Thế giới không có anh, thế giới đâu có buồn?
Em có thể làm mọi việc theo sở thích của em, những việc em đã không thể làm khi bên anh. Mọi thứ trôi qua rất chậm rãi và nhẹ nhàng. Mùa đông không anh không lạnh như em đã nghĩ. Anh à, cám ơn anh! Vắng anh đời em bỗng vui.
Ảnh minh họa
Em đã nghĩ tình yêu đó là đúng. Chỉ cần một người còn giữ thì hy vọng vẫn còn. Nhưng anh à, em đã sai. Em đã sai khi anh, người chưa đủ “trưởng thành”, tự cho mình cái quyền “không làm em đau khổ”. Em đã sai khi tin vào cái quyền đó của anh để rồi tổn thương hết lần này tới lần khác cũng chỉ bởi anh.
Mặc dù đã biết sớm muộn cũng tới ngày đó, đã biết rõ sẽ không có kết quả nhưng em vẫn bất chấp tất cả để yêu, tiếc rằng anh thì không. Chúmg ta yêu nhau, bên nhau, trao nhau những kỉ niệm đẹp suốt một thời gian khá dài, nhưng bao nhiêu đó không đủ để anh có thể đấu tranh trước thói quen luôn được gia đình bao bọc.
“Gia đình anh không thích em” đó chính là lý do anh dùng để chúng ta kết thúc. Em đã suy nghĩ rất nhiều, hỏi rất nhiều người nhưng cũng không thể hiểu được và sẽ không bao giờ có thể hiểu được tại sao như vậy.
Cho dù tình yêu này anh và em không phải là người được đưa ra quyết định thì cũng đã kết thúc. Tất cả cũng chỉ là “đã từng”.
Em đã từng nghĩ cuộc sống anh sẽ đau khổ và tuyệt vọng lắm. Em lo sợ quãng thời gian ấy đến mức mơ còn không dám mơ, chưa kịp nghĩ tới thì nước mắt đã lưng tròng. Hóa ra em đã để cho bản thân mình phụ thuộc vào anh nhiều đến vậy. Em đ.ánh mất chính mình, đ.ánh mất động lực sống và các những hoài bão, ước mơ từng là niềm cảm hứng bất tận cho em. Em nhận ra mình không thể như vậy được, em vẫn là em, thế giới của em vẫn thế, nó chỉ buồn hơn khi không có anh nhưng điều đó không có nghĩa nó biến mất hoàn toàn. Em trở lại, là chính mình, không thể như hồi chưa yêu anh nhưng đã vượt qua được nỗi đau thiếu vắng anh.
Video đang HOT
Em mạnh mẽ, em tự ép bản thân mạnh mẽ. Và cuối cùng em cũng mạnh mẽ được thật!
Đã có một thời gian em vẫn thi thoảng tìm hiểu về cuộc sống của anh bên người kia, rồi chỉ mỉm nhẹ chúc cô gái ấy sẽ may mắn hơn em, được gia đình anh yêu mến. Cuộc sống của em giờ đây bận rộn với công việc, gia đình, bạn bè. Em có thể làm mọi việc theo sở thích của em, những việc em đã không thể làm khi bên anh. Mọi thứ trôi qua rất chậm rãi và nhẹ nhàng. Mùa đông không anh không lạnh như em đã nghĩ. Anh à, cám ơn anh! Vắng anh đời em bỗng vui.
“Thế giới không có anh, thế giới đâu có buồn.”
Theo blogtamsu
Mất người yêu vì chút 'tự ái tiểu thư'
Sai lầm nối tiếp sai lầm, giận anh em đã không làm chủ được bản thân và đ.ánh mất mình trong một lần quá chén.
Anh thân yêu. Cho em được thêm lần nữa gọi anh như vậy dù chúng ta chẳng còn bên nhau nữa.
Tháng 7 về, lòng em lại nhói đau khi nghĩ đến anh, đến chuyện của đôi mình.
