Thêm một lần rung động (P1)
Ai cũng từng có một thời tuổi trẻ ôm ấp một bóng hình trong tim, nhưng chẳng dám nói ra cũng không thể giữ lại. Cho đến nhiều năm sau vẫn thấy gờn gợn trong lòng khi nhắc đến một cái tên.
Nếu có cơ hội được gặp lại một người trong quá khứ bạn sẽ lựa chọn ai? Không phải người yêu cũ, không phải người khiến bạn day dứt mãi không quên mà có lẽ chúng ta sẽ chọn người mà bản thân mình chưa từng một lần nói ra. Song, rõ ràng họ đã từng tồn tại như một phần của kí ức.
Cô vừa có cuộc họp với khách hàng nên uống một chút cà phê cho tỉnh táo. Trước đây, cô có thể thức cả đêm không mệt vậy mà bây giờ chỉ cần thức muộn hơn so với ngày bình thường thì sáng hôm sau đôi mắt như muốn sụp xuống. Cô bất chợt mỉm cười, đó là vì cô đã từng đợi chờ một chấm xanh nhỏ xíu trên màn hình tắt trước rồi mới yên tâm nhắm mắt được.
Thói quen đó kéo dài suốt mấy năm cho đến lúc cái ních ấy không còn sáng nữa, cô cũng không hiểu lí do vì sao nhưng nó đã khiến cô băn khoăn tới tận bây giờ. Song, cô chẳng có cách nào tìm được thông tin của người đó nữa. Cô vẫn thầm nghĩ bản thân mình đã để ý quá nhiều chuyện vì có khi cậu ta còn chẳng nhớ nổi cô là ai nữa.
Giọng nói của người phía sau khiến cô giật mình: “Làm gì mà thẫn thờ thế”. Cô lắc nhẹ tách cà phê trong tay rồi trả lời: “Nhớ về một người không nhớ mình thôi”, cô và người đồng nghiệp bật cười. Anh ta bảo chuẩn bị có sếp mới đến nhận chức nghe nói người này vừa đi du học về nên rất nghiêm nghị và coi trọng những ai có năng lực.
Cô không lo lắng lắm vì dù sao cô cũng được coi là nhân viên kỳ cựu của công ty, thành tích đạt được trong vài năm qua cũng không ít, điều duy nhất cô tò mò là sếp mới trông thế nào.
Trước ngày sếp mới ra mắt cô thấy mọi người thi nhau tìm hiểu thông tin, cô bạn đồng nghiệp ngồi cạnh cũng gửi ngay cho cô một bản trích yếu đầy đủ và cái tên trên màn hình máy tính rõ đến từng chữ khiến trái tim cô rộn ràng hẳn lên. Cô liền hỏi người bạn có ảnh của sếp mới không nhưng người này khá kín tiếng nên chẳng bao giờ công khai hình ảnh.
Cô liền tặc lưỡi cho qua có lẽ là trùng tên thôi, mặc dù cái tên của người ấy khá đặc biệt nhưng không phải là duy nhất. Song, không hiểu sao cả ngày hôm đó cô không thể tập trung làm việc.
Video đang HOT
Sáng hôm sau buổi họp công ty được tổ chức để giới thiệu về nhân vật mọi nhân viên đều tò mò suốt mấy ngày qua. Ngay khi người đó bước vào trái tim cô như rơi ra ngoài và khi người đó cất tiếng thì cô có thể khẳng định mình không nhìn nhầm người. Trái đất này thật nhỏ bé khi để cô gặp lại cậu ta sau vài năm mất liên lạc, cô tự nhủ chắc người đó cũng không nhớ mình nữa.
Một tuần liền cô tránh không chạm mặt với sếp của mình nhưng rõ ràng cách làm việc của cậu ta khiến cho mọi nhân viên phải nể phục. Cô nghĩ đến quá khứ, cậu con trai bằng tuổi ngang bướng, bất cần giờ đã trở thành một người mà ai cũng phải ngưỡng mộ.
Đang mải suy nghĩ cô va vào người đối diện và tách cà phê trong tay cô đã kịp đổ ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng. Cô vội vàng lấy khăn lau cho người đó miệng không ngừng xin lỗi. Cho đến lúc người đó gạt tay cô ra, cô mới giật mình ngước lên trái tim lại lỡ một nhịp khi nhìn thấy gương mặt ấy.
Cô định bỏ đi nhưng đã bị cậu ta giữ lại, mọi người đều sửng sốt khi thấy sếp nắm tay nhân viên như vậy. Cô bối rối không biết phải làm thế nào, cậu ta liền kéo cô vào phòng làm việc. Cô còn chưa định hình lại được chuyện gì vừa xảy ra thì cậu ta đã hỏi: “Là cậu đúng không?”.
Cô liền tỏ ra ngây ngô không hiểu sếp đang nói gì, cô không muốn vướng vào rắc rối không đáng có. Nhưng sếp đã lấy điện thoại và ấn gọi đúng lúc ấy chuông điện thoại của cô cũng reo lên, cô vội vàng chạy ra ngoài nhìn vào dãy số quen thuộc mà mấy năm trước mình đã kiên trì nói chuyện.
Theo ilike.com.vn
Cuộc sống anh ổn không, kể từ khi chúng mình chia tay nhau?
Lúc chia tay nhau, em chẳng ổn chút nào. Lòng tự trọng không cho phép em mở lời thăm hỏi. Anh đã vượt qua ngày tháng ấy ra sao?
