Thấy vợ giấu 2 triệu lén gửi về quê lo giỗ mẹ đẻ, tôi bảo ‘bỏ thêm 5 triệu làm mấy mâm cơm’
Nửa đêm, tôi thấy em thức dậy rồi nhẹ nhàng tiến tới ngăn tủ hai đứa vẫn hay để tiền tiết kiệm. Em lén lấy 4 tờ 500k nhét vào phong bì. Thấy vợ lén lút như vậy, tôi giả vờ thức giấc đúng lúc đó. Tôi hỏi em đêm hôm không ngủ còn thức dậy làm gì.
Tôi là Thành, tôi lấy vợ tính tới nay mới chỉ được 7 năm rồi. Vợ chồng tôi cũng đã có 2 con nhỏ nép tẻ đủ cả. Vì sinh con hơi sát nhau hơi vất vả, ông bà nội lại ở xa không đỡ đần được nên vợ tôi phải nghỉ làm ở nhà chăm 2 đứa con.
Cũng may mắn làm sao tôi là nhân viên kinh doanh bất động sản, thu nhập không nhiều nhưng cũng đủ để tôi lo cho vợ con 1 cuộc sống đủ đầy mà không quá thiếu thốn cái ăn cái mặc.
Mỗi tháng tôi kiếm được khoảng 18 triệu đồng. Tôi đưa cho vợ 16 triệu và chỉ giữ lại 2 triệu cho mình chi tiêu hoặc phòng khi ra ngoài gặp khách hàng cà phê.
Tôi thương vợ lắm vì biết lấy tôi, em phải chịu nhiều thiệt thòi
Nói qua chút về vợ tôi, em là người rất hiền hậu và nhẹ nhàng. Em luôn chăm lo cho 3 bố con tôi chu đáo từ miếng ăn giấc ngủ. Cả nhà quen có em trong nhà, cứ hễ em về quê 1- 2 ngày là loạn lên như rắn mất đầu. Tôi thương vợ lắm vì biết lấy tôi, em phải chịu nhiều thiệt thòi chỉ quanh xó bếp không được đi làm, ra ngoài như những phụ nữ khác.
Chính bởi vậy, tôi thường bảo em cứ thoải mái mà chi tiêu, ăn những gì em muốn hoặc mua những chiếc váy đẹp mặc. Song vợ tôi lại hà tiện lắm. Em toàn tiêu pha cho bố con tôi mà chẳng bao giờ chi tiêu gì cho bản thân. Nhiều lúc tôi phải mắng mỏ, rồi bắt mua sắm em mới chịu đi.
Video đang HOT
Riêng về chuyện biếu xén nội ngoại 2 bên, vợ chồng tôi lại rất bình đẳng, bố mẹ nào chẳng là bố mẹ, sao phải phân biệt nội ngoại chứ. Tôi nói việc này em cứ cân nhắc phù hợp với kinh tế gia đình mình là được.
Tuy nhiên, khi biếu nội ngoại em vẫn thường báo cáo thẳng thắn cho chồng. Hoặc những khi cần đề xuất trích 1 khoản nào đó, em cũng hay bàn bạc trước.
Em lén lấy 4 tờ 500k nhét vào phong bì.
Cuối tuần này là giỗ mẹ vợ tôi rồi, bố vợ tôi cũng đã mất. Tôi thấy vợ cũng đã nói ráo từ mấy ngày trước. Tôi bảo tùy em mua lễ hoặc đưa cho anh chị bao nhiêu thì đưa. Cứ nghĩ vấn đề nhỏ vậy, vợ cũng sẽ xử lý gọn như các lần trước nên tôi yên tâm toàn tập.
Cho tới tối qua đi ngủ em nói sốt ruột muốn về quê ngoại để hỏi xem anh chị làm giỗ mẹ năm nay ra sao. Tôi bảo em vậy sáng mai ngủ dậy cứ đưa 2 con về quê chơi và ở đó đến cuối tuần thì tôi về giỗ luôn rồi vợ chồng cùng lên. 2 vợ chồng đã thống nhất vậy, em cũng đồng ý với kế hoạch như thế.
Vậy mà nửa đêm, tôi thấy em thức dậy rồi nhẹ nhàng tiến tới ngăn tủ hai đứa vẫn hay để tiền tiết kiệm. Em lén lấy 4 tờ 500.000 đồng nhét vào phong bì. Thấy vợ lén lút như vậy, tôi giả vờ thức giấc đúng lúc đó. Tôi hỏi em đêm hôm không ngủ còn thức dậy làm gì. Em nói là không ngủ được và định lấy 2 triệu về đưa anh chị lo giỗ mẹ nhưng còn ngại chưa dám bảo chồng biết.
Tôi hỏi lý do vì sao thì em nói: “Lo giỗ cho mẹ đẻ là trách nhiệm của các chị em bên vợ nên em không có quyền đòi hỏi chồng cũng phải lo. Chưa kể em còn ở nhà ăn bám chồng, không làm ra tiền. Nhưng em biết, anh chị ở quê cũng khó khăn vì làm nông nghiệp không để ra được. Em trai em lại đang ăn học tốn kém. Vì thế muốn đỡ đần anh chị chút nhưng em cứ lấn cấn”.
Nghe em nói vậy, tôi thương vợ vô cùng. Tôi bảo em vợ chồng sống với nhau 7 năm rồi mà sao em còn giữ kẽ với chồng. Chẳng phải bao năm tôi coi mẹ em, em của em như ruột thịt của mình sao? Vì thế em không phải ý tứ gì cả.
