lại cho tôi phát hiện 1 sự thật đau lòng.
Tôi ôm vợ khóc khi chứng kiến cảnh đó.(Ảnh minh họa)
Vợ tôi là Na, vợ xinh và dễ thương lắm. Trước kia tôi là chàng trai đào hoa, đẹp trai nhưng phải nói là tôi hoàn toàn bị hấp dẫn bởi sự đáng yêu của vợ. Chính vì vậy mà quyết tâm cưa đổ vợ thì thôi. Mặt dày xin số làm quen mãi tôi cũng được Na gật đầu cho số điện thoại. Chỉ thế mà tôi đã ngoác miệng cười cả ngày rồi.
Sau rồi chúng tôi bắt đầu có những buổi đi xem phim, đi ăn và đi dạo quanh bờ hồ như những cặp đôi thật sự. Tôi cũng lãng mạn nên để cầu hôn với Na tôi chuẩn bị cầu kỳ lắm, tôi đưa em đến 1 nhà hàng, trang trí hoa đèn các kiểu đủ cả để mong nàng đồng ý làm vợ tôi. Dù sao cả hai cũng đã yêu nhau được hơn 2 năm rồi. Biết vợ được nuông chiều từ nhỏ nên tôi trân trọng và nâng nui cô ấy vô cùng.
Hôm đó tôi nhìn Na thắm thiết khi ngỏ lời cầu hôn, em nhanh chóng gật đầu khiến tôi sướng rơn. Sau khi cưới thì tôi vẫn tiếp tục công việc kinh doanh của mình, còn Na vẫn làm việc hành chính tại 1 công ty. Với thu nhập hiện tại thì hai vợ chồng tôi thừa ăn uống, dành dụm.
Chúng tôi có đứa con trai đầu lòng, rồi có tiếp 1 đứa con gái. Tôi vẫn chăm chỉ làm việc, vợ cũng thế. 8 năm qua cuộc sống của vợ chồng tôi vẫn luôn hạnh phúc. Nhưng rồi tai họa ập đến. Công ty tôi tự dưng vướng phải 1 lô hàng nhập lỗi và không xuất được. Bao nhiêu hàng hóa dồn lại, tiền bị đóng băng trên cái đà phá sản.
Trong cái lúc tôi bế tắc nhất, phá sản rồi thì vợ lại cứ biệt tích cả ngày. Trước kia cô ấy thường đi làm đều 8 tiếng trên cơ quan rồi về nhà cơm nước cho bố con tôi. Nhưng giờ thì khác, tôi phá sản được 1 tuần đang tìm việc làm mới thì vợ chỉ động viên tôi qua quýt, không còn dành thời gian cho tôi nữa, chưa kể tối nào cô ấy cũng ra khỏi nhà hai tiếng đến 10 giờ là về. Tôi thắc mắc thì cô ấy hôm nói gặp bạn, hôm nói có công việc.
Nói thật thì tôi yêu vợ nên hay ghen và cũng nghĩ nhiều. Sự thay đổi của vợ tôi cảm nhận được sự rõ rệt. Tôi cảm thấy buồn nhiều vì điều đó, thắc mắc tại sao vợ không quan tâm tôi, tôi đang phải chịu đòn tâm lý nặng đến thế mà vợ lại bận tối mắt tối mũi đi đâu. Cái suy nghĩ vợ phản bội mình vội lóe lên trên đầu.
Tôi lắp định vị trên điện thoại của vợ, 1 tuần liền tôi đều thấy vợ đi đến đúng 1 địa điểm vào mỗi tối. Vậy là đã rõ, chắc chắn vợ hẹn nhân tình ở đó rồi. Tôi bất ngờ theo dõi vợ trong đêm sau khi đã gửi con nhờ mẹ. Đứng trước nhà nhà nghỉ cao ngút đó, tôi phải nuốt cục tức xuống chỉ vì phát hiện ra điều tày đình này. Trong đầu tôi lóe lên không biết bao nhiêu là hình ảnh, chắc vợ đang chuẩn bị lên giường với 1 gã trai lạ nào đó. Vậy là vợ đã phản bội bố con tôi thật rồi, tôi đau khổ đến vật vã. Càng nghĩ càng thấy cuộc đời mình bế tắc, công ty thì phá sản, vợ thì lại bỏ mình theo trai.
Tôi không biết phải xử lý sao cho phải cái vụ vợ ngoại tình này, nhưng máu ghen xông lên tận não, máu điên lên đến đỉnh đầu rồi. Tôi rồ ga cho xe chạy thẳng vào khách sạn. Tôi hỏi lễ tân về nơi vợ mình vừa lên và chạy ngay lên đó trước khi bị cản lại.
Nhưng rồi đứng trên tầng 4 của tòa nhà, tôi đi thẳng vào phòng lễ tân chỉ. Tôi tức giận khi thấy còn mở cửa, thầm nghĩ chắc vội quá nên không kịp đóng cửa lại đây mà. Nhưng hình ảnh tôi đang nhìn trước mắt lại là 1 điều hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình trước đó. Vợ tôi đang làm gì vậy, đang làm cái quái gì thế kia. Tôi hét lên với vợ khiến em giật bắn:
- Em làm cái gì ở đây vậy?
- Em... em...
- Em nói đi, em làm cái gì thế này?
- Tại sang tháng con phải đóng tiền học rồi, công ty của anh lại như thế nên em đi làm thêm. Em không muốn anh biết vì biết anh thương em, sợ em vất vả. Nhưng em không thể để 1 mình anh gánh vác mọi chuyện như thế được, với cả công việc này cũng không vất vả đâu, em làm 1 tý mà người ta trả lương cũng cao lắm.
- Anh xin lỗi...
Tôi chẳng còn nói được gì thêm khi nước mắt đã nghẹn ứ ở cổ. Tôi ôm lấy vợ rồi nắm lấy đôi bàn tay từng thon thả vì không phải làm việc gì vì nàng là con nhà tiểu thư lá ngọc cành vàng từ bé. Vậy mà giờ bàn tay ấy đầy những vết chai tay và bong tróc. Tôi rơi nước mắt chỉ vì nhìn thấy vợ như thế. Càng ôm chặt vợ tôi càng cảm thấy mình có lỗi với cô ấy. Tôi sai quá khi không tin tưởng vợ mình, nhưng còn sai hơn khi không dành thời gian quan tâm cô ấy. Tôi sẽ cố gắng vực dậy để lo cho vợ con có một cuộc sống tốt hơn mỗi ngày.
Theo blogtamsu
Một lần theo dõi cô vợ Thạc sỹ học hành trong phòng riêng, ông chồng hét toáng lên rồi... Nếu không có cái ngày tôi hí hửng theo dõi xem vợ học hành ra sao thì có lẽ tôi đã mãi không biết được bí mật kinh tởm mà cô vợ trí thức của mình đã giấu giếm bằng đó lâu. Thật sự tôi không biết phải đối xử với vợ ra sao những ngày tiếp theo nữa.(Ảnh minh họa) Tôi cưới...