Có những ngày em từng dằn vặt, sao ngày xưa mình không thể bao dung, không thể để những ngày bên nhau bình yên thêm một chút. Sau chia tay, em vẫn muốn biết anh đã sống thế nào? Anh có ghét em không? Dù rằng em đã khóc rất nhiều nhưng trái tim anh cũng tổn thương không ít. Những gì từng chịu đựng đã nuôi dưỡng cái tôi của cả hai trở thành cao ngất, anh không buông lời níu kéo, em cũng quay đi. Mình câm lặng dời chân trong khi lòng còn ngập lời muốn nói.
Ngày xưa chỉ cần cái gật đầu công nhận rằng em đúng, có lẽ hai ta đã không chia tay. Em từng ước rằng giá như ngày đó một trong cả hai chịu nhún nhường, chỉ cần một câu 'Anh sai rồi' hay 'Em sai rồi' thì hai ta đã không thành người lạ. Nhưng giờ đây, chuyện đúng sai chẳng còn là gì nữa. Có lẽ duyên đã định hai đứa phải xa nhau, và lý do kia chỉ là cái cớ, chuyện nhỏ như thế mình còn không chống đỡ nổi thì chuyện tách riêng hai ngã cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.
Lúc chia tay nhau, em chẳng ổn chút nào. Lòng tự trọng không cho phép em mở lời thăm hỏi. Còn anh, anh dường như lặn đi không tung tích. Hai mình từ chối mọi hàn gắn yêu đương, từ chối cho nhau biết bản thân hiện tại thế nào. Anh đã vượt qua ngày tháng ấy ra sao, anh nhỉ?
Tình yêu diệu kỳ đến thế, mình lại cho nhau niềm đau nhiều hơn là hạnh phúc. Ta đã không trân trọng người kia, càng không trân trọng chặng đường trong năm tháng ngắn ngủi đời này.
Có những chuyện không thể nói quên là quên được, không hẳn là gợi lên những cảm xúc mãnh liệt, chỉ như một khối mơ hồ hiện lên rồi chợt tắt, trái tim không còn cảm xúc nhưng trí óc vẫn lưu lại bóng mờ. Đó là khi ta nghe lại cái tên cũ, đi qua một con đường cũ, ngồi lại góc quán cũ, bất giác lặp lại một hành động cũ. Những lúc như thế, lòng ai mà không gợi lên chút băn khoăn về người cũ, lòng không khỏi tự vấn giờ người ấy thế nào?
Em giờ đã ổn rồi, anh thì sao? Anh có từng đau khổ, có từng muốn quay lại hay đã đi qua những ngày ấy một cách thản nhiên? Anh hiện tại có khác gì so với chàng trai từng yêu em ngày ấy? Anh đã mở lòng với người nào đó khác hay vẫn đóng trái tim im ỉm. Thật ra, việc thừa nhận mình ổn chỉ là một cách gián tiếp nói lời tha thứ cho nhau. Lỡ sau này có tình cờ gặp lại, ánh mắt vẫn có thể trong veo, đôi môi có thể thản nhiên mỉm cười không áy náy.
Vì với tất cả những gì đã trải qua, em không mong trái tim phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa. Có đúng không nếu em nghĩ mình đi qua nhau là cái giá để có thể hạnh phúc cùng người sau? Em đã từng dằn vặt, từng trẻ con đến mức nghĩ anh chính là thứ khiến mình đau khổ. Nhưng trải qua đủ thứ thăng trầm, lúc nhìn lại anh vẫn là người tốt.
Điều em sợ nhất là anh vẫn còn yêu. Em ngại mình đã cùng một người rơi xuống vực sâu, em bước ra ánh mặt trời rồi nhưng anh vẫn đang chôn mình trong bóng tối. Bởi vì, giờ em làm gì đủ tư cách để kéo anh ra khỏi buồn đau. Em hy vọng với tất cả những gì anh đã hy sinh, sẽ có cô gái thay em trả đủ. Cô ấy sẽ khiến anh hạnh phúc đủ đầy, cùng anh thực hiện mọi ước mơ mà ta từng lỡ hẹn.
Em mong không ai xung quanh mình bất hạnh, anh lại càng không. Anh có hạnh phúc, em mới yên lòng. Anh có an yên, em mới vui vẻ sống tiếp quãng đời không sóng gió. Ấy cũng là vẹn nghĩa vẹn tình với người xưa. Hãy để em tin rằng những nỗi đau trong quá khứ chỉ làm tạm thời chứ không là mãi mãi. Và quãng đời sau này, mình đã có những bài học để biết được hạnh phúc đáng trân trọng thế nào. Nếu có thể gặp lại lúc này, em sẽ nói rằng em ổn rồi anh ạ!
Mình còn biết bao điều hạnh phúc đáng chờ mong, mỗi người tự hạnh phúc trên con đường riêng anh nhé.
Theo tiin.vn
Từ bỏ chồng đại gia để quay lại với mối tình đầu, thế nhưng khi gặp lại, người tình đề nghị một câu khiến tôi tan nát trái tim Những lời nói ngọt ngào của Đăng gieo vào trái tim trí óc tôi mỗi ngày khiến cho càng ngày càng nhớ mối tình đầu hơn. Rời ghế giảng đường đại học cũng là lúc mối tình đầu của tôi với Đăng chấm dứt sau 3 năm yêu nhau mặn nồng. Do Đăng phải về quê làm việc còn tôi thì có bác...