Thấy tôi đi du lịch với mẹ kế, mẹ ruột so đo đòi tôi phải chu cấp mỗi tháng 20 triệu đồng
Thật đắng lòng khi người không chung dòng m.áu lại tử tế với tôi hơn ruột thịt…
Đã lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác buồn và thất vọng tận cùng như hôm nay. Tôi đang đi Thái Lan cùng mẹ kế và con trai riêng của mẹ. Chuyến đi có lẽ đã rất vui nếu như không có cuộc gọi 4 phút từ mẹ ruột của tôi, người đã bỏ rơi con để chạy theo “ tiếng sét con tim” từ 12 năm trước.
Chuyện xảy ra lâu rồi và tôi chẳng muốn nhớ lại nữa. Tôi cũng quyết định tha thứ cho mẹ vì cuộc sống hiện tại của tôi đã khá đủ đầy rồi, ông trời đã bù đắp lại hết cho tôi những gì bị thiếu thốn. Thế nhưng mẹ ruột lại không vui khi thấy tôi hạnh phúc. Khoảng 1 năm gần đây, bà liên tục xuất hiện và đòi tôi phải thực hiện nghĩa vụ của một đứa con, trong khi bà ấy không hề làm tròn trách nhiệm của một đấng sinh thành.
Ngày xưa mẹ cưới bố tôi theo sự sắp xếp của ông bà. Nhà nội tôi rất giàu có, nhiều đời theo nghề y. Bố tôi cũng là một bác sĩ giỏi nên ai cũng cho rằng nếu lấy ông sẽ sống trong nhung lụa. Cơ mà giàu sang cũng không thắng nổi tham vọng yêu đương. Mẹ sinh tôi xong thì càng lúc càng không muốn gần gũi chồng. Bà cũng không có chút tình cảm nào với bố tôi cả. Thế là bà bỏ nhà đi theo gã trai lạ về phương Nam, chỉ để lại một bức thư đòi ly dị và dặn chồng nuôi dạy con gái nên người.
Bố tôi chấp nhận cảnh gà trống nuôi con và không muốn đi thêm bước nào nữa. Trừ lúc bận rộn công việc thì ông dành hết thời gian cho tôi, chưa bao giờ bố quên lễ khai giảng, họp phụ huynh hay bất kỳ sự kiện quan trọng nào trong cuộc đời con gái.
Mãi gần đây khi tôi đã có công việc ổn định và có bạn trai rồi thì bố mới san sẻ sự quan tâm cho người khác. Cô ấy từng là bệnh nhân của bố, nhờ bố tận tình cứu chữa nên cô mới bước qua ranh giới sinh tử.
Sau một thời gian tâm sự, tìm hiểu thì bệnh nhân của bố đã chính thức trở thành mẹ kế của tôi. Lần đầu gặp gỡ cô ấy, tôi đã rất có cảm tình vì phong thái dịu dàng, khí chất thanh nhã, lại học thức và xinh đẹp. Tuy đã hơn 40 nhưng mẹ kế của tôi có diện mạo trẻ trung như mới 35 vậy. Gu thời trang của cô ấy còn gần giống tôi, thích mặc áo phông quần jeans và đi giày bệt.
Từ lúc có mẹ kế thì không khí gia đình tôi đầm ấm hơn hẳn. Ngôi nhà của bố con tôi giờ có thêm 2 người nữa, cậu em trai khác cha khác mẹ với tôi cũng là một đ.ứa t.rẻ ngoan. Mẹ kế chăm sóc nhà cửa vô cùng chu đáo, lúc nào cũng sạch sẽ thơm nức và có hoa tươi. Cô ấy nấu ăn rất ngon, ra ngoài k.iếm t.iền cũng giỏi. Bảo sao bố tôi rơi vào cảnh “rung động t.uổi xế chiều”, đã thề không lấy thêm vợ nữa nhưng cuối cùng vẫn cảm mến người phụ nữ xinh đẹp này.
Cả bố tôi và mẹ kế đều không cần sinh con nữa nên mọi thứ tốt đẹp nhất họ dành cả cho chị em tôi. Trong lúc bố bận rộn sự nghiệp riêng với mơ ước thăng hàm giáo sư thì mẹ kế thay ông chăm sóc tôi rất tốt. Cô ấy và tôi rất hợp tính nhau, có thêm người chia sẻ chuyện trò nên tôi ngày càng cảm thấy hạnh phúc.
Điều khiến tôi thích nhất ở mẹ kế chính là cô ấy cũng ham mê du lịch giống tôi. Gần như tháng nào 3 mẹ con cũng rủ nhau đi 1-2 chuyến. Xa có, gần có, đôi khi bố tôi cũng đi cùng nếu rảnh rỗi. Cả nhà cùng nhau trải nghiệm những vùng đất đẹp đẽ mới lạ, bồi đắp thêm tình cảm gia đình và ngày càng gắn bó với nhau hơn. Nhiều người không tin nhà tôi là “rổ rá cạp lại”, bởi tôi với con riêng của mẹ kế còn giống nhau như chị em ruột cơ.
Video đang HOT
Mọi thứ cứ êm đềm trôi đi cho đến một ngày đầu đông năm ngoái, tự dưng có số lạ nhắn tin cho tôi và bảo “Mẹ của con đây”. Bà ấy trở về Hà Nội thăm nhà, nhớ rằng bản thân còn đứa con gái ruột nên muốn gặp tôi xem bây giờ trưởng thành như thế nào.
Ban đầu tôi định không gặp nhưng bố khuyên nên bỏ qua chuyện cũ. Dù sao cũng là người dứt ruột đẻ ra mình nên tôi miễn cưỡng đến quán cà phê mà mẹ hẹn gặp.
Vừa thấy tôi bà ấy đã tay bắt mặt mừng. Nhưng thật lạ là tôi không có cảm xúc gì mấy. Chắc vì mẹ bỏ quên tôi quá lâu nên tình mẫu tử không có gì sâu sắc. Rồi bà ấy than thở số phận bạc bẽo, chồng hiện tại không tốt với bà, con riêng cũng tệ, thế nên bà muốn nối lại quan hệ với tôi cho có chỗ dựa về già.
Và trước khi chia tay mẹ nói gì với tôi mọi người biết không? Bà ấy muốn tôi chuyển khoản 5 triệu để mua vé máy bay về nhà, vì chồng hai không cho bà xu nào cả!
Bao năm mẹ chẳng thèm quan tâm đến con gái sống c.hết thế nào, vừa gặp lại đã xin t.iền một cách kỳ quặc. Tay chân mẹ đeo đầy vàng với nhẫn ngọc, tôi chẳng biết là giả hay thật nhưng cũng chuyển cho bà 5 triệu để đỡ mang tiếng con cái bất hiếu.
Tưởng mọi chuyện dừng lại ở cuộc tái ngộ gượng gạo ấy thôi, không ngờ từ lúc đó mẹ liên tục làm phiền tôi bằng những tin nhắn hỏi xin t.iền khá khó chịu. Chẳng biết vì sao bà lại có tài khoản mạng xã hội của tôi, xong gần như ngày nào bà cũng nhắn hỏi đang làm gì, có bận không, chuyển mẹ ít t.iền để đóng điện nước, đóng t.iền thuê trọ, trả nợ t.iền hàng v.v…
Tôi cố tình phớt lờ vì thực sự tôi biết mẹ không khó khăn đến mức vài trăm nghìn cũng chẳng có. Bố cũng đã chuyển cho bà ấy 100 triệu sau khi biết bà lấy 5 triệu của tôi, còn dặn sau này đừng làm phiền con gái. Mẹ chọn vứt bỏ tôi nên bố không bao giờ tha thứ cho bà. Bố bảo bà tự lo bản thân và đừng đòi hỏi ở tôi gì cả, tại bà không có tư cách làm mẹ.
Thấy tôi khổ sở vì cứ phải đấu tranh giữa lương tâm với trách nhiệm làm con nên mẹ kế cũng thấy tội. Cô ấy chủ động tâm sự với tôi, bảo tôi cứ mạnh dạn cắt đứt liên lạc với mẹ đẻ vì giờ ai cũng là người trưởng thành, có cuộc sống riêng rồi. Dù tôi tha thứ cho mẹ nhưng tổn thương trong lòng thì vẫn nguyên. Mỗi lần mẹ nhắn tin hỏi con có bận gì không, tôi đau lòng muốn khóc vì biết chẳng phải bà quan tâm đến mình, bà chỉ muốn tôi rảnh để chuyển t.iền cho bà ấy thôi.
Thấy tôi im lặng nhiều lần nên mẹ đẻ tỏ ra thiếu kiên nhẫn. Bà ấy bắt đầu bực mình khó chịu, quay sang trách móc tôi là “Con ác với mẹ vậy”. Lúc tôi lủi thủi một mình thì mẹ ở đâu? Lúc tôi một mình nằm trong viện ròng rã bao lâu vì bệnh nặng, bố vừa bận trực vừa chăm tôi thì mẹ ở đâu? Bây giờ thấy bố tôi tái hôn với người phụ nữ khác vẹn toàn hơn, lại yêu thương con gái riêng của chồng như con đẻ, gia đình đủ đầy hạnh phúc, mẹ tôi ghen tị nên cứ phải xen vào để đòi hết cái nọ đến cái kia.
Thấy tôi suốt ngày đi du lịch với mẹ kế xong đăng ảnh chụp chung lên mạng thì mẹ tôi khó chịu lắm. Bà nhắn tin nói con gái sung sướng ở nước ngoài, còn mẹ ruột thì ăn bánh mì cho qua bữa. Bà không nói giọng bình thường được mà cứ phải m.ỉa m.ai cơ. Mẹ kế bảo tôi đừng phản ứng gì cả. Kệ cho mẹ ruột muốn nói gì thì nói.
Tôi cứ nhẫn nhịn như thế cho đến hôm nay thì không chịu được nữa. Mẹ kế được người quen tặng lại mấy voucher ưu đãi ở resort Thái Lan, do họ có việc bận không đi được nên mẹ rủ chị em tôi đi cùng. Vé máy bay khá rẻ nên tôi hào hứng đi ngay.
Sang đến nơi, 3 mẹ con rủ nhau check in ngoài biển, tiện gọi video hỏi thăm bố luôn. Cả nhà vừa nói chuyện vui vẻ xong thì mẹ ruột tôi gọi đến. Dập máy 2 lần, bà vẫn tiếp tục gọi. Mẹ kế bảo tôi cứ nghe máy đi nhỡ đâu lại có chuyện quan trọng gì.
Tôi biết là chẳng có gì nghiêm trọng cả. Mẹ ruột lại ghen tị với việc mẹ kế đi du lịch cùng tôi nên bà cố tình gọi để châm chọc vài câu cho thỏa lòng thôi. Y rằng sau câu đầu hỏi han không thân thiện cho lắm, mẹ ruột liền nói một tràng khiến tôi sốc nặng.
Bà bảo giờ con sống như công chúa thế thì mỗi tháng chu cấp cho mẹ 20 triệu coi như báo hiếu. Mẹ kế của con giàu, chỉ có mẹ ruột nghèo nên “20 triệu chắc chả thấm vào đâu”. Xong mẹ kể lể ngày xưa bố suốt ngày ở bệnh viện khiến mẹ cô đơn, tủi thân, một mình chăm con trầm cảm nên buộc phải b.ỏ c.on lại. Mẹ càng nói tôi càng bức xúc, càng nói dài lại càng sai. Rốt cục thì bà ấy cũng chỉ níu tôi lại vì nhu cầu vật chất chứ chẳng hề có nửa lời thương con…
Mẹ kế muốn "giữ hộ" vàng cưới, tôi đau lòng khi bố ủng hộ đòi hỏi ngang ngược này
Trong lúc mẹ kế đang đắc ý thì ông bà nội với mẹ ruột của tôi xuất hiện, giúp tôi đòi lại tất cả số vàng hồi môn.
Bố mẹ l.y h.ôn năm tôi 16 t.uổi, em trai ở với mẹ còn tôi về ở với bố. Khi tôi 16 t.uổi rưỡi thì bố tái hôn. Người phụ nữ mà bố vội vàng đón về chỉ hơn tôi 7 t.uổi, và cô ta kém bố 18 t.uổi liền.
Bố bắt tôi phải gọi người phụ nữ ấy là "mẹ". Tôi phản đối thì bị phạt nhịn ăn, khi nào chịu nghe lời thì mới cho phép ăn cơm cùng họ. Vậy là tôi mang hết sách vở quần áo sang nhà ông bà nội ở. Ông bà biết chuyện liền mắng mỏ vợ hai của bố khiến cô ta căm tức tôi vô cùng.
