Thấy nàng dâu bá đạo hớt hải chạy vào viện, mẹ chồng vừa giận vừa thương vô hạn
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt.
Vậy là Huệ đã lên xe hoa, về nhà chồng được 2 tuần. Thời gian trôi chậm thật, hai tuần mà cảm tưởng như dài bằng gần nửa tháng. Mà gọi là lên xe hoa cho oai, chứ cái xe đó hôi hám, điều hòa thì hỏng, cửa kính thì lỏng, kêu còng cọc, như cái xe chở lợn.
Huệ nhớ mình đã gửi thiệp mời mấy lão người yêu cũ đàng hoàng, vậy mà chả thằng nào thèm vác mặt tới, phong bì cũng không. Lúc xong xuôi rồi, mới lại tới tấp nhắn tin: “Anh xin lỗi! Anh bận quá không đến dự được! Cuối tuần đi nhà nghỉ với anh nha, anh sẽ tặng em những phút giây thăng hoa thay cho lời xin lỗi”. Huệ chửi thầm trong bụng: “Bận rộn quái gì, toàn mấy thằng vô công rồi nghề, trốn cái việc đưa phong bì thì nói luôn cho vuông. Giờ mà bà bảo chúng mày qua ăn không cần phong bì khéo chúng mày chả dắt cả họ hàng hang hốc sang vội!”. Mà thôi, gửi được mấy cái thiệp mời khoe cho chúng nó biết cũng có ngày Huệ lấy được chồng là vui rồi.
Chuyện là Huệ vốn chẳng phải gái ngoan, hiền lành gì. Nhan sắc thì có nhưng tính nết thì hung dữ, đanh đá, cá cày. Chẳng gã bạn trai nào chịu đựng được tính khí của Huệ quá 3 tháng. Mới đầu ai cũng chết mê Huệ vì gương mặt và 3 vòng nóng bỏng đấy nhưng được 1 thời gian là chạy ngay. Thế nào mà chồng Huệ lại chịu được Huệ những 1 năm, nên anh vừa ngỏ lời cầu hôn cái là Huệ đồng ý ngay!
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt. Mẹ chồng Huệ tuy còn trẻ nhưng làm giáo viên nên cũng kiểu con người nguyên tắc, tác phong sống khuôn mẫu. Chẳng thế mà lần đầu gặp, nhìn hình xăm trên gáy Huệ là bà đã nhăn mặt rồi. Huệ biết bà chẳng ưng gì đứa con dâu như Huệ đâu, càng thế thì Huệ càng phải cầm trịch ngay từ đầu.
Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt (ảnh minh họa)
Buổi tối hôm cưới, lúc chuẩn bị mở thùng phong bì, mẹ chồng bảo: “Phong bì nào của bạn bè chúng mày thì chúng mày giữ; còn phong bì nào của bạn bè, anh em, họ hàng nhà tao thì tao giữ, để sau này tao còn đi trả nợ”. Huệ mới nhanh nhảu: “Ôi sao lại thế được ạ, phong bì cưới là mừng hạnh phúc vợ chồng con, mẹ cầm thì là mất phúc mất lộc của vợ chồng con đấy ạ. Đây, mẹ thấy không, phong bì nào cũng có chữ Chúc mừng hạnh phúc đây. Giờ con thấy thế này, cái nào có chữ Chúc mừng hạnh phúc thì của bọn con còn cái nào không thì mẹ giữ ạ!”. Nghe thế mẹ chồng Huệ đành đồng ý, cuối cùng bà cầm được chưa đến 20 cái phong bì còn Huệ thì sung sướng ôm thùng phong bì to tung tăng lên phòng.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, cả nhà ăn sáng, Huệ sực nhớ ra hỏi chồng: “Anh có nhớ tuần trước mình đi viếng đám ma bố thằng Quang là bao nhiêu không?”. Chồng Huệ đáp: “5 trăm hay sao ấy!”. Huệ đập đùi cái đét, quát lớn: “Vậy mà cưới mình, nó mừng có 3 trăm! Thế khác nào nó bảo đám cưới mình không bằng đám ma bố nó? Thằng khốn nạn!”. Mẹ chồng ngồi cạnh mà sặc cả bát bún.
