Theo dõi chồng ngoại tình, vợ sốc nặng khi định vị thấy chồng đến… căn nhà đó
Anh là mối tình đầu của tôi, còn tôi thì chỉ là người anh lựa chọn sau cùng. Trước đây khi chưa đến với tôi, anh từng yêu say đắm một người con gái khác.
Không hiểu giữa họ nảy sinh mâu thuẫn gì nên cả 2 đã chia tay. Rồi anh mở lòng yêu tôi, cưới tôi về làm vợ. Người con gái ấy vẫn cứ ở vậy không chịu kết hôn.
Tôi không quan tâm đến việc anh đã yêu ai như thế nào. Bởi cuối cùng tôi cũng đã được chọn lựa làm người sát cánh đi đến cuối đời với anh. Anh hết lòng yêu thương, chiều chuộng vợ con nên chẳng có lý do gì khiến tôi phải băn khoăn, suy nghĩ dù cho có đôi lần, nếu nhỡ tôi có đùa cợt nhắc tới tên người con gái ấy, anh vẫn thoáng suy tư.
Tôi nghĩ, ai cũng có một quá khứ, giữa chúng tôi là vợ chồng thì cần phải thông cảm và trân trọng quá khứ của nhau, không thể chỉ vì điều đó mà mang ra chì chiết nhau được, như thế thì hạnh phúc sẽ rất dễ tan vỡ.
Từ ngày sinh đứa con thứ 2, anh vất vả hơn vì nhà tôi chưa thuê được giúp việc ưng ý. Mọi việc trong nhà anh cũng hộ đỡ tôi hoàn thành. Lịch trình công việc của anh tôi đều nắm rõ. Anh làm gì tôi cũng không cấm cản nhưng dạo gần đây tôi thấy anh có vẻ suy tư, ít cười nói, suốt ngày ôm điện thoại.
Lòng bảo dạ có gì chẳng lành, tôi bắt đầu theo dõi chồng. Một hôm, khi đang tìm một số giấy tờ thanh toán bảo hiểm, tôi giật nảy mình khi thấy bức ảnh người con gái anh yêu năm xưa nằm trong ngăn kéo.
Tôi biết anh từng rất yêu cô ấy, nhưng không nghĩ là vẫn còn nhớ đến người cũ ngay cả khi quanh mình đã vợ con đuề huề. Cuộc sống của chúng tôi vẫn suôn sẻ và hạnh phúc như vậy kia mà… Sao anh có thể ngấm ngầm thương nhớ người đó?
Tôi quyết định chưa nói gì vội để tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện. Buổi tối, đợi lúc anh đi tắm, tôi lén lấy điện thoại của chồng kiểm tra.
Video đang HOT
Thật không ngờ trong khoảng thời gian qua, anh và cô ấy vẫn trò chuyện, qua lại với nhau. Họ giành cho nhau những lời mật ngọt như thể đang còn yêu nhau nhiều lắm. Tôi rất muốn vạch tội anh ngay khi ấy, nhưng nghĩ lại mình cũng không thể chỉ dựa vào mấy dòng tin nhắn để buộc tội anh ngay. Tôi tiếp tục theo dõi anh.
Rồi cuối cùng tôi cũng thấy được, địa chỉ nơi anh hay ghé đến. Hôm đó, có lẽ là lịch của anh thường xuyên nên tôi gần như nắm rõ, tôi theo anh mà trong lòng không khỏi lo lắng thấp thỏm.
Thấy anh dừng ở căn nhà đó, trái tim tôi càng quặn đau hơn khi thấy người phụ nữ ấy bước ra. Mặc dù bên ngoài cô ta tiều tụy nhưng tôi vẫn nhận ra đó là người con gái anh từng yêu. Nhưng có vẻ cô ta đang bị bệnh. Khuôn mặt hốc hác nhợt nhạt. Thấy chồng tôi cô ấy vui lắm. Chẳng hiểu sao tôi lại không đủ can đảm để vào bắt tại trận họ.
Nhưng trong lòng tôi vô cùng đau khổ. Khi anh trở về, tôi hỏi anh, anh buồn rầu nhưng không giấu diếm. Anh kể cô ta mang bệnh hiểm nghèo, chẳng còn sống được bao lâu nữa. Cô ấy chỉ muốn có một người bạn. Nghe xong mà tôi chết lặng. Tôi làm gì có lý do để ghen với một người sắp qua đời cơ chứ.
Tôi đồng ý để anh làm mọi thứ anh muốn chỉ mong anh đừng vượt quá giới hạn. Dù sao sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn. Rồi vào một ngày, anh trở về nhà trong tâm trạng u uất, tôi chợt hiểu vấn đề. Đáng nhẹ lòng tôi nhẹ nhàng nhưng chẳng hiểu sao, tôi lại thấy tâm trạng mình nặng nề đến vậy… tôi sợ chồng sẽ mãi mang bóng dáng cô ấy…tôi nên làm sao bây giờ.
Theo Phunutoday
Ngang trái cảnh say đắm người tình vẫn phải miễn cưỡng làm người chồng trách nhiệm
Cuộc sống hôn nhân của tôi cứ thế trôi qua cho đến một ngày, tôi gặp em, người con gái mà giờ đây tôi yêu say đắm.
Tôi năm nay 32 tuổi, là người đàn ông đã có gia đình. Năm ấy bố tôi mắc bệnh ung thư, chẳng còn sống được bao lâu nữa. Ước nguyện của ông trước khi ra đi là nhìn thấy tôi ổn định sự nghiệp, lập gia đình.
Tôi quen vợ qua sự giới thiệu của một người quen. Vợ tôi là người sống biết điều, đảm đang và được gia đình tôi quý mến. Thời gian từ lần đầu gặp mặt đến khi cưới chỉ vỏn vẹn 1 tháng. Tôi lấy vợ chỉ vì muốn ổn định cuộc sống gia đình và làm tròn chữ hiếu với cha mẹ.
Từ ngày về nhà tôi, cô ấy luôn làm tròn vai trò của một người vợ hiền, dâu thảo. Bố tôi ốm cô ấy chăm sóc tận tình, mọi công việc đối nội đối ngoại cũng một mình vợ tôi lo hết. Mọi người trong gia đình tôi đều rất yêu thương cô ấy.
Tôi lấy vợ chỉ vì muốn ổn định cuộc sống gia đình và làm tròn chữ hiếu với cha mẹ. (Ảnh minh họa)
Ngày vợ tôi mang thai đứa con đầu lòng, tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho vợ chỉ như một người bạn. Chuyện vợ chồng cũng phải kiêng khem nên tôi đâm chán, lên mạng tham gia vào các hội nhóm độc thân để tán tỉnh cho vui.
Nhưng tuyệt nhiên các mối quan hệ khi ấy của tôi chỉ là vui chơi qua đường. Tôi không cặp bồ yêu đương với ai hết. Về nhà tôi vẫn cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Hôn nhân không xuất phát từ tình yêu nên càng ngày tôi càng nhận ra những khác biệt lớn không thể dung hòa giữa tôi và vợ. Chúng tôi chẳng khi nào có chung suy nghĩ về một vấn đề, hễ tranh luận một tí tôi là chỉ muốn cãi nhau với vợ. Cuộc sống hôn nhân của tôi cứ thế trôi qua cho đến một ngày, tôi gặp em, người con gái mà giờ đây tôi yêu say đắm.
Em là mẹ đơn thân của một bé trai 2 tuổi. Chúng tôi quen nhau qua một nhóm kết bạn trên mạng. Ngay từ ngày mới gặp, tôi đã ấn tượng với khuôn mặt và tính cách cá tính của em. Chúng tôi nhanh chóng bị lôi cuốn bởi nhau. Tôi vẫn nói dối em rằng mình và vợ đã ly hôn.
Tôi và em cứ thế quan tâm nhau nhưng không ai thổ lộ tình cảm. Một hôm, anh bạn của tôi muốn tôi giới thiệu làm quen với em. Lúc đó tôi thấy khó chịu nhưng vì chúng tôi chưa là gì chính thức của nhau nên tôi vẫn giới thiệu hai người làm quen.
Ngay từ ngày mới gặp, tôi đã ấn tượng với khuôn mặt và tính cách cá tính của em. (Ảnh minh họa)
Khi thấy anh bạn tấn công em mạnh hơn, tôi bỗng thấy sợ mất em và quyết định bày tỏ tình cảm của mình. Không ngờ, em ôm chầm lấy tôi và đồng ý ngay lập tức. Em chính thức hẹn hò với tôi, còn tôi vẫn lén lút vợ và gia đình làm người yêu của em.
Chúng tôi như một cặp đôi đã yêu từ bao giờ. Em hiểu cả những điều tôi chưa kịp nói. Tình yêu của chúng tôi ngày càng sâu đậm, tôi gặp em thường xuyên hơn và còn nói dối gia đình phải đi công tác để đi du lịch cùng em.
Và rồi ngày ấy cũng đến, vợ tôi phát hiện ra mối quan hệ của tôi và em. Cô ấy khóc lóc, thậm chí còn đòi tự tử. Trước sự gay gắt của em, tôi phải đồng ý rằng sẽ kết thúc mối quan hệ kia nhưng bản thân tôi biết, đó chỉ là lời nói dối.
Thời gian ấy tôi lấy lý do công việc bận nên ít gặp em hơn. Nhưng ngày nào không được gặp em, tôi đều cảm thấy bứt rứt vô cùng. Được hai tuần thì không thể chịu được nữa, tôi tìm mọi cách để dối vợ gặp em. Chúng tôi cứ thế lén lút tiếp được một thời gian thì vợ tôi biết chuyện.
Lần này cô ấy cương quyết bắt tôi lựa chọn, hoặc là ở bên vợ và hai con, hoặc là rời bỏ tất cả để đến với em. Tôi đã từng nghĩ sẽ đi theo tiếng gọi của trái tim, vì vốn dĩ tôi với cuộc hôn nhân kia chỉ là miễn cưỡng làm tròn trách nhiệm. Ai đã yêu sâm đậm mới có thể hiểu được tình cảm tôi dành cho em là nhiều thế nào.
Nhưng tôi cũng thương hai đứa con thơ dại của tôi, chúng không đáng bị bạn bè nói rằng là kẻ không cha hay cha nó vì ai mà bỏ mẹ nó. Tôi phải làm sao đây?
Theo Báo Xã Hội
Họ đi rồi để mình em mặc chiếc váy cô dâu đứng khóc vật vã vì bị bỏ rơi ngay trong ngày cưới Trong lúc em nghĩ đã đuổi được tình địch đi rồi thì Thành ném hộp nhẫn vào tay em, cởi chiếc áo chú rể ra và bỏ đi tìm Loan. Trước khi đến với em, Thành đã yêu say đắm người bạn của em tên là Loan, thậm chí hai người đã sống thử với nhau. Với mong muốn đổi đời nên Loan...