Từ lúc không phải sống chung nhà với mẹ kế thì tôi thoải mái hơn hẳn. Nhưng cô ta không muốn buông tha cho tôi, người phụ nữ này liên tục kiếm cớ ra uy với mục đích khiến tôi sợ và nghe lời. Khi nào có mặt ông bà nội thì cô ta giả vờ an phận hiền lành, còn khi ông bà đi vắng hoặc chỉ có bố tôi ở cạnh thì mẹ kế hiện nguyên hình là một người đàn bà xấu tính.
Tôi chưa từng có định kiến với danh phận mẹ kế, bởi nhiều người tôi biết cũng là mẹ kế nhưng không cay nghiệt ích kỷ như cô này. Tôi chỉ xa lánh mỗi cô ta thôi, vì bao năm qua vợ hai của bố bộc lộ bản chất quá rõ ràng.
Bố tôi bất chấp mọi lời dị nghị để cưới một người đáng t.uổi con mình. Lấy về xong cô ta cũng chỉ suốt ngày ăn chơi, không chịu đi làm và chuyên ngửa tay xin t.iền bố tôi để tiêu xài phung phí. Vậy mà chẳng hiểu sao bố tôi vẫn mù quáng chiều chuộng vợ hai, cô ta thích gì bố cũng cho hết. Ông kiếm ra t.iền nên vợ hai xin dăm ba chục triệu cũng chẳng tiếc.
Tôi cay đắng nhớ lại hồi xưa, mẹ chưa có lương nên xin bố 2 triệu để đóng học cho con gái. Ông ấy đã mắng mẹ rất nặng lời rồi rút ví ra mấy tờ t.iền ném xuống đất, bắt mẹ phải quỳ xuống nhặt. Bố luôn chỉ trích mẹ tôi là vô dụng, ăn bám chồng. Và sau khi l.y h.ôn ông ấy lại mang về một người phụ nữ hội tụ đủ những "phẩm chất" tồi tệ mà ông từng miệt thị.
Bà nội từng nói chuyện riêng với bố tôi, bảo rằng vợ hai của bố không tốt đẹp gì, không yêu thương bố và chỉ quan tâm đến t.iền bạc tài sản mà thôi. Song bố tôi cãi lại bà nội như một kẻ u mê, bênh vợ trẻ chằm chặp và dọa sẽ từ mặt gia đình nếu mọi người tiếp tục chê bai người phụ nữ kia.
Cuối cùng thì cả họ nội chán đến nỗi mặc kệ không thèm can ngăn nữa. Tôi đi học cũng nhiều lần bắt gặp mẹ kế ôm vai bá cổ trai lạ trên phố, ngồi cười đùa trong quán trà sữa như kiểu tình nhân. Nhưng tôi biết dù có về mách bố thì ông cũng sẽ không tin, ngược lại còn đ.ánh mắng tôi là vu oan giá họa cho vợ "ngoan xinh yêu" của ông ấy.
Sự mù quáng của bố vẫn tiếp diễn cho đến tận lúc tôi lấy chồng. Tôi không muốn bố và người phụ nữ kia xuất hiện trong ngày trọng đại của mình, nhưng trên danh nghĩa họ vẫn đang là bố mẹ của tôi nên đành nhắm mắt kệ cho họ đứng trên sân khấu đám cưới.
Mẹ ruột tôi cũng đến tham dự, tuy nhiên bà lặng lẽ ngồi một góc như khách mời bình thường, cùng với cậu em trai nhút nhát của tôi. Nhìn thấy mẹ mà tôi trào nước mắt, mẹ kế đứng cạnh lại tưởng tôi xúc động khi có cô ta làm đại diện nhà gái nên cứ nắm tay giả bộ an ủi tôi. Tôi giật ra thì bị bố trừng mắt. Đúng là một lễ cưới ám ảnh.
Cưới xong tôi thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ mình thoát khỏi mẹ kế rồi. Tôi chưa bao giờ công nhận thân phận của cô ta, còn cô ta đi đâu cũng giới thiệu tôi là "con riêng của chồng" với giọng m.ỉa m.ai phát sợ.
