Thầy giáo – nữ sinh đánh nhau: Chúng ta đang nhào nặn những gì?
Thêm một “vết thương” nữa của ngành giáo dục. Đó là sự việc giáo viên và nữ học sinh đánh nhau ngay giữa lớp học. Một đoạn clip dù rất ngắn nhưng thật sự làm chúng ta thêm một lần lo sợ.
Dù chưa thể xác định ai đúng, ai sai nhưng xem đi xem lại clip thầy giáo và nữ sinh đánh nhau ở trường THPT Tầm Vu, huyện Châu Thành A, tỉnh Hậu Giang hôm 15.2, đó là một màn đấu đá không khoan nhượng. Những đòn thù ném về phía nhau không hề có chút nhân nhượng, như thể họ chưa từng là thầy trò. Như thể, đó không phải là những phút bộc phát. Mà là một khối căm giận dồn tích lâu ngày.
Ở bên dưới, những cô cậu học trò quay clip, cười tươi hứng khởi cổ súy. Như được xem một màn thượng đài miễn phí. Không hề nhớ rằng đó là một lớp học và những người “tham chiến” là thầy mình, bạn mình. Một clip như vậy, đủ khái quát cho một lớp học, có thể rộng hơn là một ngành giáo dục quay cuồng, thầy có còn là thầy, trò có còn là trò nữa.
Cảnh thầy giáo và nữ sinh đánh nhau tại trường THPT Tầm Vu (huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang). Ảnh: Cắt từ clip
Khó có thể bào chữa cho thầy giáo trong clip này, dù rằng có thể ông không chủ động ra tay trước. Nhưng có thể suy luận rằng vị thầy đã bất lực trước một học sinh cá biệt chăng. Đến mức, ông phải dùng thứ gọi là quyền uy của người đứng trên bục giảng. Một tâm thế sai lầm song khá phổ biến hôm nay. Trong bất cứ nền giáo dục tiến bộ nào, thầy cô giáo không phải và không nên cố biến mình thành một người lãnh đạo, vai trò của họ là những người truyền cảm hứng. Tố chất ấy được xây dựng trên một cái đầu tri thức và một trái tim bao dung.
Tôi cũng không tìm được lý do gì để bào chữa cho nữ sinh trong clip. Vì sự hung hăng mà cô này dành cho người thầy của mình. Có lúc, cô gái ở trong trạng thái thách thức. Kiểu sẵn sàng ăn thua đủ tới cùng với đối thủ, dù thực tế đối thủ chính là thầy mình. Hành động ấy, đi xa hơn một tư thế tự vệ. Đó cũng không phải là sự nổi loạn. Mà chính là sự thiếu đạo đức.
Nhìn những gì xảy ra, tôi thật sự tiếc nuối về những ngày xưa cũ. Nơi cô thầy chúng tôi là những người bao dung gần gũi. Nơi đám học trò không hề sợ cô thầy, mà lo sợ tình cảm thiêng liêng ấy bị tổn thương. Cô thầy chúng tôi không hề thiếu những đòn roi, thậm chí cả cây thước mét vụt vào mông những đứa học trò cá biệt. Nhưng đó là một sự dạy bảo rất tôn nghiêm và quan trọng là để cho học sinh cá biệt không cảm thấy bị xúc phạm, không mất đi niềm cảm hứng với trường lớp.
Video đang HOT
Bọn chúng tôi ngồi dưới, im phăng phắc nghe cô thầy vừa trừng phạt, vừa khuyên bảo kẻ bị phạt. Đó là những đòn roi mực thước, như đòn roi của mẹ cha, nhắc nhở chúng tôi khuôn phép làm người. Những đòn roi không hề uất ức, găm vào chúng tôi đến ngày hôm nay như những ký ức ngọt lành. Một tiến trình đi lên của xã hội, trong đó có sự đổi thay về giáo dục, đã đánh mất đi nhiều điều thiêng liêng xưa cũ. Thậm chí làm mai một tình thầy trò nguyên bản, như là một nét văn hóa của dân tộc.
Cả hai đều quyết ăn thua đủ với nhau. Ảnh: Cắt từ clip
Người thầy và cô học sinh trong clip hôm nay, có thể chỉ là hiện tượng cá biệt và không đại diện cho cả nền giáo dục. Nhưng nghịch cảnh khiến chúng ta trăn trở câu hỏi tại sao? Phải chăng là những tiết học nhàm chán không còn mang lại sự hứng khởi? Phải chăng những giáo trình rập khuôn đang trói buộc giáo viên “mang đến lại mang về” trong sự ù lì uể oải? Một nền giáo dục nặng bệnh thành tích, nặng hô hào khẩu hiệu đang khiến cả thầy lẫn trò phải chịu đựng nhau đến mức không thể kiềm chế?
