Thấy sợ hãi chỉ sau một lần đi nhậu với chồng
Tôi thấy sửng sốt, dường như chồng biến thành một con người hoàn toàn khác. Đâu có vẻ hiền lành như ngày nào, anh cũng hò dô như ai, cũng buông những lời lẽ chẳng được đẹp đẽ mấy.
ảnh minh họa
Chồng tôi nổi tiếng là ngoan hiền, được hàng xóm xung quanh quý mến. Anh được sinh ra trong gia đình gia giáo, từ nhỏ chỉ có ăn học, bố mẹ quản lý rất gắt gao. Ngay cả khi lớn lên rồi, bố mẹ vẫn còn bao bọc như ngày còn nhỏ. Nhất là mẹ anh chỉ cần anh cầm đến cốc bia hay chén rượu là không hài lòng và ngăn con uống ngay lập tức.
Trong mắt bố mẹ chồng, anh là đứa con ngoan, lành và không hề có những tật xấu nào. Trước đây khi yêu anh tôi nghĩ anh không đụng vào bia rượu, thuố.c l.á… tôi thấy an tâm phần nào, nhưng bây giờ anh lại khiến tôi hoang mang.
Vợ chồng tôi cũng mới cưới nên quấn quýt nhau lắm, đi đâu hai vợ chồng cũng đều đưa nhau đi. Nhìn chúng tôi như đôi chim câu, mọi người trong gia đình cũng vui vẻ lắm. Những người bạn bè của chồng thì tôi cũng đã biết và tiếp xúc từ lâu, họ cũng đều là những con người thành đạt và sống có chừng mực. Còn đồng nghiệp của chồng thì tôi lại chưa gặp mặt bao giờ.
Hôm trước, chồng tôi gọi điện cho tôi bảo chuẩn bị quần áo, trang điểm để đi liên hoan với đồng nghiệp của anh. Nhân tiện đây cũng giới thiệu tôi với mọi người luôn. Tôi hí hửng lắm vì tôi rất muốn biết môi trường anh làm việc như thế nào? Mọi người sống với nhau ra sao ?
Khi hai vợ chồng đến nơi thì mọi người cũng đông đủ cả. Số lượng người khoảng hơn chục người, nam nữ có đủ cả. Nhưng có một điều khiến tôi thấy bất ngờ đó là các cô đồng nghiệp của chồng ăn mặc rất gợi cảm. Họ đều xinh đẹp và trang điểm rất đậm, mặc dù cũng đã lớn tuổ.i nhưng họ vẫn chưa lập gia đình.
Trong bữa ăn, mọi người cũng chúc tụng, làm quen với tôi rôm rả lắm. Tôi cũng cố gắng tươi cười hòa đồng với mọi người. Vì lần đầu mới gặp đồng nghiệp của anh chưa hiểu hết mọi người nên tôi cũng hơi ngượng ngùng không được tự nhiên cho lắm. Tôi để ý thấy mọi người đều hết mình trong cuộc vui này. Mấy cô đồng nghiệp của anh cũng rất bạo dạn, từng người lần lượt đứng lên chúc rượu các anh. Họ trêu nhau bằng những lời lẽ buông lả, có lẽ họ làm việc cùng nhau nên cảm thấy bình thường, nhưng tôi lại thấy không được thích hợp cho lắm.
Video đang HOT
Điều là nhất là chồng tôi, vốn không biết uống rượu bia nhưng anh cũng nhiệt tình lắm. Tôi thấy bao nhiêu rượu rót ra anh cũng uống hết, anh lại còn chủ động gọi thêm rượu ra cho mọi người uống. Tôi thấy sửng sốt, dường như chồng biến thành một con người hoàn toàn khác. Đâu có vẻ hiền lành như ngày nào, anh cũng hò dô như ai, cũng buông những lời lẽ chẳng được đẹp đẽ mấy. Tôi cố gắng không tỏ ra khó chịu, cứ lặng lẽ ngồi nhìn cách mọi người cư xử với nhau. Thỉnh thoảng góp vui với nhau bằng vài câu tầm phào nào đó.
Mặc dù tôi ngồi ngay bên cạnh chồng mình nhưng có một cô gái ngồi đối diện chồng tôi cứ liếc xéo anh. Thỉnh thoảng lại gặp cho anh đồ ăn kiểu như rất quan tâm. Dường như cô ấy cố tình thể hiện những hành động lộ liễu khiến tôi khó chịu, còn anh thì dửng dưng như không. Suốt bữa ăn chồng chẳng thèm quan tâm xem tôi như thế nào.
Tàn cuộc nhưng dường như chồng tôi vẫn còn muốn nấn ná ở lại với một số người nữa. Nếu tôi không hai ba lần, cấu véo vào người chắc anh vẫn chưa chịu về. Mặc dù lúc đó đã gần 12h đêm.
Khi về đến nhà tôi mới bắt đầu phàn nàn về anh, tôi cũng tỏ ý rằng những người đồng nghiệp của anh khiến tôi không được an tâm cho lắm. Chồng cũng bao biện: “Đấy là bạn bè đồng nghiệp của anh, trông họ như vậy nhưng ai cũng đối tốt với mình. Lúc ăn uống, vui vẻ với nhau thì xuề xòa một chút có làm sao”. Bực quá, anh vẫn còn cãi cố được, tôi mỉa anh: “Đối tốt như cái cô ngồi đối diện anh đấy hả”. Anh biết không cãi lại được nên chẳng thèm nói gì với tôi nữa.
Hôm đó, anh không thèm ôm tôi ngủ. Tôi thấy hoang mang quá, con người thực sự của chồng tôi chưa hiểu rõ hết. Bình thường anh đâu có những hành động, lời nói thô thiển như vậy. Tôi sợ nếu cứ tiếp tục như vậy thì chồng sẽ bị đồng nghiệp lôi kéo, dụ dỗ sa vào những cạm bẫy mất. Tôi lo lắng hơn nữa là những cô đồng nghiệp làm việc cùng anh trông rất lả lơi, tôi sợ chồng sẽ ngoạ.i tìn.h lăng nhăng bên ngoài.
Thực sự tôi sợ lắm, bởi từ bé chồng không hề được tiếp xúc với những thú vui, tật xấu bên ngoài. Tôi sợ khi anh không biết chọn lọc bạn bè để chơi rồi cũng sa ngã mất. Tôi phải làm sao để chồng hiểu được nỗi lòng của mình. Tôi thấy tôi lo lắng như vậy không phải là thừa, vì tôi phải bảo vệ cho hạnh phúc của mình chứ. Điều đó có gì sai, chị em có chiêu giữ chồng cao tay nào chỉ cho tôi với.
Theo blogtamsu
Cú sốc của cô gái xinh đẹp sau khi một lần thử lòng người yêu
M nảy ra ý tưởng thử lòng người yêu. Cô nhõng nhẽo, nằng nặc đòi người yêu lội xuống sông hái cho mình mấy bông lục bình để chơi.
Trung tâm Giáo dục và Dạy nghề Thủ Đức (TP. HCM) là nơi rất nhiều cô gái từng có quá khứ u tối đang nương tựa, học một cái nghề để làm lại cuộc đời. Mỗi cô gái ở đây đều có một câu chuyện về cuộc đời éo le của mình, về những sóng gió đưa đẩy khiến bản thân phải sa vào con đường buôn phấn bán hương.
Trong rất nhiều cô gái, N.P.T.M. là cô gái khiến người ta phải chú ý tới nhất. Theo các cán bộ ở trung tâm, M ít nói, không hay giao tiếp, kể cả với những người cùng phòng, cô chẳng mấy khi mở lòng cùng ai, thỉnh thoảng lại khóc vô cớ. Người ta nói rằng, cô có vấn đề về thần kinh sau một cú sốc quá lớn. Cuộc đời thăng trầm của M được ghi trong hồ sơ chỉ vỏn vẹn vài dòng nhưng có nghe những cán bộ thân thiết với cô kể chuyện mới hay nỗi thống khổ của cô gái.
