Thấy vợ xô mẹ ngã, người chồng giận dữ lột quần áo đánh đuổi vợ ra khỏi nhà trong đêm mưa để rồi sau đó…
Chứng kiến cảnh vợ phản kháng lại mẹ, Hùng đã tin chuyện Thảo đánh mẹ mình là có thật. Anh ta quát lên giận dữ: “Cô cút đi, cút khỏi nhà tôi ngay lập tức”.
Việc Hùng lấy Thảo ban đầu không được sự ủng hộ của mẹ anh. Bà không thích gia đình Thảo vì họ không môn đăng hộ đối với gia đình bà. Thảo đã có ý định chia tay nhưng Hùng thì yêu cô rất nhiều, anh van xin cô đừng từ bỏ anh cho anh thời gian thuyết phục bố mẹ. Thấy Hùng si tình, với lại anh cũng tốt với cô vô cùng, cô cũng rất yêu anh nên Thảo lại không nỡ bỏ. Cô cho anh cơ hội nửa năm để thuyết phục bố mẹ, nếu ông bà vẫn không ưng thì Thảo sẽ quyết định chấm dứt.
Hùng về nhà đập phá mọi thứ, còn dọa tự tử nếu bố mẹ không cho anh làm đám cưới với Thảo. Cuối cùng không muốn mất đứa con trai duy nhất, bố mẹ Hùng đành xuống nước, tới nhà Thảo xin hỏi cưới, ông bà còn xin Thảo hãy khuyên bảo Hùng đừng để con họ tìm đến cái chết.
2 tháng sau, đám cưới nhanh chóng diễn ra, Thảo cứ ngỡ bố mẹ Hùng đã thay đổi cái nhìn với gia đình cô khi chấp nhận cô làm con dâu. Nhưng nào ngờ, đó chỉ là họ chiều lòng con trai, và khi cưới về rồi họ bắt đầu hành hạ Thảo một cách không thương tiếc. Mẹ Hùng suốt ngày soi mói con dâu, hạnh họe đủ kiểu. Thảo chẳng dám cãi lời, cô cố gắng làm mọi việc để mẹ chồng bớt để ý mình đi.
Mẹ Hùng suốt ngày soi mói con dâu, hạnh họe đủ kiểu. Thảo chẳng dám cãi lời, cô cố gắng làm mọi việc để mẹ chồng bớt để ý mình đi. (Ảnh minh họa)
Mẹ Hùng tai quái, cứ chờ con trai về là nói con dâu, không những thế bà còn đặt điều nói xấu Thảo nọ kia khắp làng. Mọi người không biết thực hư sự thật nên thấy Hùng cứ hỏi có phải vợ anh hỗn láo với mẹ không? Nghe nhiều thành ra Hùng cũng phát bực, phát cáu với vợ. Vì Hùng nghĩ không có “lửa làm sao có khói”, Thảo khóc thanh minh với chồng nhưng Hùng chỉ bảo: “Anh biết mẹ khó tính nhưng em nên nhịn mẹ đi chút cho êm cửa êm nhà, ngày nào đi làm về nhà cũng như cái chợ anh mệt lắm”. Thảo biết mẹ chồng đặt điều nhưng cô biết mình có nói lại cũng chẳng được nên đành im lặng.
Hôm ấy Thảo đi làm về muộn, 8 giờ cô mới về tới nhà, dựng cái xe ở sân bước vào nhà mẹ chồng đã mắng một tràng:
- Cô đi đâu giờ này mới về? Cô định cho cái nhà này nhịn theo cô đấy à?
- Con đi làm mà mẹ, con về muộn con đã nhắn tin nhờ mẹ nấu hộ cơm rồi mà.
- Á à, lại còn cãi à. Xem ra không bắt được tận tay thì cô chối ngay mà. Cô về nhà cô chán rồi cô mới về nhà này đúng không?
- Thì mẹ con ốm con tranh thủ qua thăm mẹ con.
