Thấy mẹ chồng cho em dâu nhiều vàng cưới hơn, tôi nói đùa vài câu và nhận lại lời nói như tát nước vào mặt
Mẹ không những đối xử với các con không công bằng mà còn nói lời khin.h thườn.g khiến tôi đau khổ vô cùng.
Về làm dâu được hơn 1 năm, cuộc sống của tôi ở nhà chồng tuy không phải quá căng thẳng song phận làm dâu, tôi cũng đã nhẫn nhịn khá nhiều. Bố mẹ chồng tôi khá kỹ tính, trong nhiều vấn đề ông bà cũng yêu cầu cao ở con cái, dẫu vậy, tôi vẫn luôn biết cách cư xử sao cho phải đạo, không để bố mẹ phải phiền lòng quá nhiều về mình. Mẹ chồng tôi là người tính hơi “đồng bóng”, thỉnh thoảng cũng thất thường, chiều được mẹ quả thật không hề dễ dàng chút nào. Tôi và mẹ chồng không quá thân thiết nhưng cũng chưa bao giờ phải to tiếng với nhau.
Tôi biết mình sai nhưng không nghĩ mẹ chồng lại nặng lời đến vậy. (Ảnh minh họa)
Chuyện chẳng có gì nếu đợt vừa rồi, em chồng tôi cưới vợ. Ngày cưới, tôi hơi bất ngờ khi mẹ trao cho Hà – em dâu tôi một chiếc kiềng vàng 5 chỉ và một chiếc lắc tay 2 chỉ, tổng là 7 chỉ. Trong khi đó, hồi tôi cưới, mẹ chỉ cho đúng một chiếc dây chuyền 3 chỉ. Ở hoàn cảnh của tôi, chắc hẳn ai cũng thấy chạnh lòng, cùng là con dâu nhưng mẹ đối xử khác một trời một vực.
Mấy hôm sau khi chuyện cưới xin của em chồng tôi đã xong xuôi. Có dịp ngồi nói chuyện với mẹ, tôi mới nửa đùa nửa thật bảo: “ Mẹ chẳng công bằng với con gì cả, mẹ quý em dâu hơn hay sao mà cho em ấy 7 chỉ vàng, còn con ngày xưa được có 3 chỉ“.
Video đang HOT
Kỳ thực, khi hỏi câu này, một phần tôi cũng muốn biết lý do gì khiến mẹ có sự chênh lệch như vậy. Tôi vốn là người nếu muốn biết điều gì mà không biết được thì sẽ rất khó chịu. Chưa kể, tôi cũng nghĩ rằng, mẹ sẽ có lời giải thích khéo léo cho tôi đỡ buồn và tránh mất đoàn kết. Ai ngờ, khi vừa dứt lời, tôi nhận được một gáo nước lạnh ngắt từ mẹ chồng: “ Con học được ở đâu cái thói đố kỵ như vậy hả Hoa? Mẹ nói cho con nghe, vàng của mẹ, mẹ thích cho ai ít, ai nhiều là quyền của mẹ, con lấy tư cách gì mà hỏi?“.
Tôi ngớ người, chưa kịp hết bất ngờ thì mẹ lại tiếp tục: “ Con xem lại mình đi, tất cả mọi cái con có bằng cái Hà không mà con đòi hỏi mẹ phải cho con bằng nó. Chưa kể nhà nó còn có điều kiện, trao cho con gái cả vài cây vàng làm của hồi môn thì mẹ cũng phải trao sao cho nó tương xứng chứ không để người ta cười cho à? Mẹ tưởng con là người thế nào, hóa ra cũng sân si, tham vật chất, đã thế chưa gì con đã ghen ghét với em dâu, con xem con có xứng đáng là một người dâu trưởng hay không?“
Hôm sau, tôi xuống nước xin lỗi nhưng mẹ chồng tỏ ra lạnh nhạt. (Ảnh minh họa)
Nói sa sả rồi mẹ tôi đi thẳng lên phòng, không cho tôi có một cơ hội nào để giải thích. Đúng là tôi đã sai khi đem câu chuyện này ra thắc mắc với mẹ chồng. Mẹ tôi nói không sai, vàng là của bà, bà thích cho ai thì cho. Thế nhưng, mẹ có cần phải nỡ buông những lời cay đắng, gay gắt như thế với tôi không? Tôi cũng chạnh lòng, tủi thân lắm chứ. Chỉ cần bà đáp lại bằng một câu nói nhẹ nhàng hơn thì tôi cũng chẳng quá bận tâm về chuyện đó nữa. Chưa kể, tối chồng tôi đi làm về, bà còn lôi anh vào phòng, không biết nói chuyện thế nào mà chồng mặt xưng mày xỉa với tôi.
Hôm sau, tôi xuống nước xin lỗi mẹ nhưng bà dứt khoát không thèm nhìn mặt. Thậm chí, bà còn thể hiện sự phân biệt đối xử ra mặt khi niềm nở, tươi cười, quan tâm con dâu thứ còn tôi thì không khác gì người vô hình. Tôi không biết phải làm thế nào với tình huống này, có lẽ những ngày tiếp theo của tôi ở nhà chồng sẽ chẳng còn dễ dàng.
Theo afamily.vn
Nhà em dâu cho 2 tỷ mua chung cư, mẹ chồng bóng gió tôi: "Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng"
Trong khi tôi xuất thân con nhà nông dân, bố mẹ ở quê quanh năm với ruộng đồng, lấy đâu ra tiề.n để cho con gái?
Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng bấy lâu vẫn rất tốt đẹp. Thú thực, tôi biết thân biết phận mình ở dưới quê, nhà lại nghèo, lấy chồng Hà Nội, gia đình khá giả nên luôn tâm niệm phải sống sao để họ không co.i thườn.g mình.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi em dâu của tôi được cưới về. Khác với tôi, cô ấy cũng là người Hà Nội, gia đình có điều kiện lại chỉ có duy nhất hai cô con gái. Dù không nói ra, nhưng không khó để tôi cảm nhận được, từ ngày Ngọc về, tình cảm mẹ dành cho tôi đã vơi hẳn.
Nếu như ngày xưa, thỉnh thoảng tôi và mẹ vẫn cùng nhau đi mua quần áo hay lên phố ăn sáng, uống cà phê thì nay, Ngọc thay tôi đưa mẹ đến những cửa hàng đắt đỏ để mua sắm, dùng bữa ở những nhà hàng sang trọng. Rồi đến ngày nọ ngày kia, vợ chồng chú út bao giờ cũng quà cáp nhỉnh hơn vợ chồng tôi. Của đáng tội, thu nhập của chúng tôi đã không bằng vợ chồng chú ấy, tôi lại vẫn trích tiề.n gửi về biếu bố mẹ đẻ hàng tháng nên chẳng còn dư dả bao nhiêu.
Tôi bỗng nhiên bị mẹ chồng phân biệt đối xử khi có thêm em dâu. (Ảnh minh họa)
Những tưởng, phận mình thì mình chịu, tôi vẫn cố gắng vui vẻ để giữa hòa khí trong nhà, chị em vẫn chơi với nhau chứ không xích mích hay ghét bỏ. Nhưng, đến khi chú út muốn ra ở riêng, hai vợ chồng dự định mua căn chung cư hơn 3 tỷ. Cô chú ấy mới chỉ tiết kiệm được 500 triệu, trong khi bố mẹ chồng tôi đang lo lắng chuyện tiề.n nong thì bất ngờ, gia đình ngoại nhà Ngọc tuyên bố cho con gái và con rể 2 tỷ mua nhà. Thế là, bố mẹ tôi chỉ cho thêm chú Khang, cô Ngọc chút ít. 2 vợ chồng trẻ nhưng đã có chung cư cao cấp. Còn vợ chồng tôi, cưới nhau đã 3 năm, vẫn ở chung với bố mẹ, nói đến chuyện ở riêng đã thấy sợ vì số tiề.n tiết kiệm được không đủ mua chục mét nhà chung cư.
Vậy là từ ngày ấy, mẹ có vẻ không ưa tôi ra mặt. Một câu cái Ngọc, hai câu cái Ngọc. Có gì ngon là gọi điện cho vợ chồng chú út sang lấy về. Đi du lịch thì cũng chỉ nhớ quà cáp cho con dâu út mà thôi. Lễ tết có gửi quà biếu thông gia thì cũng khác nhau một trời một vực. Nhà tôi thì được túi quà bình dân còn nhà Ngọc thì nào rượu Tây, bánh ngoại. Không những thế, mẹ còn nói thẳng vào mặt tôi không kiêng nể: " Dưới quê nhà con chắc bánh này là xịn rồi chứ nhà em Ngọc nó có điều kiện, toàn dùng những hàng cao cấp thôi, biếu cái đồ rẻ tiề.n thì mất mặt lắm!".
Mẹ chồng bóng gió chê tôi xuất thân nghèo khó. (Ảnh minh họa)
Thế rồi, cô hàng xóm khen nhà chồng tôi tốt phước, có hai cô con dâu vừa xinh xắn lại ngoan hiền. Mẹ tôi tự hào ra mặt nhưng nói chuyện thì chỉ kể mỗi về em dâu tôi. Nào cái Ngọc vừa khéo léo, đảm đang lại kiế.m tiề.n giỏi, gia đình điều kiện nhưng gia giáo, nề nếp. " Đấy, chọn vợ như thằng Khang nhà tôi mới là tinh tường. Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng. Thằng An thì vất vả, gớm chẳng biết bao giờ mới có cái nhà riêng mà ở, tự thân mà làm thôi chứ nhà ngoại chẳng ngòng được gì" - mẹ hào hứng kể mà không quan tâm đến cảm xúc của tôi đang ngồi cạnh.
Nghe mẹ nói, tôi chỉ biết chạy lên nhà, đóng cửa phòng nức nở khóc. Tôi chỉ nhớ ngày chồng ngỏ lời yêu, tôi bảo anh rằng, em thấy hai nhà chúng mình không môn đăng hộ đối, sợ sau này khó sống. Anh đã bảo tôi: " Em yên tâm, bố mẹ anh cũng từ hai bàn tay trắng, gặp thời nên có được ngày hôm nay. Bố mẹ bảo không quan tâm chuyện em giàu hay nghèo mà chỉ mong sao chúng mình sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc là được". Đúng là, cuộc đời thật chẳng lường trước được điều gì, tôi sai khi tin những lời ấy, còn bây giờ, tôi phải sống tiếp thế nào trong căn nhà này đây?
Theo Afamily
Không ngờ để được mẹ chồng cho ra ở riêng, em dâu đã biến tôi thành "quân cờ" thế này (P2) Tôi chỉ nói có thế thôi, không ngờ em dâu chạy xuống lầu, nước mắt chảy ròng ròng níu áo mẹ chồng tôi khóc nức nở. Nghe thế, mẹ chồng tôi liền quay sang mắng tôi: "Có chút chuyện nhỏ đó, con phải nhắc nhở em nó đàng hoàng. Nếu cứ lộn xộn như thế, xảy ra chuyện gì con gánh nổi không?"....