Thấy vợ xách cả túi đồ từ bên nhà ngoại về, chồng tôi liền rút tiền vứt lên bàn kèm theo câu nói căng đét khiến tôi nhục nhã
Thái độ của chồng chẳng khác nào đang vả thẳng vào mặt tôi.
Chồng tôi là kẻ sĩ diện. Mỗi tháng lương anh tầm 10 triệu nhưng đưa tôi có 5 triệu. Anh nói tôi chỉ ở nhà, không tốn tiền son phấn, váy áo, con thì còn nhỏ, ăn uống chẳng bao nhiêu. Số tiền còn lại, anh hào phóng đem cho bố mẹ, anh chị ruột.
Có lần tôi hỏi xin anh 2 triệu để đưa mẹ ruột đi khám, anh nhất quyết không cho, còn mắng tôi “khôn nhà dại chợ”. Sau lần đó, tôi tìm việc làm online, lương tháng trung bình tầm 4 triệu thôi nhưng cũng tự lo được kinh tế và có quyền sử dụng tiền của mình làm ra. Dĩ nhiên, chồng tôi vẫn chưa hề biết đến số tiền riêng kia của tôi. Thế mà mỗi khi nói chuyện với người ngoài, chồng tôi lại “nổ”. Anh nói rằng mọi chuyện trong nhà ngoài ngõ, từ chuyện bé như cái tăm đến chuyện lớn như sửa cổng, toàn do anh bỏ tiền lo liệu. Anh không hề biết có những tháng, tiền anh đưa còn không đủ để mua sữa, khám bệnh, đóng tiền học cho con.
Ngoài sĩ diện, chồng tôi còn là người con rể rất khó ưa. Dù nhà tôi và nhà bố mẹ cách nhau chưa tới 3km, lại trong cùng một xã nhưng chồng tôi rất ít khi về ngoại chơi. Nếu muốn, hai mẹ con tôi tự chở nhau về chơi, thậm chí có thể ở lại vài ngày rồi tự về nhà. Chồng tôi chỉ về những lúc có giỗ, tiệc và ở khoảng 2 tiếng thôi. 4 năm nay, chưa bao giờ anh ngủ lại qua đêm ở nhà bố mẹ vợ, ngay cả khi vợ về bên ấy ở cữ.
Tôi tức run người, cầm tờ tiền ném thẳng vào người chồng rồi bỏ đi. (Ảnh minh họa)
Mới đây, tôi về nhà mẹ rồi lỉnh kỉnh đem nào rau, cá, thịt và cả quần áo con trai do ông bà ngoại mua cho. Chồng thấy mẹ con tôi khó khăn mở cổng vào nhà nhưng cũng chẳng chạy ra cầm bớt đồ đạc. Tôi đem đồ vào, đặt lên bàn ăn, chồng liếc nhìn rồi khinh thường: “Lại mấy thứ rẻ tiền”.
Video đang HOT
Câu nói của chồng khiến tôi sửng sốt. Nói rồi, anh rút ví, lấy 200 nghìn vứt lên bàn. “Đem về mà trả cho ông bà già bên ấy. Kẻo họ nói con rể vô dụng, chẳng lo được cho vợ nên vợ cứ về nhà xin xỏ suốt”.
Tôi tức run người, cầm tờ tiền ném thẳng vào người chồng rồi bỏ đi. Đến bữa cơm, tôi và chồng cúi mặt mà ăn, chẳng ai nói với ai một câu. Tôi chán chồng quá rồi. Sống với nhau mà thiếu sự tôn trọng thế này thì chi bằng ly hôn. Tôi chỉ thương con mình còn quá nhỏ thôi. Có cách nào để chồng tôi thay đổi tính tình không?
(hongthuy…@gmail.com)
Bất ngờ mang cơm đến cho chồng, tôi rơi nước mắt nghe bác bảo vệ nói về anh
Tôi vốn chẳng quan tâm chuyện bếp núc nhưng vì ngày nghỉ chồng vẫn đi làm nên tôi cũng dở dói làm cơm mang tới cho anh.
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ tôi đều có công việc ổn định nên từ nhỏ tôi chẳng cần vất vả lo toan như những bạn bè cùng trang lứa.
