Thấy túi xách của vợ bị ướt, tôi đem phơi thì đắng đót phát hiện tờ thông tin sũng nước bên trong
Tôi cầm mảnh giấy, đọc những dòng chữ bên trên mà giận dữ tột độ.
3 năm nay, vợ chồng tôi tìm đủ mọi cách để có con nhưng vẫn chưa được. Tôi rất thích trẻ nhỏ. Đi khám thì sức khỏe cả hai đều tốt, không có vấn đề gì ảnh hưởng đến chuyện thụ thai. Vợ chồng tôi đành động viên nhau chờ đợi duyên phận, đủ duyên thì con sẽ đến.
Cũng vì chuyện sinh con mà chúng tôi phải chuyển ra ở riêng. Mẹ tôi thích cháu bồng nhưng đợi mãi không có nên bực bội, hay mắng mỏ con dâu. Thương vợ, tôi xin bố mẹ ra ở riêng và bị ông bà giận suốt cả năm trời.
Hôm qua, vợ tôi đi làm về, bị ướt mưa hết cả. Cô ấy thẫn thờ đi vào phòng tắm, túi xách thì vứt một góc ở trên bàn trang điểm. Thấy túi ướt hết, tôi định đem đi phơi nên lấy hết mấy thứ lặt vặt bên trong ra.
Khi cầm đến mảnh giấy sũng nước, vì tò mò nên tôi mở ra xem và chết đứng khi thấy dòng chữ kết luận. Vợ tôi không dễ thụ thai vì niêm mạc tử cung mỏng do đã từng phá thai.
Cô ấy đi từ nhà tắm ra, thấy tôi cầm mảnh giấy thì hốt hoảng giật lại. Tôi to tiếng hỏi chuyện phá thai là như thế nào? Cô ấy quỳ sụp xuống dưới chân tôi, mặt tái mét, khóc nức nở.
Hơn một năm trước, cô ấy phát hiện mình có bầu nhưng vì không muốn tiếp tục sống chung với bố mẹ chồng, lại muốn dành thời gian phấn đấu cho công việc nên mới lén lút tôi đi phá bỏ đứa bé. Giờ cô ấy nôn nóng mong con nhưng không có nên mới đi khám và nhận được kết quả đau lòng như trên.
Video đang HOT
Vợ ôm mặt khóc nấc lên, bảo hối hận lắm rồi và cầu xin tôi tha thứ. Tôi loạng choạng đi ra khỏi nhà, cảm giác đau đớn vì mất con khiến tôi tuyệt vọng. Không ngờ vợ tôi lại là kẻ tâm cơ và máu lạnh như thế. Giờ tôi nên giải thích như thế nào với bố mẹ mình và có nên tiếp tục chung sống với một kẻ ác độc như vợ mình nữa không?
(nghiahoang…@gmail.com)
Yêu một tuần thông báo có bầu 2 tháng, nhìn bạn trai hoan hỉ chân tôi run lẩy bẩy
Những tưởng khi biết tin bạn gái có bầu anh sẽ cho tôi một bài học nhưng không...
Từng có mối tình 5 năm mặn nồng nhưng cuộc đời lại khiến tôi rơi vào bi đát. Tôi chưa từng nghĩ có ngày người đàn ông ấy rời bỏ tôi. Điều đau đớn hơn, anh yêu người con gái mà tôi cũng quen biết, coi như chị em thân thiết. Tin như sét đánh ngang tay ngày anh thú nhận tất cả và xin được tôi tha thứ.
Tôi chỉ biết ôm mặt khóc nức nở. Có tha thứ hay không liệu còn quan trọng lúc này? Anh và cô ta cũng đã chính thức yêu đương, công khai phản bội tôi? Tôi còn lời nào để nói.
Trong lúc đau khổ vì tình, tôi gặp được anh (Ảnh minh hoạ)
Tôi ngậm đắng nuốt cay chấp nhận chia ta cuộc tình đau khổ. Những ngày đó tôi đã khóc rất nhiều. Tôi còn tưởng mình không thể sống nổi sau cú sốc tình cảm. Mỗi tối, tôi đều cà phê một mình, ngắm phố phường rồi ngồi khóc, ôn lại kỉ niệm đã qua.
Có lúc nghe bản nhạc thân quen, tôi oà khóc nức nở trong quán cà phê khiến bao người nhìn. Bản thân tôi thấy vô cùng mệt mỏi. Nhưng cũng chính ngày đó, tôi găp được anh.
Nhìn thấy cô gái xinh xắn đượm buồn, ngồi thu lu một góc trong quán cà phê, anh bắt đầu chú ý. Có lẽ những giọt nước mắt của tôi đã khiến anh tò mò rồi động lòng.
