Thấy người yêu cũ vào khách sạn cùng đàn ông, tôi nhìn khinh bỉ để 10s sau nhục mặt biết..
Tôi đứng chết trân tại chỗ nhìn em cùng gã đàn ông già vào khách sạn nơi tôi đang tiếp khách. Cứ ngỡ em phải làm “gái” kiếm tiền nhưng tôi đã lầm.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổi, xuất thân từ vùng nông thôn nghèo. Hiện tôi đang làm nhân viên sales cho một tập đoàn du lịch – khách sạn ở Hà Nội. Thu nhập khá ổn. Gia đình tôi nghèo lại đông anh em nên ngay từ thời sinh viên, tôi đã lao đầu vào làm thêm kiếm tiền. Thật may tôi ra ra trường được đúng hạn. Thế nhưng nhờ có tài ăn nói, cộng một chút bảnh trai, tôi không làm ngành kỹ sư tôi học mà lại chuyển qua làm kinh doanh. Người ta vẫn nói “phi thương bất phú” là vì thế.
Tôi sống khổ cực đã nhiều năm, thực sự tôi rất sợ nghèo đói. Tôi không kết thân với đám bạn quê của mình, thay vào đó, tôi học cách sống của giới thượng lưu, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để có thể tồn tại trong giới đó. Tiền đối với tôi luôn là thứ quan trọng nhất, kể cả gia đình, tôi cũng không coi trọng bằng vật chất.
Tôi có rất nhiều cô gái vây quanh nhưng để mà nhận lời qua lại, tôi chỉ chọn những cô nhà có điều kiện. Tôi muốn cuộc đời tôi và con tôi sau này phải được sung sướng. Tôi luôn có cảm giác mình bị thiệt thòi quá nhiều bởi dù tôi có làm, có cố gắng đến mấy cũng không thể nào bằng một gia đình có sẵn nền tảng.
Ở thời điểm hiện tại, tôi cũng tạm coi là thành công, tôi mua được một căn chung cư nhỏ và cũng có xe riêng. Tuy không phải dạng siêu xe 4 bánh gì nhưng tôi cũng khiến nhiều gã đàn ông khác phải ghen tỵ khi nhìn thấy tôi.
Video đang HOT
Hôm đó tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ tại một khách sạn hẹn đối tác. Chúng tôi cũng chia tay được 3 năm. Nhưng so với nhiều cô gái khác qua tay tôi thì cô ấy vẫn là người con gái khiến tôi day dứt nhất. Cô ấy của hiện tại dường như đã thay đổi rất nhiều, cả ngoại hình lẫn tính cách. Bước ra từ một chiếc xe sang trọng cùng với một gã đàn ông đáng tuổi bố, hai người họ thân mật vui vẻ đi vào khách sạn.
Tôi cười nhạt một tiếng, hóa ra, em phải đi làm “gái” để mưu sinh ư. Thật ra nhìn kỹ em cũng có lợi thế, tôi chợt nhớ đến phần ký ức ngày còn yêu nhau.
Cô ấy yêu tôi chân thành, hi sinh cho tôi tất cả, đến khi cô ấy có bầu, tôi bắt phá, cô ấy không chịu tôi nhất quyết chia tay. Tôi cũng có tình cảm với cô ấy nhưng gia đình cô ấy không khá giả, cô ấy cũng còn là sinh viên, tôi ngày đó còn trẻ, tôi chưa sẵn sàng để có một gia đình. Tôi mong chờ người vợ của mình cũng phải giàu có, sau này có gì còn được nhờ vả. Tôi tệ nhưng cũng chỉ trách số phận cô ấy không may mắn gặp phải tôi.
