Thay đổi người yêu theo chuẩn “soái ca ngôn tình”, cô gái trẻ suýt mất hạnh phúc
“Những thứ vật chất tầm thường nhưng đối với tôi lại là thước đo tình cảm của anh. Chính tôi đã làm anh thay đổi từng chút và kết quả là anh đã biến thành một người hoàn toàn khác”, đó là lời tâm sự…
Dòng tâm sự được đăng trên Relrules về một cô gái trẻ cố gắng thay đổi người yêu chỉ vì muốn được bạn bè ngưỡng mộ hoặc theo “chuẩn” soái ca của giới trẻ đã khiến cô suýt có kết quả thương đau. Đó không phải chỉ là câu chuyện của riêng cô gái này bởi có quá nhiều người cũng đã từng như cô ấy…
“Là một cô gái còn rất trẻ nên tôi luôn có một cái nhìn lý tưởng về cuộc sống, về tình yêu và về mẫu người đàn ông mình thích. Tôi đã đọc rất nhiều truyện ngôn tình cũng như xem rất nhiều phim, do đó chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi tôi biết chính xác người đàn ông tôi yêu là người như thế nào. “Anh ấy” cao to, da ngăm đen khỏe mạnh, có một trái tim chân thành, ấm áp. Đó là mẫu người yêu mà cô gái nào ở độ tuổi 20 cũng muốn sở hữu, đúng không?
Rồi duyên phận đẩy đưa, tôi gặp anh – chàng trai trong mơ tại công viên, khi cả hai đều đang chạy bộ. Tôi chưa bao giờ nghĩ việc quen biết một chàng trai sẽ khiến mình thay đổi. Anh cũng chưa bao giờ nghĩ dính dáng đến một cô gái như tôi đồng nghĩa với việc mọi thứ trong cuộc sống của mình sẽ bị xáo trộn vào một ngày không xa.
Tình yêu của chúng tôi bắt đầu bằng những lần hẹn hò vừa… điên rồ vừa buồn cười. Chúng tôi cùng nhau đi khắp nơi và làm mọi thứ một cách ngẫu hứng. Tôi rất thích điều đó, ít nhất là lúc đầu và anh cũng rất tự nhiên. Thỉnh thoảng anh lại đột nhiên ngừng nói, nhìn chằm chằm vào tôi, sau đó là khen tôi về một điều gì đó. Anh có rất nhiều cách, bằng lời nói hoặc hành động, khiến tôi phải bất ngờ. Và mọi thứ bắt đầu thay đổi khi tôi đã quen dần với sự ngẫu hứng cũng như những lời khen ngợi ấy.
Anh có rất nhiều cách, bằng lời nói hoặc hành động, khiến tôi phải bất ngờ (ảnh minh họa).
Giống như các cặp đôi khác, chúng tôi cùng nhau đi chơi, đi dạo, đi ăn những món ăn vặt yêu thích. Anh luôn ở bên tôi. Thời gian đầu, tôi rất vui, nhưng sau đó, tôi bắt đầu muốn nhiều thứ hơn nữa. Tôi muốn người yêu phải làm mang đến cho tôi những thứ có giá trị như tất cả các cô gái đều nhận được từ bạn trai của họ. Đó là hoa, là quà, là những bữa tối sang trọng,… Tuy nhiên, tôi không nói ra mà chỉ im lặng mong anh sẽ tự hiểu
Tâm giao không tương thông nên trong khi anh chọn đi nghe nhạc rock thì tôi lại thầm cầu nguyện là anh sẽ đưa tôi đến một nhà hàng năm sau để có với nhau một bữa tối lãng mạn bên ánh nến lung linh. Hay khi anh nấu bữa sáng cho tôi vào sáng chủ nhật thì tôi lại ước anh đưa mình ra ngoài mua sắm. Tôi chỉ mơ tưởng đến những thứ đó mà quên trân trọng những gì mình có trong thực tế.
Video đang HOT
Lúc mới yêu, tôi luôn hạnh phúc với kiểu hẹn hò “không theo tiêu chuẩn” của cả hai vì nó khác với các cặp đôi khác. Nhưng mối quan hệ của chúng tôi bắt đầu bị đánh giá bởi những người bạn của tôi. Họ nghe tôi kể chuyện và hỏi rằng tôi có thật sự hạnh phúc? Khi bạn bắt đầu nhận được những cái nhìn và ý kiến mỉa mai như vậy về mối quan hệ của mình, nó nhất định sẽ gặm nhấm, làm lung lay lý trí và trái tim bạn. Tôi ngày càng quan tâm đến những điều ngu ngốc đó và để nó ảnh hưởng đến mối quan hệ của cả hai. Tôi biết bản thân mình đang tạo khoảng cách với anh và anh cũng nhìn thấy điều đó.
