Thế là hết… sáu năm ân ái và ở bên nhau!
Sáu năm yêu nhau với bao ân ái mặn nồng, với những yêu thương nồng cháy, môi hôn ngọt ngào,… Vậy mà hôm nay anh đã vội quay lưng lại với em.
Từ đây em sẽ xa anh thôi! Em sẽ nói lời từ biệt và sẽ ra đi để không còn được trông thấy hình bóng anh, một người đã cho em cảm giác hạnh phúc ngày nào!
Đã mấy ngày nay không nói chuyện trực tiếp, không tin nhắn, không email, không gọi điện gặp nhau, không ai nói chuyện với ai dù chỉ là một câu chào hỏi… Em thấy cuộc sống thật buồn tẻ và chán chường lắm anh có biết không? Giờ này chắc anh đang vui lắm! Vui vì đã cắt đứt được với em, đã không còn phải suy nghĩ bận tâm về bất cứ điều gì về em… và vui vì đã yêu được một người con gái anh hằng mơ ước. Nhưng anh ơi, những lúc anh vui như thế, anh có nghĩ rằng em đang rất đau, đau lắm anh ạ!
Xa anh, em buồn lắm! Em cô đơn lang thang như một cô bé không chốn nhà cửa và chẳng biết đi đâu về đâu… Nhưng không nói lời từ biệt, em chỉ biết sẽ có lúc ùa về trong nỗi xót xa… Cho dù không ít lần em đã cố gắng bỏ qua lòng tự trọng, chấp nhận đánh mất cái tôi cá nhân để cầu xin anh đưa tay nắm giữ mà cũng không giữ nổi trái tim anh!
Sáu năm yêu nhau với bao ân ái mặn nồng, với những yêu thương nồng cháy, môi hôn ngọt ngào,…
Bao kỉ niệm trong khoảng thời gian sáu năm vui có, buồn có, thất vọng có… Vậy mà giờ này đối với anh chỉ còn là hư không! Có lẽ anh không còn muốn nhớ tới những kỉ niệm yêu thương ấy nữa… nhưng với em nó thật nặng nề anh ạ. Em cố lê bước trên con đường và tâm trí dường như vô thức không định hình được đâu là bước chân của mình nữa.
Video đang HOT
Sáu năm yêu nhau với bao ân ái mặn nồng, với những yêu thương nồng cháy, môi hôn ngọt ngào,… Vậy mà ngày mai anh đã vội quay lưng lại với em, quay lưng lại với tình của chúng mình suốt sáu năm trời. Cho đến tận hôm nay, em vẫn không tin vào mắt mình… một người em yêu, người luôn chăm lo cho em mọi thứ, xây dựng cho em cuộc sống tươi đẹp lại nỡ ra tay đập nát tất cả những gì mà hai đứa mình đã tạo nên, giết chết một trái tim yêu của một con người… Có lúc nào anh thoáng nghĩ mình làm vậy có tàn nhẫn lắm không anh?
Nhưng có lẽ, những lời nói của em đều là vô ích! Em sẽ ra đi, em sẽ tập sống thật bình yên và thực tế, mặc dù ngay lúc này thì em chưa thể… nhưng em sẽ cố gắng. Em tin là mình có thể làm được, em sẽ không hy vọng đợi chờ… và em cũng không cố gắng kìm nén cảm xúc của mình!
Em sẽ vẫn nhớ anh, vẫn giữ hình ảnh của anh trong trái tim mình… cho dù trái tim em giờ là trái tim lạnh, không có cảm giác… Nhưng có một điều, nó chưa trống rỗng phải không anh?
Tạm biệt anh…. “chồng” yêu của em!
Theo VNE
Chờ đợi một mối tình đồng tính suốt 5 năm
Suốt 5 năm trôi qua, khi tôi đã ngấp nghé 30 tuổi, bố mẹ tôi mới hoảng. Vì con gái lớn lại không chịu lấy chồng và cũng chưa một lần đưa bạn trai về ra mắt.
Bố mẹ có vẻ lo lắng lắm, luôn thúc giục tôi phải cố gắng kiếm một người đàn ông tử tế về ra mắt bố mẹ, nếu không bố mẹ sẽ không biết ăn nói sao với họ hàng, bà con.
Ở quê tôi, người ta rất coi trọng chuyện gái lớn mà không lấy chồng. Gái mà gần 30 thì lại là chuyện quá đáng bàn. Vì hàng xóm thường hay nói ra nói vào về chuyện &'nó đi làm xa sao mãi chưa lấy chồng. Mà nó có xấu xí gì đâu, hay là lại ông này bà nọ?'. Họ sẽ dị nghị, nghi ngờ tôi cặp kè này kia, hay là quan hệ lăng nhăng với ai đó mà chưa có ý định lấy chồng. Tôi thật tình cũng bị áp lực về những chuyện đó. Nhưng bố mẹ tôi còn khổ tâm hơn nhiều, vì họ luôn nghe những điều tiếng không hay về con gái. Sống trong miệng lưỡi thiên hạ thì sợ vô cùng.