Tôi cũng từng tò mò cuộc sống của em nhưng rồi nỗi lo cơm áo gạo tiền, tôi cũng dần lãng quên em. Tôi dựng xe đi vào khách sạn đó liền sau đó. Lạ là toàn bộ dàn nhân viên khi nhìn hai người họ đều cúi đầu chào. Sau khi hỏi nhân viên chỗ tôi muốn tới, tôi liền nảy ý định hỏi dò về cô ấy thì một bạn nhanh nhảu nói. “Chị ấy là quản lý khách sạn chúng em, người đi bên cạnh là bố cô ấy, chủ tịch tập đoàn. Anh cần thêm thông tin gì nữa không ạ?”. Tôi sững người lắc đầu.
Tại sao em lại giấu tôi về thân phận của mình, ngày đó quen tôi, em chỉ nói bố mẹ em bán hàng ăn sáng, nghe thế nên tôi chưa bao giờ có ý định muốn về thăm nhà em. Không ngờ, em lại giàu có đến vậy. Nghĩ lại thấy thật tiếc nuối. Suốt cả buổi làm việc hôm đó, tâm trí tôi vô cùng bấn loạn. Tôi còn được biết em vẫn chưa có người yêu. Liệu tôi có nên quay lại xin lỗi cô ấy vì lỗi lầm năm xưa không, vì dù sao trong số bạn gái, tôi vẫn thương cô ấy hơn cả…
Theo Phunutoday
Chồng nói không nên lời trước món quà sinh nhật không tưởng của cô vợ quái chiêu
Quyết tâm bắt tận tay vợ ngoại tình, Thắng bước vào khách sạn mà Mai đã nói đến với lửa giận ngùn ngụt...
ảnh minh họa
Một tuần nữa là đến sinh nhật Thắng, Hoa nhiều lần dò hỏi món quà chồng yêu thích nhưng Thắng chỉ lắc đầu. Anh không cần quà gì đặc biệt. 5 năm bên nhau với người vợ tuyệt vời như Hoa đã là món quà tuyệt vời trời ban cho Thắng. Dù chồng từ chối nhưng Hoa vẫn vui vẻ lên kế hoạch tổ chức sinh nhật hoành tráng cho anh. Thế nhưng đáng tiếc là đúng ngày quan trọng một năm có một lần đó, cô lại được công ty cử đi trực đêm. Chẳng còn cách nào khác, Hoa đành tổ chức sinh nhật cho chồng sớm một ngày.
Vì không có thời gian chuẩn bị nên buổi tối sinh nhật sớm Hoa tổ chức cho Thắng đơn giản đến hụt hẫng: không bánh kem, không rượu, không quà. Dù Thắng từng nói không cần sinh nhật rình rang nhưng anh vẫn có chút tủi thân. Hoa ỉ ôi rằng đã vét sạch tiền lương để mua mỹ phẩm và nước hoa cho nên quà của Thắng đành bù vào năm sau.
Đêm hôm ấy, Hoa đợi Thắng lên giường rồi mới ra ban công gọi điện. Cô không biết rằng anh vẫn còn thức. Thắng giả vờ ngủ nhưng tai thì dỏng lên để nghe ngóng tình hình. Anh siết chặt mền để đè nén cơn tức khi những câu nói lả lơi của vợ với gã đàn ông khác vang lên khe khẽ trong đêm. Hoa hẹn nhân tình ngày mai sẽ đến bên hắn, bất chấp đó chính là sinh nhật chồng cô.
Hôm sau tỉnh dậy, Thắng không thấy vợ đâu nên đoán là Hoa đã lên đường đến chỗ nhân tình. Nghĩ nát cả óc ma Thắng vẫn không hiểu tại sao anh lại bị vợ phản bội. Không phải vợ chồng anh đang rất hạnh phúc sao? Lẽ nào đó chỉ là ảo tưởng của mình anh?
Đầu óc đang rối tinh rối mù, bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên. Thắng nhìn quanh thì phát hiện âm thanh đó phát ra từ điện thoại vợ để quên ở nhà. Thắng hồi hộp bấm nút nghe, đầu dây bên kia là một giọng trầm ấm vang lên. Người đàn ông đó ngọt ngào nói: "Anh định dành cả ngày hôm nay để ở cạnh em nhưng công ty họp đột xuất. Thế nên tối anh mới đến khách sạn, nhớ đợi anh".