Càng ngày tôi càng hay to tiếng và thường xuyên bộc lộ sự thất vọng của mình với người yêu, với tình yêu này. Tôi không thể nén cơn giận dữ khi trong ngày sinh nhật hoặc ngày lễ kỷ niệm không được nhìn thấy những thứ mình muốn – những món quà nặng về vật chất mà tôi nghĩ là mọi cô gái đều có còn tôi thì không. Tôi muốn anh biết rằng tôi không hạnh phúc, tôi không hài lòng. Rồi tôi quay sang nghi ngờ tình yêu của anh. Tại sao anh ấy không tìm mọi cách để mang đến cho tôi thứ tôi ưa thích? Chẳng lẽ tôi không xứng đáng sao? Tôi tự hỏi và dằn vặt bản thân mình.
Và cứ mỗi lần tranh cãi, tôi đều không ngần ngại nói ra những điều tôi mong muốn nhận được từ người yêu. Những thứ vật chất tầm thường nhưng đối với tôi lại là thước đo tình cảm của anh. Chính tôi đã làm anh thay đổi từng chút và kết quả là anh đã biến thành một người hoàn toàn khác.
Và cứ mỗi lần tranh cãi, tôi đều không ngần ngại nói ra những điều tôi mong muốn nhận được từ người yêu (ảnh minh họa).
Tôi có được những bó hoa nhưng tôi mất đi ánh mắt lấp lánh ý cười của anh. Tôi có được bữa ăn tối như mong muốn nhưng anh lại không hào hứng tham gia. Tôi có được những bộ váy đẹp, hợp mốt thì lại thiếu tiếng cười vang vui vẻ của anh mỗi khi cùng nhau đi lang thang. Tất cả những thứ vật chất phù phiếm ấy đã che mắt tôi, lấy đi của tôi rất nhiều thứ quan trọng và quý giá. Mà thứ quý giá nhất chính là anh.
Một ngày nọ, khi tôi thay quần áo thì anh đứng đợi tôi dưới chung cư. Tôi bước ra và thấy anh đứng lên khỏi chiếc ghế dài. Anh định nói điều gì đó, tôi biết đó sẽ là một lời ngọt ngào như cách anh vẫn hay sử dụng. Nhưng không, anh nói: “Anh tặng em bó hoa. Cắm nó vào bình sau đi vì chúng ta đang bị trễ giờ xem kịch, và anh biết em rất muốn đi xem nó”. Có điều gì đó bất thường nhưng chúng tôi vội vã đi đến buổi xem kịch mà dù có chết tôi cũng phải đến xem. Tôi chắc chắn rằng anh chỉ giả vờ tỏ ra yêu thích vở kịch vì tôi, và tôi thích điều đó. Tôi cảm thấy nỗ lực của mình đã có kết quả, nhưng lại không thấy vui.
Trở về nhà, cởi đôi giày cao gót ra, tôi thả người xuống chiếc ghế dài, tôi bắt đầu nghĩ về ngày hôm nay. Buổi xem kịch, bữa ăn tối, cùng tất cả những quần áo đẹp đẽ mặc trên người,… – ngày hôm nay là ngày hoàn hảo nhưng tôi đã tận hưởng nó với ai vậy?
Tôi nhìn thấy bó hoa đang nằm trên bàn, héo úa và dập nát. Cảnh tưởng này khiến tôi đột nhiên nhận ra một điều. Những bông hoa nhắc tôi nhớ đến một anh chàng tuyệt vời, người luôn mang đến cho tôi những điều bất ngờ, vui vẻ và hạnh phúc đã đi đâu mất. Người ấy đang úa tàn dần như hoa kia.
Tại sao tôi không đặt chúng trong bình? Tại sao tôi lại không chăm sóc cho chúng? Tại sao tôi lại không làm những việc cần phải làm? Tại sao tôi không dành một chút thời gian để ngắm nhìn vẻ đẹp của chúng? Tất cả những suy nghĩ quay cuồng trong đầu tôi. Mà nó là dành cho hoa hay dành cho anh?