Ngày tôi học đại học, trong khi bạn bè vất vả đi làm thêm để đóng học phí thì mỗi tháng ngoài tiền học phí, tiền sinh hoạt thì bố mẹ còn cho tôi thêm 1 triệu đồng tiêu vặt nữa.
Lúc tốt nghiệp ra trường khi bạn bè chạy đôn đáo khắp nơi để xin việc thì bố tôi đã nhờ xin cho tôi một công việc ổn định với mức lương khá. Vậy nên ai cũng nói tôi sướng từ trong trứng.
Cứ nghĩ với những may mắn đó thì tôi sẽ chọn một chàng trai giàu có để lấy làm chồng. Thế nhưng chẳng hiểu sao tôi lại phải lòng chàng trai gia cảnh bình thường và nhất quyết về làm vợ anh.
Ảnh minh họa
Chồng tôi tên Quang, hơn tôi 3 tuổi là con nhà nông nên từ nhỏ anh đã vất vả. Hơn nữa, anh còn là anh cả trong gia đình ba anh em, bố mẹ nghèo khó nên anh cũng phải phụ giúp bố mẹ lo cho các em học hành.
Cưới nhau về, bố mẹ tôi cho tiền chúng tôi mua một căn chung cư nhỏ ở ngoại thành. Không phải lo lắng kinh tế gì nên tôi vẫn giữ khư khư cái thói tiểu thư chỉ biết hưởng thụ mà không cần nghĩ đến người khác.
Cũng may, Quang yêu và rất chiều chuộng tôi, có những ngày anh mệt mỏi ở công trường cả ngày nhưng 10 giờ tối tôi muốn ăn ốc anh cũng sẵn sàng chạy đi mua cho vợ.
Thậm chí, đi làm về tôi mệt nên nằm dài ra sofa nghỉ ngơi còn người nấu bữa tối sẽ là chồng. Ngay cả việc phơi quần áo và dọn dẹp nhà cửa cũng là chồng tôi làm.
Thỉnh thoảng tôi đi ăn uống, tụ tập với lũ bạn mặc kệ chồng ở nhà ăn gì thì ăn. Tuy nhiên, Quang muốn đi đâu thì cũng phải nấu xong bữa tối cho tôi, nếu không về nhà tôi sẽ bày đủ trò để nũng nịu anh.
Tôi cứ sống thế cho đến một ngày...
Hôm ấy ngày nghỉ, chồng tôi kêu mệt nhưng bảo có việc đột xuất ở công trường nên vẫn phải đến. Mùa dịch bệnh hàng quán cũng chưa bán đồ ăn nhiều nên tôi dở chứng nấu nấu nướng nướng rồi mang cơm đến công trường cho anh.
Đến cổng gọi mãi chồng không nghe máy nên tôi đành gửi cơm chỗ bác bảo vệ. Thấy tôi, bác bảo vệ công trường nói tôi nên khuyên chồng làm ít giữ sức khỏe chứ ngày nào hết giờ làm anh cũng xin ở lại làm thêm tăng ca để có thêm thu nhập. Có những ngày làm từ sáng đến tối nhưng chồng tôi còn xin ở lại làm ca tối đến 22h mới nghỉ.
Thì ra, những hôm anh gọi cho tôi nói đi nhậu với bạn bè chỉ là nói dối, thực chất anh đi làm thêm ở công trường.
Tôi hỏi sao anh phải làm thế thì anh nói muốn tôi sống sung sướng hơn, anh muốn là chỗ dựa vững chắc cho vợ con. Rồi anh nói anh sẽ tiết kiệm để sau này mua căn nhà rộng hơn, ban công rộng hơn và trồng thật nhiều hoa hồng để tôi tha hồ sống ảo...
Nghe anh nói đến đây tôi rưng rưng vì xúc động, lâu nay tôi chỉ biết sống cho bản thân mà chưa từng quan tâm anh thích gì, mơ ước điều gì. Sự việc này thực sự khiến tôi chấn động tâm lý, tôi quyết định phải thay đổi lối sống của bản thân, không thể phụ lòng chồng mình được.
Ngày nào chồng cũng đến nhà vợ cũ thăm con, tôi giận quá đòi chia tay thì anh vứt cho tôi 500 nghìn cùng câu nói sốc óc Chưa bao giờ tôi hối hận về cuộc hôn nhân này như bây giờ. Nhìn 500 nghìn nằm trên bàn mà nước mắt tôi cứ ứa ra. Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu...