Thấy em không ăn, mẹ chồng bắt đầu chửi bới
Ly hôn vì mẹ chồng là có thật các chị ạ. Và có lẽ nó sắp xảy ra với em. Chồng em là người tốt, nhưng anh nóng tính và chỉ tin vào những gì mình thấy trước mắt chứ không để ý tới nguyên nhân sâu xa. Thành thử ra, mẹ chồng làm gì, nói gì anh cũng tin cả.
Chuyện mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau không phải là hiếm. Nhưng với em, mọi thứ còn khó khăn hơn. Trước đây, mẹ chồng và mẹ em từng là bạn bè thân thiết. Không hiểu đã xảy ra chuyện gì, về sau mẹ chồng và mẹ em xem nhau như những người xa lạ. Thậm chí trong đám cưới, cả 2 người còn không chịu chụp với nhau dù chỉ một tấm hình.
Lúc đầu, chuyện cưới xin của vợ chồng em bị phản đối kịch liệt. Do quá yêu nhau, bọn em đã cố tình để có thai và ép bố mẹ vào thế đã rồi. Dù giận con nhưng mẹ em lại thương cháu. Vì thế, đám cưới của bọn em vẫn được cử hành dù thông gia không mấy vui vẻ.
Sau đám cưới mới là những ngày mệt mỏi của em. Em nấu gì mẹ chồng cũng không ưng. Máy giặt có nhưng bà không cho dùng, bắt em phải giặt tay vì “ở nhà không làm gì thì phải làm việc”. Em ốm nghén, người mệt mỏi nhưng sáng ra 5 giờ đã bị mẹ chồng gọi dậy.
Do quá yêu nhau, bọn em đã cố tình để có thai và ép bố mẹ vào thế đã rồi. (Ảnh minh họa)
Ở nhà tủi khổ là thế nhưng em chưa từng than thở nửa lời với chồng. Sợ anh không yên tâm làm việc nên em vẫn luôn nói tốt về mẹ chồng. Vậy mà khi chồng em về nhà, bà lại nói em ở nhà lười nhác, bắt mẹ chồng hầu hạ.
Rồi mẹ chồng em nghe ai đó nói là khi yêu chồng em, em vẫn còn qua lại với người yêu cũ. Dù em đã thanh minh nhưng mẹ chồng em không tin. Bà còn nghi ngờ đứa con trong bụng em không phải cháu của bà.
Chuyện này không thể giấu được nên em đã nói với chồng. Chồng em biết tính vợ không phải người như thế, anh về nhà bênh vực em. Sau chuyện này, mẹ chồng càng hằn học với em hơn.
Video đang HOT
Sáng nay mẹ chồng em về nhà và mang theo một con cá chép to. Bà bảo sẽ nấu cháo cá cho em ăn để con khỏe, mẹ khỏe. Thấy vậy em lại mừng, nghĩ rằng mẹ chồng đã không còn ác cảm với mình nữa.
Vậy mà khi mẹ chồng đưa bát cháo cá ra, em phải ôm miệng vào nhà vệ sinh nôn thốc tháo. Mẹ chồng nấu cháo trắng rồi bỏ cả con cá chép mới luộc nguyên cả ruột cá vào bát cháo. Mùi tanh vẫn còn nguyên, em lại nghén ngẩm nên không thể ăn nổi.
Cuộc hôn nhân này khiến em mệt mỏi quá. (Ảnh minh họa)
Thấy em không ăn, mẹ chồng bắt đầu chửi bới. Bà còn nói em hành xác bà và chê đồ bà nấu. Em chỉ biết ngồi bưng mặt khóc chứ không dám cãi lại. Đúng lúc ấy thì chồng em về. Vừa nghe tiếng mở cửa, mẹ chồng em liền đổ cả bát cháo xuống sàn rồi khóc lớn: “Con không ăn thì thôi, sao lại đổ đi thế này. Có biết đây là công sức mẹ nấu hay không?”.