Chúng ta hãy sòng phẳng với nhau rằng nền giáo dục đã biến dạng quá nhiều, mất đi quá nhiều. Một nền giáo dục dựa trên quyền uy. Nơi thầy cô giáo trở thành thế lực lãnh đạo và phụ huynh học sinh là những người yếu thế phải phục tùng. Nơi những người lãnh đạo ấy nghĩ nhiều cho quyền vị và lợi ích của mình. Đến mức hiệu trưởng trường tiểu học lập phiếu khảo sát đổi trắng thay đen sự thật. Rồi thêm một lá đơn của thuộc cấp xin lưu giữ hiệu trưởng, như thể đệ tử con nhang bảo vệ đàn anh đàn chị vậy.
Chúng ta vẫn thường nhắc nhở nhau rằng giáo dục là rường cột, là nguyên khí quốc gia. Tương lai của đất nước tùy thuộc cả vào bản lề giáo dục hôm nay. Nhìn vào bức tranh hiện tại, không khỏi hoang mang tự hỏi rằng chúng ta đang nhào nặn những gì? Liệu, có phải chúng ta đang tát vào tương lai của chính mình?Nền giáo dục đào tạo ra những học sinh nghèo nàn nhân văn nhưng dư thừa bạo lực. Lo sợ trước kẻ mạnh nhưng thích hà hiếp kẻ yếu. Bạo lực tràn lan, đánh bạn mình bằng những đòn thù tàn bạo nhất có thể nghĩ ra.
Thêm những câu hỏi mà những con người kiến tạo nên ngành giáo dục không thể bàng quan!
Theo Danviet
Kể chuyện lúa mùa
Qua lời kể của PGS.TS Nguyễn Ngọc Đệ - Phó trưởng Khoa Phát triển Nông thôn, Đại học Cần Thơ, mới hiểu vì sao các nhà khoa học đã cất công bảo tồn cho được giống lúa mùa và các nông cụ truyền thống ở ĐBSCL...
Lúa mùa quý lắm
Năm 2005, Nguyễn Ngọc Đệ lấy bằng tiến sĩ ở Nhật với đề tài về vai trò của nông dân trong phát triển nông nghiệp và nông thôn ở ĐBSCL. Anh Đệ gốc con nhà nông, làm ruộng cùng gia đình ở Mù U, Ba Càng, Vĩnh Long từ nhỏ. Năm 1979, tốt nghiệp kỹ sư trồng trọt Đại học Cần Thơ, ra trường anh làm nghiên cứu và giảng dạy về cây lúa cho tới giờ. Tết này, bước sang tuổi 60, anh vẫn đam mê câu chuyện bảo tồn cho được những giống lúa này.
"Lúa mùa có nhiều đặc tính quý cần được bảo tồn. Nó rất hữu ích cho công tác lai tạo các giống lúa mới với những nguồn gen mới như chống chịu phèn, mặn, ngập nước; một số giống cũng chống chịu được một số bệnh phổ biến trên lúa. Có rất nhiều giống có phẩm chất gạo ngon, đặc thù mà các giống lúa thần nông bây giờ không thể so bằng, như dẻo và thơm".
Cái ách trâu - loại ách đôi dùng cho 2 trâu. Ảnh: Ngọc Đệ
Anh Đệ nói như vậy khi chúng tôi hỏi vì sao Đại học Cần Thơ phải lập ngân hàng giống lúa từ mấy chục năm trước. Anh kể: "Ý tưởng đầu tiên của nhóm nghiên cứu, hồi đó do thầy Võ Tòng Xuân dẫn đầu, là nếu không sưu tập, giữ gìn thì lúa mùa sẽ mất, vì lúa thần nông với các kỹ thuật mới, sẽ thay thế dần. Vậy là lập ra nhóm bảo quản, sưu tầm giống lúa mùa. Hiện nay đã có trên 1.600 giống lúa cổ truyền của ĐBSCL đã được sưu tập trong ngân hàng giống lúa của nhà trường".
