Thầy giáo thư sinh
Hơn ba mươi năm chưa có dịp về thăm lại Trường cấp ba Đức Thọ, Hà Tĩnh – nơi đã để lại tôi bao kỷ niệm vui buồn của thời áo trắng. Hơn bốn mươi năm, bọn học sinh chúng tôi đã mang hình bóng thầy giáo Quốc Anh đi khắp mọi miền đất nước, kể cả trong những tháng năm chiến đấu ác liệt nhất.
Những năm 1967 – 1968, giặc Mỹ dùng máy bay bắn phá Khu Bốn ác liệt lắm. Trường cấp 3 Đức Thọ sơ tán về xã Đức Lạc quê tôi. Năm ấy tôi cũng bước vào lớp 8 của trường. Gọi là trường nhưng mỗi lớp là một chiếc lán lợp lá cọ úp lên một chiếc hầm rộng, xung quanh đắp lũy đất dày và cao chạm mái tranh. Trong cái hầm lờ nhờ ánh sáng ấy, bọn học sinh lúc nào cũng say sưa, vui nhộn. Tiếng hát rộn ràng lúc nào cũng vút lên mặc cho máy bay giặc gầm rú trên trời.
Lớp 8C của chúng tôi do thầy Lê Quốc Anh chủ nhiệm. Quê thầy ở Hà Nội. Thầy to cao, đẹp trai và còn rất trẻ, lại hát hay. Sinh ra và lớn lên trên đất Tràng An nên từ ăn mặc cho đến cử chỉ, nói năng của thầy lúc nào cũng toát lên vẻ thanh lịch, thư sinh. Thầy rất nghiêm khắc với học sinh chúng tôi. Thấy đứa nào tóc tai bù xù thầy bắt phải đi cắt ngay. Đứa nào mặc áo, mặc quần có miếng rách thầy nhắc về nhờ mẹ vá lại cho lành lặn…
Video đang HOT
Gần hết một học kỳ, thấy học sinh có ý né tránh mình, thầy tranh thủ những lúc rảnh rỗi để tiếp xúc, gần gũi với học sinh, tìm hiểu tâm tư và hoàn cảnh gia đình của mỗi đứa. Từ đó, thầy dạy cho chúng tôi nhiều bài hát mới và nhiều tiết mục văn nghệ hấp dẫn. Thầy bảo: “Chúng ta hãy hát thật nhiều, hát thật hay cho át tiếng bom đạn của quân thù”.
Hôm ấy, một ngày nắng đẹp. Đội văn nghệ Trường cấp 3 Đức Thọ do thầy Quốc Anh dẫn đầu đến thăm bộ đội pháo cao xạ bảo vệ phà Linh cảm trên quốc lộ 8. Đội mang theo hoa tươi và rất nhiều chanh quả để tặng bộ đội. Thầy cùng chúng tôi đến từng mâm pháo hát, ngâm thơ tặng bộ đội. Cả trận địa pháo vui như vừa bắn rơi máy bay địch. Các anh bộ đội ôm lấy chúng tôi, xoa đầu chúng tôi thật là cảm động.
Đúng lúc thầy Quốc Anh đang ngâm bài thơ: “Mây” do thầy sáng tác thì từng bầy quạ sắt đen ngòm của Mỹ lao tới bắn rốc két và ném bom trận địa pháo. Khi câu thơ: “Xa miền Bắc nhớ mây miền Bắc” của thầy vừa cất lên thì một quả bom đã nổ gần đó. Tất cả chúng tôi nằm rạp xuống sau lũy đất ụ pháo. Một mảnh bom sắc nhọn bay trúng ngực thầy. Thầy lấy bàn tay trắng hồng với những ngón tay thon dài của mình bịt lấy vết thương. Máu túa ra ướt đẫm bàn tay và ngược áo của thầy. Chúng tôi xúm lại đỡ thầy ngồi dậy. Thầy nhìn chúng tôi mỉm cười và không quên nhắc chúng tôi tiếp tục hát tặng các anh bộ đội. Thầy ra đi mãi mãi trong buổi chiều hôm ấy!