Thắng tức giận ném thật mạnh chiếc điện thoại. Anh biết chính xác nơi đó là khách sạn nào, bởi tối qua Mai đã nhắc đến khi trò chuyện với tình nhân.
Màn đêm buông xuống, điện thoại của Thắng nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng của mọi người nhưng anh không buồn nhắn lại. Không ngờ sinh nhật này vợ lại tặng cho anh một món quà bẽ bàng như vậy!
Quyết tâm bắt tận tay vợ ngoại tình, Thắng bước vào khách sạn mà Mai đã nói đến với lửa giận ngùn ngụt. Thắng thấy hơi kì lạ khi anh chỉ hỏi một vài câu là lễ tân liền thông báo số phòng và chỉ dẫn cặn kẽ. Thế nhưng lúc này anh cũng chẳng muốn nghĩ nữa.
Dừng lại trước cửa phòng mà cậu lễ tân đã chỉ, Thắng nghe rõ tiếng cười khúc khích bên trong. Anh gõ cửa thật mạnh, đột nhiên tiếng cười tắt hẳn, chỉ còn khoảng không im ắng lạ thường. Đợi mãi không có ai ra mở, Thắng tức giận giơ chân đạp cửa thật mạnh. Anh không thể giữ nổi bình tĩnh nữa, bây giờ anh chỉ muốn bóp cổ gã nhân tình cho hả giận.
Nhưng rồi khi cửa mở, trái với vẻ mặt đằng đằng sát khí của Thắng, Hoa xuất hiện với nụ cười tươi rói trên môi. Cô reo lên với anh: "Chúc mừng sinh nhật chồng yêu". Thắng đi hết từ kinh ngạc này đến bất ngờ khác khi được Hoa kéo vào phòng, bên trong là đầy ắp bạn bè và đồng nghiệp của anh. Tiếng nhạc chúc mừng sinh nhật vui vẻ vang lên. Hoa nháy mắt trêu: "Anh tưởng em ngoại tình thật sao? Tất cả là em cố tình sắp đặt vì muốn tặng anh một sinh nhật đáng nhớ!".
Thắng bần thần đứng thừ người trong tiếng hò reo chúc tụng của mọi người với cảm giác của người vừa từ địa ngục bỗng bay lên thiên đường. Rồi Hoa đặt quà vào tay Thắng. Đó là một chiếc đồng hồ tinh xảo. Vừa nhìn anh đã biết Hoa tiêu tốn khá nhiều tiền để mua được món quà này.
Thắng bật cười với tất cả rồi ôm vợ vào lòng mắng yêu: "Em đúng là cô vợ láu cá, may mà anh không bị đau tim". Hoa cười híp mí nhưng vẫn nói giọng hờn dỗi: "Những gì tai anh nghe thấy cũng đâu chắc đáng tin. Sai lầm của anh là không chịu kiểm chứng lại sự thật. Anh thiếu lòng tin ở em nên mới cắn câu mà còn trách em sao?".
Thắng bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ với vợ. Quả thật anh đã bị cơn ghen làm mờ mắt. Sinh nhật hôm đó Thắng không thể nào quên.
Theo Afamily
Đi mát-xa với sếp, chàng trai điếng người khi cô nhân viên uốn éo: "Anh có muốn tới bến... Tôi đã từng yêu 1 cô gái suốt 5 năm trời, hồi đó tôi luôn đinh ninh rằng sau này bọn tôi sẽ cưới nhau. Tuy em luôn mặc cảm em không được học đại học đàng hoàng như tôi mà chỉ là công nhân làm thuê nhưng với tôi điều đó không quan trọng. Thứ tôi quan tâm là tình cảm của...