Những ngày sau đó, anh nói thường xuyên đến quán để xem tôi thế nào. Anh biết tôi có chuyện buồn nên không dám lại gần. Nhưng hơn 1 tuần, thấy tôi vẫn không ổn, anh tiến đến và bắt chuyện. Tôi có chút bất ngờ vì anh tỏ ra rất vui vẻ, thân thiện như đã từng quen biết.
Anh kể cho tôi nghe câu chuyện tình yêu, về những bi kịch và những chuyện hài hước. Tất cả cũng chỉ muốn nói với tôi rằng, trên đời này không có thứ tình cảm nào là vĩnh cửu và cũng muốn tôi phải mạnh mẽ, vui vẻ hơn. Anh tin rồi tình yêu mới sẽ đến.
Và sự thật là vậy. Sau hơn 1 tuần anh chủ động là người bạn đồng hành của tôi thì anh đã ngỏ lời nói thích tôi. Anh nói đây là tình yêu sét đánh. Anh không quan tâm tôi yêu ai, từng có quá khứ như thế nào, anh sẽ ở bên che chở cho tôi, giúp tôi vượt qua nỗi đau này.
Lúc đó, lòng tôi chông chênh lắm. Nhưng có lẽ vì quá buồn và cô đơn, không có ai dựa vào nên tôi đã đồng ý ở bên cạnh anh. Tôi hi vọng một chút ích kỉ của mình sẽ làm cho anh khiến tôi trở thành người vui vẻ hơn, tích cực hơn, quên đi chuyện cũ.
Nhưng trớ trêu thay, hơn 10 ngày nhận lời làm bạn gái của anh, tôi biết tin mình có bầu 2 tháng. Tôi không muốn lừa dối anh nên đã nói hết sự thật.
Anh hơi hốt hoảng. Hơn 10 ngày yêu mà bạn gái có bầu, vậy thì anh phải tính sao bây giờ? Tôi bỏ chạy ngay trong tối hôm đó, để lại anh trong căn phòng trống.
Ngày hôm sau, anh gọi điện cho tôi nói đã suy nghĩ kĩ. Tôi tưởng anh sẽ nói chia tay nhưng không. Anh nói vẫn yêu tôi và hi vọng sẽ được làm cha của đứa trẻ.
Quá hoang mang, tôi không đồng ý. Tôi dù muốn con mình có cha nhưng cũng không thể dựa vào một người đàn ông chỉ quen vài ngày. Rồi tôi cố tình né tránh anh. Nếu không thể quay lại với người cũ, tôi sẽ làm mẹ đơn thân.
Dù biết người yêu mang bầu với bạn trai cũ, anh vẫn năng nặc đòi cưới (Ảnh minh hoạ)
Nhưng tối nào anh cũng nài nỉ tôi, đến nhà tôi và gọi điện cho tôi để xin được làm cha đứa trẻ, được cưới tôi. Thực tình, 10 ngày yêu đâu đủ để anh khẳng định sẽ bên tôi cả đời? Tôi cũng chẳng có niềm tin nào nơi đàn ông nữa sau cú sốc lớn vừa xảy ra.
Tôi cầu xin anh để cho tôi được yên và hãy coi đó là cuộc gặp gỡ qua đường. Tôi khăn gói về quê với bố mẹ, cũng không dám nói chuyện mình mang bầu sợ bố mẹ lo. Ý định về thăm bố mẹ rồi sẽ đi đâu đó sinh sống rồi sinh con.
Nhưng... bằng các nào đó anh tìm được về tận nhà tôi. Tôi run lẩy bẩy sợ hãi. Anh săn lùng tôi như săn lùng vật báu. Anh rõng rạc thưa chuyện với bố mẹ tôi rằng anh đã yêu tôi và đã có con với tôi. Cái thai trong bụng tôi chính là con của anh và anh muốn được cưới tôi.
Khỏi phải nói bố mẹ tôi hoang mang đến nhường nào. Bản thân tôi thực sự không biết nên làm thế nào lúc này. Mọi chuyện đã bại lộ hết cả. Nếu tôi không đón nhận anh thì cái thai trong bụng này tôi phải nói với bố mẹ thế nào đây? Chỉ là lòng tôi ngổn ngang suy nghĩ, anh liệu có thật lòng hay chỉ là cảm xúc nhất thời của kẻ đa tình?
Chồng làm nữ đồng nghiệp có bầu, tôi có nên tha thứ? Xa vợ con trong một thời gian ngắn, chồng đã nhanh chóng cặp kè với nữ đồng nghiệp cùng công ty, còn làm cô ta có bầu. Vợ chồng tôi đều 32 tuổi. Thời gian vừa qua, do ảnh hưởng của bệnh dịch, việc làm ở công ty thất thường nên tôi xin tạm nghỉ, về quê để tập trung cho nuôi con...