Tôi cố gắng kiếm cho mình một anh chàng cao to, đẹp trai, là cậu bạn thân nhưng đã có gia đình về làm người yêu để bố mẹ an lòng. Hơn cả là để hàng xóm không còn dị nghị về chuyện chồng con của tôi. 30 tuổi, ở quê là gái ế từ lâu rồi, thậm chí là bị liệt vào danh sách ế nặng, khó mà có ai ngó ngàng tới. Khi tôi đưa bạn trai về ra mắt, bố mẹ tôi mừng lắm, tay bắt mặt mừng với anh và hỏi han đủ điều. Hàng xóm nhà tôi còn sang xem mặt, giống như kiểu về ra mắt người yêu.
(ảnh minh họa)
Bây giờ, chuyện chồng con với tôi thật khó nói. Người trên thành phố thì hiểu tôi, nhưng người ở quê, nhất là bố mẹ và hàng xóm, làm sao họ nghĩ được chuyện giới tính của tôi lại như thế.
Nghĩ mà đến buồn cười, cả nhà tôi ai cũng nghĩ đó là người yêu của tôi nên khen lắm, bảo tôi và anh xúc tiến luôn đi là vừa. Sau hôm ấy, mẹ tôi còn hỏi thầy bói xem bao giờ chúng tôi cưới thì đẹp. Họ cũng chỉ mong cho sớm, cho nhanh để còn có cháu ngoại. Thật lòng, tôi thấy có lỗi lắm nhưng không dám nói gì, chỉ biết câm nín.
Vì sao lại như vậy, bởi tôi vốn là cô gái đang che đậy giới tính thật của mình. Cách đó 5 năm, tôi đã yêu và si mê một người con gái khác. Người này là bạn thân của tôi. Từ hôi còn đi học, chúng tôi đã thân nhau như chị em, không tiếc chia sẻ bất cứ thứ gì. Có gì tôi cũng nói với cô ấy và cô ấy cũng vậy. Chúng tôi là một cặp không thể tách rời. Lâu dần, tôi phát hiện ra mình có tình cảm với cô ấy mà không phải là tình cảm bình thường. Tôi buồn mỗi khi không gặp cô ấy thường xuyên. Đi đâu, có cô ấy, tôi cũng có cảm giác an toàn. Đi tiệc tùng với bạn bè, chúng tôi thường xuyên đi với nhau. Ngày đó, tình cảm đồng giới chưa phát triển như bây giờ nên người ta cũng ít nghi ngờ. Với lại, khi đó, chúng tôi còn trẻ và cùng chưa có người yêu.
Mỗi lần đi đâu xa mà không đi cùng nhau là tôi nhớ cô ấy da diết. Cô ấy cũng muốn tôi đi cùng mỗi khi có dịp gì đó. Chúng tôi gắn với nhau như hình với bóng không rời. Tình cảm càng ngày càng thắm thiết. Sau này, có anh chàng thích và theo đuổi cô ấy khiến tôi ghen loạn lên, mấy ngày không nói câu nào. Cô ấy hiểu tôi và dần nhận ra tình cảm của tôi dành cho mình.
Tôi tưởng, cô ấy sẽ sợ mà rời xa nhưng nào ngờ, một thời gian sau đó, cô ấy cũng thổ lộ tình cảm dành cho tôi. Cô ấy còn tỏ ra run sợ vì không biết nên nói thế nào với tôi khi nhận ra, mình cũng có tình cảm đồng giới. Cô ấy nói rất sợ bố mẹ phát hiện ra chuyện này nên không dám thổ lộ thích tôi. Nhưng bây giờ thì yên tâm rồi.
Cuộc tình đồng giới của tôi như vậy, suốt 5 năm qua tôi chung tình nhưng người ta đã phản bội tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng thời gian sau đó, tưởng chừng như chúng tôi có thể bên nhau thì cô ấy lại đi du học nước ngoài theo dự định của bố mẹ. Thời gian đầu, chúng tôi nhớ nhau lắm, thường xuyên gọi điện về an ủi, động viên nhau. Nhưng lâu dần, cô ấy cũng ít liên lạc với tôi hơn. Cô ấy nói phải đi học tầm 5 năm, cứ chờ đợi cô ấy về rồi sẽ tính tiếp chuyện tương lai. Tôi cứ ôm mộng, cứ chờ đợi người con gái tôi yêu như vậy cho tới tận 5 năm sau, dù là cô ấy không còn liên lạc với tôi nữa. Gần đây thì nghe tin cô ấy đã lấy chồng, tôi chết lặng.
Cuộc tình đồng giới của tôi như vậy, suốt 5 năm qua tôi chung tình nhưng người ta đã phản bội tôi. Tôi không hiểu cô ấy hứa hẹn cho tôi chờ đợi làm gì mà lại phản bội tôi. Giờ trái tim tôi như có ai đó bóp nghẹt, tôi không thể vui được, cũng không muốn lấy chồng. Có lẽ, tôi bị lệch lạc giới tính quá nặng, còn cô ấy chỉ là người bị tôi cám dỗ mà thôi.
Bây giờ, chuyện chồng con với tôi thật khó nói. Người trên thành phố thì hiểu tôi, nhưng người ở quê, nhất là bố mẹ và hàng xóm, làm sao họ nghĩ được chuyện giới tính của tôi lại như thế. Chắc biết con gái mình như vậy thì họ chết mất, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE