Thấy phòng tân hôn ở nhà chồng, em “bật ngửa”, chỉ muốn bỏ chạy thoát thân
Không biết phòng ốc như vậy thì làm sao vợ chồng em động phòng đây?
Chỉ còn hai ngày nữa là đám cưới của em diễn ra. Thế nhưng thay vì cảm giác hồi hộp, sung sướng, giờ em lại thấy bất mãn, hoang mang.
Tụi em ở xa nhau. Nhà chồng em cách nhà em tới 300km nên khi yêu, em chưa một lần về thăm nhà anh. Anh vào chỗ em lập nghiệp nên những dịp quan trọng mới về quê. Em cũng đã nhìn cảnh nhà anh qua những bức ảnh anh gửi. Trong ảnh, em thấy nhà anh cũng không đến nỗi tệ. Đó là căn nhà ba gian kiểu cổ, không gian rộng rãi, trước nhà có sân vườn mát mẻ, thoáng đãng.
Đến tận khi bàn chuyện cưới xin, em mới đến nhà anh một lần. Ngay lần này, em đã bị choáng toàn tập vì không gian sống “hạn hẹp” ở nhà anh. Nhà anh sống tới tứ đại đồng đường, cả mấy thế hệ gồm hơn mười người chen chúc nhau trong căn nhà bé tẹo. Thậm chí phòng ăn nhà anh cũng không có mà dọn cơm ngay dưới nền nhà.
Ngay lần này, em đã bị choáng toàn tập vì không gian sống “hạn hẹp” ở nhà anh. (Ảnh minh họa)
Nhìn căn nhà không có phòng ốc kín kẽ, em thật sự thắc mắc vì sao mấy anh chị anh lại “sản xuất” được em bé. Mà kì lạ là cũng không ai chịu ra ở riêng cho thoải mái. Bữa cơm ấy, em ngồi phía dưới mâm, chưa kịp ăn thì thức ăn đã vơi vì quá đông đũa gắp.
Em tâm sự với anh, anh nói nhà anh đất chật, muốn xây nhà cũng không còn đất để xây. Mua đất riêng thì chẳng ai đủ điều kiện nên cứ tá túc mà sống. Còn chuyện “sản xuất” em bé thì chồng em cũng chịu, không giải thích được.
Em choáng thì choáng nhưng cũng không suy nghĩ nhiều vì tụi em quyết định sống tại nhà em. Khi cưới xong, em chỉ ở nhà anh một tuần rồi lại khăn gói vào lại quê em để đi làm. Thế nên chuyện nhà to nhà nhỏ, em chẳng quan tâm.
Video đang HOT
Nhưng hôm nay, khi về quê anh đặt mâm cỗ và xem phòng cưới, em mới bất mãn thật sự.
Phòng cưới của tụi em không hề có hoa hồng, không có giường mới, tủ mới, càng không có bong bóng trái tim lung linh như trong ảnh. Nói là phòng cũng không phải vì nó chỉ là một khoảng trống được che bởi một tấm ri-đô mỏng tang. Chỉ cần một cơn gió thôi, tấm ri-đô ấy lại bay phất phơ, khoe cả cái giường cũ bên trong.
Như thế này thì đêm tân hôn, vợ chồng em còn “làm ăn” gì được nữa? (Ảnh minh họa)
Xung quanh là giường ngủ của mấy anh chị, bố mẹ, bà nội chồng. Căn nhà nhìn thì rộng thật nhưng khi đặt nệm xuống thì chẳng còn thấy chỗ trống ở đâu nữa. Như thế này thì đêm tân hôn, vợ chồng em còn “làm ăn” gì được nữa?
Em bàn với chồng đêm tân hôn, đếm xong tiền mừng rồi hai đứa ra khách sạn ngủ. Anh gõ đầu mắng em khùng, nhà có không ở, sao phải đi khách sạn cho tốn tiền. Phòng tân hôn kiểu này đúng là lần đầu tiên em thấy.
Tự dưng cơn bất mãn trong em nổi dậy dữ dội. Làm sao để sống sót trong một tuần đây? Đêm tân hôn làm sao động đậy đây, đến cựa mình, thở mạnh còn không dám nữa là? Ôi, em chán quá mọi người ạ. Làm sao cải thiện tình hình đây? Kiểu này em hết muốn cưới hỏi rồi.
Theo afamily.vn
Đêm tân hôn bàng hoàng, nhục nhã vì chồng "đánh bài ngửa", phanh phui quá khứ đen tối
Đêm tân hôn cuối cùng đã đến. Tôi vào phòng tân hôn chờ đợi rất lâu thì Nghĩa mới xuất hiện. Không ôm ấp, vuốt ve âu yếm tôi, Nghĩa nói với tôi bằng giọng lạnh lùng, hách dịch.
Tôi năm nay 28 tuổi. Sinh trưởng trong 1 gia đình giàu có, lại có được ngoại hình xinh đẹp, thu hút nên tôi được các chàng trai để ý, theo đuổi từ khi rất nhỏ. Mải mê yêu đương, tìm hiểu người khác phái, tôi xao nhãng học hành. Thành tích học tập của tôi suốt 3 cấp đều rất lẹt đẹt. Khi vào học đại học, tôi sống xa gia đình nên càng có nhiều cơ hội để yêu đương, hẹn hò.
Yêu nhau được 3 tháng thì tôi chuyển đến căn hộ của anh sống. Hình minh họa
Tôi quen biết Thanh, 1 thiếu gia học cùng trường ngay từ năm nhất đại học. Thanh là công tử ăn chơi có tiếng vì vậy khi yêu tôi, anh đưa tôi đến các cuộc vui thâu đêm suốt sáng. Yêu nhau được 3 tháng thì tôi chuyển đến căn hộ của anh sống.
Do nông nổi và không biết cách bảo vệ bản thân mình, tôi đã mang thai 2 lần trong thời gian yêu Thanh. Thấy cả 2 còn quá trẻ, chưa sẵn sàng cho cuộc sống gia đình, Thanh và tôi đều thống nhất sẽ bỏ đứa bé. 2 lần bỏ thai khiến tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần.
Yêu Thanh được 2 năm, tận hiến cho anh, tưởng có thể cùng anh đi đến cuối con đường nào ngờ tôi đau đớn đến trào nước mắt khi phát hiện Thanh có người con gái khác. Níu kéo không thành, dày vò, trách móc anh không xong, tôi đành nhìn anh bước theo người khác.
Chia tay Thanh với vết thương lòng vẫn còn đang rỉ máu, tôi lao vào những cuộc tình chóng vánh chỉ vài ba tháng để quên hết muộn phiền. Nghĩ rằng mình "chẳng còn gì để mất" nên tôi rất dễ dãi trong chuyện ấy. Lần thứ 3 mang thai, tôi còn không biết rõ ai là bố của đứa trẻ. Đến gặp bác sỹ ở phòng khám, bác sỹ nói thành tử cung của tôi đã quá mỏng sau 2 lần nạo, hút thai, nếu tôi còn bỏ thêm lần nữa, tôi sẽ khó có con sau này. Tôi khóc và nói: "Xin bác cứ bỏ giúp cháu. Vì nếu giữ lại, cháu cũng không biết làm thế nào."
Sau khi ra trường, làm việc ở thành phố vài năm, tôi bắt đầu thấy mệt mỏi, áp lực nên đã nghe theo lời mẹ "về quê, xin 1 công việc nhàn nhã rồi bố mẹ kiếm cho 1 tấm chồng". Tôi với Nghĩa- chồng tôi bây giờ quen biết nhau qua mai mối. Nghĩa hơn tôi 2 tuổi, anh hiện là kỹ sư xây dựng. Nhìn bên ngoài, Nghĩa là người hiền lành, thật thà lại chịu khó làm ăn. Khi hẹn hò, anh cũng hết mực yêu thương, chiều chuộng tôi. Tôi quyết định lấy Nghĩa nghĩ rằng lấy được người chồng hiền lành, tử tế như anh tôi có thể sống an phận, quên đi quá khứ đen tối năm xưa. Bố mẹ tôi cũng hết sức ủng hộ chuyện của tôi với Nghĩa, bất chấp hoàn cảnh nhà Nghĩa rất khó khăn, không thể so sánh được với nhà tôi.
Đám cưới của tôi được tổ chức sau khi tôi quen Nghĩa được 3 tháng. Trong đám cưới, bố mẹ đã trao cho tôi khoản tiền 500 triệu làm của hồi môn cùng với một số lượng lớn vàng bạc, trang sức khiến cả 2 họ "lác mắt". Tôi mỉm cười hạnh phúc và nghĩ rằng cuối cùng hạnh phúc đã đến với mình.
Đêm tân hôn cuối cùng đã đến. Tôi vào phòng tân hôn chờ đợi rất lâu thì Nghĩa mới xuất hiện. Không ôm ấp, vuốt ve âu yếm tôi, Nghĩa nói với tôi bằng giọng lạnh lùng, hách dịch.
"Diễn đủ rồi. Tôi lấy cô nói thật chỉ vì tiền, hãy đối xử với tôi một cách tử tế", Nghĩa nói.
Không ôm ấp, vuốt ve âu yếm tôi, Nghĩa nói với tôi bằng giọng lạnh lùng, hách dịch. Ảnh minh hoạ.
"Anh nói gì vậy? Giờ chúng ta đã là vợ chồng, em có thể đưa hết tài sản cho anh nhưng anh đừng nói với em bằng cái giọng đấy", tôi đáp.
Nghĩa thấy vậy không thương, anh buông lời mắng tôi: "Tôi nói cho cô biết, cô đừng nghĩ rằng tôi lấy cô vì yêu hay gì cả. Tôi chấp nhận lấy cô vì tôi cần tiền còn cô cần 1 tấm chồng. Còn chuyện ngày xưa cô yêu ai, ngủ với bao nhiêu thằng, phá thai bao nhiêu lần, đừng nghĩ tôi không biết gì. Đồ con đàn bà lăng loàn, ti tiện".
Thấy tôi khóc, dọa ly hôn, Nghĩa còn lên tiếng thách thức sẽ phanh phui tất cả chuyện quá khứ khiến tôi nhục nhã, không thể lấy được ai nữa. Mấy hôm nay, tôi buồn bã, đau khổ vô cùng. Tôi từng có quá khứ đen tối, đáng xấu hổ nhưng giờ, tôi muốn sống cuộc sống đơn giản, an phận cũng không được sao?
Theo ngoisao.net
Bước vào phòng tân hôn, chồng nhìn mặt tôi rồi mắng nhiếc: "kẻ lừa đảo" Những tưởng đó sẽ là đêm đáng nhớ của cuộc đời mình. Nào ngờ, tôi đã phải khóc trong nước mắt suốt cả đêm vì bị anh đay nghiến không nghe tôi giải thích bất cứ điều gì Tôi là cô gái có vẻ ngoài không ưa nhìn cho lắm, và đặc biệt là có một vết chàm trên mặt, lúc trước tôi...