Học sinh trường tôi đứa nào cũng khóc đỏ hoe cả mắt vì thương tiếc người thầy thân yêu của mình. Sau khi làm lễ truy điệu và tiễn thầy về với thủ đô Hà Nội, nhà trường tổ chức phát động đợt thi đua: Biến đau thương thành hành động, thi đua dạy giỏi, học giỏi để trả thù cho thầy giáo Quốc Anh. Khóa học năm đó, Trường cấp 3 Đức Thọ, học sinh lớp mười đậu tốt nghiệp một trăm phần trăm. Còn lớp 8C chúng tôi không có bạn nào ở lại lớp.
Có dịp về quê, chúng tôi tìm đến chiếc lán thân thương một thời gắn bó thầy trò chúng tôi. Những chiếc lán ấy không còn nữa. Ở đó bây giờ là những luống đậu, luống lạc đang thì ra hoa, kết trái. Tôi đứng lặng nhìn luống đậu, nhìn những đám mây lửng lờ trôi trên trời cao vời vợi. Bất chợt, hình ảnh thầy giáo Quốc Anh lại hiện về trước mắt. Nước mắt úa ra và cay cay nơi sống mũi. Câu thơ “Xa miền Bắc nhớ mây miền Bắc” của thầy giáo lại vọng về bên tai tôi.
Theo người lao động
Có một dòng sông đã về với biển
"Đời người như dòng sông. Có trải qua trăm thác, ngàn ghềnh cuối cùng cũng về tới biển" - Thầy vẫn thường nói với chúng tôi như vậy.
Thầy chỉ dạy và làm chủ nhiệm chúng tôi một năm lớp mười hai nhưng lớp tôi đứa nào cũng rất quý và thương thầy. Đơn giản với chúng tôi, thầy không chỉ truyền cho chúng tôi những kiến thức từ sách vở mà còn dạy chúng tôi cách sống, cách làm người mà bản thân cuộc đời thầy là một minh chứng.
Những năm bước vào tuổi trưởng thành, chúng tôi lờ mờ hiểu được giá trị quyền lực của đồng tiền và thế lực. Nhiều thầy cô trong trường đều đã biết và hiểu rõ điều đó. Thầy cũng không ngoại lệ nhưng thầy kiên quyết không bao giờ chịu khuất phục trước điều đó. Hồi đó, trường tôi có một cô giáo mới về tên Đ., nghe bảo nhà cô rất giàu và có thế lực ở trên huyện.Mới về trường, cô đã làm lũ học trò nghèo chúng tôi được... "rửa mắt" vì con xe tay ga lần đầu tiên nhìn thấy. Xui cho cô và có lẽ may cho những đứa học trò như chúng tôi là cô lại dạy đúng môn thầy tôi làm tổ trưởng. "Kỹ năng sư phạm, trình độ chuyên môn quá yếu" là nhận xét của thầy sau khi dự giờ mấy tiết dạy của cô. Mặc dù đích thân thầy hiệu trưởng xuống nước năn nỉ nhưng thầy vẫn lắc đầu trước những khuyết điểm đó.
Ngày đó, đồng lương của thầy một tháng chưa đầy hai triệu nhưng người ta đã cầm đến nhà xin biếu thầy hai chục triệu để đổi lấy cái gật đầu của thầy nhưng thầy vẫn vững một lập trường: không. Cuối cùng, người ta cũng sắp xếp đâu vào đấy nhưng không không được như ý muốn ban đầu là đưa cô Đ. vào làm ở... thư viện.
Nhưng câu chuyện về thầy đã thổi bùng cho chúng tôi một ngọn lửa, ngọn lửa của niềm tin. Niềm tin vào lẽ phải. Chính niềm tin đó đã giúp tôi lớn dần ước mơ ấp ủ bao ngày. Nếu ngày đó thầy chịu khuất phục trước đồng tiền và thế lực, có thể chúng tôi sẽ chẳng biết câu chuyện đó diễn ra nhưng chắc chắn trong suy nghĩ của chúng tôi, những đứa học trò mới bước sang tuổi mười bảy sẽ suy nghĩ khác về cuộc đời khi mà có tiền là có tất cả. Có thể cuộc đời tôi sẽ đi sang một ngã khác nếu như không được tiếp thêm niềm tin từ thầy.