Tôi khóc. Tôi nhận ra rằng con quái vật “thực dụng” trong tôi đã biến tôi thành một người khác. Biến tôi thành một người có nhu cầu về vật chất cao để bằng bạn bằng bè, để được người ngoài ngưỡng mộ và ghen tị, để đổi lại nó lấy mất anh của tôi. Trong cả khoảng thời gian mà tôi “xét xử” tình yêu của anh, cố gắng thay đổi anh, ép buộc anh phải yêu tôi theo cách tôi muốn, thì tôi lại bỏ qua hoàn toàn những điều anh đã làm và dành cho tôi. Tôi trở thành con người thực dụng, tham lam, vô ơn. Cố gắng thay đổi anh ấy là tình yêu tôi dành cho anh bao lâu nay sao?
Nếu tôi thật sự yêu anh, thì tôi sẽ yêu những câu chuyện cười và quý trọng những ngày hẹn hò của chúng tôi. Tôi phải quan tâm đến ánh mắt của anh, lo lắng những khi anh im lặng, hạnh phúc với những khoảnh khắc anh mỉm cười. Anh hoàn toàn xứng đáng để nhận sự yêu thương ấy, nhưng tôi lại cho anh quá ít. Tình yêu của tôi nhận nhiều hơn là cho đi. Tôi đã không biết trân trọng những gì mình đang có. Tôi chỉ biết yêu cầu đòi hỏi những thứ vật chất dựa trên quy chuẩn tình yêu mà những cô gái khác đặt ra. Tôi không nhìn thấy những giây phút tuyệt vời mà chúng tôi đã từng có như lúc xưa.
Lúc này đây, một mình trong căn phòng trống vắng, tôi nhận ra rằng anh ấy có giá trị đối với tôi hơn mọi thứ trên đời. Tôi phải thay đổi, tôi phải làm lại từ đầu, tôi sẽ trân trọng cách anh yêu tôi. Và mặc dù tôi đã mất đi anh ấy của ngày xưa, nhưng tôi sẽ cố gắng từng ngày để tìm lại điều đó.
Hãy chúc tôi may mắn và đừng khờ dại như tôi. Đừng trở thành kẻ ngốc với những thứ vật chất xa hoa mà hời hợt. Đừng cố gắng thay đổi người yêu của bạn. Vì nếu bạn làm điều đó, bạn sẽ chỉ nhận được một đôi mắt lạnh nhạt và một thân xác vô hồn ở bên.
Trong xã hội hiện đại, tại sao các cô gái luôn cân đo đong đếm tình yêu của mình trên cơ sở tiêu chuẩn của xã hội đặt ra? Tại sao luôn lấy hình tượng “soái ca” trong tiểu thuyết làm khuôn mẫu lý tưởng và nhìn nhận người đàn ông chúng ta hẹn hò theo khuôn mẫu đó. Không có ai là hoàn hảo. Một người sẽ luôn có điểm mạnh ở mặt này và điểm yếu ở mặt kia. Vì vậy đừng đặt hai người đàn ông lên bàn cân rồi so sánh giữa những điểm yếu của người đàn ông này với điểm mạnh của người đàn ông kia, rồi đau khổ, dằn vặt, than trời trách đất, đổ thừa số phận sao mình không may mắn như người ta.
Mọi người ai cũng đặc biệt. Họ là những cá thể khác nhau nhưng cuối cùng tất cả đều hoàn hảo theo cách riêng của mình. Nên bạn hãy yêu chàng vì chàng là chính chàng, chứ đừng ép chàng theo một khuôn mẫu định sẵn. Bởi tình yêu đó là tình yêu méo mó”.
Theo Afamily
99% đàn ông đều ngoại tình dù có yêu vợ đến đâu chăng nữa ...
Tôi không sốc hay đau gì cả, tôi cảm thấy quá là buồn cười, vì sao anh là con người như vậy được nhỉ, ở bên tôi anh hôn hít chiều chuộng tôi là vậy, mà một tháng ra đường có 2-3 lần là có người khác liền hay vậy?
Chồng tôi rất chiều vợ chiều con, anh nói tôi là cục vàng của anh, vậy mà anh đã nói dối tôi để ngoại tình với người đàn bà khác.