Chỉ mới hơn 2 năm trôi qua thôi nhưng em thấy mình đã chín chắn hơn nhiều rồi, có lẽ cú ngã trong chuyện tình của chúng mình khiến em thấu hiểu nhiều điều.
Quyết ạ, không được cùng anh đi chung trên một con đường là điều hối tiếc nhất đối với em.
Tự mình chặt đứt sợi dây tình cảm của chúng ta là điều khiến em vô cùng ân hận. Anh biết là em yêu anh không phải màng lợi danh, không toan tính bởi một người luôn được coi là tiểu thư như em đương nhiên không chờ mong ở anh - chàng trai thôn quê, mồ côi cha từ tấm bé, gia cảnh bần hàn - chút vật chất.
Ảnh minh họa
Mình chia tay nhau, mọi người nhìn vào đều bảo anh dại dột, ngốc nghếch vì điều kiện tốt như em sao không cố giữ lấy, có em rồi sẽ thoát cảnh nghèo khó, sẽ có tương lai.
Ngày ấy, đứa con gái bướng bỉnh là em cũng nghĩ như họ, rằng em hội tụ tất cả các yếu tố tốt đẹp nhất, em đã mở lời muốn cưới thì anh sẽ phải vui như 'bắt được vàng'.
Nhưng kết quả là... anh đã chối từ.
Anh bảo vì mới ra trường nên không thể cưới ngay, không muốn phụ thuộc nhà vợ, muốn tự mình đương đầu với thử thách, ít nhất là 3 năm. Sau đó nếu thành công anh sẽ cưới em, nếu không được như mong đợi cũng không hổ thẹn với em bởi điều đó chứng tỏ chúng ta đến với nhau, chờ đợi nhau vì tình yêu chứ không phải do anh ham vật chất.
Em đã nghĩ anh tự làm khó mình, rằng sớm muộn gì cũng về nhà em thì làm gì phải cố chứng tỏ bản thân, cố khoe mẽ cho thiên hạ nhìn.
Em trẻ con khi chỉ biết nghĩ đến em, chỉ muốn ở bên anh, mà không cố gắng hiểu cho tự trọng của một người đàn ông.
Em ích kỷ quá phải không anh? Chắc ngày ấy anh buồn lắm?
Anh có biết khi bị từ chối kết hôn, tự ái của một đứa con gái được nuông chiều từ bé như em đã nghĩ thế nào không, em nghĩ rằng: 'Tôi đã phải hạ mình trước mà anh còn từ chối, anh nghĩ anh là ai?'.
Sai lầm nối tiếp sai lầm, giận anh em đã không làm chủ được bản thân và quyết định chia tay dù anh bảo em hãy suy nghĩ thật kỹ.
Xa nhau, em chẳng thể yêu ai bởi những người đến với em, quan tâm em không vì t.iền cũng vì nhan sắc của em mà thôi.
Đau thật đấy!
Em biết, hiện tại anh chưa có ai, hôm trước Lan bảo có lẽ trong trái tim anh vẫn còn chất chứa hình bóng em nhưng em biết, mình không còn xứng đáng...
Hạn 3 năm anh bảo em chờ đợi đã sắp tới, giá mà ngày đó em đồng ý thì giờ có thể hãnh diện đi bên anh... Tiếc nuối thì cũng làm được gì phải không anh? Hãy hạnh phúc Quyết nhé!
Theo Tinngan
Cảm ơn anh vì đã đ.ánh mất em Anh sẽ như cơn gió vô tình, vô tình đến làm mát cuộc đời em trong thoáng giây... Cám ơn anh vì đã đ.ánh mất em! Cám ơn anh đã đ.ánh mất em! Anh thân yêu! Một ngày nào đó em sẽ làm cô dâu khoác trên mình chiếc váy cưới trắng thật lộng lẫy và chú rể sẽ trao nhẫn vào tay...