"Dòng sông nào cuối cùng cũng về với biển". Thầy cũng vậy. Nhưng ngày thầy đi đột ngột quá, sớm quá. Thầy mất trong khi đang đưa đoàn học sinh đi thi học giỏi, do bị tai biến mạch máu não. Nhận được tin thầy mất khi tôi đang học năm cuối, lại bước vào kỳ thực tập nên chỉ tranh thủ về được có mấy tiếng đồng hồ để về tiền tiễn thầy về với cõi vĩnh hằng. Đám tang của thầy, có rất đông đồng nghiệp, học trò và cả những bậc phụ huynh nữa. Tôi nhận ra những anh, chị học khóa trên cũng như những thế hệ học sau. Sự có mặt của những đứa học trò chúng tôi có lẽ giúp thầy ấm áp phần nào khi về bên kia thế giới. "Thầy đi bình yên nhé"- tôi nhủ thầm cho nước mắt khỏi tuôn rơi lúc cỗ quan tài chìm sau từng lớp đất.
Trong cuộc sống cũng như công việc, mỗi lúc gặp khó khăn hay đương đầu thử thách. Tôi lại nhớ tời thầy hay đúng hơn là nhớ tới những câu nói của thầy: "... Có trải qua trăm thác, ngàn ghềnh cuối cùng cũng về tới biển". Đúng rồi thầy à! Khó khăn, thử thách cũng như thác như ghềnh con sẽ vượt qua để về tới đích. Con nhớ thầy bao nhiêu con lại biết ơn thầy bấy nhiêu. Cảm ơn cuộc đời khi đã cho con được gặp một người như thầy.
Theo người lao động
Đắng cay và hạnh phúc Cuộc sống với bao điều kỳ diệu, theo tháng năm những dòng ký ức về một thời áo trắng lại hiện về trong nỗi nhớ thương khắc khoải. Cuộc sống của tôi hạnh phúc khi có một thời học trò đầy thú vị. Tôi sinh ra là một nữ nhi yếu đuối. Theo thời gian tôi yêu bóng đá, môn thể thao chỉ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?

Bố chồng đòi mua riêng điều hòa để lắp trong cái bếp bé xíu, tôi phản đối liền bị "dằn mặt" theo cách không ngờ

Thấy con rể vào nhà nghỉ với người phụ nữ lạ, tôi mừng rỡ cho ngay 50 triệu nhưng câu nói của con khiến ý định của tôi sụp đổ

Dâu trưởng chăm sóc bố chồng ròng rã cả tháng, ngày ông xuất viện liền sang sổ đỏ nhà cửa cho con út: Sự thật bất ngờ
Có thể bạn quan tâm

Món ăn này làm siêu nhanh chỉ khoảng 15 phút mà tươi ngon, giòn, bùi thơm lại giúp nuôi dưỡng gan cực tốt
Ẩm thực
11:14:48 04/03/2025
Thị trường nông sản: Giá khoai tây chiên Bỉ leo thang
Thế giới
11:12:40 04/03/2025
Cà phê côn trùng "độc lạ" ở Vân Nam, Trung Quốc
Lạ vui
11:12:36 04/03/2025
Sir Alex Ferguson bị chỉ trích
Sao thể thao
11:07:03 04/03/2025
Cuộc sống của nữ tiếp viên hàng không 26 tuổi: Một mình trong ngôi nhà rộng 56m2 thật tuyệt vời!
Sáng tạo
11:01:20 04/03/2025
Khi thanh lịch gặp gỡ sự đẳng cấp trên những bộ suit cách điệu
Thời trang
10:28:47 04/03/2025
Nộp bao nhiêu tiền được gỡ kê biên, phong tỏa tài sản theo luật mới?
Pháp luật
10:27:45 04/03/2025
Chuẩn bị sẵn sàng cho APEC 2027 tại Phú Quốc
Tin nổi bật
10:24:22 04/03/2025
Sao Hàn 4/3: Song Hye Kyo khoe vòng eo con kiến, Lisa bị nghi hát nhép ở Oscar
Sao châu á
10:08:33 04/03/2025
Đồ uống giúp xương khớp chắc khỏe trong mùa đông
Sức khỏe
10:08:28 04/03/2025