Nhà chỉ có vợ chồng Huệ và bố mẹ chồng. Chồng Huệ làm ra tiền nên phí sinh hoạt các thứ trong nhà chồng Huệ lo hết. Huệ thấy thế sợ sẽ bị mẹ chồng nói là ăn bám chồng nên đòi chồng chia đôi các khoản, mình 1 nửa, chồng 1 nửa. Huệ đi làm lương tháng 15 triệu, chút tiền sinh hoạt đó có là gì đâu. Lúc thông báo với mẹ chồng chuyện đó, mặt Huệ tự hào lắm. Đã nắm được kinh tế là chẳng sợ bị ai hiếp đáp, chị gái Huệ đã dặn thế rồi!
Thế nhưng tai họa ập đến khi đến tháng thứ 4 làm dâu thì Huệ gặp biến ở công ty. Chuyện là lão sếp ở công ty Huệ bày trò dê già bị Huệ trị cho một trận nên bị đì sang bộ phận khác, lương còn có 5 triệu. Nếu còn độc thân thì Huệ sẽ chẳng nao núng gì mà bỏ việc luôn nhưng nghĩ đến chuyện mang tin bỏ việc về cho nhà chồng sẽ bị nói này nọ nên Huệ cố bám trụ lại trước khi tìm được việc mới.
Lương giảm, phí sinh hoạt lại thành đắt đỏ. Huệ lén tiết kiệm chi tiêu hết mức có thể. Đầu tiên là vặn van nước nhỏ xuống mức tối đa, đến nỗi có xả hết ga thì nước cũng chỉ chảy ra một dòng rất nhỏ, xè xè như em bé đi tè. Thế rồi giấy vệ sinh Huệ thay bằng giấy báo, đi chợ Huê mua toàn đậu phụ, lạc rang, cà chua, cà pháo, mua sắn, mua khoai về độn cơm, nấu cháo. Ai hỏi thì Huệ bảo ăn thế tốt cho sức khỏe .
Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: “Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!” (ảnh minh họa)
Vào một ngày không đẹp trời mấy, Huệ bị đau bụng dữ dội. Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: “Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!”. Uống thuốc mãi không đỡ, Huệ bèn hớt hải chạy vào viện. Vào đến nơi thì thấy mẹ chồng mặt tái mét cũng đang xoa bụng đi ra.
- Ơ.. mẹ cũng bị đau bụng ạ? – Huệ hét lên rồi chạy ra chỗ bà.
Mẹ chồng ngao ngán nhìn Huệ, vừa giận vừa thương rồi vội đuổi cô con dâu bá đạo vào khám. Tối đó cơm nước xong mẹ chồng mới gọi Huệ vào phòng tâm sự . Bà đưa Huệ 10 triệu, bảo tiêu tạm mấy tháng tới để nghỉ việc chỗ đó đi. Huệ ngơ ngác không hiểu vì sao bà biết thì bà cốc đầu Huệ, bảo: “Lần sau có nói chuyện điện thoại chửi bới ai thì hạ thấp cái âm lượng cho tôi nhờ. Chị chửi đến mồ mả nhà người ta còn phải bật dậy đấy!”. Huệ xấu hổ, đỏ bừng mặt, kiên quyết không nhận tiền mẹ chồng đưa. Bà bảo: “Là phụ nữ lấy chồng rồi cũng phải có cái giá của mình, giờ con ngửa tay xin tiền chồng thì có vui không? Tiền này mẹ cho vay chứ không phải cho luôn. Tìm được việc tốt hơn, tiết kiệm rồi giả mẹ.”. Đến lúc này Huệ mới hiểu mình có người mẹ chồng tuyệt vời thế nào…
Theo Một thế giới
Đêm tân hôn bá đạo, chồng vào viện vợ ngủ trong nhà vệ sinh
Ngồi đợi chồng trước phòng cấp cứu mà tôi chỉ muốn lả đi vì mệt. Ai đi qua cũng nhìn tôi chằm chằm vì còn nguyên váy cưới, tóc cài hoa và lớp trang điểm đậm trên mặt.
Chuyện xảy ra hơn 3 năm nay rồi nhưng vẫn cứ như thể mới xảy ra vậy, khi nghĩ đến, tôi lại thấy xấu hổ, còn ông xã tôi cũng được một trận nhớ đời. Đêm tân hôn của chúng tôi theo lời bạn bè và họ hàng là đêm tân hôn bá đạo có một không hai trên đời.