- Ốm đau gì, đã chết được ngay đâu. Mà có chết ngay thì cô cũng phải về lo cơm nước cho cái nhà này trước đã.
Quá choáng váng trước câu nói của mẹ chồng Thảo đã bật lại: “Mẹ đừng có ác mồm như vậy. Mẹ sống phải để phúc cho con cháu chứ”. Thảo vừa dứt lời, mẹ chồng đã lao vào cho cô một cái tát trời giáng, Thảo không phản kháng lại. Bà được đà định đạp cho Thảo thêm cái nữa vào bụng thì cô buộc phải tự vệ để bà không đạp trúng mình. Không may mẹ chồng Thảo ngã xa, chân đập vào bàn chảy máu.
Video đang HOT
Đúng lúc ấy Hùng đi làm về, nhìn thấy mẹ nằm lăn ra nhà, máu chảy dưới chân còn vợ thì rối rít xin lỗi. Mẹ Hùng lu loa lên rằng con dâu đánh mẹ chồng rồi kêu gào thảm thiế: “Con ơi con không về nhanh vợ con giết mẹ mất. Đúng là nuôi ong tay áo mà”.
Quá tức giận, Hùng tát luôn vợ một cái, và chẳng để cho vợ giải thích:
- Tôi đã thương yêu cô như thế mà mày không biết điều. Hôm nay lại còn đánh mẹ tôi như thế này nữa à.
- Không phải thế đâu anh, hãy để em giải thích.
- Mày im đi loại con dâu khốn nạn dám đánh mẹ chồng lại còn định chối cái à – mẹ chồng Thảo gào lên.
Mẹ chồng Thảo lao ra xé cái áo trên người cô và chực đạp tiếp cô một cái nữa vào bụng thì Thảo lại phản kháng không cho bà đạp vào bụng mình và kêu lên: “Mẹ không được đạp vào bụng con”. Chứng kiến cảnh vợ phản kháng lại mẹ, Hùng đã tin chuyện Thảo đánh mẹ mình là có thật. Anh ta quát lên giận dữ:
- Cô cút đi, cút khỏi nhà tôi ngay lập tức.
- Mày còn đứng đấy nữa thì tao ra tao lột sạch đồ cho cả thiên hạ nó thấy cái bộ mặt khốn nạn của mày. Con ra lột hết đồ của nó đi cho mẹ.
Quá sợ hãi trước thái độ của chồng và mẹ chồng, Thảo lao vội ra ngoài mặc trời tối và mưa xối xả. Nhưng Thảo vừa mới lao ra tới đường thì tiếng xe tải phanh kít một đoạn dài dưới đường khiến Hùng giật bắn mình. Anh lao vội ra, Thảo đang nằm trong vũng máu dưới mặt đường cạnh chiếc xe tải. Không nói được lời nào, Hùng gọi vội taxi đưa vợ vào viện cấp cứu, anh không ngờ lại sảy ra cơ sự như thế.
Không nói được lời nào, Hùng gọi vội taxi đưa vợ vào viện cấp cứu, anh không ngờ lại sảy ra cơ sự như thế. (Ảnh minh họa)
Ở ngoài phòng cấp cứu, Hùng cầu mong vợ mình không bị làm sao. Thế nhưng nửa tiếng sau, vị bác sĩ bước ra buồn rầu báo tin:
- Xin lỗi, vợ con anh đã không qua khỏi. Chúng tôi đã cố gắng hết sức, gia đình nên đưa mẹ con cô ấy về lo hậu sự.
- Bác sĩ nói sao? Vợ con tôi không qua khỏi là sao? Vợ tôi có thai sao?
- Đúng vậy. Cái thai được hơn 4 tuần.
Hùng quỳ sụp xuống đất, giờ thì anh mới hiểu tại sao vợ kiên quyết phản kháng lại khi mẹ anh định đạp vào bụng cô ấy. Vậy mà anh ngu muội không hiểu ra, cũng không cho vợ giải thích lời nào.