Ấy vậy mà nỗi khổ do mẹ kế mang lại vẫn chưa dứt! Ngay trong bữa cơm lại mặt sau hôm cưới, mẹ kế hùng hồn đưa ra đề nghị là tôi phải đưa hết vàng cưới, trang sức hồi môn và t.iền mừng cưới cho cô ta. Lý do mẹ kế đưa ra là tôi "còn quá trẻ", chưa biết quản lý t.iền bạc hợp lý, cũng chưa có việc lớn cần dùng nên cô ta sẽ nhận "trọng trách nặng nề" là giữ hộ tài sản cho con gái.
Đương nhiên là vợ chồng tôi phản đối kịch liệt. Chồng tôi biết bản chất của người phụ nữ kia nên anh cũng không gọi cô ta là mẹ. Anh yêu cầu cô ta trả lại hộp t.iền mừng cưới nhà gái mà vợ chồng tôi chưa kịp kiểm kê, tiện thể cảnh cáo luôn cấm cô ta đụng vào số vàng tôi được tặng trong lễ cưới. Hôm trước do bận rộn mệt mỏi với việc tiếp khách nên tôi giao cho đứa em trai trông hộp t.iền mừng. Chắc mẹ kế bắt nạt nó nên giờ hộp t.iền mới ở trong tay cô ta.
Điều tôi không ngờ nhất chính là bố cũng tham gia vào vở kịch giành giật nực cười này. Ông công khai ủng hộ vợ hai, bắt vợ chồng tôi giao nộp hết những thứ mà cô ta yêu cầu. Ông còn bảo vợ chồng tôi hỗn láo, dám cãi lại "người lớn" trong nhà. Đúng là xét vai vế thì mẹ kế hơn chúng tôi, cơ mà tất cả phương diện khác thì cô ta chẳng có tư cách gì để lên mặt với vợ chồng tôi cả.
Đang lúc căng thẳng thì tự dưng ông bà nội lẫn mẹ ruột tôi cùng xuất hiện. Họ đến để truy hỏi vụ hộp t.iền. Chắc cậu em đã kể lại cho mẹ biết rằng vợ hai của bố giật mất t.iền mừng cưới của chị gái, thế nên ông bà nội với mẹ ruột lấy cớ đòi t.iền hộ tôi để tới dằn mặt mẹ kế.
Sau khi l.y h.ôn quả thực mẹ tôi mạnh mẽ hơn hẳn. Bà cất giọng đầy đanh thép, luận tội vợ hai của bố không thiếu cái gì. Dù trước đó mẹ kế đang đắc ý vì được bố tôi "chống lưng", nhưng cô ta không ngờ phe bênh tôi còn mạnh hơn 2 người họ cộng lại!
Kết cục âm mưu cướp trắng của hồi môn từ tôi đã thất bại. Mẹ kế ấm ức bê hộp t.iền mừng cưới ra trả cho tôi. Ông bà nội tiện thể tuyên bố luôn sẽ chia đôi tài sản thừa kế cho 2 đứa cháu nội, cũng chính là tôi và em trai. Bố tôi với mẹ kế không được cái gì, ông bà bảo họ yêu thương quấn quýt nhau thì cứ vậy mà sống, không cần làm phiền đến ai cả. Bố tôi với mẹ kế tức điên lên, phản đối ông bà bất công nhưng dĩ nhiên là chẳng ai thèm nghe họ nói.
Trên đường về nhà chồng tôi cứ tủm tỉm cười. Nhớ lại vẻ mặt trắng bệch của mẹ kế khi bị mọi người chỉ trích mà không cãi được câu nào, mọi ấm ức trong lòng tôi bao năm đã tan biến. Chồng tôi bảo từ giờ cứ việc sống vui vẻ hạnh phúc, người xấu nết thì kết cục thế nào chẳng cần quan tâm.
Quyết định đi bước nữa với người gấp đôi t.uổi vì lời hứa chu cấp cho các con tôi, nhưng rồi tôi phát hiện ra một sự thật phũ phàng Có lẽ mọi người sợ phải chia đất cho tôi nên mới vội vàng phân chia tài sản. Khi chồng tôi còn sống, mẹ con tôi có cuộc sống an nhàn hạnh phúc. Chồng tôi số không thọ, hơn 30 t.uổi đã qua đời do bệnh hiểm nghèo. Anh ra đi để lại cho tôi 2 đứa con thơ và khoản nợ 100...