Em đứng hình không biết nói thế nào. Bởi vì mẹ chồng em lươn lẹo quá. Em thanh minh với chồng rằng mình không làm gì nhưng anh không tin. Còn lôi em lên phòng hỏi tội vì em đã hỗn với mẹ anh.
Bây giờ em đang khóc một mình trên phòng. Cuộc hôn nhân này khiến em mệt mỏi quá. Người từng an ủi, bất chấp mọi thứ để lấy em lại không chịu tin em. Em phải làm gì đây?
Theo Afamily
Giá như tôi chẳng đẩy vợ ngã khâu 10 mũi, thì giờ đời đã không thê thảm như này
Mẹ tôi và vợ không được hòa thuận cho lắm, hai người xảy ra xích mích suốt. Mẹ tôi thì chê vợ tiểu thư, chảnh chọe, cái gì cũng không biết làm khiến bà phải "chỉ tận tay, day tận mặt". Đã vậy, mẹ còn kêu vợ tôi láo, "dốt còn cãi chem chẻm", không chịu tiếp thu lời dạy của bà.
Vợ tôi tất nhiên không chịu mẹ. Cô ấy nhiều lần khóc lóc xin chồng ra mặt cho mình vì mẹ chồng khắt khe quá, lúc nào cũng kiếm cớ bắt bẻ con dâu. Vợ nói lúc tôi ở nhà thì không sao, chỉ cần tôi đi khỏi là mẹ chửi bới, sai vặt, đày đọa hết cái này đến cái khác.
Thật tình lúc đó tôi rất khó chịu. Đi làm về đã mệt mỏi thì chớ lại còn bị 2 người đàn bà tối ngày càu nhàu bên tai, không có nổi phút giây yên tĩnh nào. Để yên nhà cửa, tôi quyết định phải áp chế 1 trong 2 người, và người tôi chọn là vợ mình!
Mặc dù biết cô ấy tính tình hiền lành nhưng vì bênh mẹ và muốn bảo vệ tôn ti, trật tự gia đình nên lần nào tôi cũng quát vợ im mồm, cấm không được hỗn láo.
Tôi bảo vợ, cái nhà này con dâu phải hiếu thảo với mẹ chồng: "Cô thích lười ở đâu thì tùy nhưng một khi đã bước chân vào nhà này thì phải gọi dạ bảo vâng, cấm được giở cái tính tiểu thư." Tôi lại còn giơ tay định tát vợ nữa.
Lúc ấy, vợ tôi trông tuyệt vọng lắm, cứ ngân ngấn nước mắt. Chắc cô ấy sốc vì không nghĩ người đầu gối tay ấp lại phũ phàng với mình như vậy. Bản thân tôi cũng không nỡ nhưng lại chẳng biết làm gì hơn.
Mẹ đứng bên ngoài thấy tôi dạy vợ thì hớn hở vào cười nói, thêm bớt vài câu: "Đấy, tôi nói chị không nghe. Chị vu tôi già cả, lắm lời với chị. Thôi thì tôi để nó dạy cho chị sáng mắt ra. Tôi chẳng dám can..."
Sau lần đó, tôi không thấy mẹ kêu than gì về con dâu nữa. Cứ tưởng mọi thứ đã yên ổn thì một hôm đi làm về, tôi hốt hoảng thấy vợ đùng đùng xách valy ra khỏi cửa. Mẹ tôi thì oang oang:
"Chị giỏi đi luôn đi. Đừng có vác cái mặt về nữa. "
"Mẹ yên tâm, có cho tiền con cũng không bao giờ về cái nhà này để mẹ hành nữa đâu!"
