Thấy vợ chồng tôi cãi nhau vì chuyện về ngoại, mẹ chồng liền bảo tôi đón mẹ đẻ về sống cùng
Mẹ chồng nghe thấy hay đứa chúng tôi cãi nhau thì gọi ra nói chuyện. Đề nghị sau đó của bà khiến tôi sững sờ về mức độ hiếm hoi có một không hai.
Tôi là con gái duy nhất của bố mẹ. Bố tôi đã mất từ lâu nên sau khi tôi đi lấy chồng thì chỉ còn mẹ thui thủi một mình trong căn nhà rộng.
Sau đám cưới, tuần nào tôi cũng về chơi với mẹ dù khoảng cách từ nhà chồng về nhà đẻ là 50 cây số. Chồng thấy vậy liền tỏ vẻ không hài lòng. Anh bảo cả tuần hai vợ chồng đã đi làm rồi, cuối tuần phải dành thời gian cho nhà chồng. Mẹ chồng rất muốn cuối tuần cả nhà được quây quần bên nhau.
Tôi cãi lại rằng vậy mẹ tôi cả tuần xa con gái cũng nhớ lắm chứ. Bà chỉ có mình tôi, tôi không về bà chắc chắn rất buồn. Hai vợ chồng tranh cãi nảy lửa không ai chịu nhường ai. Tôi có cần anh về nhà đẻ cùng vợ đâu, anh ở nhà bầu bạn với mẹ anh, tôi về thăm mẹ tôi là được rồi còn gì!
Mẹ chồng nghe thấy hay đứa chúng tôi cãi nhau thì gọi ra nói chuyện. Đề nghị sau đó của bà khiến tôi sững sờ về mức độ hiếm hoi có một không hai. Bà bảo tôi hãy về đón mẹ đẻ đến đây cùng chung sống!
Video đang HOT
Tôi có nên làm theo lời mẹ chồng? (Ảnh minh họa)
Bà giải thích vợ chồng tôi đều là con một, bố chồng và bố đẻ tôi đều đã mất. Mẹ tôi hiện tại đang ở một mình không ai bên cạnh, nhà cửa nhà chồng lại rộng rãi, đón mẹ tôi về đây sống thật sự tiện đủ đường.
Mẹ tôi và mẹ chồng đều có lương hưu, không hề là gánh nặng cho vợ chồng tôi. Hai bà có thể bầu bạn cùng nhau, sau này thì cùng chăm sóc cháu, không cần chúng tôi lo lắng chuyện cho con ở lại với bà nội hay đưa về thăm bà ngoại. Mẹ chồng tôi nói như thế.
Qua thời gian ban đầu sống chung với mẹ chồng, tôi thấy bà là người khá dễ tính và sống có đạo đức. Cảnh tượng bà vẽ ra thật vui vẻ, nếu có thể thực hiện được thì thật chẳng mong gì hơn.
Tôi chỉ sợ thực tế lại không được tươi đẹp như vậy. Nhỡ về chung sống lại nảy sinh hàng loạt rắc rối, khúc mắc, lúc ấy mọi người trở nên khó nhìn mặt nhau. Nhưng tôi cũng không nỡ nhìn mẹ cứ lủi thủi một mình như hiện tại. Tôi có nên làm theo lời mẹ chồng?
Sau đám cưới mẹ chồng đòi giữ hộ vàng cưới, tôi xác định đưa là mất, nào ngờ 3 năm sau bà dúi vào tay số vàng đã "nở" ra gấp 4
Bẵng đi 3 năm sau, vào đúng ngày tôi xuất viện về nhà sau khi sinh con đầu lòng, tối ấy mẹ chồng vào phòng rồi dúi vào tay tôi một chiếc hộp nặng trịch.
Tôi vẫn còn nhớ ngay sáng đầu tiên ở nhà chồng, mẹ chồng đã gọi tôi lại bảo đưa vàng cưới cho bà cầm hộ. Tiền mặt thừa từ tiền mừng cưới thì vợ chồng tôi giữ lại mà chi tiêu nhưng vàng cũng chỉ để két sắt. Chẳng bằng đưa bà để bà mang đi đầu tư làm ăn hộ cho, bà có bà bạn kinh doanh nhiều lĩnh vực mà mát tay lắm.
Lúc ấy tôi suy nghĩ rất nhanh rồi quyết định đưa vàng cho mẹ chồng theo yêu cầu của bà. Tổng vàng cưới tôi nhận được là 2 cây vàng, bao gồm cả vàng bên nhà tôi và nhà chồng trao cho. Thôi coi như vàng nhà chồng trao thì trả lại bà, còn vàng nhà tôi thì chấp nhận... mất vậy. Đừng trách tôi không tin tưởng mẹ chồng vì tôi đã đọc về quá nhiều tấm gương các chị em khi đưa vàng vào tay mẹ chồng là "một đi không trở lại".
Sau đó tôi chẳng bao giờ hỏi mẹ chồng về số vàng ấy nữa, coi như không có. Bẵng đi 3 năm sau, vào đúng ngày tôi xuất viện về nhà sau khi sinh con đầu lòng, tối ấy mẹ chồng vào phòng rồi dúi vào tay tôi một chiếc hộp nặng trịch. Tôi mở ra xem, không ngờ đều là vàng cả.
Tôi ngẩn người đếm vàng thì thấy 2 cây vàng của tôi đã "nở" ra thành 8 cây! (Ảnh minh họa)
Bà cười bảo giờ vợ chồng tôi đã có con rồi, bà trả lại số vàng khi trước để vợ chồng tôi thích làm gì thì làm. Cũng phải tính kế làm ăn, xây dựng nền tảng vững chắc hơn cho con cái sau này. Tôi ngẩn người đếm vàng thì thấy 2 cây vàng của tôi đã "nở" ra thành 8 cây!
Tôi thắc mắc lắm thì bà giải thích rằng bà đã mang vàng đi đầu tư làm ăn hộ chúng tôi. Bà nói vậy nhưng tôi hiểu chẳng thể nào đầu tư sinh lời nhanh thế, chắc là bà đã cho chúng tôi thêm.
Mẹ chồng ra khỏi phòng rồi mà tôi vẫn choáng váng chưa thể tin vào sự thật quá mức kinh hãi này. Càng nghĩ mà tôi thấy hổ thẹn quá. Tôi từng nghĩ sẽ bị mất chỗ vàng ấy, thậm chí mấy năm qua thấy mẹ chồng dễ tính với mình còn tưởng nhờ số vàng kia. Đúng là tôi đã lấy dạ tiểu nhân để do lòng dạ cao thượng của mẹ chồng rồi. Mặc dù hạnh phúc khi có người mẹ chồng tuyệt vời nhưng sau hôm đó mỗi lần đối mặt với bà, tôi lại thấy lúng túng quá. Tôi nên làm gì để cảm ơn bà nhỉ?
Đang bàn với chồng về việc biếu quà Tết sếp thì mẹ anh ấy bỗng xuất hiện đưa tôi một túi bóng đen chứa đầy thứ khiếp đảm Tôi có chút hối hận vì đã nói chuyện này trước mặt mẹ chồng... Gần Tết hẳn là ai cũng sẽ đau đầu bởi biết bao khoản chi tiêu, mua sắm. Trước đây, khi chưa lấy chồng, mọi việc trong nhà từ a tới z sẽ là một tay mẹ đẻ tôi lo hết. Vậy nên tôi nhàn hạ lắm, có biết cân...