Hùng lao ra ngoài, tai anh vẫn văng vẳng câu nói của Thảo: “Mẹ không được đạp vào bụng con”. “Vợ ơi đừng bỏ anh, coi ơi về với bố đi”, Hùng vừa đi trong đêm mưa vừa gào lên như một người điên.
Theo Một thế giới
Mặc kệ đêm mưa, mẹ chồng vẫn tống cổ chồng tôi ra khỏi nhà
Anh ra khỏi nhà cho tôi. Nhà này không có cái thói chồng đối xử với vợ như thế.
Tôi kết hôn khá sớm khi vừa mới tốt nghiệp đại học. Hai đứa bằng tuổi nhau, khi yêu thì thú vị thật nhưng cưới rồi về mới thấm. Vợ chồng trẻ đều ngang bướng, chẳng ai chịu nhường ai. Mới cưới một tuần mà đã cãi nhau om sòm, chồng tôi liền bỏ đi luôn với đám bạn mặc vợ ngồi nhà khóc lóc.
Lành nhau được dăm ba bữa lại xảy ra chuyện. Chồng thì dứt khoát không chịu xuống nước, lúc nào cũng khăng khăng giữ ý kiến của mình còn tôi lại trẻ con hay tủi thân. Ở với nhau lúc giận nhiều hơn là lúc vui khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Cưới nhau 6 tháng tôi đã viết đơn ly hôn đưa chồng ký chỉ vì hôm ấy là ngày 14/2 chồng chẳng một lời cũng chẳng món quà nào tặng vợ. Lại còn đi uống rượu tận khuya mới về. Lúc tôi hậm hực kể lể ngày này năm ngoái khi là người yêu anh thế nọ, thế kia chẳng ngờ chồng buông thõng một câu: "Thằng ấy nó chết rồi. Cô thích một thằng như thế thì theo nó xuống dưới kia mà tìm". Tôi uất nghẹn khóc không thành tiếng. Cả đêm bỏ ra phòng khách ngồi ôm gối nước mắt ngắn dài. Chồng say rượu ngủ chẳng biết trời đất gì hết.
Tôi uất nghẹn khóc không thành tiếng. (Ảnh minh họa)
Đêm ấy mưa lạnh, tôi cứ thế ngồi co ro. Mẹ chồng dậy đi vệ sinh, bật điện nhìn thấy tôi ngồi đó thì hốt hoảng lại gần hỏi han sự tình. Sẵn đang ấm ức vì chồng không quan tâm, khi mẹ chồng vừa hỏi được mấy câu tôi đã òa khóc nức nở. Mẹ cứ thế ngồi nghe tôi giãi bày và để tôi khóc. Khi tôi đã nín mẹ mới ân cần nói:
- Thằng Thành tính ngang bướng như thế chắc con cũng không lạ gì nữa. Nhưng được cái nó không phải là đứa để bụng, nói xong thì thôi. Chồng con vẫn còn trẻ tính vẫn còn ham chơi, giờ các con làm vợ chồng với nhau rồi phải vì nhau mà thay đổi. Con cố gắng mềm mỏng hơn với chồng, đừng để ý mấy lời nó nói làm gì. Mẹ tin rồi thằng Thành cũng phải nhận ra điều đó từ vợ mà thay đổi theo.
Trong cuộc sống vợ chồng không tránh khỏi những va vấp. Nếu khi nào thằng Thành có những hành động không phải với con, con cứ nói với mẹ. Hãy coi mẹ như mẹ đẻ của con vậy.
- Con cảm ơn mẹ.
Sau khi nghe những lời nói của mẹ chồng tôi tự nhiên cảm thấy không còn buồn giận chồng nữa và lên phòng nằm ngủ. Lên đến nơi thấy chồng nằm co ro, chăn tung hết xuống đất. Tôi vội vã kéo chăn đắp cho chồng nhưng khi sờ đến người thì thấy anh đã lạnh toát, miệng rên hừ hừ. Chắc lúc mới ngủ rượu say trong người nóng nên anh đã đạp chăn ra, giờ thì bị cảm lạnh. Tôi nằm xuống bên cạnh ôm lấy anh, nhưng gần về sáng chồng tôi bắt đầu lên cơn sốt rồi mê sảng.