Tôi còn bảo vợ: “Cứ đưa anh chị 5 triệu để góp vào lo giỗ cho mẹ được chu toàn. Mọi người có thể làm thoải mái vài mâm mời các cô dì chú bác nhà ngoại”.
Nghe chồng nói như vậy mà vợ tôi đã ôm chồng khóc nức nở. Em bảo đời em thật may mắn khi lấy được người chồng hiểu vợ, yêu thương vợ và cả gia đình vợ nữa.
Nhưng ngược lại, tôi mới thấy mình may mắn vì đã gặp và lấy được em. Đời này, tôi chẳng cần gì tiền bạc quá nhiều, chỉ cần có vợ và con ở bên cạnh, mọi khó khăn tôi sẽ vượt qua được hết.
Tôi chỉ muốn tâm sự thế thôi, sống đến tuổi này rồi, là thằng đàn ông nếu không tâm lý gìn giữ gia đình bảo vệ vợ và con mình thì còn đợi đến lúc nào nữa, phải không nào?
Giục chồng biếu quà Tết bố mẹ, anh ném chiếc phong bì, số tiền bên trong làm tôi sốc nặng
Tôi thật không ngờ việc thực hiện trách nhiệm của con rể lại khiến anh khó chịu như thế.
Lấy nhau 3 năm, năm nào sau khi ăn Tết nhà chồng, vợ chồng con cái chúng tôi mới đưa nhau về ăn Tết nhà ngoại. Nói gì thì nói, gia đình nhà ngoại vẫn luôn đứng sau nhà nội vậy nên tôi cũng chấp nhận ngày mùng 3 Tết mới về quê. Thấu hiểu điều đó nên năm nào tôi cũng nói chồng gửi về quê một khoản tiền để biếu bố mẹ vì đợi đến ngày mùng 3 Tết thì đã quá muộn.
Năm nay việc về quê trước Tết cũng khó khăn, nhà cách hơn 100km, tôi có nói với chồng gửi tiền về biếu bố mẹ. Thật sự tôi quá sốc vì thái độ của chồng. Anh nói cứ từ từ, làm gì mà vội nhưng gần Tết, nếu không biếu bố mẹ sớm thì lại thất lễ.
Thực sự sớm hay muộn vài ngày cũng không quá quan trọng, chi bằng biếu sớm lại vẹn cả đôi đường. Nhưng chồng cứ lần này đến lần khác không hài lòng, tỏ thái độ khiến tôi chán nản. Tôi sợ anh lại nghĩ tôi chỉ nghĩ đến nhà mình rồi còn mang chuyện tiền nong ra so sánh.
Mọi năm, mỗi bên gia đình nội ngoại đều được biếu như nhau. Bố mẹ chồng 5 triệu, gia đình nhà ngoại 5 triệu. Năm nay khó khăn hơn thì tôi nói tùy ý anh... Nhưng lúc tôi giục, anh đã ném vào mặt tôi chiếc phong bì bảo là gửi về biếu nhà ngoại, năm nay chỉ có thế khiến tôi sốc. Một là sốc vì thái độ ném phong bì vào mặt vợ của chồng, 2 là sốc vì số tiền bên trong. Khi tôi bóc phong bì ra, số tiền bên trong vỏn vẹn chỉ có 500 nghìn đồng.
Tôi trừng mắt nhìn anh hỏi sao lại có từng đó tiền thì anh nhìn lại tôi, đầy hậm hực: "Năm nay kinh tế khó khăn, thế là nhiều rồi. Ông bà ở quê cũng chẳng phải sắm Tết, như này thì đi đâu nữa, ở nhà thôi nên chẳng tiêu gì tiền. Coi đó là tiền mừng tuổi ông bà đi, hạch sách cái gì?".
Nghe câu anh nói mà tôi tức sôi máu. Tôi thực sự không tin nổi sao anh lại có thái độ đó với bố mẹ vợ của mình. Làm con rể phải có trách nhiệm với gia đình mình và gia đình vợ, nhưng anh lại phân biệt đối xử còn coi thường bố mẹ tôi. Trong khi ở nhà chồng chúng tôi đã sắm sửa tất cả, làm lụng vất vả, lo cho cái tết sum vầy, không thiếu cái gì còn biếu thêm bố mẹ tiền. Vậy mà...
Sau trận đó, tôi và chồng cãi nhau nảy lửa. Tôi cũng có cái nhìn khác về chồng. Hóa ra, bấy lâu nay anh ki bo, tính toán, còn nghĩ tôi không an phận, hay mang tiền về biếu bố mẹ. Bao năm rồi anh "tức nước vỡ bờ" nên đã nói ra những lời trong lòng. Vậy là bấy lâu nay chồng vẫn luôn hậm hực vì phải biếu quà Tết cho bố mẹ vợ.
Làm người đàn ông như vậy thực sự không thể là chỗ dựa dẫm để tôi yên tâm. Tôi đã nghĩ đến việc tích cóp quỹ đen, tự lo cho mình chứ người chồng như anh, sau này chắc chẳng thể nào nương tựa. Bố mẹ tôi cũng khó được nhờ người con rể như anh...
Chồng sắp cưới kiên quyết hủy hôn vì yêu cầu của nhà gái Ba mẹ tôi có gọi điện trao đổi lại với nhà trai nhưng họ vẫn cho rằng nhà tôi đang cố tình moi móc, đào mỏ và kiên quyết hủy hôn. Nếu không hủy hôn thì ngày này, tôi đang làm cô dâu trong lễ cưới của mình. Nhưng giờ tôi phải chạy đôn chạy đáo xin hủy các dịch vụ đã đặt...