Tôi chạy vội vào giằng valy hỏi vợ có chuyện gì thì cô ấy vênh mặt lên: "Anh tránh ra cho tôi đi. Tôi không chịu nổi nữa rồi. Tôi không ngu mà ở lại cho mẹ con anh hành hạ nữa. Mẹ con anh quá quắt lắm. Đây anh xem, mẹ anh hất nguyên bát canh nóng vào tay tôi đây. Đỏ bỏng lên rồi, lần này rõ ràng không anh lại bảo tôi vu vạ, đổ điêu cho mẹ anh!"
Nói dứt lời, vợ tôi kéo luôn đồ ra khỏi nhà. Tôi định chạy theo thì bị mẹ giữ lại. Bà nói vợ tôi điêu toa, bê canh hậu đậu tự làm đổ ra tay mà dám vu cho mẹ chồng. Thế rồi bà rít lên: "Mẹ nghi nó cắm sừng lên đầu con lắm. Đang yên lành bày trò bỏ đi thì chỉ có đi bồ bịch mà thôi!"
Cũng vì mấy ngày qua mọi việc đều yên ổn nên tự dưng xảy ra việc này, tôi lại nghĩ mẹ nói cũng đúng. Có khi nào vợ tôi có người khác nên bày trò? Máu ghen của thằng đàn ông nổi lên, tôi hùng hổ đuổi theo vợ. Lúc chạy theo ra đến đường thì đúng là thấy có gã nào đó lái xe ô tô đang đón vợ tôi, lại còn đon đả mở cửa xe cho cô ấy lên.
Lúc đấy, tôi đúng như thằng điên, lao đến: "Hóa ra cô cắm sừng tôi thật. Mẹ tôi nói không sai mà". Tôi lao vào tát vợ. Gã kia cũng xông vào can bảo nhầm rồi, không phải đâu nhưng tôi không nghe. Khi gã kia lôi được tôi ra và tôi cũng bình tĩnh lại thì vợ đã ngã sõng xoài ra đất, đầu chảy máu đầm đìa. Do tôi xô mạnh quá nên vợ bị ngã đập đầu vào cánh cửa xe ô tô của gã kia.
Lúc đưa vợ đi cấp cứu, tôi mới biết gã kia hóa ra là người yêu chị gái cô ấy, tôi chưa gặp bao giờ. Chính chị vợ đã nhờ người yêu mình lái xe đến đón em dì về. Vợ tôi phải khâu hơn 10 mũi, thính giác bị ảnh hưởng, tinh thần hoảng loạn.
Bố mẹ vợ tôi không chửi bới gì cả, họ lẳng lặng quay sang bảo con gái cả đang làm luật sư chuẩn bị hồ sơ để kiện tôi tội bạo hành vợ. Mẹ tôi nghe thấy vậy thì khóc lóc ầm ĩ lên, lạy lục van xin thông gia tha cho con rể. Bà bảo đừng kiện con trai bà, tội vạ đâu bà chịu hết. Mọi việc hôm nay là do bà gây ra cả, chính bà bắt nạt con dâu, đặt điều vu khống với con trai. Do bà sân si mà ra.
Nghe mẹ nói mà tôi nghèn nghẹn ở họng. Đến giờ tôi ân hận thì cũng muộn rồi. Tôi là chồng mà không biết bênh vực, bảo vệ vợ, đã vậy còn giở thói côn đồ đánh cô ấy. Đời tôi bỗng chốc thê thảm, cũng do sự ngu si, hèn hạ mà ra...
Theo oxii.vn
Khi ra khỏi tòa, tôi thấy mẹ chồng vỗ vai chồng và nói: "Con yên tâm, mẹ sẽ tìm cho con đứa khác tốt hơn nhiều" Con dâu ốm nằm một chỗ mẹ chồng chẳng hỏi han mà vào tận trong phòng chửi bới, xúc phạm tôi. Mệt sẵn trong người, lại thấy chồng im bặt khi mẹ chửi vợ nên tôi đã cãi nhau với mẹ chồng. Tôi từng hy vọng sẽ sống cùng mẹ chồng hòa thuận dưới một mái nhà. Nhưng có thể tôi chưa đủ...