Thấy mẹ vợ tương lai đến xin làm ô sin, chàng trai giàu có đã có tuyên bố động trời
Tuyên bố động trời của Huy khiến ai nấy đều ngạc nhiên, mắt tròn xoe. Mấy cậu bạn Huy thì xấu hổ, cúi gằm mặt xuống.
Mẹ Hà biết nhà Huy đã thuê ô sin nên cố tình đến xin làm giúp việc. (Ảnh minh họa)
Biết rõ hoàn cảnh gia đình Hà. Bố Hà mất sớm, Hà chỉ còn mình mẹ. Hai mẹ con rau cháo nuôi nhau, mẹ Hà cũng không có nghề nghiệp ổn định nên cuộc sống của hai mẹ con cũng chỉ đủ ăn, không khá giả gì nhiều. Nhưng điều Huy quý ở Hà chính là nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Hà không vì gia đình khó khăn mà thui chột ý chí. Ngược lại, Hà rất nghị lực, luôn cố gắng vươn lên, một mình làm tốt mọi việc, không dựa dẫm. Hà còn rất có hiếu với mẹ nữa. Chính vì thế, một người con gái xinh đẹp, tài giỏi, tốt bụng như Hà thì Huy không thể bỏ lỡ là đúng rồi.
Huy khác Hà, Huy sinh ra đã sống trong nhung lụa. Huy lại còn là con một nên đương nhiên khối tài sản khổng lồ kia sẽ thuộc về sở hữu của Huy rồi. Huy cũng không ỉ lại gia đình giàu có mà chơi bời lêu lổng. Ngược lại, Huy muốn tự mình phấn đấu, tạo dựng sự nghiệp. Một người con trai tốt như Huy, tất nhiên lọt vào tầm ngắm của rất nhiều người con gái rồi. Và ai cũng nói, Hà chính là người may mắn nhất.
Tình yêu của Huy và Hà cũng giản dị như nhiều cặp đôi khác thôi. Hà không bao giờ vì nhà Huy giàu mà có ý định đào mỏ Huy. Có thể nói, từ ngày yêu Huy, Hà chưa từng nhận bất cứ món quà nào giá trị của Huy ngoài mấy bó hồng lãng mạn. Còn về phía mẹ mình, Hà cũng đã kể chuyện mình yêu Huy cho mẹ biết. Mẹ Hà nghe xong không ngăn cản, chỉ biết khuyên Hà nên suy nghĩ kĩ trước khi muốn quyết định bất cứ một việc gì liên quan đến Huy. Có lẽ mẹ Hà đã trải đời, đã nhìn thấy quá nhiều những chuyện không hay về tình yêu giữa hai kẻ giàu và nghèo với nhau. Bà chỉ sợ, Hà sẽ đau khổ với tình yêu mà mình vẫn hy vọng. Cho đến một ngày…
Video đang HOT
Có lẽ mẹ Hà đã trải đời, đã nhìn thấy quá nhiều những chuyện không hay về tình yêu giữa hai kẻ giàu và nghèo với nhau. (Ảnh minh họa)
Mẹ Hà biết nhà Huy đã thuê ô sin nên cố tình đến xin làm giúp việc. Thật ra, mẹ Hà chỉ muốn âm thầm tìm hiểu rõ hơn về Huy trước khi quyết định có nên trao con gái quý báu của mình cho Huy không mà thôi. Mẹ Hà hy vọng mình sẽ được nhận để kế hoạch thành công. Nào ngờ…
Mẹ Hà đang xếp hàng trong nhóm người đến xin làm ô sin giống như mình thì chiếc xe bóng loáng, cỡ chục tỷ ấy đỗ xịch trước mặt tất cả mọi người.
- Cậu chủ về, tất cả chuẩn bị chào hỏi đi! – Tiếng ông quản gia giục giã
Mẹ Hà cúi xuống nhưng mắt vẫn hướng về chiếc ô tô ấy để dõi theo hành động của Huy. Có lẽ vì thế nên Huy nhanh chóng nhận ra mẹ Hà trong số đó. Và không chỉ có Huy, hai cậu bạn ngồi trên xe cùng Huy cũng nhanh chóng nhận ra mẹ Hà, liền buông lời cười cợt:
- Kìa, mẹ vợ tương lai đến nhà xin làm giúp việc kìa, con rể ra tiếp đi chứ!
Huy quay ngoắt mặt lại, ném cho hai tên bạn thân ánh nhìn giận dữ. Huy nhanh chóng bước xuống xe, hai cậu bạn kia nghĩ rằng Huy xấu hổ nên bỏ đi. Ngờ đâu…
Huy tiến gần về phía mẹ Hà khiến cho ai nấy đều ngỡ ngàng, không hiểu có chuyện gì xảy ra. Bình thường, nhìn nét mặt căng thẳng đó của Huy, mọi người đều rất sợ hãi, và lần này cũng vậy, ai nấy đều cúi gằm mặt xuống. Mẹ Hà cũng thấy toát mồ hôi khi Huy cứ nhằm hướng mình.
Cúi đầu lễ phép trước mặt mẹ Hà, Huy hạ giọng:
– Cháu chào bác ạ!
Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Huy:
- Đây chính là mẹ vợ tương lai của tôi. Tháng sau, tôi sẽ tổ chức đám cưới với con gái bác ấy và bác sẽ về đây sống nên mong mọi người quan tâm, chăm sóc bác ấy giúp tôi thật tốt.
Tuyên bố động trời của Huy khiến ai nấy đều ngạc nhiên, mắt tròn xoe. Mấy cậu bạn Huy thì xấu hổ, cúi gằm mặt xuống. Mẹ Hà cũng thấy sững sờ. Bà mỉm cười, không phải vì Huy nói đưa bà về đây sinh sống, mà mỉm cười vì Hà đã chọn đúng người để trao gửi cuộc đời. Còn Huy, Huy biết, mình vừa hành động đúng. Dù cho gia đình Hà có nghèo khó, dù cho mẹ Hà có tới nhà Huy xin làm ô sin thì vẫn xứng đáng có được sự tôn trọng của Huy. Tình yêu đích thực, làm gì có ranh giới giàu nghèo nữa. Hà mà biết được chuyện này, chắc sẽ bật khóc vì cảm động mất thôi.
Theo blogtamsu
Chuẩn bị cưới tôi phát hiện bí mật về sự phản bội của anh
Mới đây, mọi niềm mong chờ của tôi về một đám cưới hạnh phúc, kết quả cho tình yêu hơn 6 năm đã bị anh đạp đổ.
Chúng tôi đã có một mối tình 6 năm với bao nhiêu kỷ niệm, vui buồn đều có nhưng cả 2 cùng nhau trải qua tất cả để được ở bên nhau cho đến ngày hôm nay. Tình yêu của chúng tôi chớm nở từ thời học trò, trải qua những năm tháng trên giảng đường đại học để rồi giờ đây, khi 2 đứa dự định cuối năm sẽ tổ chức đám cưới thì tôi biết được chuyện có nằm mơ cũng không ngờ được. Anh và tôi bằng tuổi nhau, anh không phải là mẫu người lãng mạn, thậm chí khô khan nhưng sống thực tế. Anh có thể mua cho tôi món quà hay thứ gì anh bắt gặp khi đi đâu đó mà thấy hay ho dù nó chẳng phải dịp gì, bù lại có khi vào những ngày lễ anh lại quên hoặc chẳng mấy bận tâm.
Khi mới yêu anh tôi cũng thấy khó chịu và phần nào tủi thân, nhưng dần dần tôi quen với điều đó và thấy nó thật bình thường. Hết cấp 3 tôi lên Hà Nội học đại học, anh thi trượt, không quyết định ôn thi lại mà đi học nghề. Khi mới biết chuyện 2 đứa, gia đình tôi có phần không thuận ý, rồi lâu dần cũng xuôi xuôi khi thấy 2 đứa gắn bó với nhau suốt một thời gian dài như vậy. Cả nhà anh và tôi đều đã biết chuyện, gia đình anh rất quý tôi, chỉ còn thiếu nước người lớn nói chuyện nữa là xong.
Mới đây, mọi niềm mong chờ của tôi về một đám cưới hạnh phúc đã bị anh đạp đổ. Khi tình yêu của chúng tôi đang ở năm thứ 3, anh có quen và yêu cô bé học lớp 12, hai người qua lại với nhau khoảng mấy tháng, anh còn thường xuyên đưa đón cô bé đó đi học, có rất nhiều người biết chuyện mà tôi không hề hay biết gì. Một phần vì tôi ở xa, phần vì tôi luôn tin tưởng anh, chưa bao giờ có suy nghĩ anh sẽ lừa dối tôi. Thời gian đó, mọi cư xử của anh với tôi rất bình thường. Gần đây tôi mới nghe được chuyện này, khi sự lừa dối của anh đã xảy ra cách đây hơn 2 năm. Tôi thật sự rất sốc. Vì quá tin tưởng anh nên tôi càng tự làm đau chính mình. Niềm tin trong tôi dành cho anh đổ vỡ. Anh thừa nhận tất cả, nói có thích nhưng chưa hề yêu, chưa làm gì quá đáng. Anh biết sai nên đã tự dừng lại để sửa sai. Anh nói đó là lần duy nhất anh có lỗi với tôi và xin tôi tha thứ, không muốn mất tôi.
Tôi nhớ lại vào thời gian đó, có lần đọc được tin nhắn tình cảm ở máy anh, anh bảo bạn mượn máy nhắn tin cho người yêu ấy mà. Vì quá tin tưởng anh nên tôi không mảy may nghi ngờ gì, giờ nghĩ lại thấy mình thật ngu ngốc. Anh bảo khi đó không dám thừa nhận vì sợ tôi bỏ, sợ tôi không tha thứ. Anh biết sai nên đã tự mình dừng lại. Tôi khóc lóc, trách móc anh sao nỡ đối xử như vậy. Nếu mọi chuyện đang ở hiện tại có lẽ đã dễ dàng cho tôi hơn, giờ đã qua rồi, tôi bới lại không được mà bỏ qua cũng chẳng xong. Tôi chặn điện thoại, cắt liên lạc với anh gần 2 tuần. Anh xuống tìm nhưng tôi tránh không gặp. Rồi tất cả vỡ òa khi anh dùng số lạ gọi cho tôi. Nghe thấy giọng anh tôi toan tắt máy thì anh xin tôi để nói chuyện. Anh khóc, yêu anh bao lâu nay tôi từng thấy anh đỏ mắt nhưng chưa bao giờ thấy anh khóc thành tiếng như vậy. Tôi xót.
Mọi sự cương quyết của tôi bị đánh gục ngay giây phút đó. Tôi quyết định gặp anh để nói chuyện cho rõ ràng. Cái gì đến cũng đến, tôi biết gặp anh mình sẽ mềm lòng nên đã cố tránh nhưng vì còn yêu nên lại đồng ý gặp. Tôi tha thứ và cho anh cơ hội nhưng đó sẽ là lần duy nhất trong đời. Mọi thứ không dễ dàng như tôi nghĩ, dù đã đồng ý tha thứ nhưng tôi không sao quên được chuyện anh từng lừa dối mình. Tôi không còn tin tưởng anh như trước, chuyện anh với cô bé kia như ám ảnh, nhất là khi cô bé kia lại là người tôi biết. Tôi phải làm sao bây giờ? Có nên tiếp tục mối tình này không? Liệu anh có lừa dối tôi lần nữa? Tôi rất lo sợ về điều đó. Giờ đang đứng trước quyết định cưới xin vì 2 gia đình đều đang giục, tôi phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo vnexpress
Yêu 9 năm nhưng không muốn cưới vì em quá ngoan hiền Tôi sắp phải tổ chức đám cưới với người yêu 9 năm của mình mà tâm trí không hề vui vẻ chút nào. Tôi và em quen nhau từ thời đại học. Em là sinh viên một trường đại học chuyên ngành xã hội còn tôi là sinh viên một trường kinh tế. Chúng tôi ở trọ cùng khu với nhau. Em ngoan,...