Tôi lo lắng đánh thức chồng dậy. Anh kêu mệt, kêu đói, tôi vội vã xuống bếp nấu một bát súp nóng và mang lên cho chồng. Sợ chồng đói tôi lập cập mang lên ngay, chồng vừa đút thìa súp vào miệng liền nhả ra luôn rồi gạt đổ bát súp. Bát súp rơi xuống nền nhà, nước súp bắn tung tóe lên quần áo của tôi.
- Cô định hại chết tôi đấy à? Vợ cái kiểu gì mà súp còn nóng thế này lại đưa cho chồng ăn. Không biết tôi lấy vợ hay lấy nợ?
- Em xin lỗi. Để em lấy bát khác cho anh.
Cô định hại chết tôi đấy à? Vợ cái kiểu gì mà súp còn nóng thế này lại đưa cho chồng ăn. Không biết tôi lấy vợ hay lấy nợ? (Ảnh minh họa)
Tôi nước mắt ngắn dài vừa định quay xuống lấy bát súp khác cho chồng thì mẹ chồng tôi xuất hiện trước cửa từ bao giờ ngăn lại. Có lẽ lúc tôi xuống dưới nhà lịch kịch bật bếp nấu nướng đã làm bà tỉnh: "Con không phải đi đâu cả". Rồi bà quay sang chỉ thẳng vào mặt chồng tôi.
- Anh ra khỏi nhà cho tôi. Nhà này không có cái thói chồng đối xử với vợ như thế.
- Mẹ ơi chồng con đang ốm.
- Cho nó chừa đi. Ốm thì ráng mà chịu con không phải nhọc công chăm sóc người không biết điều như thế.
Chồng tôi lúc đó vì sĩ diện nên vùng dậy lảo đảo xuống cầu thang ra khỏi nhà. Tôi níu lại anh không nghe nên đành theo anh. 3 giờ sáng tôi ôm chồng ngồi dưới mái cổng mặc trời mưa lạnh. Ngồi một lúc thấy chồng có vẻ đuối dần tôi giục anh vào nhưng anh kiên quyết không nghe còn đẩy tôi ra. Lúc ấy anh đã yếu rồi tôi liền lấy hết sức xốc anh lên, bố chồng khi ấy cũng đã ra cùng tôi đưa anh vào nhà. Sau đó bố chồng tôi gọi điện cho một người bạn là bác sĩ ở gần đó đến khám cho anh. May mắn chồng tôi không sao cả.
Sau lần ấy, chồng tôi không lớn tiếng quát vợ và tôi cũng không còn hờn dỗi kiểu trẻ con nữa. Mẹ chồng đã dạy cho chúng tôi một bài học. Là vợ chồng thì phải hiểu và thông cảm cho nhau, phải biết vì nhau mà thay đổi, chứ cứ giữ khư khư bản tính riêng của mình thì không thể có hôn nhân lâu dài được. Có lẽ cũng vì hiểu ra được điều này mà bố mẹ chồng tôi đang có được cuộc sống hạnh phúc mà ai cũng phải ao ước và bà mong rằng con mình sẽ làm được như thế.
Theo Blogtamsu
Tân hôn xong, nhìn vết máu trên ga giường chồng nổi giận đuổi tôi ra khỏi nhà Tân hôn xong xuôi đâu đấy, chồng liền bật dậy bật điện và nhìn chằm chằm vết máu đỏ rồi đùng đùng nổi giận đuổi tôi đi vì... Đường tình duyên của tôi khá lận đận khi cứ yêu anh chàng nào thì chưa đầy 5 tháng anh ấy cũng buông lời chia tay. Lý do thì chả có gì kinh khủng ngoài...