Có những giống vẫn tồn tại như Tài nguyên, Nàng Thơm chợ Đào, đặc biệt là giống Nanh Chồn rất nổi tiếng trước đây, gạo thơm, hạt nhỏ, dài, hơi quớt, giống như cái nanh con chồn. Giống này trước có gốc ở Bà Rịa - Vũng Tàu, nhưng dần dần được trồng ở vùng ven biển Tiền Giang, Long An. Những giống khác hiện nay không sản xuất nữa do dài ngày quá như: Ba Kiếu, Ba Trúc, Gẫy Xe, hoặc mấy giống lúa nổi. Còn giống Huyết Rồng thì hiện nay Long An đang có kế hoạch khôi phục.
Riêng giống Nàng Thơm chợ Đào, tới giờ có thể coi là giống lúa mùa cho gạo thơm ngon nhất nước. Độc đáo là nó phải được trồng ở vùng Mỹ Lệ của huyện Cần Đước, tỉnh Long An; trồng chỗ khác chất lượng gạo không được như vậy. Gạo thơm, dẻo, có cái phần đục trong hạt gạo mà bà con hay gọi là "hạt lựu".
Lâu nay, các chuyên gia về cây lúa của Đại học Cần Thơ vẫn lo giữ gìn và khai thác các đặc tính quý của các giống lúa mùa này để phục vụ cho công tác lai tạo các giống lúa mới. Các anh còn sưu tập cả giống "lúa ma" hoặc "lúa trời". Đây là dạng lúa hoang, có nơi còn gọi là "lúa rung". Hiện nay, nhóm của anh Đệ cũng đang sử dụng lúa ma làm gien cha mẹ để lai tạo ra những giống mới chống chịu được sự khắc nghiệt của thiên nhiên.
Sưu tầm nông cụcủa ông bà
"Bảo tồn được giống rồi thì phải tìm cách bảo tồn các nông cụ làm ra hạt lúa này. Nếu không, năm, mười năm nữa nó không còn xuất hiện trên đời này thì con cháu mình cũng không biết ông bà tổ tiên hồi đó làm ruộng ra làm sao", PGS.TS Nguyễn Ngọc Đệ nói tiếp.
Hiện ở Đại học Cần Thơ, đã có hơn 120 nông cụ được sưu tập. "Chúng tôi muốn làm như một bảo tàng nông cụ sản xuất lúa của ĐBSCL, mỗi công cụ đều có một câu chuyện riêng", anh Đệ nói. Rồi như một nông dân, anh vừa thao tác vừa giảng giải cho tôi xem vài nông cụ.
Năm 1994, đi Châu Thành, Trà Vinh, anh Đệ sưu tập được cái vòng gặt của người Khmer. Ông nông dân Khmer thách: "Thầy gặt được tôi cho thầy cái vòng gặt này". Anh Đệ gặt ngon lành, ông nông dân nói: "Tui hổng ngờ thầy ở Đại học Cần Thơ mà cũng biết gặt như nông dân".
Công cụ làm đất cầm tay ở đây còn có xuổng, leng, cuốc tai tượng... Công cụ làm đất do trâu bò làm có bừa, trục, cày... Anh Đệ giải thích: "Tựu trung có hai loại cày ở ĐBSCL. Thứ nhất là cày đỏi; cái lưỡi giống hình cái mỏ con cá trê, cái cày này đặc biệt là để phá lâm, phá đất cứng. Còn cày bình thường trên đất nhẹ thì gọi là cày chét, cái lưỡi bằng để cắt đất lật qua".
Nhiều đoàn khách nước ngoài tới Đại học Cần Thơ làm việc hay đi du lịch, họ thích nhất là đi xem ngân hàng giống lúa và cái "kho" nông cụ này. Anh Đệ nói: "Ngoài chuyện bảo tồn, chúng tôi còn nhắm tới chuyện dạy cho sinh viên ngành phát triển nông thôn, cả đại học và cao học. Có những sinh viên chưa hề biết có những nông cụ truyền thống như vậy".
Theo Dantri
Kinh hoàng đôi nam nữ chết cháy trong phòng trọ Đôi nam nữ này có CMND đăng ký thuê phòng là TVS (31 tuổi, ngụ xã Thanh Điền, Châu Thành, Tây Ninh) và LTHG (26 tuổi, ngụ xã Tiên Thuận, huyện Bến Cầu, Tây Ninh). Người dân hiếu kỳ đến trước khu vực phòng trọ xem vụ án mạng. Khoảng 15 giờ ngày 7-6-2016, chủ nhà trọ DT thuộc khu phố 5, phường...