Món quà lúc nửa đêm
M sinh ra và lớn lên ở miền quê Kiên Giang trong một gia đình khá giả. Tuy chỉ làm nông nghiệp nhưng bố mẹ M cũng có của ăn của để, lại chỉ có mình cô là con gái nên hết sức yêu chiều. Tuổ.i thơ của M trôi qua êm đềm như bao người bạn cùng trang lứa.
16 tuổ.i, M yêu Trần Văn T, anh bạn hàng xóm đã cùng lớn lên với mình.Tình yêu của M và T được sự ủng hộ của cả hai gia đình. Bố mẹ T và bố mẹ M đều muốn mau chóng làm đám cưới để đôi trẻ được sớm tối bên nhau, gia đình cũng có thêm người, thêm vui. Tình yêu của T và M cứ thế được bồi đắp trong những xúc cảm ngọt ngào và cả sự trong sáng, vụng dại của tuổ.i trẻ. Không phải lo lắng cho tương lai, lại được cha mẹ cưng chiều, bao bọc từ nhỏ nên sắp đến tuổ.i làm vợ, làm mẹ mà mà M vẫn đỏn.g đản.h, nhõng nhẽo, ưa nịnh như một đứ.a tr.ẻ. T hơn M 6 tuổ.i nên chững chạc hơn nhiều.
Biến cố làm thay đổi cuộc đời họ xảy ra khi M 17 tuổ.i. Đó là vào một buổi hè nóng nực. Sau bữa cơm chiều như thường lệ, T sang đón M di dạo mát. Miền quê chẳng có nhiều nơi để đôi trẻ hẹn hò nên T đưa M ra bờ sông hóng gió. Ngắm sóng nước mênh mông, bỗng thấy giữa dòng có một đám lục bình đang trôi chầm chậm, M nảy ra ý tưởng thử lòng người yêu. Cô nhõng nhẽo, nằng nặc đòi người yêu lội xuống sông hái cho mình mấy bông lục bình để chơi. Nhìn dòng nước đen, T lắc đầu ngao ngán, anh không muốn phải chiều theo ý định nhất thời nông nổi, trẻ con của M, nên ra sức giải thích rằng bơi đêm như vậy rất nguy hiểm...
Nhưng T càng giải thích thì M càng khăng khăng đòi bằng được. Vốn quen tính muốn gì được nấy nen M vùng vằng, nói rằng nếu T không chịu hái lục bình cho mình thì tức là anh chẳng thật lòng yêu cô, và tình yêu của họ chẳng còn lý do gì để tiếp tục. T tức giận toan bỏ về thì M khóc toáng lên. Nước mắt của cô làm T bối rối, rồi cực chẳng đã, anh chàng lội xuống nước, bơi ra đám lục bình để chiều lòng người yêu.
Người yêu chế.t đi đẩy M vào cảnh không chốn dung thân. Ảnh minh họa.
Thấy T chịu xuống hái hoa cho mình, M mừng lắm, cô đứng trên bờ nhoẻn cười, vỗ tay cổ vũ T. Bơi ra giữa dòng sông, hái được bông lục bình, một tay cầm hoa, một tay khỏa nước, T gồng mình bơi về phía bờ nơi M đang đứng. Nhưng đêm tối, không nhìn thấy bờ, anh bơi vào một vùng nước xiết, bị xoáy nước hút xuống, T chới với. Thấy người yêu vẫy vùng trong làn nước tối đen, M tưởng T trêu chọc nên vùng vằng đứng dậy dọa đi về. Nhưng đi được một quãng vẫn không thấy người yêu bơi được vào bờ. Lúc này M mới hố hoảng chạy lại chỗ bờ sông thì không còn thấy bóng dáng T đâu nữa. Anh đã chìm nghỉm trong làn nước. Sợ mãi, M hô hoán, gào thét cầu cứu. Nhưng đôi bờ sông vắng vẻ, chẳng có ai nghe thấy tiếng kêu cứu của M.
Ngay đêm đó, một nhóm trai tráng và những người thợ lặn giỏi nhất được thuê để tìm kiếm T, nhưng họ ngụp lặn tới tận xế trưa hôm sau mà T vẫn bặt vô âm tín. Nhiều ngày sau đó, công việc tìm kiếm T vẫn được tiếp tục. Gia đình T và M vẫn nuôi hi vọng mong manh rằng T còn sống . Nhưng niềm hi vọng ấy chẳng còn cơ sở nào để tồn tại, khi nhiều tuần sau T vẫn không trở về. Quá tuyệ.t vọn.g, ngày nào M cũng ngồi bên bờ sông khóc than người yêu, tự trách mình đã gây ra cái chế.t oan uổng cho anh.
Bí mật sau nhiều năm giấu kín
Mất người yêu, M đã phải gánh chịu một nỗi đau quá lớn, nhưng còn một nỗi đau lớn hơn nữa, đó là điều tiếng nghiệt ngã, dai dẳng mà gia đình T và những người dân ở vùng thôn quê đó đổ lên đầu M. Gia đình T một mực cho rằng M chính là người đã hại chế.t T. Mẹ T ngày nào cũng sang nhà M gào khóc đòi con, rồi chử.i rủa M thậm tệ. Họ hàng, hàng xóm đều xa lánh M, họ nhìn M với ánh mắt là một kẻ giế.t ngườ.i, đầy hận thù và khinh miệt. Ngày nào M cũng nhốt mình trong phòng, dằn vặt bản thân đến tàn tạ, suy kiệt.
Rồi một ngày, không thể chịu nổi không khí u ám, ngột ngạt ở quê, M bỏ nhà lên TP. HCM, mong có thể quên được quá khứ, xây dựng một tương lai mới. Nhưng chân ướt chân ráo lên thành phố, không nghề, không chữ nghĩa, M bơ vơ giữa một biển người. Càng cô đơn, M mới lại càng thấm thía tình yêu T dành cho mình, và không như cô mong đợi, hình bóng T còn ám ảnh cô nhiều hơn trước.. Bắt đầu từ đây, M sa chân vào con đường bán thân nuôi miệng. Trong một lần dự tiệc với một đại gia buôn đồ nội thất ngoại nhập, M được đại gia này "sang tay" cho đối tác để làm quà, vì nhận được đơn hàng có giá hời.
Đêm đó, M nhẫn nhịn ngoan ngoãn đợi gã nhà giàu kia tới để mua vui. Nhưng có một điều kỳ lạ là gã muốn M phải bị bịt mắt. Chỉ khi cuộc vui đã tàn, M như chế.t lặng khi biết người đứng trước mặt cô là T.
Sau những bàng hoàng, bẽ bàng, tủ.i nhụ.c và uất hận, M khóc như chưa bao giờ được khóc. Đêm hôm ấy, T không chế.t. Anh đã ra Bắc xây dựng một cuộc sống mới với vợ con đề huề. Trước khi bỏ M lại một mình, đối diện với quá khứ và căn phòng trống hoác, T còn ném lại một nắm tiề.n và cười khẩy. Anh ta nói rằng đó là những gì xứng đáng cho việc M đã coi rẻ mạng sống của người yêu mình.
Sau đó M lang thang như người mất hồn và sống tiếp cuộc đời tăm tối cho đến khi được đưa vào Trung tâm Giáo và Dạy nghề Thủ Đức. Những cán bộ ở đây nói rằng khó có thể hiểu được M, bởi lúc thì cô cười rất lớn, lúc lại gào khóc, uất hận. Những điều đó cũng dễ hiểu, bởi hiếm có ai phải trải qua nỗi đau đến tận cùng như cô gái này.
Theo Phunutoday