Chồng tôi là người quảng giao, đông bạn bè, trước lại từng có chân trong đội bóng đá ở trường cấp 3 lẫn Đại học nên bạn bè rất đông. Trước khi đón dâu, anh cũng đã "chén chú chén anh" đến mức sang nhà tôi mà chân nam đá chân xiêu, mặt đỏ bừng, mắt thì líu ríu. Tôi phải nhờ người pha cho anh cốc trà giải rượu rồi mới bắt đầu làm lễ, may là mọi thứ đều suôn sẻ.
Cả chiều đó anh chìm trong những tiếng "Dô! Dô" ầm ĩ, chén này chưa kịp đặt xuống thì đã nhấc chén khác lên. Tôi ngại bạn bè anh không dám ra nhắc, chỉ nhờ mẹ chồng thỉnh thoảng đi qua can một tiếng.
Sau rồi cũng dứt được bàn nhậu. Tôi nửa ôm nửa kéo chồng về phòng tân hôn. Để chồng nằm trên giường, lúc này tôi tranh thủ đi tắm. Chưa kịp cởi bỏ váy cưới trên người thì chồng tôi liên tục gõ cửa. Cửa vừa mở, anh lao vào nôn thốc nôn tháo ra sàn xong rồi trượt chân ngã đập đầu xuống sàn. Tôi hét lên sơ hãi, vội vàng dìu anh ra ngoài nhưng váy cưới thì vướng víu, anh lại nặng nên loay hoay mãi gần 15 phút mới lôi được anh ra. Mặt chồng tái nhợt, người nóng ran làm tôi hết hồn, vội vàng gọi bố mẹ chồng lên phòng rồi đưa chồng đi bệnh viện.
Ngồi đợi chồng trước phòng cấp cứu mà tôi chỉ muốn lả đi vì mệt. Ai đi qua cũng nhìn tôi chằm chằm vì còn nguyên váy cưới, tóc cài hoa và lớp trang điểmđậm trên mặt. Thấy ngại, tôi xin phép mẹ chồng cho vào nhà vệ sinh rửa mặt mũi chân tay.
Nhà vệ sinh đông hơn tôi tưởng, ai cũng đang mang đồ vào giặt giũ, cọ rửa nên tôi đành đứng ngoài. Mệt quá, tôi ngồi xuống bệ cửa rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Chắc không có cô dâu nào thảm thương như tôi, đêm tân hôn ngủ gục ở cửa phòng vệ sinh của bệnh viện. Phải đến cả tiếng đồng hồ sau mẹ chồng không thấy tôi về đi tìm thì mới đánh thức tôi dậy. Có chị lao công đứng đó vừa cười vừa bảo: "Thấy cô dâu ngủ say quá không ai nỡ đánh thức. Chắc mới cưới chiến đấu hăng quá hả?". Tôi đỏ bừng mặt luống cuống chạy đi.
Gần sáng tôi mới được về nhà, ngay lập tức tôi leo lên giường và đánh một giấc thẳng cẳng đến 5 giờ chiều.
Hiện gia đình tôi sống bên nhau rất hạnh phúc, chúng tôi vừa đón đứa con đầu lòng cách đây 4 tháng. Nhiều khi nghĩ lại, tôi vẫn than thở với ông xã là tiếc đêm tân hôn chẳng có chút lãng mạn, ngọt ngào nào. Nhưng tôi cũng nghĩ chẳng mấy ai có được đêm tân hôn bá đạo như chúng tôi. Tôi thì tân hôn sao cũng được, vợ chồng luôn hạnh phúc là tốt rồi..!
Theo blogtamsu
Chảy nước mắt khi nhắc đến con dâu mất nết Nhìn lại con trai mình, tôi vừa thương vừa giận. Nó là đàn ông đàn ang mà hèn nhát, để vợ qua mặt lấn lướt như thế mà để yên. Ngày đầu tiên Thành - con trai tôi dắt Nga về ra mắt tôi đã không ưng rồi. Con bé nhỏ nhắn, chắc 40 cân là hết đất, mắt sắc, trang điểm đậm,...