Tôi đã kết hôn được 13 năm, yêu nhau 5 năm mới cưới, và đến bây giờ được ba đứa con, trai gái đủ cả. Chúng tôi mở công ty riêng, nên vợ chồng ở bên nhau 24/24. Nhìn vẻ bề ngoài chúng tôi rất đẹp đôi, anh nhìn phong độ đẹp trai, còn tôi thì rất là xinh gái (người ngoài nhìn đều khen tôi trẻ và xinh đẹp giống gái mới lớn hơn là người mẹ của ba đứa con). Kinh tế rất ổn định, có xe con và rất nhiều xe tải kinh doanh.
Chồng tôi rất chiều vợ chiều con, hay rủ tôi đi xem phim, đi ăn, cuối tuần chở ba đứa con đi chơi những nơi chúng thích. Tôi thích gì anh cũng chở đi mua, hay chỉ cần thèm ăn gì cũng chở tới nơi. Trong công việc anh rất thông minh và nhạy bén, còn tôi thì giỏi về quản lý và giao tiếp với mọi người. Anh rất hay hôn tôi và các con, nhưng có lẽ hôn tôi là nhiều nhất, nửa đêm gần sáng nếu anh thức trước anh cũng hôn tôi, còn ban ngày thì hôn không đếm hết. Anh nói tôi là cục vàng của anh, tất cả tài sản anh đều để tôi đứng tên và làm giấy cam kết nếu có bỏ nhau thì anh chỉ xin 1 trong 3 đứa con.
Nhưng hai năm trở lại đây anh làm tôi rất buồn, đó là lần tôi phát hiện anh quen một cô gái tiếp bia. Anh rất mê cô gái đó, dù nhan sắc không bằng phân nửa của tôi, nhưng bị tôi phản ứng dữ quá nên anh đã bỏ cô gái đó. Mặc cô ấy khóc lóc van xin, gọi điện thoại trực tiếp cho tôi. Anh đã hứa và đốt nhang thề trước bàn thờ là bỏ cô đó cho tôi tin. Bỏ cô gái đó được 6 tháng, anh lại quen một cô công nhân trẻ khác. Anh chỉ mới thú nhận với tôi. Tôi không sốc hay đau gì cả, tôi cảm thấy quá là buồn cười, vì sao anh là con người như vậy được nhỉ, ở bên tôi anh hôn hít chiều chuộng tôi là vậy, mà một tháng ra đường có 2-3 lần là có người khác liền hay vậy?
Anh nói chỉ là qua đường cho vui, mà không ngờ lần đó xảy ra xô xát trong lúc nhậu, cô ấy đã đỡ cho anh chai bia, nên giờ mặt cô gái có một vết sẹo rất lớn, nếu bỏ thì nhẫn tâm quá. Tôi chỉ nói với anh, nếu anh thật sự yêu và sẽ không làm khổ người ta thì anh cứ ra đi với người ta, tôi chấp nhận đưa anh một số vốn, nhưng yêu cầu anh không bao giờ tìm gặp tôi nữa. Anh nói anh yêu tôi, còn cô ta chỉ thương hại. Tôi nói nếu thương hại thì anh cũng nên ra đi luôn. Và anh đã hứa với tôi sẽ cắt đứt với cô gái ấy và ở nhà 3 tháng cho tôi tin rằng anh rất yêu tôi.
Bản thân tôi có rất nhiều người thích và theo đuổi. Tôi không biết có nên sống với anh trọn đời, để lâu lâu sẽ có một vết sẹo mà anh đã gây ra cho tôi hay tôi nên giải phóng bản thân mình, để cuộc sống luôn vui vẻ và hạnh phúc. Con đường nào đúng cho tôi vào lúc này. Hay rốt cục đàn ông là giống nhau, dù có cưng chiều vợ tới mấy rồi cũng đi ngoại tình. Tôi mong nhận được lời khuyên từ mọi người.
Theo Tâm sự gia đình
Cười như nắc nẻ với thói quen vô tư 'xì hơi' bum bủm vô kỷ luật của chồng Theo chị Thư, chồng đánh rắm như vậy nên con trai 5 tuổi nhà chị thấy bố luôn đánh rắm to nên tưởng hay. Vì thế, con trai chị giờ cũng bắt chước y hệt bố. Lấy nhau đã 5 năm, người vợ trẻ Nguyễn Minh Thư (Hà Nội) mỗi khi nghĩ đến chồng vừa bực vừa buồn cười. Có lẽ trên đời...